您现在的位置是:Thế giới >>正文
Thương cảnh anh tai nạn, em ung thư
Thế giới7人已围观
简介-“Tới nước này rồi vợ chồng tôi chẳng biết tính thế nào để có tiền chữa bệnh cho con nữa. Thằng anh ...
- “Tới nước này rồi vợ chồng tôi chẳng biết tính thế nào để có tiền chữa bệnh cho con nữa. Thằng anh bị tai nạn do nổ đồ chơi chưa xong lại đến con em bị bệnh u não,ươngcảnhanhtainạnemungthưlịch bóng đá giải ngoại hạng anh tràn dịch màng não…”, anh Nguyễn Văn Tiến buồn rầu chia sẻ.
Tin bài khác:
Xin cứu bé mắc bệnh lạ ham họcTags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Dinamo Makhachkala vs Lokomotiv Moscow, 23h00 ngày 11/3: Khó có bất ngờ
Thế giớiHư Vân - 11/03/2025 04:35 Nga ...
【Thế giới】
阅读更多Lời hẹn khi hết dịch Covid
Thế giớiChủng virus Corona đang biến đổi không ngừng và cuộc chiến chống dịch còn nhiều cam go, nhưng những tình nguyện viên như Nguyễn Thanh Tâm (20 tuổi, sinh viên trường Cao đẳng Kỹ thuật Cao Thắng, TP.HCM) và hàng nghìn người trong tuyến đầu chống dịch vẫn đang cố gắng không ngừng. Bởi họ hiểu, những nỗ lực đó có thể đổi về sinh mạng của người bệnh. 00h11 phút, Thanh Tâm trở về phòng sau 14 tiếng tình nguyện trong khu cách ly tập trung tại thành phố Thủ Đức (TP. HCM).
Vừa thiếp đi được mấy phút, chàng trai quê Tiền Giang choàng tỉnh, ánh mắt hốt hoảng, không giấu phần mệt mỏi, mồ hôi trên trán vẫn còn nhễ nhại. “Cứ nhắm mắt lại là tiếng còi xe cấp cứu bên tai, mùi thuốc sát trùng thoang thoảng và hình ảnh đau đớn của bệnh nhân chập chờn hiện lên, tôi không thể chợp mắt được”. Gần 2 tuần nay chưa đêm nào Thanh Tâm có một giấc ngủ trọn vẹn. Riêng đêm nay, anh thức trắng hoàn toàn.
Ban đầu, vị trí Thanh Tâm đăng ký là ở bệnh viện dã chiến, nhưng ở đó đã đủ người nên anh chuyển sang khu vực hỗ trợ tiêm vắc xin lưu động của thành phố Thủ Đức .
Thanh tâm lấy thông tin cá nhân của người dân đến tiêm Vắc xin Covid-19. Công việc của những tình nguyện viên như anh là điều phối trong quá trình tiêm vắc xin, đo huyết áp cho bệnh nhân, ghi chép các số liệu cụ thể, hướng dẫn bệnh nhân về phòng bệnh, dọn dẹp sắp xếp chỗ ở cho người bệnh, vận chuyển lương thực thiết yếu từ xe vào khu cách ly,...
Hơn một tháng nay anh rong ruổi khắp các địa điểm tiêm lưu động cùng những chiến hữu của mình. Công việc của nhóm Thanh Tâm phụ trách là hỗ trợ y bác sỹ lấy thông tin và điều phối người dân trong quá trình tiêm vắc xin.
Điểm tiêm chiều hôm đó là nhà văn hóa thiếu nhi Thủ Đức. Dưới cái cái nóng 36-37 độ trong bộ đồ bảo hộ y tế kín mít, mồ hôi ròng ròng như tắm, Nguyễn Thanh Tâm vẫn hoạt động như một con thoi.
Mắt không ngừng quan sát và nhắc nhở mọi người tuân thủ quy định giãn cách, nhiệm vụ của anh là đảm bảo số lượng người tiêm không bị ùn ứ bất cứ khâu nào. “Mấy hôm đầu về, cổ họng khô rát, đau, không phát nổi ra tiếng vì hô hào cả ngày và nói quá nhiều”.
