您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Joshua Ojele dự đoán Việt Nam vs Malaysia, 19h30 ngày 12/12
NEWS2025-01-26 20:15:31【Thời sự】4人已围观
简介Chuyên gia Joshua Ojele nhận định,ựđoánViệtNamvsMalaysiahngàbóng đá việt nam-thái lan dự đoán kết qubóng đá việt nam-thái lanbóng đá việt nam-thái lan、、
Chuyên gia Joshua Ojele nhận định,ựđoánViệtNamvsMalaysiahngàbóng đá việt nam-thái lan dự đoán kết quả trận Việt Nam vs Malaysia, 19h30 ngày 12/12. Soi trận Việt Nam vs Malaysia tại AFF Cup 2021 chính xác nhất.
Đội hình ra sân chính thức Việt Nam vs Malaysia: Tuấn Anh xuất trận很赞哦!(3779)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Al
- iPhone 5 có kết nối 4G chuẩn WiMax và LTE
- Truyện Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn
- Rò rỉ hình ảnh bộ đôi tablet Motorola Xoom 2
- Nhận định, soi kèo Eintracht Frankfurt vs Ferencvarosi, 3h00 ngày 24/1: Bùng nổ
- 5 triệu giờ chơi Angry Birds mỗi ngày
- Biến laptop thành trạm phát Wi
- 5 triệu giờ chơi Angry Birds mỗi ngày
- Nhận định, soi kèo Al Rustaq vs Sohar Club, 22h45 ngày 23/1: Thất vọng chủ nhà
- So sánh iPhone 5, Droid Bionic, Galaxy S2
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Borneo vs Kaya FC, 19h00 ngày 23/1: Out trình
Truyện Nhân Duyên Vụn Vỡ
"Nhưng, bệnh tim thì sao? Liệu nó… có thể chữa trị được tận gốc?"
- ------------
Chương Đài
Một vầng nắng gắt như thiêu đốt treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chói lọi đến nỗi vạn vật trên đời đều không thể gượng dậy nổi. Ngay cả những con ve thường ngày ồn ào cũng mất đi sức lực, núp dưới tán lá long não xum xuê, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng kêu yếu ớt.
Mục người què đang ngồi trong chiếc lán dưới gốc cây long não, trên tay cầm một chiếc quạt bồ phiến đã rách nát, phe phẩy hướng về phía chiếc giường tre bên cạnh để xua đuổi lũ ruồi muỗi đang vo ve. Mà người trên giường vẫn đang say giấc, thi thoảng bộp phát vào miệng còn tóp tép, không biết đang mơ thấy ăn cái gì ngon nữa.
“Mục người què, ngày nắng nóng thế này còn ra quầy, buổi trưa không sợ nóng đến sinh bệnh sao?” Mấy mã phu ngồi bên cạnh quầy vừa uống hết mấy chén trà, lúc này đang cởi đôi dép rơm vui vẻ bóp chân, trong lúc đó thì nheo mắt nhìn xuống dưới lán.
Mục người què bơ phờ trừng mắt liếc nhìn bọn họ, nhổ thuốc lá đang nhai trong miệng xuống đất, "Không ra quầy, ta lấy đâu ra tiền ăn? Các ngươi cấp cho sao?!"
Nghe vậy mấy mã phu đối diện cười với nhau, rồi nói tiếp: "Không có tiền thì cho nợ trước, không nói đâu xa, chỉ riêng quầy trà này, các người cũng đã ghi nợ chưởng quầy không ít tiền rồi chứ? Rồi ông cháu các người đã ở Chương Đài được nửa tháng, cũng không thể trông chờ vào việc buôn bán, giờ nắng nóng như thế này, sao phải lập lán ở đây vô ích?”
">Truyện Hưởng Tang
"Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a."
Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.
"Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý."
Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi."
Leng keng!
Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ.
"Tiểu Phong, ngươi đi đâu?" Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia.
"Đông Hoàn."
"Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a." Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây.
"Bán mình." Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.
"Ngươi nhưng là nam a." Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a.
"Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay."
Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi.
"Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a." Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.
