Các ứng viên nặng ký có thể đăng quang Miss Grand Vietnam 2023











Đỗ Phong

当前位置:首页 > Nhận định > Các ứng viên nặng ký có thể đăng quang Miss Grand Vietnam 2023 正文
Đỗ Phong
标签:
责任编辑:Giải trí
Nhận định, soi kèo U21 Burnley vs U21 Fleetwood, 2h00 ngày 19/3: Tiếp cận top 2
Kỳ thi học sinh giỏi lớp 9 cấp thành phố năm học 2020 – 2021 của Hà Nội diễn ra vào ngày 13/1. Đội tuyển mỗi bộ môn văn hóa của quận, huyện gồm 10 thí sinh dự thi, riêng môn Tin học có 5 thí sinh. Đội tuyển thi môn khoa học có 20 thí sinh.
Trong kỳ thi này có tổng cộng 30 hội đồng coi thi tại 30 quận, huyện. Nội dung thi gồm kiến thức toàn cấp học, riêng lớp 9 tính đến hết học kỳ I. Môn Tiếng Anh, Tiếng Pháp, Tiếng Nhật có phần nghe hiểu.
Đối với môn Khoa học, cấu trúc đề thi và nội dung thi sẽ tham khảo tài kiệu “Giới thiệu đề thi IJSO, kỳ thi Olympic Khoa học trẻ Quốc tế” lần thứ 10, 11 do Sở GD-ĐT sưu tầm và tuyển chọn.
Hội đồng thi bắt đầu chấm thi từ ngày 14/1 cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ.
PV
Sáng nay, thí sinh đã làm xong bài thi Học sinh giỏi quốc gia môn Ngữ văn trong thời gian 180 phút.
" alt="Đề thi học sinh giỏi môn Văn lớp 9 của Hà Nội 2021"/>Trong thời gian lớn lên ở Pretoria (Nam Phi), Musk cùng em trai của mình là Kimbal và những anh em họ khác đã đi đến tận khu nhà giàu tại đây để bán trứng Phục sinh tự làm bằng socola. Họ bán với giá gấp 20 lần chi phí.
“Tôi làm hết 0,5 USD và bán với giá 10 USD mỗi quả. Tôi thường xuyên nhận được câu hỏi như: “Sao cháu lại bán 10 USD cho quả trứng bé xíu này?”.Trước những thắc mắc như thế, anh em Musk đã trả lời: “Cô chú đang hỗ trợ một doanh nhân trẻ đấy ạ. Và sự thật là nếu cô chú không mua nó từ cháu, chú sẽ chẳng có cái nào đâu. Cháu biết chú có thể trả 10 USD mà”.
Ba người anh em Elon, Tosca và Kimbal
Elon Musk từ bé còn bộc lộ là một đứa trẻ ham học hỏi. Cậu có thể dành đến 10 tiếng mỗi ngày để đọc sách khoa học và khoa học viễn tưởng. Vào năm lớp 4, Bách khoa toàn thư Britannica là cuốn sách “gối đầu giường” của cậu bé.
Cậu cũng đam mê bất tận với máy tính. Musk đã tự học lập trình từ khi còn rất nhỏ. Thậm chí, năm 12 tuổi, cậu đã bán những mã code của trò chơi điện tử đầu tiên có tên Blastar với giá 500 USD.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Musk chuyển đến Canada và theo học tại Đại học Queen ở Kingston, Ontario. Tại đây, cậu đã phải bươn chải đủ thứ nghề khác nhau để nuôi sống bản thân như làm việc ở trang trại, xưởng gỗ,... Mỗi ngày, Musk chỉ tiêu 1 USD bằng cách mua đồ ăn bán theo số lượng lớn tại siêu thị.
“Tôi thường mua chủ yếu là xúc xích và cam. Thi thoảng, tôi sẽ “nâng cấp” một chút lên thành mì ống và sốt cà chua”.
