Kinh doanh

Triệu tập 16 thanh thiếu niên mang dao phóng lợn gây rối trong đêm

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-09 03:28:01 我要评论(0)

Ngày 7/12,ệutậpthanhthiếuniênmangdaophónglợngâyrốitrongđêgiá vàng 9999 Công an huyện Kim Bôi (Hòa Bìgiá vàng 9999giá vàng 9999、、

Ngày 7/12,ệutậpthanhthiếuniênmangdaophónglợngâyrốitrongđêgiá vàng 9999 Công an huyện Kim Bôi (Hòa Bình) cho biết, đã triệu tập, làm rõ 16 thanh thiếu niên có hành vi tụ tập, mang theo hung khí, gây rối trật tự công cộng tại địa bàn.

W-10000534jajajaj70.jpg
Nhóm thanh thiếu niên từ 16 đến 20 tuổi. Ảnh: Linh Đan

Trước đó, lực lượng chức năng phát hiện, đêm 19/11 và 29/11 trên địa bàn xã Sào Báy (huyện Kim Bôi), một nhóm thanh thiếu niên tụ tập mang hung khí (dao, vỏ chai bia, phóng lợn..) đi xe máy kẹp 3, lạng lách, đánh võng, ném vỏ chai thủy tinh ra đường gây mất an ninh trật tự.

Tại cơ quan điều tra, nhóm thanh thiếu niên trên đã khai nhận toàn bộ hành vi vi phạm. Do có ý định diễu phố thị uy nên nhóm đã tụ tập, mang theo hung khí, đi xe máy ném vỏ chai bia thủy tinh ra đường.

Trong quá trình di chuyển, các đối tượng không đội mũ bảo hiểm, kẹp 3, lạng lách, đánh võng, chạy xe với tốc độ cao, rú ga, bấm còi gây mất an ninh trật tự.

Vụ việc đang được xử lý theo quy định.

Clip cảnh lấn làn nguy hiểm sau loạt vụ tai nạn thảm khốc ở Hòa Bình

Clip cảnh lấn làn nguy hiểm sau loạt vụ tai nạn thảm khốc ở Hòa Bình

Sau nhiều vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng tại Hòa Bình, tình trạng tài xế lấn làn, vượt ẩu trên quốc lộ 6 vẫn tiếp diễn.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Ngày hôm nay, rất nhiều người đã chia sẻ bài viết từ facebook T.A.P với nội dung kể về hoàn cảnh bi đát của cô khi bị người chồng vô tâm đánh đập, sỉ nhục

"Từ một cô gái vui vẻ, hoạt bát, năng động, giỏi giang sự nghiệp đang trên đà phát triển, được bao người yêu mến, tôi chấp nhận về với anh, một người không có tiền, không của cải, không có 1 cái gì ngoài đứa con riêng 4 tuổi của vợ trước.

Thời gian đầu anh không chịu làm ăn, tôi phải khuyên can, bỏ đi, làm đủ mọi thứ để thay đổi con người anh. Tôi sống với anh chưa phải để một ai nói về tôi, chỉ có khen và mừng cho anh, vì anh may mắn lấy được tôi. Tôi thương yêu con anh hết mực, thương hơn cả đứa con sau mà tôi có cùng anh. Cả đứa con gái riêng của anh đang ở cùng mẹ nó, khả năng tôi lo giúp hay cho con được gì là không hề đắn đo suy nghĩ. Tôi đối xử với gia đình anh còn tốt hơn cả gia đình tôi, tốt hơn cả người mẹ đang mắc căn bệnh ung thư chờ ngày đi mổ.

Bao nhiêu tiền bạc tôi tích góp lúc con gái đi làm có được, tôi đều đưa anh, giúp anh những lúc khó khăn, mong anh thay đổi để lo cho con cái. Một vài lần cãi vã, xô xát nhau, vì thương con còn nhỏ, tôi nhắm mắt bỏ qua, tha thứ dù anh chưa 1 lần mở miệng xin lỗi.