Nhìn chỉ có mấy thước vuông gian nhà, Lâm Phàm trong lòng khó chịu a, sớm biết liền không nên đọc gà rừng kia đại học, cao trung đi ra học cái kỹ thuật, cũng so với hiện tại bán tay bắt bánh có tiền đường a.
"Quên đi, đúng là Tiểu Phong còn có chút lương tâm, biết chừa chút nhớ nhung, nhìn có vật gì tốt."
. . . .
"Trời ạ ngươi Nhị đại gia."
Trong chớp mắt, trong căn phòng đi thuê nhỏ này truyền đến kinh thiên tiếng mắng chửi.
Mười mấy quyển tạp chí bày ra ở Lâm Phàm trước mặt, còn có mấy tờ giấy trắng giấy nợ, ở đây giấy trắng giấy nợ bên cạnh, có một phong thơ, thư này món trang bìa vừa nhìn chính là đi qua vài tay.
Lâm ca, thân khải.
"Lâm ca làm ngươi thấy phong thư này thời điểm, tiểu đệ chỉ sợ là chân trước mới vừa đi, bất quá ngươi không phải tới khuyên ta đi trở về, ta đi Đông Hoàn tâm ý đã quyết, ma đều ngược ta ba tháng, ta đối với ma đều không lưu niệm, lặng lẽ ta đi rồi, chính như ta tới lặng lẽ, ta vung một phất ống tay áo, không mang đi một áng mây, những này giấy nợ liền cho ngươi, bất quá yên tâm, bản Phong không phải quỵt nợ không trả người, chờ ta trở thành Đông Hoàn ông trùm, sẽ làm nghìn lần, vạn lần trả lại."
"Những này tạp chí đều là của ta yêu nhất, hôm nay sẽ đưa cho lão ca, không nói, ngày sau gặp lại."
. . . .
Lâm Phàm nhìn này một đống đường viền hoa tạp chí, trong khoảng thời gian ngắn cũng là trợn tròn mắt.
"Tiểu tử này ăn của ta, cho ta mượn, cuối cùng liền lưu một đống tạp chí, cái thằng chó này Tiểu Phong, sau đó chớ bị ta tóm lại, quên đi, có nhìn dù sao cũng hơn không có nhìn, vừa ngắm nghía cẩn thận có gì đáng xem."
Rào!
Từng tờ từng tờ lật lên.
]
"Không sai, chân này đẹp đẽ."
"Ai nha, cô gái này cũng quá đẹp, chỉ đến như thế đẹp đẽ phải đi chụp những này tạp chí, cũng quá không giữ mình trong sạch."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một bản lại một bản tạp chất bị Lâm Phàm xem xong ném tới một bên, mãi đến tận cuối cùng một bản.
"Tình huống thế nào? Trang bìa như thế mê người, bên trong ngay cả một Quỷ Ảnh cũng không có, còn in dầy như vậy, đây là bẫy người đi." Đối với trước mặt mười mấy quyển tạp chí toàn bộ đều cho khen ngợi, nhưng là cuối cùng này một quyển tạp chí, nhưng để Lâm Phàm khó chịu.
">Truyện Nhân Sinh Hung Hãn
Nhận định, soi kèo Malmo vs Twente, 0h45 ngày 24/1: Chiến thắng danh dự
Lâm Trạch nhún vai "Chỉ là tôi nghĩ có khi cậu muốn tìm một đối tượng để yêu đương. Mà nếu cậu có tìm được thật, làm ơn báo trước cho tôi một tiếng. Tôi còn phải thông báo cho anh em biết rằng tôi đã xoá hết mấy ứng dụng mạng xã hội rồi, tránh bị một đống người tới khóc lóc khủng bố."
Giang Từ nghe vậy cũng có chút buồn cười, nhưng chưa kịp nhếch miệng thì Lâm Trạch đã khoa trương thở dài "Cầu xin ngài khi ra ngoài cùng tôi đừng có mỉm cười. Cậu có biết mỗi lần cậu cười là liền có vài người qua tìm tôi hỏi xin WeChat của cậu không. Ngài đang gia tăng lượng công việc cho tôi đó."
Nói xong còn nhắc đi nhắc lại “Cũng may tôi là thẳng nam sắt thép, nếu không mười tám đời hương khói Lâm gia sẽ đứt đoạn trên người tôi mất.”