Sau đó, Musk nhận được học bổng tới Mỹ, theo học tại Trường Wharton thuộc Đại học Pennsylvania. Mặc dù không phải chi trả học phí, nhưng Musk vẫn phải chịu trách nhiệm về chi phí sinh hoạt của mình. Vì vậy, cậu đã nghĩ ra cách cùng một người bạn học khác thuê chung một ngôi nhà và lên kế hoạch trả tiền thuê nhà bằng cách sử dụng nó như một hộp đêm.
Sau khi lấy bằng Kinh tế và Vật lý tại Đại học Pennsylvania, Musk đăng ký học sau đại học về Vật lý tại ĐH Stanford. Tuy nhiên, Musk đã bỏ học ngay sau 2 ngày.
Musk cho rằng, thay vì ngồi chờ đợi một công ty nào đó chú ý đến mình, tại sao không chọn cách hành động. Thời điểm này, Internet bắt đầu phát triển bùng nổ trên thế giới. Vì thế, Musk đã cùng em trai quyết định khởi nghiệp ở thung lũng Silicon.
Hai anh em đã cùng nhau thành lập công ty đầu tiên có tên Zip2, nơi chuyên cung cấp dịch vụ bản đồ và danh bạ doanh nghiệp cho các trang báo mạng. Sau 4 năm, công ty được mua lại với giá 307 triệu USD, trong đó, Musk bỏ túi 28 triệu đô.
Từ số tiền này, Musk tiếp tục mở rộng kinh doanh và lần lượt thành lập các công ty như X.com - tiền thân của Paypal (năm 1999), SpaceX (năm 2002) và Tesla (năm 2003). Đến tận bây giờ, Musk vẫn chưa bắt đầu khóa học tại ĐH Stanford.
“Kinh khủng” là cụm từ mà Elon Musk mô tả cho thời thơ ấu của mình: bị khủng hoảng tâm lí khi ở nhà, bị bắt nạt khi đến trường. Nhưng bản thân Elon Musk tin rằng, chính những nghịch cảnh trong quá khứ đã khiến anh có thêm sức mạnh vượt qua khó khăn và đạt đến thành công như ngày hôm nay.
Thời Vũ(Theo CNBC, The Evening Standard)
“Tôi yêu các con của tôi và tôi rất tự hào về những gì mà chúng đã làm được”, mẹ của Elon Musk - người sáng lập công ty SpaceX chia sẻ về quan điểm nuôi dạy con với CNBC.
" alt="Tỷ phú Elon Musk từng sống với 1 USD/ ngày, làm đủ nghề để trả học phí"/>Tỷ phú Elon Musk từng sống với 1 USD/ ngày, làm đủ nghề để trả học phí
Nhận định, soi kèo U21 Ipswich vs U21 Millwall, 2h00 ngày 19/3: Top 1 vẫy gọi
Cần Thơ lên tiếng vụ học sinh chơi trò 'chuyền thẻ bằng môi' phản cảm
Cho rằng bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi, Trung tâm kiện đòi TNA Entertainment tiền nợ gốc 324 triệu đồng; tiền phạt vi phạm hợp đồng 0.05%/ngày, tạm tính đến ngày 15/4 là 23 triệu đồng; tiền lãi chậm trả với mức lãi suất tạm tính 0.83%/tháng, tạm tính đến tháng 4 là 13,4 triệu đồng. Tổng cộng các khoản là 360,9 triệu đồng.
Ngày 9/5, TAND TP Thủ Đức gửi thông báo thụ lý đơn khởi kiện. Trung tâm đã nộp tiền tạm ứng án phí.
Trao đổi với phóng viên VietNamNet, Trương Ngọc Ánh - đại diện Công ty TNHH TNA Entertainment - cho hay chưa nhận thông báo từ Tòa án. "Sau khi công ty tôi gửi công văn, đôi bên đã đi đến thống nhất về vấn đề thanh toán nên không biết phía Trung tâm vẫn khởi kiện", chị nói.
