Còn với chị cả Nhím, càng lớn cô bé càng ít tâm sự với mẹ hơn. Chị Trang cho biết, Nhím luôn không chịu nghe lời khiến hai mẹ lúc nào cũng trong tình trạng rất căng thẳng. Có những lúc cảm giác không thể nào chịu nổi, chị đã đánh con.
Nhận xét về mẹ, Nhím cho biết: “Mẹ là một người cầu toàn, luôn mong muốn phải hơn nữa, hơn nữa. Nhưng mong muốn khi lên cao quá sẽ gây ra sự bực tức, khó chịu”.
Chị Trang luôn muốn Cún phải học piano theo đúng ý mình khiến mỗi lần ngồi học, cô bé lại khóc.
Khi nhận thấy mối quan hệ mẹ con trở nên báo động, chị Trang quyết tâm phải thay đổi mình.
“Mình cảm nhận được mình là người mẹ rất tệ. Mình đã gây cho con nhiều tổn thương. Con mình không biết đã bị “bỏng” đến cấp độ bao nhiêu nữa vì bị tổn thương quá nhiều lần. Mình có lẽ sẽ phải rất là kiên trì để chữa lành từng vết thương ấy”.
Chị Trang thú nhận bản thân đã kỳ vọng quá lớn vào con vì mong muốn con thật hoàn hảo. "Trước đây mình không hiểu tại sao con không trở nên hoàn hảo được. Bây giờ mình hiểu là vì con đã bị tổn thương quá nhiều, mà càng tổn thương nhiều thì càng không thể trở thành người hoàn hảo được. Trái lại, con càng trở thành người khó bảo, bướng bỉnh, thậm chí bất cần", chị Trang chia sẻ.
Mong muốn con được sống vui vẻ và tích cực hơn, chị đã học cách buông bớt kỳ vọng và không đòi hỏi sự hoàn hảo ở con.
Tuy nhiên, lúc này, chị Trang lại bắt đầu gặp phải vấn đề. "Mình không hiểu sao khi mình không cáu gắt với con nữa thì con lại hay gắt gỏng với mình nhiều hơn. Mình cảm thấy bất lực vô cùng, không muốn nặng lời với con nên chỉ biết nằm khóc".
Hai cô con gái đã chịu nhiều tổn thương từ cách dạy của mẹ
Trong buổi tiệc sinh nhật tuổi 40 của mình, chị Trang và các con đã thẳng thắn chia sẻ những quan điểm và cả những điều đã giấu trong lòng bấy lâu. Cún cho rằng, mẹ mới chỉ “nghe” chứ chưa “lắng nghe” lời các con nói.
“Con không cần mẹ tuyệt vời, cũng không cần mẹ hoàn hảo quá. Con chỉ có một mong ước nhỏ thôi là mẹ không làm điều gì khiến con đau buồn. Mẹ bảo con có năng khiếu đàn hơn năng khiếu vẽ nên mẹ bắt con phải học đàn. Nhưng mẹ không biết rằng năng khiếu cộng đam mê thì mới thành sứ mệnh”, Cún chia sẻ.
Còn Nhím cho rằng hai mẹ con đã nhiều năm không kết nối được với nhau nên trái tim dường như đã “đóng băng”. Cô không muốn chia sẻ với mẹ và cho rằng, ngày chỉ cần nói 1-2 câu với nhau là đủ.
Theo dõi câu chuyện của chị Trang và các con, GS. Peck Cho (ĐH Hàn Quốc, Ủy viên Hội đồng cố vấn chính sách – Bộ Giáo dục Hàn Quốc) cho rằng, trong khi các con muốn mẹ hãy lắng nghe và cảm nhận những điều chúng cảm nhận thì chị Trang lại đang quá tập trung vào suy nghĩ của mình.
Nhận ra mấu chốt của vấn đề, chị Trang cảm thấy ân hận vì lâu nay đã làm tổn thương các con: "Tôi sẽ nghĩ nhiều hơn đến cảm xúc của các con. Tôi sẽ đồng hành và có nhiều hoạt động cùng con để các con có được cảm giác an toàn khi ở bên mẹ", chị Trang nói.
Chị Trang ôm con vào lòng - điều mà bấy lâu nay chị chưa làm được.
Sau một hành trình nỗ lực kéo dài 10 tháng, hai cô con gái đã nhận ra mẹ thay đổi.
“Mình rất sợ khi các con lớn lên ấn tượng về mẹ chỉ là nỗi buồn và sự uất hận”. Hai cô con gái không giấu được những giọt nước mắt xúc động khi nghe lời tâm sự của mẹ.
Chị Trang cho biết, trước đây bản thân chị nghĩ không thể nào ôm được con vào lòng vì rất lâu mẹ con không có sự gần gũi ấy. Nhưng chị sẽ lấy can đảm để ôm con, cho con sự ấm áp và yên tâm hơn, để sau này mỗi lần có vấp ngã gì thì người đầu tiên con muốn chia sẻ chính là mẹ.
Ôm cô con gái lớn vào lòng, chị Trang bật khóc vì đây là điều nhiều năm trời chị không làm được. “Ngày xưa còn bé mẹ ôm con suốt. Mẹ rất muốn ôm con nhưng bao nhiêu năm trời mẹ không làm được. Mẹ xin lỗi vì bao lần con buồn chán mà mẹ không hay biết. Mẹ không cảm nhận được sự tổn thương rất nhiều ở con”, chị Trang ân hận nói.
Muốn "nói sao cho trẻ chịu nghe" thực ra không khó như nhiều cha mẹ vẫn tưởng. Thay vì ra lệnh và quát mắng, một sự lựa chọn hấp dẫn và có tính thuyết phục có thể khiến trẻ nghe lời ngay tức khắc.
" alt="Người mẹ bật khóc vì cách dạy sai lầm gây ra nhiều tổn thương cho con"/>