Tôi là mẹ ghẻ, tôi chưa 1 lần, 1 lời hay có bất kì suy nghĩ là con anh, con tôi, vậy mà anh lại là người mở miệng nói ra chữ "con tao". Anh chửi tôi vì la rầy con anh đi học điểm kém, kêu tôi không có tư cách để dạy con anh, thằng bé còn bênh vực tôi: "Ba ơi, mẹ thương con, lần nào mẹ đánh con xong, mẹ cũng khóc, ba đừng chửi mẹ" .

Anh lại dạy con là tôi giả mèo khóc chuột, tôi là diễn viên. Nếu diễn thì tôi diễn cho ai xem, tôi chịu cực khổ, nhịn nhục để sống với anh là vì cái gì. Tiền thì anh không có, tôi cũng không phải loại hư thân mất nết hay xấu tới mức không tìm được người đàn ông đi làm lo cơm cho tôi ngày 2 buổi cơm mà phải gồng lưng ra gánh vác việc nhà từ lớn tới bé từ trong ra ngoài.

{keywords}

T.A và những vết thương trên mặt do người chồng gây ra.

Còn ai không chứng kiến được những gì anh đối xử với tôi. Em ruột anh nhìn tôi còn nói: "Chị chịu đựng giỏi thật" . Mẹ ruột anh còn nói: "Mẹ không đẻ ra con mà nhìn con, mẹ còn xót xa,nó khốn nạn không phải người". Những người đàn bà khác nói: "Chị mà được 1 phần mười của em thôi chắc chồng chị cưng chị lắm". Những người xung quanh nói: "Sao con khổ vậy An ơi, con đâu có phải không ra gì hay thất đức gì mà phải như vậy hả con?".

Bao nhiêu tiền bạc anh chị em bên tôi giúp đỡ, tôi không 1 lần kể lễ với anh, tới lúc anh kêu đưa tiền hay gì mà không có, anh lại chì chiết tôi, mày chẳng có tiền. Tôi đâu phải cái máy in tiền. Song những lúc như thế, tôi tức giận nói ra tôi vay mượn ai,chi vào việc này việc kia thì anh phũ phàng trở mặt: "Kệ mẹ mày, nói với tao làm gì, tao không liên quan".

Mẹ tôi nhập viện, cậu ba tôi gởi tiền về không kịp,tôi cầm tạm chiếc xe để đưa mẹ 1 ít và chi việc nhà. Rồi cậu ba tôi gởi tiền về cho chuộc xe, anh tôi giúp tôi thêm 1 ít để chữa bệnh cho mẹ tôi, vì thấy việc nhà túng quẫn nên tôi dùng trước. Tới lúc mẹ tôi hỏi tiền tôi không còn, anh lại chì chiếc tôi: "Kệ mẹ lũ chúng mày, tiền cậu, tiền anh của mày kể với tao làm gì. Bố mày không quan tâm" .

Anh bị sốt, tôi cũng bị sốt, nhưng tôi phải dầm mưa đi mua thuốc cho anh xông. Về tôi nằm co ro mệt mỏi, sáng ra anh kêu tôi dậy mua thuốc cho anh. Tôi không hay, thế là nào, ly nào, bình nào hộp sữa anh ném tứ tung đầy ra.

Anh chửi tôi: "Bố mày sắp chết rồi, mày sống bạc lắm An à. Tao đầu ắp tay gối với mày mà mày thế đấy". Tôi giật mình bật dậy mua thuốc mua cháo về cho anh. Anh giận dỗi không uống, mồm vẫn liên tục chửi tôi. Tôi thấy anh bệnh, tôi xuống nước, năn nỉ anh, xin lỗi anh để anh ăn uống thuốc. Đêm tới anh kêu tôi đi mua cháo,chờ hơi lâu, anh gọi ra quán anh chửi. Tôi cầm cháo về a vừa ăn vừa chửi mẹ tôi.

{keywords}

Trước đó, những hình ảnh đầu ấp tay gối của vợ chồng A. khiến mọi người luôn nghĩ cuộc sống của cả hai đầy tình yêu và hạnh phúc.

