Các cổng game đổi thưởngtại Việt Nam đang ngày càng phát triển cả về quy mô và chất lượng. Một trong những “ ông lớn” dẫn đầu trong thị trường game online hiện nay đó chính là cổnggame bài Vua Win. Không chỉ sở hữu kho game phong phú,ảigamebàiVuaWinmớinhất lich ngoai hang anh chất lượng cổng game này còn khiến người chơi cực kỳ hài lòng nhờ dịch vụ chăm sóc chuyên nghiệp cùng các chương trình khuyến mãi hấp dẫn. Vậy link tải Vua Win mới nhất hiện nay là gì? Đặc điểm chi tiết của cổng game này như thế nào? Topgamebai.co sẽ giúp bạn giải đáp chi tiết về vấn đề này.
Link tải game bài Vua Win mới nhất 2022
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Wellington Phoenix vs Sydney FC, 13h00 ngày 15/1: Trái đắng sân nhà -
Game Việt chưa ra mắt đã đoạt giải Sao KhuêGame B-kool do FPT Online thực hiện và đang trong quá trình hoàn thiện. Chân dung game đoạt giải
B-kool là một game vũ đạo thuộc thể loại casual có đồ họa mang phong cách 3D, tuy nhiên đây là game không đòi hỏi cấu hình máy của người chơi quá cao. Theo nhiều thông tin, game này được FPT Online phát triển dựa trên nền Vision Engine 8 từ nhà sản xuất Trinigy. Sản phẩm này do Tornado Studio của FPT Online thực hiện, từ khâu ý tưởng đến kịch bản game, cũng như các khâu về thiết kế, đồ họa, lập trình… Nó cũng đã được thử nghiệm nội bộ và đang trong quá trình hoàn thiện.
Về cơ bản, B-kool có kiểu chơi tương tự như Audition, nhưng mang nét người lớn, dễ thương hơn so với Audition và là một game Việt nên các nhân vật được thiết kế mang phong cách gần gũi với người Việt hơn. Đặc biệt, các sàn nhảy, phong cảnh trong game cũng mang đậm phong cách Việt Nam, khi có cả hình ảnh các danh lam thắng cảnh trong nước…
Theo một vài tiết lộ, game này có cách chơi beat mới lạ, những tuyệt chiêu nhảy break dance có hiệu ứng hình ảnh chuyển động độc đáo. Các tính năng xuất hiện trong game nhảy khác như lập đội nhóm, trò chuyện, giao lưu và kết bạn… cũng có mặt trong B-kool. Phần cộng đồng trong game, một yếu tố không thể thiếu trong game nhảy, cũng được đầu tư kỹ lưỡng, để tăng sự tương tác giữa các người chơi với nhau.
Hiện B-kool đã được cấp phép phát hành tại thị trường trong nước, tuy nhiên vẫn chưa có thông tin cụ thể về thời điểm game ra mắt người chơi.
"> -
Bé gái bị đánh ngã sấp trên mặt đất, cuộn tròn người lại, nhưng vẫn sống chết nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, nghẹn ứ cả cổ.
Tên ăn mày kia vẫn chưa hết giận, đá cô bé một cái.
Bị đá đau đớn, cô bé rên lên một tiếng, đột nhiên bé ngẩng mặt lên, trừng trừng mắt nhìn tên ăn mày ấy, trong đôi mắt to tròn kia giờ lại sâu đến mức nhìn không thấy đáy, đáy mắt bắt đầu chuyển động, bao trùm trong đó là sát khí dày đặc hiếm thấy, khiến người ta phải sợ hãi.
Không ai có thể tưởng tượng được, một bé gái nhỏ bé như thế mà lại có ánh mắt đáng sợ đến vậy, ánh mắt đó, ngay cả kẻ ác cũng phải rùng mình khiếp sợ.
Đám ăn mày xung quanh không chịu nổi đều phải lui lại mấy bước.