Thanh Tâm (ngoài cùng bên trái) cùng các bạn tình nguyện viên sau giờ tình nguyện. Hơn một tháng tình nguyện, tiếp xúc với y bác sỹ cùng quá trình làm việc đã giúp chàng trai miền sông nước nắm được những thông số và kỹ năng y tế cơ bản. “Ban đầu chưa biết và cũng bỡ ngỡ nhưng làm nhiều nên quen, tôi đã học được cách sơ cứu khi bị thương, các chỉ số khỏe mạnh của một người bình thường và nhiều điều thú vị khác của y học”.
Hoàn thành điểm tiêm ở trung tâm thiếu nhi Thủ Đức, đoàn xe lưu động chuyển sang điểm tiêm trung tâm thương mại Gigamall. Mỗi ngày, bình quân anh phải tiếp xúc với trên dưới 1000 người, nguy cơ tiếp xúc với F0 rất cao. Khi được hỏi có sợ không, người con miền Tây quả quyết: “Khi lựa chọn việc này, tôi đã chấp nhận mọi khó khăn, nguy hiểm rồi, chỉ có tỉnh hay ngất, không có vui hay buồn, càng tiếp cận tiêm cho càng nhiều người càng tốt”.
Những lần chứng kiến cơn đau đớn của bệnh nhân nhiễm Covid-19, Tâm cảm thấy ngộp thở và lặng người đi. Những ca trở nặng được đưa vào bệnh viện dã chiến. Họ không dùng mũi mà phải thở bằng miệng, mỗi lần “lỡ” hít thở bằng mũi thì cơn đau phổi ập đến khiến bệnh nhân quằn quại, thống khổ vô cùng. “Có bệnh nhân đã xin bác sĩ cho họ “được giải thoát” vì không chịu đựng được”.
“Nếu chỉ một lần nhìn thấy nỗi thống khổ của họ, bạn sẽ hiểu tại sao chúng tôi phải cố gắng chiến đấu từng ngày”. Trên gương mặt đầy những vết hằn sâu do thiết bị bảo hộ y tế để lại, ánh mắt người con miền Tây vẫn sáng ngời.
Trước đó, Tâm đã về nhà tránh dịch nhưng khi thấy tình hình dịch bệnh ở TP.HCM phức tạp, Tâm đã trở lại với suy nghĩ “nếu ai cũng sợ và lùi lại phía sau, thì ai sẽ tiến lên chống dịch”. Đến tận hôm nay, chàng trai 20 tuổi vẫn chưa dám báo tin cho mẹ vì sợ nơi quê nhà mẹ mình sẽ lo lắng.
Sau những giờ tình nguyện vất vả, Thanh Tâm và người bạn của mình cùng trò chuyện, san sẻ áp lực vất vả và nỗi nhớ gia đình. Số lượng bệnh nhân ngày càng đông trong khi sức người có hạn khiến gánh nặng trong khu cách ly tăng thêm bộn phần. Mặc dù hoạt động theo nhóm và đã có sự sắp xếp, luân phiên nghỉ ngơi, nhưng kiệt sức trong quá trình tình nguyện là điều không thể tránh khỏi, thậm chí đã trở thành cảnh tượng quen thuộc.
“Không ai bắt chúng tôi làm nhiều đến vậy, nhưng khi nghĩ rằng chỉ cần chúng tôi cố gắng thêm một chút, sẽ có thêm những người bệnh được cứu chữa thì ai cũng cố gắng bằng tất cả sức lực mà mình có”.
Mới hôm qua, đang thực hiện nhiệm vụ, một bạn tình nguyện viên nữ ngất đi. Không có sự hốt hoảng hay sợ hãi, Tâm và mọi người bình tĩnh đưa người đồng đội của mình vào cáng nằm nghỉ ngơi và chăm sóc. Dưới cái nóng cùng bộ đồ bảo hộ y tế kín mít, giọng nói chàng trai trẻ ấy vẫn không giảm đi phần hào sảng và quả quyết: “chúng tôi ngất nhưng đổi lại nhiều người được sống, đáng đánh đổi lắm chứ”.