Đại diện Trung tâm Tổ chức Biểu diễn và Điện ảnh thành phố - xác nhận nội dung đơn kiện. Vị này nói thêm: "Nếu TNA Entertainment thực hiện đúng cam kết, chúng tôi sẽ rút đơn kiện".
Thịt bay, cơm bung nở và nước lọc chống đói
Anh Hải vẫn nhớ rõ thời kỳ “hoàng kim” của ký túc xá trường Bách khoa vào khoảng những năm cuối thập niên 90. Khi ấy, anh còn là cậu sinh viên năm nhất theo mẹ đến trường nhập học. Dãy nhà cũ kỹ, loang lổ rêu phong có tên B8 là nơi những đứa con trai như anh gắn bó suốt 5 năm học.
Khu B8 của KTX trường Đại học Bách khoa Hà Nội vẫn giữ nguyên như "thuở ban đầu"
Tài sản quý giá của sinh viên thời bấy giờ cũng chỉ là một chiếc thùng tôn có treo móc khóa vừa làm đồ đựng chống trộm, vừa có thể dùng để kê thành bàn học.
Xung quanh phía góc giường tầng được dán chi chít những tờ giấy báo hoặc vài bức tranh về một diễn viên nổi tiếng nào đó. Tổng cộng mỗi phòng như thế có khoảng 12 sinh viên, đến từ các vùng quê khác nhau.
Trong ký ức của anh Hải, dù thiếu thốn nhưng đáng nhớ nhất vẫn là những bữa cơm bụi tại khu ký túc.
Ở ký túc xá có câu nói nổi tiếng “Hè ăn rau muống, đông ăn bắp (bắp cải)”. Hai món ấy cứ xào luộc, luộc xào luân phiên suốt mấy tháng trời. Còn với món mặn, nhiều sinh viên truyền nhau rằng: “Thịt được thái mỏng tới độ, nếu thả từ trên cao thì khi chạy xuống tầng vẫn còn thấy miếng thịt đang bay lơ lửng”.
Câu chuyện này dù chỉ mang tính chất tiếu lâm nhưng cũng phần nào phản ánh được sự thiếu thốn của sinh viên trong thời điểm bấy giờ.
Cũng vì cơm ký túc xá được nấu bung nở bằng một kỹ xảo nào đó nên dù đã ăn nhưng nửa đêm đám học trò vẫn đói meo bụng. Do vậy, cả phòng lại phải góp tiền mua chung một túi mì tôm cân. Mì tôm được ăn khi có sự biểu quyết của cả phòng. Chỉ cần sục nước sôi rồi thả mì vào là cả đám có thể ngồi húp sì sụp. Đó có lẽ là thứ mì tôm “ngon nhất trần đời”.
Đến khi không còn đủ tiền mua mì, cách duy nhất để chống đói là uống nước lọc. Đứa nào có tiền cũng chẳng dám mua gì ăn vì sợ “thóc đâu mà đãi gà rừng”.
![]() |
Ký túc xá Trường ĐH Kinh tế quốc dân |
Vì vậy mới có chuyện nửa đêm anh bán bánh mì thường lượn qua lượn lại khu ký túc xá mời mọc. Cứ mỗi khi có đứa gọi “Bánh mì ơi” là cả phòng lại hí hửng vì kiểu gì cũng được cho một miếng. Anh bán bánh mì nghe vậy cũng lao như tên bắn đến, miệng không quên quảng cáo “bánh mì nóng giòn đây”.
- “Còn mì không bánh mì ơi?”.
- Còn nhiều, anh lấy mấy chiếc.
- Còn nhiều hả? Thôi đi bán nhanh lên chứ muộn rồi đấy!
Nhiều lần bị “mừng hụt”, anh bán bánh mì chẳng thèm dừng lại khi đi qua ký túc xá nữa. Nếu muốn mua thật, cả lũ phải đứng hẳn ra bên ngoài để gọi vào.
Cũng vì thiếu thốn nên thời sinh viên thích nhất vẫn là những ngày được về nhà để cải thiện bữa. Còn đối với những sinh viên ở xa, “trợ cấp” chỉ có thể gửi qua đường bưu điện.
