Thứ hai là khác biệt trong tư duy, suy nghĩ. Bố mẹ cho rằng đàn ông như đứa trẻ to xác, kết hôn với người cùng tuổi thôi cũng đã thấy chồng không nhường nhịn vợ, không "lớn" hơn được vợ rồi, nói gì đến người kém mình đến 7 tuổi, rồi tôi sẽ mệt mỏi thôi dù bây giờ đang yêu thì được người ta tỏ ra quan tâm, chăm sóc.
Nhưng tôi vì yêu mà bỏ ngoài tai tất cả. Tôi hiểu những lo lắng của cha mẹ, anh em họ hàng, nhưng tôi lại quá tự tin rằng mình trẻ hơn so với tuổi, tin mình có sức hút riêng để duy trì tình yêu nên sẽ không rơi vào cảnh như mọi người lo nghĩ.
![]() |
Bây giờ thì tôi hối hận, rất hối hận rồi. Sau 5 năm hôn nhân với 2 đứa con lần lượt ra đời, sức khỏe và sắc vóc của tôi đã thực sự đi xuống, dù tôi luôn rất có ý thức trong việc giữ gìn tuổi xuân, thì vẫn phải thừa nhận là phụ nữ mang thai và sinh con - không còn gì cả!
Ngực, bụng, bắp tay, bắp chân, đùi, tất cả đều không còn là của tôi, sờ đâu cũng thấy mỡ. Tôi chú ý tập tành, ăn kiêng, có gầy đi được nhưng những vết rạn, da thừa thì mãi còn. Lên đồ trông gọn gàng vậy thôi, nhưng cởi ra tôi mới thấy mình tự ti biết nhường nào trước chồng trẻ. Trong khi chồng tôi vẫn vậy, thời gian dường như không động tới anh ấy. Mà dù có động tới đi chăng nữa, thì tôi vẫn "chạy trước" anh ấy đến 7 năm cuộc đời, tốc độ lão hóa của tôi đang ngày một nhanh hơn trong khi chồng vẫn nguyên phong độ, đẹp trai, và có cả gái theo.
Những cô gái ve vãn quanh chồng tôi đều ít hơn tôi đến cả chục tuổi, cho nên tôi bất an vô cùng.
Tôi suốt ngày phải đi răn dạy chồng về lòng chung thủy, rồi lại phải âm thầm kiểm soát anh. Tôi thắt tim mỗi khi đọc được tin nhắn nào đó của một cô gái mới lạ xuất hiện trong danh sách bạn của chồng. Tôi rà soát, đọc hết, không có gì thì thôi, nhưng chỉ một chút gờn gợn thả thính thôi là tôi tức không ngủ được.
Tôi muốn chồng đừng giao du, chat chit với những người như vậy nữa, tôi muốn anh là người đàn ông chuyên tâm với vợ con, kiểu đàn ông chỉ biết có công việc với gia đình ấy, ngoài thời gian làm việc thì giúp vợ việc nhà, chơi với con, nhưng anh lại không như vậy.
Anh vẫn ham chơi, thích lắm bạn nhiều bè, ăn cơm xong là ra nằm ôm điện thoại, nói chuyện với mọi người thì cũng kiểu vui đùa cợt nhả. Tôi nhắc nhở, anh bảo nói chuyện thế thôi chứ làm gì có gì. Nhưng tôi khó chịu, anh không buồn để ý. Hôm trước thì tôi đã bắt được anh chat với một con bé, kém tôi cả con giáp, hai người nói nhớ thương, nói ao ước được gặp nhau khi hết dịch. Tôi thấy chán vô cùng.
Giá như ngày ấy tôi nghe bố mẹ, lựa chọn một người hơn mình vài tuổi, chín chắn, trưởng thành để mà kết hôn thì có phải bây giờ tôi đỡ khổ tâm không. Vài năm hôn nhân với 2 đứa con rồi, tôi mới nhận ra ngoài cách yêu đam mê cuồng nhiệt ra thì chồng không phải mẫu đàn ông tôi ao ước, anh không mang lại cho tôi được cảm giác an toàn. Đam mê, cuồng nhiệt giờ không còn là thứ tôi cần, trong khi thứ tôi cần là cuộc sống thảnh thơi, đầu óc nhẹ nhõm thì tôi lại không có. Làm lại cuộc đời bây giờ liệu có còn kịp không?
Theo Dân Trí
Một phút sai lầm mà tôi đánh đổ cả hạnh phúc gia đình. Cái giá thật đắng đót.
" alt=""/>Hối hận vì lấy chồng phi công trẻNgày tôi đi lấy chồng, ai nhìn cũng bảo tôi giống mẹ chồng hơn là mẹ đẻ. Ngày tôi vào viện sinh con, tất cả những người cùng phòng và cả bác sĩ cũng bối rối khi nhận bà nội, bà ngoại. Ai cũng bảo bà nội là bà ngoại, rằng mẹ đẻ tôi mới là mẹ chồng. Tôi vẫn tin hay vì có duyên nên tôi mới giống mẹ chồng đến vậy.
Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ đẻ không hề răn dạy một lời nào rằng khi về nhà chồng con phải ăn ở ra sao. Mẹ cũng không đề cập chuyện mẹ chồng, nàng dâu. Mẹ để tôi tự đến với cuộc sống mới, tự học tập và trưởng thành. Và quả thực tôi lấy chồng như tự dấn thân vào quãng đường mới.
Ở đó tôi nhận được rất nhiều sự yêu thương, bao dung của bố mẹ chồng. Ở đó có nhiều thứ tôi phải tự học lấy, có khi học từ nụ cười, có khi học từ nước mắt. Rồi tôi cũng trưởng thành hơn.
![]() |
Tôi học được ở mẹ chồng bản lĩnh, nghị lực và sự kiên cường đi qua khó khăn.
Mẹ chồng tôi từng đi Thanh niên xung phong thời chống Mỹ, vào sinh ra tử. Đến giờ trên đầu mẹ vẫn còn những vết sẹo, dấu tích của những năm tháng ấy.
Mẹ chồng tôi mồ côi mẹ sớm, mẹ đẻ của bà mất trong một trận bỏ bom của giặc Mỹ. Chính tình yêu với người mẹ của mình đã thúc giục mẹ chồng tôi lên đường... Có lẽ những thiệt thòi, vất vả, mất mát ấy đã rèn đúc cho bà một nghị lực phi thường, một tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Sự quyết đoán ấy bà vẫn giữ được đến giờ trong việc nuôi dạy các con, các cháu. Bà thương con cháu nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Các cháu đứa nào cũng răm rắp, yêu và nghe lời bà.
Ở mẹ đẻ, tôi học được cách sống chan hòa và cách đối nhân xử thế. Mẹ tôi cũng đi lấy chồng thiên hạ, nhà ông bà nội đông con, kinh tế khó khăn, mẹ vất vả nhiều... Mẹ là giáo viên nhưng làm việc đồng áng không thua kém bất cứ người nông dân nào, có khi mẹ còn vất vả hơn, bởi mẹ còn bận lên lớp, việc đồng áng toàn tranh thủ lúc đêm khuya, gà gáy... Thế nhưng không khi nào tôi thấy thiếu vắng nụ cười trên gương mặt mẹ.
Bà con hàng xóm luôn trân trọng và quý mến mẹ. Tôi còn nhớ các bác hàng xóm san sẻ cho mẹ từ chai tương, quả cà muối, củ khoai, củ sắn đậm đà đến cái bóng đèn dầu khi lỡ làng.
Nhiều ông cụ bà cụ lấy gương mẹ tôi để nhắn nhủ con cháu của họ trong cuộc sống. Trong gia đình cũng vậy, ông bà nội tôi có tới tám người con. Mẹ luôn được các chị em trong nhà quý mến, chuyện nhỏ, chuyện to đều tìm đến mẹ để chia sẻ. Mẹ tôi cũng là người con dâu sống gần ông bà nội nhất. Vào ngày giáp hạt dù trong nhà không có, chúng tôi phải ăn cơm độn ngô, khoai, sắn, tôi vẫn nhớ cảm giác sợ cái mùi ngô bốc lên khi mở nồi cơm... mẹ vẫn gánh gạo sang biếu ông bà. Trong kí ức tuổi thơ tôi, ông nội luôn khen ngợi mẹ từ nết ăn, nết ở.
Với mẹ chồng, tôi biết được những vất vả của mẹ qua những lần mẹ con trò chuyện, qua lời kể của bà con lối xóm lớn lên bên mẹ. Tôi về làm dâu mẹ cũng hơn 10 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được tình cảm và trân trọng những gì mẹ làm cho chúng tôi. Mẹ dạy bảo tôi từng ly từng tí khi tôi mới về.
Biết tôi mới về còn lạ lẫm, hôm nào chồng tôi đi làm ca về muộn bà lại sang nằm cùng tỉ tê câu chuyện cho tôi vui. Rồi lần đầu sinh con, tôi vô cùng bỡ ngỡ với vai trò mới, chính mẹ là người đã ở bên giúp đỡ, hỗ trợ cho tôi. Mẹ dạy tôi từ cách bế con, cho bú mớm, quấn tã lót... rồi sau sinh phải kiêng những gì... Mẹ luôn công bằng và phân minh trong mọi việc. Đến giờ, việc lớn nhỏ trong nhà mẹ vẫn luôn đỡ đần cho vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi có hai người mẹ như thế! Nói về chữ hiếu, tôi nợ cả hai người mẹ của mình! Cuộc sống phức tạp không tránh khỏi những lúc va vấp, có lúc tôi đã làm mẹ buồn, mẹ lo. Cũng có những lúc tôi tủi thân khóc thầm. Nhưng tôi biết mẹ luôn thương tôi và tôi cũng thế!