Tôi vẫn im lặng, vì tôi hiểu cảm giác người đau ốm bệnh hoạn dễ tức giận, dễ tủi thân. Bất chợt tôi nhớ lại, ngày tôi đau bụng đi sanh, anh nằm ngủ, kêu anh dậy chở tôi đi thì anh nói gì: "Tự đi đi, đẻ thôi chứ gì ghê gớm mà làm như chết ngay vậy". Thế là tôi ngồi ở ghế chờ của phòng cấp cứu chờ người nhà mang tiền đến. Tôi sanh được 1 tháng, anh đi chơi với bạn bè, nhà có 1 mình tôi. Nửa đêm tôi trúng gió, gọi cho anh, 5 giờ chiều hôm sau anh về. Anh kêu là tôi diễn, hỏi tôi "Có chết ngay được không?". Mẹ tôi bị phát hiện ung thư, tôi chở mẹ đi khám, anh liên tục gọi, bắt tôi về trông con, kêu: "Sau này đi đâu, bê mẹ chúng mày theo".

Còn nhiều lắm, nhiều lắm, làm sao kể làm sao hết. Vì tính tôi dễ tha thứ, dễ bỏ qua, tôi thương con nên đã quên hết những gì anh đối xử với tôi. Đến ngày hôm nay, anh kêu tôi gửi tiền về cho bố anh, tôi không còn tiền mà anh chì chiết tôi, chửi mắng tôi. Anh nói anh lo cho cả gia đình tôi. Nói toàn những điều mà chắc anh tự nghĩ hoặc nằm mơ, hoặc là anh lầm tưởng anh là tôi. Quá nhục nhã, đau khổ trước những lời cay độc đó, anh còn chửi tôi là “đĩ”. Trời ơi, còn đau đớn nào hơn khi chồng mình xem mình là “đĩ” không hả trời? Tôi im lặng, xếp đồ bỏ đi, anh lại nói “Mày bắt đầu có tự trọng rồi đấy" . Tôi quá đau khổ, nói anh im đi, đừng giày vò tôi nữa. Thế mà anh lao vào đánh tôi, đạp vào đầu vào mặt tôi ra nông nỗi này.

Tất cả những điều tôi nói trên có ai tin được không? Chắc không đâu, vì quá vô lý phải không? Vậy mà nó lại xảy ra trên chính con người tôi. "Làm sao có thể đối xử như thế được với 1 người phụ nữ như vậy?".

Có phải nhiều người đặt ra câu hỏi này không? Chắc nhiều người sẽ còn nghĩ tôi phải như nào, phải trai trên gái dưới nên mới bị ra nông nỗi này. Chứ khó tin quá, 1 người sống hy sinh cho gia đình, chưa 1 ngày sống cho bản thân mà lại bị đối xử như vậy. Kêu trời, trời không thấu. Trời ơi, ông làm ơn ông nhìn con xem,con đâu ở ác, đâu thất đức má ông đày đọa con như này.

Anh còn nhớ không, thời gian còn khổ, vợ chồng con cái chỉ nằm có cái giường 2 tầng, con không có sữa bú. Anh em bạn bè anh gặp khó khăn, tôi còn đưa cả cặp nhẫn cưới đi cầm để giúp bạn anh. Anh hỏi tất cả anh em, bạn bè anh xem, tôi sống có để ai phải nói gì anh không? Anh nói tôi kể thì kể sao cho hết những gì tôi làm cho cái gia đình này hả N? Anh đánh tôi như này xong anh có ray rứt ko? Anh có thấy đau lòng không? Vậy mà anh vẫn oang oang mồm gào ầm nhà "Vợ mà không dạy được, sao nói được anh em". Trời ạ!

Anh em nào của anh thấy anh đánh vợ ra như này thì cũng nể anh lắm rồi. Vì chắc không ai làm được điều này với 1 người phụ nữ như tôi đâu.

Tôi suy nghĩ nhiều lắm lắm mới dám nói ra những lời này, vì tôi biết rằng khi anh đọc được, hay bạn bè anh đọc được và gọi cho anh thì có khi anh sẽ giết tôi mất, nhưng khó mà giữ được những lời này trong lòng nữa, vì anh đã không xem những gì tôi làm là có giá trị. Thì dù tôi có làm gì, anh cũng chướng tai gai mắt thôi. Tôi còn im lặng thì lỡ mà anh giết tôi, người ta cũng không biết vì sao tôi chết.

