您现在的位置是:NEWS > Kinh doanh
Truyện Nhân Tại Thâm Thâm Xử
NEWS2025-02-15 03:54:49【Kinh doanh】6人已围观
简介Lần đầu tiên Triển Chiêu gặp Bạch Ngọc Đường,ệnNhânTạiThâmThâmXử24h. com.vn là khi cậu năm tuổi, Bạc24h. com.vn24h. com.vn、、
Lần đầu tiên Triển Chiêu gặp Bạch Ngọc Đường,ệnNhânTạiThâmThâmXử24h. com.vn là khi cậu năm tuổi, Bạch Ngọc Đường bốn tuổi.
Ngày hôm đó trời mưa rả rích, mẹ Bạch nắm tay cậu, chầm chậm cất từng bước từng bước trong một con hẻm tối tăm lầy lội bùn đất. Bầu trời tối đen mở ra một cái miệng lớn như chậu máu, như thể muốn nuốt chửng lấy hai người trong con hẻm này.
Cậu có chút sợ sệt nắm chặt lấy tay người phụ nữ, nhỏ giọng nói, “Dì ơi, còn xa lắm không ạ? Con sợ.”
Ở tuổi này, một đứa trẻ vốn có thể tùy ý nói rằng mình sợ, bởi vì nhất định sẽ có người kéo nó ra phía sau cẩn thận bảo vệ, sau đó nhẹ nhàng từ tốn nói với nó, đừng sợ, có mẹ đây rồi.
Nhưng Triển Chiêu thì không như vậy, không còn người nào có thể bảo vệ cậu như vậy, nói với cậu rằng mẹ ở đây, vậy phải chăng, cậu đã mất quyền được nói sợ?
Cậu cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh ngắt một màu xanh xám, nhưng vẫn là một dáng vẻ quật cường.
Mẹ Bạch ngồi xuống, vén mấy sợi tóc mái ướt nhẹp dính trên trán cậu qua một bên, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng, giống như mẹ cậu vẫn ngâm nga khúc hát ru vỗ về cậu vào giấc ngủ.
“Tiểu Chiêu đừng sợ, dì ở đây, chúng ta sắp tới nơi rồi.”
“Dì,” cậu chần chừ một chút, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi, “Con không được gặp ba mẹ nữa sao?”
Đầu ngón tay lướt qua trán cậu dừng lại một chút, tiện đà lại như không có chuyện gì xảy ra xoa xoa mặt cậu.
“Đúng vậy, Tiểu Chiêu, ba mẹ con đã đi tới một nơi rất xa rất xa, không có cách nào gặp lại con được nữa, vì vậy ba mẹ Tiểu Chiêu mới ủy thác Tiểu Chiêu cho dì, Tiểu Chiêu nhất định phải nghe lời, như vậy thì họ mới không lo lắng, phải không nào?”
“Vâng ạ.” Cậu như hiểu như không gật đầu, ngoan ngoãn để dì nắm tay mình, nhưng lúc dì đứng dậy, đôi mắt đen láy như mực chớp chớp, phút chốc phủ kín một màn hơi nước.
Khái niệm cha mẹ mất, họ cho rằng cậu không hiểu, kỳ thực là cậu hiểu. Khi cậu nhìn thấy bức ảnh hai người mỉm cười trên linh đường, nghe thấy tiếng mọi người xung quanh khóc nức nở, khi chiếc quan tài gỗ mun đen kịt nặng nề được đặt xuống trước mặt, cậu liền biết, cha mẹ cậu, không trở về được nữa.
Mẹ cậu trước đây thường ôm cậu, ôn nhu nói với cậu, mẹ có một người bạn thân rất tốt, cô ấy được gả cho Bạch gia, cũng có một đứa con trai, gọi là Bạch Ngọc Đường, mẹ nói, Tiểu Chiêu, sau này nhất định sẽ dẫn con đến gặp họ một chút.
Cậu hỏi mẹ, vì sao bây giờ không đi ngay?
Mẹ lắc đầu một cái, ngữ khí vẫn ôn nhu.
Ngày hôm đó trời mưa rả rích, mẹ Bạch nắm tay cậu, chầm chậm cất từng bước từng bước trong một con hẻm tối tăm lầy lội bùn đất. Bầu trời tối đen mở ra một cái miệng lớn như chậu máu, như thể muốn nuốt chửng lấy hai người trong con hẻm này.
Cậu có chút sợ sệt nắm chặt lấy tay người phụ nữ, nhỏ giọng nói, “Dì ơi, còn xa lắm không ạ? Con sợ.”