Cũng không thể không nói, Giang Từ cười lên thật sự đẹp đến nao lòng. Đôi mắt đào hoa, đuôi mắt lại hơi cong cong, khi cười rộ lên sẽ làm người ta có cảm giác ôn nhu, như ánh mặt trời xán lạn tươi đẹp.
Từ xinh đẹp tuy không thích hợp để miêu tả đàn ông con trai, nhưng khi đặt trên người Giang Từ lại không hề có chút gượng gạo.
Giang Từ nghe vậy cũng biết ý thu lại ý cười, thuận tiện đáp lại lời vừa rồi của đối phương "Tôi không muốn dây vào mấy chuyện yêu đương, chỉ tổ phí tiền. Ngày nào cũng phải bận rộn vẽ phác thảo. Tôi là một key animator*, không phải người chuyên quản lý thời gian. "
(Chú thích: Key animator - Họa sĩ diễn hoạt - là những người thiết kế hình ảnh động bằng cách sử dụng nhiều khung hình (frame) đặt thành một chuỗi liên tục để tạo ra các chuyển động cho nhân vật)
"Biết nói sao giờ. Đến tiền của bố mẹ mà cậu còn đem trả lại toàn bộ." Lâm Trạch vẫn còn nhớ rõ, lần trước hắn thấy trong di động của Giang Từ một tin nhắn gửi mấy trăm vạn cho cậu. Giờ ngẫm lại lòng vẫn còn đau.
Từ vẻ ngoài cho đến khí chất, Giang Từ đều đem đến cảm giác cậu là thiếu gia nhà có tiền. Mà đúng là nhà cậu nhiều tiền thật. Nhưng theo như những gì Lâm Trạch biết, gia đình Giang Từ quan hệ tương đối phức tạp. Bố mẹ cậu từ khi cậu còn nhỏ…, đại khái là khi cậu mới lên sáu, đã ly dị, thậm chí rất nhanh sau đó liền có gia đình mới.
Cha mẹ đều có gia đình mới, Giang Từ dù có đi theo ai cũng đều là kẻ dư thừa.
Sau khi hai người ly hôn, toà trao quyền nuôi nấng Giang Từ cho mẹ. Nhưng hai người họ đều bận rộn với công việc, lại cộng thêm có gia đình mới, không ai rảnh để lo cho cậu. Vậy nên dù Giang Từ đi theo bố hay mẹ thì cũng chẳng khác nhau là bao.
Họ có thể chu toàn cho cậu về mặt vật chất, nhưng không thể dành cho cậu tình yêu hay sự quan tâm.
Mối quan hệ của Giang Từ với bố mẹ rất lãnh đạm. Dù cho cậu tốt nghiệp đại học hay chuyển tới Lâm thành để nhận lời mời vào làm cho một công ty game, bố mẹ cậu cũng chẳng quản. Giờ họ chỉ quan tâm tới đứa con trong gia đình mới mà thôi.
Nghĩ lại thì, Giang Từ trong mắt Lâm Trạch như một bông cải thìa chẳng ai yêu thương, làm lòng hắn tý thì trỗi dậy tình thương dạt dào của người cha.
Lâm Trạch nhanh chóng vứt cái ý tưởng này ra khỏi đầu, sau đó nói "Anh em vẫn còn bên cậu. Tiền không cần thì không cần thôi, cũng chỉ là mấy trăm vạn."
Lâm Trạch biết, với năng lực công tác và tiếng tăm trong ngành của Giang Từ, cậu không những kiếm được một khoản khá, mà các công ty cũng luôn tranh nhau để mời được cậu về.
"Lời này nghe sẽ còn thuyết phục hơn nếu cậu không cắn răng để nói đấy." Giang Từ không chút lưu tình đáp.
Buổi chiều sau khi trở về nhà, Giang Từ kéo bức màn chắn sáng, đi đến trước bàn máy tình ngồi xuống.
Sau khi máy tính khởi động xong, Giang Từ di chuyển con chuột, nhấp hai cái lên icon của một trò chơi ——《Chúa Sáng Thế Thực Tập》, khởi động trò chơi.