Tôi bây giờ đi ra đường, đâu ai nghĩ tôi bị đánh vì những điều vô lý tôi kể trên, mà có khi còn dèm pha: "Nó cao ráo, xinh đẹp, trước còn là người mẫu, diễn viên, chắc là ngoại tình hay như nào mới bị chồng đánh ghen". Hôm nay ra chợ, tôi đã nghe được vài lời tương tự như thế. Thật là tự thấy quá đau lòng cho cái số của chính mình.

Nhiều người đọc, chắn chắn sẽ suy nghĩ: "Chắc vì nó bị đánh nên nó thù nó ghét mà đăng bài nói thậm tệ như thế. Không đâu. Em viết ra đây bằng tất cả tình yêu, bằng tấm lòng mà 3 năm qua em bỏ ra mà tới giây phút này em mới biết em đã bị phủi bỏ tất cả”.

Nhiều người hỏi em lắm: "Sao thấy chị và anh hạnh phúc lắm mà, thấy chụp hình tình cảm lắm, sao ra nông nỗi. Tốt khoe xấu che chứ sao hả mấy chị ơi. Em sống vì con, em đâu nghĩ sẽ bỏ chồng, bỏ con đâu mà chuyện gì em cũng đưa lên cho xã hội dèm pha”.

Không dám về nhà vì chồng dọa giết

Liên lạc với T.A thời điểm này, cô cho biết: "Tôi sẽ không chia sẻ gì nhiều vì sau khi đăng status lên facebook và nhiều người chia sẻ thì chồng tôi đã phẫn nộ, gọi điện thoại đe dọa giết tôi. Mẹ và em trai tôi đã bỏ nhà đi. Chúng tôi đã trình báo với Công an Quận Tân Bình về sự việc này để họ bảo vệ gia đình tôi".

T.A cho biết, cô năm nay 26 tuổi, hàng ngày phụ bán nước đá với chồng là anh L., 30 tuổi, quê gốc Hải Phòng. Cả hai thuê mặt bằng và mở một đại lý cung cấp đá tinh khiết trên địa bàng quận Tân Bình. Cô kể, 4 năm trước, cô và anh L. tình cờ gặp nhau trong một buổi đi chơi cùng nhóm bạn của anh trai A. Khi ấy, L. đã có một bé trai 4 tuổi, là con riêng với người vợ đã li dị mấy năm nay.

A. kể: "Không hiểu sao thằng bé quý mình lắm, cứ quấn lấy mình như thể mình là mẹ nó vậy. Có khoảng thời gian không đi chơi chung, anh L. không gặp mình nhưng thằng bé nhớ mình và bảo các chú của nó chở nó qua nhà mình chơi. Khi quyết định về chung sống với anh L., mình thương thằng bé như con ruột vậy".

Trước đây, A. làm người mẫu ảnh và diễn viên cho một số bộ phim, cô còn kinh doanh shop thời trang riêng nhưng khi lấy anh L. thì A. quyết định từ bỏ tất cả những hoạt động đó để cùng anh L. mở đại lý cung cấp nước đá. Tiền vốn, tiền nợ, bù lỗ và các khoản phí khác đều do A. bỏ ra, L. không góp một đồng nào nhưng luôn cho rằng mình có quyền uy nhất trong nhà và luôn nặng lời mắng nhiếc chửi vợ, mẹ vợ, thậm chí trong một lần cãi nhau, do quá đau khổ tủi nhục nên chị A. lao ra cửa sổ toan nhảy xuống tự vẫn thì anh L. vẫn thản nhiên nói: "Mọi người đừng có can, để tao xem nó nhảy như nào!".

{keywords}

Cô gái T.A khi còn là người mẫu ảnh 4 năm trước.

{keywords}

Và sau khi trở thành vợ kế của người chồng vũ phu.

Trước những câu chuyện về chồng mình trên facebook, A. cho biết: "Mình đau lòng lắm mới viết ra những dòng như thế. Đó là sự thật những gì mình đang phải trải qua. Mình chỉ tội cho con mình, con của anh L. khi thấy cảnh ba mẹ như thế này. Giờ mình đang bế tắc lắm".