Quán nước cạnh trường chỉ có… nam sinh
Ngoài chuyện ăn cơm bụi thì việc “cắm quán” cũng là một đặc tính quen thuộc của sinh viên thế hệ 7x, 8x. Thuở đó, đường Nguyễn Phong Sắc còn nhỏ xíu như một cái ngõ. Ở một bên đường, người ta dựng lên những quán nước xập xệ. Họ kéo phích điện ra sát ngay vỉa hè rồi thắp những chiếc bóng li ti treo trên ghế nhựa.
Thức uống thời ấy là trà đá, mấy món chai lọ nước ngọt, sấu dầm. Để thu hút đám nam sinh trường Báo gần đó, người ta còn mở cả Tivi, băng đầu cho sinh viên đến vừa xem vừa uống nước. Đây cũng được coi là một hình thức giải trí quen thuộc của đám nam sinh trong những buổi tối rỗi rãi.
Ngoài phim kiếm hiệp, những hàng quán này còn vụng trộm phục vụ cả băng “con heo” miễn phí. Có thể vì lý do đó mà mỗi buổi tối tại đây luôn đắt khách.
Hình ảnh đóng thùng quen thuộc của sinh viên xưa (Ảnh: Internet)
Đối với khu ký túc xá trường Báo những năm 2000 – 2010 sang chảnh nhất vẫn là tòa nhà 28T dành cho sinh viên các lớp lý luận. Những sinh viên khoa khác như Báo chí, Xuất bản,.. sẽ ở tại khu nhà cấp bốn với một khoảng vườn rộng, cỏ dại mọc um tùm.
Vào những ngày mưa, cóc nghóe kêu ầm ĩ. Có những anh sinh viên người Lào rủ nhau ra vườn bắt nghóe về làm mắm. Mắm nghóe vốn được coi là một món ăn phổ biến của đất nước Lào.
Lại có chuyện, sinh viên tự chế sục cắm điện bằng cách lấy con dao lam phanh ra rồi gắn vào đầu dây điện. Chiếc sục tự chế này được dùng để nấu tất cả các thể loại mì tôm, trứng luộc hay con gà, con vịt mang lên từ quê cũng cho hết vào xô để luộc.
Mùa đông, các khu tập thể đều dùng chung nhà tắm, chiếc sục tự chế này còn phát huy tác dụng khiến cả bể nước to hàng chục khối… bớt lạnh.
![]() |
Một góc ký túc xá trường ĐH Kinh tế quốc dân |
Trong ký ức của sinh viên trường Báo còn là chiếc loa được treo tít trên ngọn cây. Tiếng cô “tổng đài viên” phát ra văng vẳng bao trùm lên toàn bộ khu ký túc xá nhằm thông báo cuộc gọi tới sinh viên. Tất nhiên, nỗi sợ lớn nhất của sinh viên bấy giờ là đi nghe điện thoại. Mỗi lần nghe như thế sẽ phải trả phí từ 500 – 1000 đồng.
“Không nghe thì sợ gia đình có chuyện gấp cần báo, nghe thì toàn những câu chuyện mượn giáo trình hay những cuộc tỏ tình lãng nhách của đám con trai. Chỉ cần 5 cuộc gọi như thế là đi tong một suất cơm bụi”.
Còn một nghìn lẻ một câu chuyện liên quan đến đời sống ký túc xá của sinh viên xưa. Nhưng dù có thiếu thốn, với bất kì sinh viên nào thời bấy giờ, đó cũng đều là chuỗi ký ức đẹp đẽ một thời mà dù khó khăn nhưng cũng thật đáng nhớ.
Thúy Nga
Sinh viên phải đi làm hàng ngày, chuẩn đến từng giờ, từng phút, áp lực vì bị chủ cằn nhằn nhưng chỉ nhận lại mức lương 12–15 nghìn đồng. Điều đó liệu có đáng?
" alt="Có một thời ký túc “thịt bay”, cơm nở..."/>