Đã 4h40 phút sáng, một đêm không ngủ, nhưng chàng thanh niên 20 tuổi vẫn giữ cho mình thói quen tập môn Muay Thái và thể hình. “Đó là cách tôi duy trì năng lượng để tiếp tục chiến đấu”.
Một trong những điều khiến Tâm cảm thấy hạnh phúc khi tham gia chiến dịch này là anh chàng đã làm quen được với một nữ sinh trường Y ở Đà Nẵng. “Những thời khắc khó khăn và mệt mỏi nhất trong khu cách ly, chúng tôi đã cùng nhau chiến đấu, sát cánh vượt qua, thấu hiểu và san sẻ những áp lực cho nhau, điều đó làm tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc và may mắn”.
Anh và nữ bác sỹ tương lai đã có với nhau một lời hẹn “đến khi dịch bệnh qua đi, cả hai sẽ gặp nhau và cùng đi du lịch tại Đà Nẵng”.
Phan Nga
Cô gái lai Việt - Thái kể chuyện chống dịch: Bị dân mắng, được dân thương
Bật khóc khi bị người dân mắng mỏ, rưng rưng xúc động khi được người dân dúi vào tay lốc sữa... - những trải nghiệm vui buồn đã giúp cô gái 19 tuổi trưởng thành và trân quý cuộc sống hơn.
">...
【Thế giới】
阅读更多Nhà chật, vợ chồng ra nhà nghỉ giải tỏa chuyện “yêu”
Thế giớiCả gia đình ba thế hệ cùng sống trong căn nhà hơn 30m2, không gian sống đã chật hẹp chứ chưa nói đến không gian riêng tư. Nếu không có nhà nghỉ, có lẽ vợ chồng chị Liên sẽ phải…nhịn sex dài dài.Bỏ dự định “cấm dùng nhà ở làm nhà nghỉ”"> ...
【Thế giới】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Lion City vs Sanfrecce Hiroshima, 19h00 ngày 12/3: Ngược dòng bất đắc dĩ
- Bí quyết sống vui suốt 6 tháng giãn cách của mẹ Việt ở Hà Lan
- Kinh hãi bị vợ tra tấn bằng lời
- Hoàng Mỹ An tiết lộ về thầy giáo Đình Bảo tại Mỹ
- Nhận định bóng đá Malut United vs Persita Tangerang hôm nay: Tân binh chất lượng
- Công thức món chân giò ninh măng mềm thơm ‘đưa cơm’
最新文章
-
Siêu máy tính dự đoán Barcelona vs Benfica, 0h45 ngày 12/3
-
Trong đó, 5 tỷ đồng dành cho thể thao thành phố, 3 tỷ đồng để nâng cao nhận thức bảo vệ môi trường trong các trường học. 2 tỷ đồng còn lại được dùng cho hoạt động chăm sóc người yếu thế tại thành phố. Trước đó, nhà băng thực hiện nhiều chương trình thiện nguyện như trao tặng 80 tỷ đồng để ủng hộ chương trình xóa nhà tạm và nhà dột nát trên toàn quốc do Chính phủ phát động. Ngân hàng đóng góp 2,2 tỷ đồng giúp đỡ người dân ở một số tỉnh miền Bắc bị ảnh hưởng bởi bão lũ.
Ngoài ra, ACB giảm lãi vay 1-2% cho khách bị ảnh hưởng trực tiếp trong thiên tai. Nhà băng đồng thời triển khai gói vay mới trị giá 1.000 tỷ đồng với lãi suất 6% một năm.