Tên ăn mày kia cũng chột dạ: "Ngươi trừng ai đấy, ta chọc cho ngươi mù luôn, coi ngươi còn trừng được nữa không!" Nói xong, y liền bước qua đè cô bé xuống.
Bị đánh cũng không sao, nhưng không thể bị mù được. Cô bé kêu toáng lên, liều mạng úp mặt sát xuống đất để tránh né.
Bỗng nhiên, một sức mạnh nào đó giáng xuống, khiến tên ăn mày kia bị đánh bật ra xa, đám ăn mày đứng bên cạnh thấy vậy trợn mắt há mồm ra nhìn.
Tên ăn mày tức giận: "Ai!"
"Đứa bé còn nhỏ và đáng thương như này, sao lại ức hiếp bé chứ."
Đó là giọng nói dễ nghe nhất mà từ lúc chào đời cho tới nay cô bé được nghe, giống như từ trên trời truyền xuống, vừa nhẹ nhàng lại có chút ý trách cứ, nhưng nhiều hơn nữa lại là sự thương hại. Lời nói ấy rót vào tai, vừa ấm áp lại thoải mái, tựa như bàn tay mẹ hiền đang vỗ về trên người.
Phút chốc, một bàn tay vỗ vỗ trên lưng bé.
"Đứng lên nào, đừng sợ."
Cảm nhận được sự an toàn, cô bé chậm rãi ngẩng mặt lên, trong cặp mắt to tròn ngập tràn vẻ nghi hoặc, người khác vốn chẳng thích quản chuyện ngoại thân, người này tại sao phải giúp đỡ mình chứ?
Ngay sau đó, bé đã biết đáp án.
Chưa từng thấy khuôn mặt nào đẹp đến vậy, đường nét tinh tế, hoàn mỹ không giống như người trần. Khẽ cau mày, một đôi mắt phượng tuyệt đẹp chỉ dịu dàng nhìn bé, trong đó là sự thương xót vô hạn. Người đó hơi khuỵu chân, ngồi xuống bên cạnh cô bé, có vẻ như muốn đỡ bé đứng dậy. Áo bào trắng như tuyết buông thả trên mặt đất, mái tóc dài đen bóng cũng rũ xuống hai vai, dài gần đến hông. Rõ ràng là thần tiên hạ phàm cứu vớt chúng sinh mà.
Vẻ mặt không đành lòng kia giống như nói với cô bé rằng người ấy không chỉ tới cứu bé, mà là người từ trên trời được phái xuống để cứu vớt nhân gian lầm than khổ cực.
Cô bé nhìn ngẩn cả người .
Thấy bé không sao, khoé môi người ấy hơi cong lên, nụ cười nở ra mang theo một sự an ủi ấm áp, giúp đỡ bé đứng dậy.
Biết người này không phải người bình thường, đám ăn mày bên cạnh ngoan ngoãn tránh ra xa một chút.
Bàn tay sạch sẽ trắng tinh khẽ chạm vào cô bé, không chút e ngại bụi đất bẩn thỉu bám đầy trên người bé. Người ấy nhẹ giọng nói: "Bị ức hiếp có thể nổi giận, nhưng cũng không nên có ý muốn lấy tính mạng của người khác, biết chưa?”
Người trước mặt cúi người xuống nhìn bé, một tay đặt trên vai bé, ánh mắt bi thương lẫn thương hại, vừa giống như thánh nhân cứu khổ cứu nạn, lại vừa ân cần như người thân ruột thịt.
Người này lại có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô bé. Quả thật vừa rồi bé hận đến mức muốn giết chết tên kia ngay tức khắc.
Cô gái bé nhỏ lần đầu tiên hiểu được thế nào là xấu hổ, theo bản năng liền cụp hai hàng mi xuống, e lệ gật đầu.
Người ấy nhẹ nhàng mở lòng bàn tay nhỏ nhắn của bé ra, trong lòng bàn tay vẽ lên hai đường, sau đó khép lại: "Như vậy, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt con nữa."