(Theo MASK Online)" alt="Cô gái xinh đẹp bị chồng hành hạ khiến cộng đồng mạng nghẹn ngào" width="90" height="59"/>

Cô gái xinh đẹp bị chồng hành hạ khiến cộng đồng mạng nghẹn ngào

{keywords}Ảnh: VOV

Mỗi mùa trong năm, Hà Nội lại mang một vẻ đẹp riêng đầy hấp dẫn. Nhưng có lẽ mùa thu là mùa khiến nhiều người mê say hơn cả bởi cảnh sắc trời thu đẹp đến nao lòng.

Để nói về đặc trưng mùa thu Hà Nội, có lẽ không thể không nhắc đến những con đường rợp bóng cây, đầy lá ngả vàng như đường Hoàng Diệu, đường Phan Đình Phùng, hay đường Thanh Niên,...

Trong đó, đường Phan Đình Phùng được xem là một trong những con đường đẹp nhất Thủ đô. Hai bên đường, hàng sấu già thẳng tắp. Khi Hà Nội vào thu, vỉa hè đường Phan Đình Phùng gần như được phủ kín bởi sắc vàng của lá sấu rụng. Đặc biệt, nơi này rất vắng người qua lại tạo nên khung cảnh thiên nhiên quyến rũ.

Diện những bộ áo dài xinh xắn đứng giữa hàng cây già im ắng, bỏ lại những ồn ào của phố xá để ghi lại những khung hình đẹp, chắc chắn sẽ đem lại cho bạn cảm xúc tuyệt vời.

{keywords}
 Ảnh: Zing

Vào ngày cuối tuần, Hà Nội vắng lặng, cởi bỏ lớp vẻ ngoài náo nhiệt, xô bồ, không còn bon chen hối hả hay ganh đua, thay vào đó là màu của bình yên, của nỗi nhớ, hình như Hà Nội đang sống chậm hơn.

Sáu chị em đồng nghiệp chúng tôi, những người phụ nữ đã đi qua 30 đến 40 mùa thu để trưởng thành và đánh đổi hẹn nhau vào một ngày Chủ nhật cuối tháng 10 lang thang lên phố Thụy Khuê, Phan Đình Phùng, ngắm nhìn những xe đạp chở đầy hoa trên phố.

Chúng tôi đã tranh thủ chọn hoa và mượn tạm khung hình với xe hoa đầy ắp, như đang ôm cả mùa thu vào lòng. Rong ruổi khắp các con đường, với bó hoa cúc họa mi, hoa bướm và hoa baby ôm trước ngực, chúng tôi như trở thành những nàng thơ mộng mơ đầy trong trẻo dưới trời thu.

Lang thang cả buổi sáng trên con đường lá vàng rơi Phan Đình Phùng với những hàng cây dài hun hút, tâm hồn chúng tôi trào dâng bao niềm cảm xúc khó nói thành lời.

Nắng thu mong manh, vàng óng cứ thế len qua đám lá xanh um rồi buông xuống mặt đường như dải lụa vàng óng ả. Nơi ấy, chúng tôi bắt gặp một vẻ đẹp rất riêng của Hà Nội: Những chiếc xe đạp chở đầy hoa bướm vừa hé nở, hoa cúc họa mi, hoa thạch thảo rực rỡ còn đọng giọt sương buổi sớm. Ngày thu trong veo, người đi trên phố cũng tranh thủ ghé lại hàng hoa bên đường để mang về nhà chút thi vị của mùa vàng. Lúc này, từng góc phố rêu phong lại khoác lên tấm áo mới, tràn trề nhựa sống.

Mùa thu Hà Nội dìu dặt se sắt nỗi buồn trong từng thoáng gió lạnh hay những giọt mưa như thể rơi rớt từ mùa hè, đem theo những chiếc lá rụng vàng trên hè phố. Nắng, gió, mưa… tất cả đan xen và thay đổi thật nhanh như một cô gái dịu dàng nhưng cũng hơi đỏng đảnh. Trong cái dịu dàng thu ấy, chúng tôi có cảm giác nhẹ nhàng, thư thái hơn, cuộc sống như trôi chậm lại… Cũng trong cảm xúc cùng mùa thu ấy, chúng tôi bỗng thấy khát khao được chia sẻ, yêu thương; khát khao kiếm tìm hạnh phúc.