" alt="ACB hỗ trợ 10 tỷ đồng cho hoạt động an sinh xã hội">ACB hỗ trợ 10 tỷ đồng cho hoạt động an sinh xã hội
-
Giống như bao người phụ nữ đã lấy chồng khác, tôi có hai người mẹ, mẹ đẻ và mẹ chồng. Và tôi biết, hai người mẹ của tôi đều không dùng mạng xã hội, họ cũng chưa chắc đã biết đến những dòng này của tôi. Tôi viết ra đây những suy nghĩ như một sự trải lòng, không thể coi là báo hiếu. Ngày tôi đi lấy chồng, ai nhìn cũng bảo tôi giống mẹ chồng hơn là mẹ đẻ. Ngày tôi vào viện sinh con, tất cả những người cùng phòng và cả bác sĩ cũng bối rối khi nhận bà nội, bà ngoại. Ai cũng bảo bà nội là bà ngoại, rằng mẹ đẻ tôi mới là mẹ chồng. Tôi vẫn tin hay vì có duyên nên tôi mới giống mẹ chồng đến vậy.
Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ đẻ không hề răn dạy một lời nào rằng khi về nhà chồng con phải ăn ở ra sao. Mẹ cũng không đề cập chuyện mẹ chồng, nàng dâu. Mẹ để tôi tự đến với cuộc sống mới, tự học tập và trưởng thành. Và quả thực tôi lấy chồng như tự dấn thân vào quãng đường mới.
Ở đó tôi nhận được rất nhiều sự yêu thương, bao dung của bố mẹ chồng. Ở đó có nhiều thứ tôi phải tự học lấy, có khi học từ nụ cười, có khi học từ nước mắt. Rồi tôi cũng trưởng thành hơn.
Tôi học được ở mẹ chồng bản lĩnh, nghị lực và sự kiên cường đi qua khó khăn.
Mẹ chồng tôi từng đi Thanh niên xung phong thời chống Mỹ, vào sinh ra tử. Đến giờ trên đầu mẹ vẫn còn những vết sẹo, dấu tích của những năm tháng ấy.
Mẹ chồng tôi mồ côi mẹ sớm, mẹ đẻ của bà mất trong một trận bỏ bom của giặc Mỹ. Chính tình yêu với người mẹ của mình đã thúc giục mẹ chồng tôi lên đường... Có lẽ những thiệt thòi, vất vả, mất mát ấy đã rèn đúc cho bà một nghị lực phi thường, một tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Sự quyết đoán ấy bà vẫn giữ được đến giờ trong việc nuôi dạy các con, các cháu. Bà thương con cháu nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Các cháu đứa nào cũng răm rắp, yêu và nghe lời bà.
Ở mẹ đẻ, tôi học được cách sống chan hòa và cách đối nhân xử thế. Mẹ tôi cũng đi lấy chồng thiên hạ, nhà ông bà nội đông con, kinh tế khó khăn, mẹ vất vả nhiều... Mẹ là giáo viên nhưng làm việc đồng áng không thua kém bất cứ người nông dân nào, có khi mẹ còn vất vả hơn, bởi mẹ còn bận lên lớp, việc đồng áng toàn tranh thủ lúc đêm khuya, gà gáy... Thế nhưng không khi nào tôi thấy thiếu vắng nụ cười trên gương mặt mẹ.
Bà con hàng xóm luôn trân trọng và quý mến mẹ. Tôi còn nhớ các bác hàng xóm san sẻ cho mẹ từ chai tương, quả cà muối, củ khoai, củ sắn đậm đà đến cái bóng đèn dầu khi lỡ làng.
Nhiều ông cụ bà cụ lấy gương mẹ tôi để nhắn nhủ con cháu của họ trong cuộc sống. Trong gia đình cũng vậy, ông bà nội tôi có tới tám người con. Mẹ luôn được các chị em trong nhà quý mến, chuyện nhỏ, chuyện to đều tìm đến mẹ để chia sẻ. Mẹ tôi cũng là người con dâu sống gần ông bà nội nhất. Vào ngày giáp hạt dù trong nhà không có, chúng tôi phải ăn cơm độn ngô, khoai, sắn, tôi vẫn nhớ cảm giác sợ cái mùi ngô bốc lên khi mở nồi cơm... mẹ vẫn gánh gạo sang biếu ông bà. Trong kí ức tuổi thơ tôi, ông nội luôn khen ngợi mẹ từ nết ăn, nết ở.