Ánh sáng loé lên, trong lòng bàn tay lại trống trơn như trước.
Ảo thuật thần tiên đây mà! Cô bé kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ngại ngùng nhìn người ấy, nghi hoặc.
Bỗng nhiên, tiếng một người nào đó từ xa xa truyền đến: "Sở sư huynh, tiểu sư tỷ đang tìm huynh kìa!"
Thân vốn đang mang trọng trách, nhưng mới vừa rồi lại cảm nhận được luồng sát khí mãnh liệt, cứ ngỡ ma tộc vốn đang bỏ chạy tứ tán có chủ ý nhằm vào ma kiếm, không thể tưởng tượng được sát khí đó lại đến từ một cô bé như thế này, thật sự có chút không biết phải làm sao, có nên nói cho sư phụ không đây?
Người ấy đứng thẳng dậy: "Được rồi."
Hướng về phía cô bé mỉm cười, rồi liền xoay người rời đi.
"Người của Tiên môn."
"Không biết là người thuộc phái nào ."
"..."
Tiên môn? Thật sự là thần tiên! Cô bé ngơ ngác nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng trắng như tuyết kia biến mất ở góc đường.
Ngày đêm luân chuyển, khi quay đầu nhìn lại, đã qua rồi mấy năm. Ngàn dặm trải dài, khắp chốn tiên trần mây đen đã tan hết. Núi Nam Hoa nổi trên một tầng mây mờ ảo, từ xa xa nhìn lại, đỉnh núi bao phủ bởi một tầng ánh sáng. Muốn lên tiên sơn chỉ có một con đường, nhưng muốn lên thì phải đi trước, mới mong giành được một chỗ ngồi trên ngọn núi vĩ đại này. Chưa tới lúc, sơn môn luôn đóng chặt, vô số người chỉ biết chờ đợi ngoài cửa.
Năm năm một lần, phái Nam Hoa thu nhận đệ tử. Tiên môn luôn hướng đồ đệ của mình hướng đến chính nghĩa, dạy dỗ rất nghiêm khắc, nên thu nhận trẻ nhỏ là tốt nhất, giống như so một tờ giấy đầy chữ viết trên đó với một tờ giấy trắng tinh chưa vương một chút mực thì lựa chọn để dùng tốt nhất vẫn luôn là giấy trắng. Bởi vậy quy định của phái Nam Hoa là chỉ thu nhận đồ đệ từ 10-14 tuổi.
Phái Nam Hoa vốn là tiên môn đứng đầu bốn phương, cũng là đứng đầu phái Kiếm Tiên. Trấn giữ cửa thông thiên. Năm năm trước, Thiên tôn Nam Hoa đại chiến với Ma tôn Nghịch Luân, cuối cùng giết được ma tôn, phá nát ma cung, ma tộc từ đó không chốn dung thân, không thể tiếp tục hoành hành làm hại chúng sinh, gây tổn hại đến lục giới được nữa. Nhưng cũng vì vậy mà thiên tôn bị trọng thương cũng bỏ mình trên chiến trận, đồng đạo bốn phương mỗi lần nhắc tới không khỏi nghiêng mình kính nể.
Từ trận chiến ấy, càng khiến thế gian coi lãnh địa của phái Kiếm Tiên – Nam Hoa này trở thành thánh địa. Chưởng giáo đương nhiệm Nam Hoa chính là đại đệ tử của thiên tôn - Ngu Độ, hiện tại Ngu chưởng giáo chỉ có tám đệ tử chân truyền, còn lại đều là thế hệ đồ tôn (*). Trước đây người đã nói sẽ chỉ thu nạp chín đệ tử, bởi vậy tất cả mọi người đều đoán có thể năm nay người sẽ thu nạp thêm đệ tử cuối cùng, mà điều kiện đầu tiên của đệ tử này phải là có tư chất hơn người, gan dạ, sáng suốt vượt trội’.