Tôi chưa bao giờ dám bày tỏ trực tiếp tình cảm với mẹ, chưa bao giờ thốt lên đươc câu: Mẹ ơi, con yêu mẹ! Nhưng trong lòng thì luôn sẵn một tình yêu vô bờ bến và sự biết ơn sâu sắc. Tôi chỉ cầu mong hai mẹ luôn khỏe, vui và bớt đi những lo âu... Lòng mẹ là thế, chẳng bao giờ thảnh thơi!
Độc giảHồng Thắm
Ông Trần Văn Lâu - Chủ tịch UBND tỉnh Sóc Trăng đã ký văn bản hỏa tốc tiếp tục tăng cường biện pháp kiểm soát dịch bệnh Covid-19 trong trạng thái bình thường mới.
Để nâng cao hiệu quả công tác phòng, chống dịch Covid-19, chủ tịch UBND tỉnh Sóc Trăng yêu cầu người dân tuyệt đối không ra đường từ 21h ngày hôm trước đến 4h hôm sau. Thời gian thực hiện quy định kể từ ngày 23/9 đến khi có thông báo mới.
Toàn tỉnh Sóc Trăng áp dụng quy định này, trừ các trường hợp, đối tượng sau: cấp cứu; các lực lượng làm nhiệm vụ công tác phòng, chống dịch; lực lượng phòng, chống thiên tai; cán bộ, phóng viên, biên tập viên các cơ quan báo, đài; lực lượng phát hành thư, báo; lực lượng công nhân vệ sinh môi trường đô thị; xử lý sự cố về điện, nước, hệ thống thông tin và hạ tầng kỹ thuật; các phương tiện vận chuyển hàng hóa thiết yếu; phương tiện đưa đón lực lượng thực hiện phòng, chống dịch; phương tiện vận chuyển vật tư phục vụ sản xuất, hàng hóa xuất nhập khẩu; các cửa hàng bán lẻ xăng dầu, gas, phương tiện đưa đón công nhân của doanh nghiệp.
UBND tỉnh Sóc Trăng cũng giao Công an tỉnh chủ trì, phối hợp Bộ chỉ huy quân sự tỉnh, Bộ chỉ huy Bộ đội biên phòng và UBND các huyện, thị xã, thành phố xử lý nghiêm các đối tượng có hành vi vi phạm trong công tác phòng, chống dịch Covid-19 trên địa bàn tỉnh.
Ông Trần Văn Lâu cho biết: “Tỉnh Sóc Trăng siết lại các biện pháp kiểm soát dịch bệnh vì 2 ngày gần đây phát hiện nhiều ca mắc Covid-19 mới”.
![]() |
Một số khu vực của xã Lai Hòa, thị xã Vĩnh Châu cách ly y tế để phòng, chống dịch Covid-19 (Ảnh: K.T) |
Cụ thể, ngày 22/9, Sóc Trăng ghi nhận 29 ca mắc mới đều tại địa bàn thị xã Vĩnh Châu; trong đó 1 ca phát hiện qua sàng lọc cộng đồng, 5 ca là F1 đã được quản lý trước đó và 23 ca phát hiện qua sàng lọc trong khu vực phong tỏa. Tiếp đó, ngày 23/9, Sóc Trăng ghi nhận 7 ca F0 mới, bao gồm thị xã Vĩnh Châu (5 ca), huyện Kế Sách (2 ca); trong đó 4 trường hợp là F1, 1 trường hợp về từ vùng dịch ngoài tỉnh đã được quản lý trước đó và 2 trường hợp phát hiện qua sàng lọc trong khu vực phong tỏa.
Trung tâm chỉ huy phòng, chống dịch Covid-19 tỉnh Sóc Trăng đã ban hành quyết định thiết lập vùng cách ly y tế đối với nhiều khu vực dân cư ở xã Lai Hòa và xã Vĩnh Tân thuộc thị xã Vĩnh Châu (gồm: 11 ấp, 5.178 hộ dân, 27.795 nhân khẩu) do có nhiều ca mắc Covid-19.
Sóc Trăng đã trở về trạng thái “bình thường mới” từ ngày 16/9. Đại diện UBND tỉnh Sóc Trăng cho biết, trong tình hình mới, tỉnh đang tích cực triển khai các biện pháp vừa phòng, chống dịch Covid-19, vừa khôi phục sản xuất, tập trung sức lực giữ vững “vùng xanh”. |
T.H
" alt=""/>Sóc Trăng phòng chống Covid