Với mẹ chồng, tôi biết được những vất vả của mẹ qua những lần mẹ con trò chuyện, qua lời kể của bà con lối xóm lớn lên bên mẹ. Tôi về làm dâu mẹ cũng hơn 10 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được tình cảm và trân trọng những gì mẹ làm cho chúng tôi. Mẹ dạy bảo tôi từng ly từng tí khi tôi mới về.
Biết tôi mới về còn lạ lẫm, hôm nào chồng tôi đi làm ca về muộn bà lại sang nằm cùng tỉ tê câu chuyện cho tôi vui. Rồi lần đầu sinh con, tôi vô cùng bỡ ngỡ với vai trò mới, chính mẹ là người đã ở bên giúp đỡ, hỗ trợ cho tôi. Mẹ dạy tôi từ cách bế con, cho bú mớm, quấn tã lót... rồi sau sinh phải kiêng những gì... Mẹ luôn công bằng và phân minh trong mọi việc. Đến giờ, việc lớn nhỏ trong nhà mẹ vẫn luôn đỡ đần cho vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi có hai người mẹ như thế! Nói về chữ hiếu, tôi nợ cả hai người mẹ của mình! Cuộc sống phức tạp không tránh khỏi những lúc va vấp, có lúc tôi đã làm mẹ buồn, mẹ lo. Cũng có những lúc tôi tủi thân khóc thầm. Nhưng tôi biết mẹ luôn thương tôi và tôi cũng thế!
Tôi chưa bao giờ dám bày tỏ trực tiếp tình cảm với mẹ, chưa bao giờ thốt lên đươc câu: Mẹ ơi, con yêu mẹ! Nhưng trong lòng thì luôn sẵn một tình yêu vô bờ bến và sự biết ơn sâu sắc. Tôi chỉ cầu mong hai mẹ luôn khỏe, vui và bớt đi những lo âu... Lòng mẹ là thế, chẳng bao giờ thảnh thơi!
Độc giảHồng Thắm
Mâm cỗ cúng Rằm tháng 7 theo gợi ý của chuyên giaNghệ nhân Ánh Tuyết cho rằng, khi làm mâm cơm cúng Rằm tháng 7, các gia đình có thể chọn thực phẩm theo mùa, chế biến món ăn phù hợp khẩu vị, tránh lãng phí." alt="Ngày Lễ Vu Lan nghĩ về mẹ">
Ngày Lễ Vu Lan nghĩ về mẹ
-
Thu nhập của hai vợ chồng vào khoảng 20-25 triệu/tháng nhưng vẫn không đủ trang trải cho gia đình 4 người, 2 vợ chồng và 2 con nhỏ. Lương thấp, vợ chồng trẻ đi bán xôi kiếm tiền sắm Tết" alt="Thu nhập ngàn đô/tháng vẫn không đủ sống ở Hà Nội">
Thu nhập ngàn đô/tháng vẫn không đủ sống ở Hà Nội
-
Nhận định, soi kèo Bali United vs PSBS Biak, 20h30 ngày 11/3: Cửa trên thất thế
-
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Từ khi mang thai đến nay con gái đã tám tuổi, chị Nguyễn Thị Bé (P.14, Q.4) vẫn ở nhà nghỉ khỏe. Chồng bị tật chân, chạy xe ôm thu nhập bấp bênh, nhưng chị vẫn “bình chân như vại”. Học vấn chỉ lớp 5 nhưng chị quyết định nếu không tìm được việc như ý (nhàn hạ, gần nhà, ít thời gian, lương cao…) thì không làm. Chủ nhiệm tổ phụ nữ giúp việc nhà của khu phố thấy chị ở không, giới thiệu chỗ làm, chị lắc đầu: “Tôi không biết chạy xe, đi bộ thì xa quá, chồng đưa rước lại tốn xăng”. Bà cụ hàng xóm đột ngột ngã bệnh, nằm liệt, con cháu bà đặt vấn đề thuê chị Bé chăm sóc. Chị lại viện lý do chưa bao giờ chăm sóc người bệnh nên không làm được. Thực ra, chị ớn cảnh tiêu tiểu hôi hám, dìu đỡ nặng nề, lại phải thức khuya, không ngủ trưa được. Hàng xóm lại đề nghị, nếu không làm trọn thời gian thì làm theo giờ, chị cũng không đồng ý. Chồng về, chị mách lại, khiến chồng chị oang oang chửi đổng, cho rằng hàng xóm đã xúc phạm, hạ nhục nhà mình: “Vợ tôi như vầy mà kêu đi đổ phân, giặt đồ dơ dáy cho mấy người”. “Khí thế” vậy, nhưng khi con bị té gãy tay, anh chị phải chạy sang hàng xóm mượn tiền chạy chữa.