* tôn là cháu, ở đây ý nói đồ đệ của học trò
"> Truyện Trọng Tử -
"Đây là danh sách đệ tử mới nhập môn lần này."
Dưới cây hoa đào, đệ tử phụ trách thống kê danh sách nhìn vị tiên nhân đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, cẩn thận dâng danh sổ sách lên.
Suy nghĩ của Ninh Tễ còn đang đắm chìm trong chuyện xảy ra ngày hôm qua, lúc này bị cắt ngang, hàng mi dài khẽ khép lại, chậm rãi phục hồi tinh thần.
Ngày thường y rất ít cười, lại thêm lúc nào cũng đeo mặt nạ quỷ, khiến các đệ tử không dám nhìn nhiều.
Chỉ là hôm nay...
Không biết vì sao chân quân lại xuất thần, đôi môi hơi tái nhợt mím chặt, trái lại thiếu vài phần lạnh lùng, khiến người khác lén nhìn thêm vài cái.
Trên Giải Kiếm phong gió lạnh rì rào.
Ngay khi đệ tử cầm danh sách nhìn lén, một cánh hoa đào vừa hay rơi xuống môi Ninh Tễ, rất nhanh đã bị gió thổi bay đi.
Không biết vì sao tim của đệ tử kia lỡ mất nhịp.
Lúc này dưới sự giao phong của diễm sắc tái nhợt và băng giá, thế mà cậu ta bắt đầu có hơi tò mò diện mạo dưới mặt nạ của vị chân quân này.
Người ngoài luôn nói phong chủ Ninh Tễ của Giải Kiếm phong tu Vô Tình đạo, diện mạo xấu xí, có thể làm trẻ con nín khóc, nên mới không thể không đeo mặt nạ.
Chưa có ai nhìn thấy diện mạo dưới mặt nạ của y.
Có điều... người có khí chất nổi bật như vậy, thật sự là xấu như người ngoài đồn đãi sao?
Cậu ta nghĩ lung tung trong lòng.
Đợi nửa ngày, mới nghe thấy người ngồi ở đó nhàn nhạt nói: "Mang tới đây."
Có lẽ là do không thường nói chuyện, giọng của Ninh Tễ chân quân có hơi khàn.
Không trong trẻo như người thường, ngược lại như là... lông hạc lướt trên tuyết.
Như gió mát trong veo.
Đệ tử kia thu tâm thần lại, bởi vì giọng nói này mà trong lòng có hơi khẩn trương.
Vu Hà âm thầm khiển trách mình: Đâu phải trước giờ chưa từng thấy ai tai to mặt lớn, lúc đối mặt với vị Sở sư huynh chiếm hết cái đẹp trong thiên hạ của Giải Kiếm phong cũng đâu có khẩn trương thế này, sao hôm nay lại...
Lúc cậu ta nghĩ trong lòng, danh sách đã bị cầm đi.
Lọt vào tầm mắt là tên của đệ tử mới ghi.
Ngọc Thanh Tông là Tông môn lớn nhất thiên hạ, tổng cộng có ba tòa chủ phong, với Bão Cầm phong, Tê Dược phong và Giải Kiếm phong, dù ba phong đều có phong chủ quản lý, nhưng đều phải nghe lệnh của điện chủ của điện Thuần Quang là Yểm Nhật chân quân.
Vì để Tông môn không tàn lụi, Yểm Nhật chân quân từng đặt ra quy củ.
Cứ một năm Ngọc Thanh Tông sẽ mở núi thu đồ đệ một lần, dùng cái này để lấp đầy Tông môn.
Mặc dù là thế, nhưng đệ tử mới nhập môn có thể ở lại cũng không nhiều lắm.
Đám đệ tử này sau khi được trộn lẫn thì sẽ được chia đến ba phong, phong chủ sẽ quyết định họ đi hay ở sau một năm.