Ở tuổi này, một đứa trẻ vốn có thể tùy ý nói rằng mình sợ, bởi vì nhất định sẽ có người kéo nó ra phía sau cẩn thận bảo vệ, sau đó nhẹ nhàng từ tốn nói với nó, đừng sợ, có mẹ đây rồi.
Nhưng Triển Chiêu thì không như vậy, không còn người nào có thể bảo vệ cậu như vậy, nói với cậu rằng mẹ ở đây, vậy phải chăng, cậu đã mất quyền được nói sợ?
Cậu cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh ngắt một màu xanh xám, nhưng vẫn là một dáng vẻ quật cường.
Mẹ Bạch ngồi xuống, vén mấy sợi tóc mái ướt nhẹp dính trên trán cậu qua một bên, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng, giống như mẹ cậu vẫn ngâm nga khúc hát ru vỗ về cậu vào giấc ngủ.
“Tiểu Chiêu đừng sợ, dì ở đây, chúng ta sắp tới nơi rồi.”
“Dì,” cậu chần chừ một chút, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi, “Con không được gặp ba mẹ nữa sao?”
Đầu ngón tay lướt qua trán cậu dừng lại một chút, tiện đà lại như không có chuyện gì xảy ra xoa xoa mặt cậu.
“Đúng vậy, Tiểu Chiêu, ba mẹ con đã đi tới một nơi rất xa rất xa, không có cách nào gặp lại con được nữa, vì vậy ba mẹ Tiểu Chiêu mới ủy thác Tiểu Chiêu cho dì, Tiểu Chiêu nhất định phải nghe lời, như vậy thì họ mới không lo lắng, phải không nào?”
“Vâng ạ.” Cậu như hiểu như không gật đầu, ngoan ngoãn để dì nắm tay mình, nhưng lúc dì đứng dậy, đôi mắt đen láy như mực chớp chớp, phút chốc phủ kín một màn hơi nước.
Khái niệm cha mẹ mất, họ cho rằng cậu không hiểu, kỳ thực là cậu hiểu. Khi cậu nhìn thấy bức ảnh hai người mỉm cười trên linh đường, nghe thấy tiếng mọi người xung quanh khóc nức nở, khi chiếc quan tài gỗ mun đen kịt nặng nề được đặt xuống trước mặt, cậu liền biết, cha mẹ cậu, không trở về được nữa.
Mẹ cậu trước đây thường ôm cậu, ôn nhu nói với cậu, mẹ có một người bạn thân rất tốt, cô ấy được gả cho Bạch gia, cũng có một đứa con trai, gọi là Bạch Ngọc Đường, mẹ nói, Tiểu Chiêu, sau này nhất định sẽ dẫn con đến gặp họ một chút.
Cậu hỏi mẹ, vì sao bây giờ không đi ngay?
Mẹ lắc đầu một cái, ngữ khí vẫn ôn nhu.
很赞哦!(65)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Pohang Steelers vs Kawasaki Frontale, 17h00 ngày 11/2: Đắng cay sân nhà
- Hoài Linh phản hồi vụ bị nhạc sĩ Vinh Sử chê 'không biết gì về bolero'
- Nhận định, soi kèo AF Elbasani vs KS Bylis, 23h00 ngày 21/12
- Bùng nổ tranh cãi quanh phát ngôn về nhạc Bolero của Tùng Dương
- Soi kèo góc Club Brugge vs Atalanta, 00h45 ngày 13/2
- Lê Phương khoe giọng ngọt ngào hát tặng chồng trước ngày cưới
- Rạng rỡ Việt Nam
- Lệ Quyên: 'Tôi không quan tâm đời sống riêng tư của Quang Lê'
- Nhận định, soi kèo Celtic vs Bayern Munich, 3h00 ngày 13/2: Tự tin trên sân nhà
- Ca sĩ Mạnh Đình trở lại với '100 năm âm nhạc Việt Nam'
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Everton vs Liverpool, 2h30 ngày 13/2: Derby chênh lệch
Nhận định, soi kèo Keciorengucu vs Bandirmaspor, 18h00 ngày 20/12
Hồng Nhung hớn hở khoe váy Mỹ Tâm tặng
Mỹ Linh: Tạo áp lực như Tùng Dương tôi sẽ thấy... mệt
Soi kèo góc Juventus vs PSV Eindhoven, 3h00 ngày 12/2
Nhận định, soi kèo Cercle Brugge vs Kortrijk, 0h30 ngày 21/12
6 tài năng âm nhạc cổ điển tham gia gameshow Thần đồng âm nhạc
Bích Phương bất ngờ làm 'đám cưới' với chàng trai dân tộc Dao