Nặng là… quẳng
Nhiều ông đã suy nghĩ sai lầm là để vợ an nhàn thì mình mới là đàn ông thực sự, mà không biết là mình đang làm hư vợ. Các ông đã không góp ý, không thúc đẩy, động viên vợ làm việc kiếm thêm thu nhập, lâu dần thành quen, càng ngày người vợ càng ngại đi làm. Nếu sớm nhận ra sự nguy hiểm của tình trạng “nhàn cư vi bất thiện” ở vợ, các ông phải giúp vợ có công ăn việc làm, tạo sức ép để vợ cùng gánh vác gia đình, dù mình đủ khả năng kiếm đủ tiền nuôi vợ con.
Ban đầu, vì yêu chiều vợ, các ông vẫn cố gắng chu toàn, nhưng nhu cầu cuộc sống ngày càng tăng, nhất là khi có con, người đàn ông với nỗ lực đơn lẻ sẽ đuối sức nếu không được chia sẻ kịp thời. Hơn nữa, người vợ không quen làm việc, sẽ ích kỷ, vô tâm, không hiểu giá trị những giọt mồ hôi của chồng. Vấn đề không chỉ là tiền, mà còn là cảm giác được cùng bạn đời chung sức chung lòng, đồng cam cộng khổ. Đường dài thồ nặng, đến lúc nào đó, có thể các ông sẽ quẳng gánh giữa đường.
Khi chuyển từ P.Tân Phong, Q.7 về Nhà Bè sống, chị Bích Thủy (chủ tổ hợp may gia công) tưởng sẽ dễ tuyển được nhân công vì thấy nơi đây có nhiều phụ nữ nhàn rỗi, thường tụ tập chuyện trò, chơi bài. Tuy nhiên, khi chị Thủy đến tuyển, các chị từ chối ngay, người than mắt kém, người bảo đau lưng, nhức mình dù tuổi đời chưa đến 40. Là người có “máu” công tác xã hội, chị Thủy kiên trì động viên, cuối cùng chỉ thu nhận được một chị. Làm chưa đủ tháng, chị này ứng tiền, rồi gia đình mâu thuẫn, chồng đánh chửi, chị bỏ đi mất. Chị Thủy bất lực, e ngại không biết bao giờ các gia đình này thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn: vợ ăn không ngồi rồi, đề đóm, nợ nần; con hư, bỏ học, ăn cắp vặt; chồng nhậu nhẹt, bạo hành... Đã nghèo tiền bạc còn nghèo ý chí thì ai có thể giúp đỡ được?
Thạc sĩ xã hội học Phạm Thị Thúy (Học viện Hành chính Quốc gia, TP.HCM) phân tích: “Lý do sâu xa của tình trạng này còn do giáo dục từ gia đình. Nhiều cha mẹ chỉ dạy con gái cách làm vợ, làm mẹ theo nghĩa nội trợ trong nhà chứ không khuyến khích con ra ngoài xã hội làm việc, khẳng định mình. Vì vậy, cần thay đổi từ việc xây dựng cho con trai, con gái tư tưởng bình đẳng cả về nghĩa vụ và quyền lợi đối với bản thân, gia đình và xã hội. Con gái càng ý thức trách nhiệm đóng góp của mình, càng mong muốn khẳng định bản thân thì càng có tinh thần độc lập, ý chí vượt khó, không chấp nhận sống “tầm gửi”. Khi đó, hạnh phúc hôn nhân sẽ không quá phụ thuộc vào may rủi”.
(Theo Phunuonline)" alt="Vợ “thiểu năng”">Vợ “thiểu năng”