Thân là phong chủ Giải Kiếm phong đương nhiệm, đương nhiên Ninh Tễ cũng phải xem.
Y do dự một chút, cuối cùng vẫn mở ra.
Chỉ là khi nhìn thấy cái tên xuất hiện trên đó, đuôi lông mày của y khẽ giật.
Khổng Linh.
Quả nhiên là có hắn.
Ninh Tễ thầm nghĩ trong lòng.
Cũng không phải là y biết trước.
Chỉ là y đã sớm biết thế giới này chính là một quyển sách.
Nói chính xác thì Ninh Tễ không phải là người của thế giới này, y xuyên vào quyển sách này sau khi chết, là cùng một loại với người mang theo ký ước đời trước đi chuyển thế đầu thai trong miệng mọi người.
Chỉ là ký ức của y tới hơi muộn, sinh hoạt ở chỗ này trăm năm, cách đây không lâu mới nhớ lại tất cả.
Nơi này vốn dĩ là một quyển đam mỹ tu chân, nói về vai chính thụ Sở Tẫn Tiêu xuất thân danh môn có dung mạo xuất chúng, trời sinh có mùi thơm khác thường, có thể dễ dàng kích thích dục vọng của con người.
Cũng bởi vì vậy mà bị mọi người thèm muốn.
Lúc Sở Tẫn Tiêu thành niên, có người vì cướp đoạt hắn mà giết sạch Sở gia.
Trời xui đất khiến làm sao mà vai chính thụ bước vào Tu Chân giới, bởi vì thiên tư xuất chúng, được người đầu tiên của Ngọc Thanh Tông là phong chủ Giải Kiếm phong thu làm đồ đệ. Sau khi hoàn thành việc học thì không chỉ tự tay báo thù, còn vì diện mạo xinh đẹp mà được đám người quỷ y, ma tôn, lâu chủ Cô Nguyệt lâu, khổng tước vương của Yêu tộc mến mộ...
Lúc đó Ninh Tễ cũng không đọc hết quyển sách này.
Đơn giản là vì tuyến tình cảm của quyển tiểu thuyết này thật sự quá nhiều.
Nếu không phải vai chính thụ dây dưa với công thì cũng là dây dưa với công qua đường.
Kiếp trước y từng ném đá quyển sách này.
Lại không nghĩ rằng bây giờ mình thật sự sống trong quyển sách này, còn thành vai phụ của phụ trong đó.
Phong chủ Ninh Tễ của Giải Kiếm Phong.
—— Sư tôn của vai chính thụ.
Trong quyển 《 Tình Động Thiên Hạ 》, tác giả từng đặc biệt nhấn mạnh rằng lúc Sở Tẫn Tiêu còn nhỏ yếu, từng có một ánh trăng sáng.
Lúc ấy ánh trăng sáng đó đã kéo Sở Tẫn Tiêu ra khỏi núi xác của Sở gia vừa bị diệt môn, đưa cho hắn một cái khăn.
Trước đó Ninh Tễ không chắc lắm.
Nhưng đêm qua lúc Sở Tẫn Tiêu cầm cái khăn đó muốn bày tỏ tâm ý lại thôi với y, y mới hiểu rằng, y chính là ánh trăng sáng chết sớm ấy.
Thời gian y xem danh sách có hơi dài. Đệ tử trẻ tuổi tim đập như sấm đánh không khỏi thấp thỏm: "Tôn thượng, Khổng Linh này có vấn đề gì ạ?"
Đốt ngón tay thon dài như bạch ngọc của Ninh Tễ vừa hay dừng ở hai chữ Khổng Linh.
Khiến Vu Hà có hơi nghi hoặc.
Ngay lúc cậu ta muốn ngẩng đầu, bỗng nhiên cương khí ngoài núi khẽ nhúc nhích.
Yên lặng trong chớp mắt.