Nếu ai đó hỏi rằng: “Hà Nội mùa này có gì đẹp?". Tôi có thể kể cho họ nghe về con phố Phan Đình Phùng lá vàng rơi, về mặt Hồ Tây nguội nắng ở lúc xế chiều, về những con đường ngào ngạt hoa sữa…

{keywords}
Những chiếc xe đạp chở đầy hoa trên đường phố Hà Nội

Điều thi vị nhất của mùa thu, có lẽ là cảm giác lang thang trên con đường rộng và vắng, nắng thu lấp lánh núp sau những tán cây cổ thụ, tạo thành những tia xiên xiên, tựa như bầu trời đang chơi ú òa với người phía dưới.

Đi dọc những con đường này vào mùa thu, bạn sẽ có những cảm xúc rất riêng về Hà Nội. Có thể nói, hình ảnh con đường ngập lá vàng chính là một nét đẹp độc đáo của Thủ đô những ngày vào thu.

Trong khung cảnh ấy, cùng nắm tay một nửa yêu thương hay cùng với những người bạn thân thiết lang thang dạo bước và ghi dấu lại bằng những tấm hình đẹp lung linh sẽ thú vị vô cùng.

Yêu mùa thu, tôi yêu khoảng trời cao, trong xanh vời vợi, có sắc nắng hanh hao đến nao lòng, có làn gió mát trong, mơn man đùa nhẹ trên mái tóc mây mềm của người thiếu nữ. Chợt thấy tâm hồn mình xao động trước loài hoa thạch thảo tim tím, dịu dàng nở đầy hai bên vạt đường, cánh hoa mỏng mảnh, rung rinh trong nắng sớm. 

Trên những con phố rợp bóng cây xanh nắng vàng len lỏi xuyên qua từng tán lá. Phải đứng từ đằng xa, phóng tầm mắt lên toàn cảnh vật mới thấy được bức tranh nắng xiên qua lá, lấp lánh xao động theo từng đợt gió sinh động đến nhường nào...?

Ngoài kia cuộc sống xô bồ, lại muốn thật chậm, thật chậm để ngắm những giọt sương mai trên lá cỏ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo, ngân nga hát giữa khoảng trời đầy nắng và gió. Để thấy được cuộc sống yên bình biết bao.

Tôi nhận ra rằng mình vẫn mộng mơ quá! Mải mê với những nghĩ suy về cuộc sống bình lặng quá đỗi. Cuộc sống không có những toan tính, cũng chẳng có những tham vọng, chỉ muốn được là mình thế thôi, chỉ muốn nhỏ bé và bình lặng thế thôi. Để có thể được cười, được khóc, được sống với những cảm xúc của mình, được tô vẽ cho những giấc mơ thật bình dị và giấc mơ ấy sẽ trở thành hiện thực nhờ phép màu diệu kỳ của trái tim.

{keywords}
Ảnh: Zing

Mùa thu Hà Nội là mùa dễ gây thương nhớ và cũng dễ khiến người ta quyến luyến khi đi xa. Mỗi một mùa thu đi là một lần ta thấy yêu quý hơn cuộc sống của mình, trân trọng hơn những gì ta đã có, những gì ta đang nắm giữ trong bàn tay.

Mong rằng những người có duyên với nhau sẽ sớm tìm thấy nhau trong sự dịu dàng đến nhường ấy của mùa thu, dưới ánh hoàng hôn của buổi chiều tà, em ngồi kể anh nghe về những mùa thu đã qua của em.

Vũ Thị Minh Huyền 

Người phụ nữ 'thổi hồn' cho những loài hoa dại không tốn một xu

Người phụ nữ 'thổi hồn' cho những loài hoa dại không tốn một xu

Vốn yêu những loài hoa dại, chị Thảo biến chúng thành những tác phẩm nghệ thuật nhờ đôi bàn tay khéo léo của mình.

" alt="Hà Nội mùa thu, mùa của thương nhớ" width="90" height="59"/>

Hà Nội mùa thu, mùa của thương nhớ