Đây là một trò chơi đã được phát hành từ nửa năm trước của công ty Giang Từ. Nội dung của trò chơi thì y như tên. Bạn sẽ vào vai làm chúa, tự tạo ra thế giới mô phỏng của mình.
Giang Từ là một key animator, đương nhiên cậu có tham gia trong khâu xây dựng trò chơi này. Khi trò chơi chính thức phát hành, cậu còn rất hứng thú làm người chơi thử nghiệm đầu tiên, dùng rất nhiều thời gian để tạo bối cảnh cho toàn thế giới, thậm chí còn nghiêm túc xây dựng cuộc sống của sáu chủng tộc ở thế giới giả tưởng này.
Chỉ sau một khoảng thời gian, nền văn minh trong thế giới này đã bước đến giai đoạn nghiên cứu chế tạo ra vũ khí kim loại.
Giang Từ cảm thấy nếu cho cậu thêm chút thời gian nữa, cậu hoàn toàn có thể đưa thế giới trong trò chơi này đến giai đoạn công nghệ hiện đại, thậm chí có thể sáng chế ra đồ vật của người tương lai.
Chỉ là sau đó bởi vì phải chạy phác thảo một dự án khác, Giang Từ đành gác trò chơi qua một một bên.
Một lần gác lại này kéo đến mấy tháng. Hôm nay cậu mở lại trò chơi chỉ vì Lâm Trạch muốn mượn tài khoản của cậu.
Tuy Giang Từ chỉ dùng loanh quanh vài cái mật khẩu, nhưng do cậu không nhớ mình đã dùng mật khẩu nào để đăng ký trò chơi, nên giờ phải thử từng cái để mở.
Giao diện mở đầu của trò chơi xuất hiện. Ngón tay Giang Từ gõ vào bàn phím phát ra âm thanh táp táp.
Cậu đã thử đến mật khẩu thứ ba rồi mà vẫn chưa được. Giang Từ nhướng mày, hướng lên khung nhập một cái quen thuộc cuối cùng, ấn xuống phím Enter.
Leng keng
—— thành công.
Được rồi. Đây mới là mật khẩu chính xác của tài khoản.
Giang Từ sau khi nghe thấy âm thanh đăng nhập thành công liền chuẩn bị cầm di động để gửi mật khẩu cho Lâm Trạch. Nhưng dường như trong nháy mắt đó, cơ thể cậu đột nhiên không thể nhúc nhích.
Một giây như bị kéo dài ra. Giang Từ có thể cảm giác được ý thức của cậu dần gián đoạn.
Tầm nhìn dần tối đen lại. Cậu cố gắng chống cự nhưng không xoay chuyển được gì. Trước mắt nhanh chóng chỉ còn một điểm sáng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Thời điểm khôi phục lại ý thức, cảm giác không trọng lực làm Giang Từ bừng tỉnh.
Cậu vừa mở mắt liền nhìn thấy không gian u ám xung quanh. Thân thể cậu đang rơi tự do với tốc độ rất nhanh. Hai tai cậu lúc này chỉ toàn tiếng gió gào thét.
?!!!!!!
Đôi mắt của Giang Từ theo phản xạ mở to ra. Trái tim đập thùng thùng không khống chế, kịch liệt đến nỗi dường như màng nhĩ cũng đang chấn động theo.
Nằm mơ?
">Truyện Hướng Dẫn Thực Tập Làm Chúa Sáng Thế
Truyện Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau
Máy tính bảng Kindle Fire (giữa) đang là tầm ngắm kiện tụng của Apple. “Amazon phải loại bỏ hoặc không được nhấn mạnh vào thương hiệu của chúng tôi App Store trong khi máy tính bảng của hãng này đang chạy hệ điều hành Android”, Apple viết trong lá đơn sửa đổi vừa mới trình lên tòa án bang California vào tuần trước.
Apple và Amazon đã bắt đầu vướng vào cuộc chiến pháp lý từ hồi giữa tháng 3, khi Apple kiện Amazone vi phạm thương hiệu “App Store”.
">Apple tố Kindle “dùng nhầm” kho ứng dụng App Store