Ngay khi Ninh Tễ nhìn về phía ngoài cửa, bên ngoài vang lên giọng nói rất quen thuộc.
"Đệ tử Sở Tẫn Tiêu, cầu kiến sư tôn."
Đêm qua hắn bày tỏ tâm ý xong rồi rời đi, để rồi hôm nay xem như không có gì xảy ra.
Ninh Tễ vốn nghĩ rằng sẽ giống như trong sách, hắn sẽ trốn y vài ngày. Nhưng lại không nghĩ rằng hắn tới nhanh như vậy.
Y khẽ cau mày.
Vu Hà dâng sổ sách vừa nghe vị Sở sư huynh kia đến, không khỏi lén nhìn ra ngoài cửa.
Nháy mắt tâm tư dời đi không ít.
Cậu ta không phải là người đầu tiên có phản ứng này với Sở Tẫn Tiêu, Ninh Tễ cũng không ngoài ý muốn lắm.
Vai chính thụ trong sách chính là mê hồn dược hình người viết in.
Y nhìn ra ngoài cửa, do dự không biết có nên gặp hắn hay không, cuối cùng vẫn cho hắn vào.
Ninh Tễ không thích trốn tránh người khác.
Cho dù là... đột nhiên y biết được mình đang ở trong sách, lật đổ suy nghĩ trước đó.
Theo giọng y rơi xuống, cửa sân bị đẩy ra.
Một thiếu niên thanh tuấn che voan đen nền trắng, mặc phục sức của đệ tử bước vào.
Sở Tẫn Tiêu vừa thành niên không lâu, lại thêm lên Trúc Cơ sớm, nên gương mặt vẫn còn đang ở thiếu niên.
Nhưng dù là thế, vẫn khiến người khác ngừng thở.
Có một câu miêu tả bộ dáng của Sở Tẫn Tiêu đã từng xuất hiện trong nguyên tác —— Đá núi nuôi hoa, sáng như trăng sáng.
Như là phe cánh dần lớn thành thanh hạc, có loại hương vị bất giác hấp dẫn người khác.
Lúc hắn đi vào, thậm chí Vu Hà dâng sổ sách bên cạnh còn thoáng ngửi thấy một hương thơm thoang thoảng nhàn nhạt.
Tuy mùi hương đó rất nhạt, song lại cực kỳ quyến rũ.
Mắt cậu ta vừa hiện lên chút kinh ngạc, đã bị một tia thần thức phong bế tâm thần.
Hoảng hốt trong nháy mắt, sau đó hồi phục tinh thần, cả người toát mồ hôi lạnh, vội vàng quỳ xuống cảm tạ.
"Đa tạ chân quân."
Ninh Tễ thấy cậu ta tỉnh táo lại mới nhàn nhạt liếc cậu ta một cái.
"Linh khí của ngươi rất thấp, đừng hít quá nhiều mùi thơm này, tránh để dao động căn cơ."
Sở Tẫn Tiêu không chỉ là mỹ nhân vang danh thiên hạ, mà mùi thơm trên người hắn mới chính là nguyên nhân dẫn đến việc hắn bị mọi người tranh giành.
Người có tu vi càng thấp thì càng không thể chống đỡ lại mùi thơm này.
Vu Hà không dám nói nữa.
Sở Tẫn Tiêu nhíu mày nhìn hắn, thu hồi ánh mắt.
Dù rằng sinh ra đã thế, nhưng đối với người khác trừ sư tôn, Sở Tẫn Tiêu đều nói năng rất thận trọng.
Lúc này hắn nhìn chằm chằm Ninh Tễ, hiển nhiên là không muốn có người ngoài ở đây lúc hắn nói chuyện.
Trải qua chuyện bày tỏ tâm ý đêm qua, Ninh Tễ không muốn làm người ngoài có thêm phỏng đoán nào nữa.
"> Truyện Xuyên Thành Đóa Hoa Cao Lãnh Trong Truyện Vạn Người Mê