{keywords}

Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.

Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.

Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.

Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.

Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.

Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.

Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.

Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.

Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.

Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.

Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.

Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.

Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.

Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.

Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?

Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.

Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.

Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.

Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.

Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?

Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)

(Theo PL TPHCM)

" />

Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!

Kinh doanh 2025-04-01 15:06:25 3891

Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ,ốlấychồnggiàutôiphảitrảgiáquálớxem truyền hình trực tiếp bóng đá hôm nay tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.

16 năm trước, như nhiều bạn bè khác khi mới từ quê xuống thành phố học đại học, tôi cũng khờ khạo và chân chất, quê mùa. Nhưng chỉ sau ngay năm học thứ hai, suy nghĩ của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Thay vì khát khao học xong trở về quê làm việc như lúc đầu, tôi cố gắng vừa học vừa tìm cơ hội ở lại thành phố kiếm một công việc, xa hơn nữa là một tấm chồng tử tế, người thành thị và có gia sản càng tốt.

Bận rộn với công việc, học hành, nên đến khi tốt nghiệp đại học tôi cũng chưa có mảnh tình vắt vai. Bù lại, khi bọn bạn vắt chân lên cổ chạy nộp hồ sơ kiếm việc làm thì tôi đã yên vị với vai trò nhân viên tổ chức sự kiện của một công ty Hàn Quốc. Hai năm sau khi ra trường, tôi trở thành phó phòng. Tôi trở thành niềm hãnh diện của cả họ, trở thành tấm gương sáng để các cô bác hàng xóm đem ra dạy con.

Nhìn quanh lũ bạn tôi đứa về quê, đứa ở thành phố nhưng lại lấy chồng tỉnh lẻ, con cái đùm đề nhưng vẫn chui rúc ở phòng trọ, xóm nghèo là tôi thấy nản.

Bằng nhiều cách, qua nhiều mối quan hệ, tôi tiếp cận mục tiêu là chồng tôi sau này. Anh hơn tôi đúng hai con giáp, đã có vợ và một con gái học lớp bảy, nhưng sắp li dị. Anh là người có quyền, có tiền, cha mẹ anh cũng là người quyền thế một thời. Tóm lại, anh có dư những thứ tôi thèm muốn.

{ keywords}

Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.

Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.

Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.

Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.

Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.

Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.

Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.

Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.

Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.

Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.

Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.

Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.

Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.

Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.

Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?

Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.

Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.

Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.

Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.

Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?

Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)

(Theo PL TPHCM)

本文地址:http://live.tour-time.com/news/488c699287.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo nữ ALG Spor vs nữ Unye Kadin, 18h00 ngày 27/3: Out trình


Bộ sưu tập Let your dream blossomvới tinh thần tôn vinh vẻ đẹp riêng biệt, sự hòa trộn nét duyên dáng và bay bổng với cảm hứng từ tự nhiên. Thùy Tiên được lựa chọn là "nàng thơ" thể hiện các bộ váy áo trong BST. 

Diện những chiếc váy phom dáng thanh lịch, thêu đính thủ công, Thùy Tiên như một nàng công chúa bước ra từ khu vườn ngập tràn hoa đang mùa nở rộ. Người đẹp tâm sự yêu thích các thiết kế thanh lịch, phù hợp với mình cũng như các quý cô hiện đại trên hành trình khám phá bản thân. 

Từ khi đăng quang Hoa hậu Hòa bình Quốc tế 2021, Thùy Tiên trở thành nàng hậu được đông đảo khán giả yêu mến bởi nhan sắc xinh đẹp, các hoạt động thiện nguyện từ trong nước đến quốc tế.

Ngoài ra, hoa hậu còn ghi dấu ấn khi thực hiện dự án truyền cảm hứng mang tênSTEPbyTien, với mong muốn mang lại những suy nghĩ tích cực, lối sống lạc quan và tạo cơ hội cho các bạn trẻ được nói lên những bâng khuâng, e dè trước những thử thách trên con đường trưởng thành của mình.

Sau khi hoàn thành nhiệm kỳ Hoa hậu tại Hoa hậu Hòa bình Thế giới, Thùy Tiên đã trở về Việt Nam. Cô vẫn tích cực tham gia các hoạt động nghệ thuật, từ thiện đồng thời dự định học tiếp cao học. Người đẹp giữ tinh thần lạc quan, nguồn năng lượng tích cực để làm việc, đồng thời mong muốn lan tỏa đến fan và khán giả. 

Thùy Tiên thời gian qua vướng lùm xùm kiện tụng với bà Đặng Thùy Trang - chị gái Hoa hậu Đặng Thu Thảo. Trước việc bị đối phương tố quỵt tiền, Thùy Tiên cũng có động thái đáp trả trên trang cá nhân và tổ chức gặp gỡ truyền thông phân trần. Cô cũng cho biết tin tưởng vào pháp luật và sẵn sàng theo đến cùng vụ kiện. 

"Tôi cũng sợ hãi khi nói ra việc này nhưng tôi phải nói ra để không cô gái trẻ nào gặp tình huống giống tôi nữa", Thùy Tiên chia sẻ.

">

Hoa hậu Thùy Tiên đẹp rạng rỡ, tinh thần lạc quan giữa ồn ào kiện tụng

Chris Evans, tài tử sinh năm 1981 nổi tiếng với nhân vật Captain America vừa trở thành người đàn ông sexy nhất hành tinh 2022, theo bình chọn của tạp chí PEOPLE. Chris Evans ở tuổi 42 vẫn là một trong những tài tử độc thân được khao khát nhất thế giới.

Khi nghe tin này, Chris Evans chia sẻ: "Mẹ tôi sẽ rất hạnh phúc. Bà tự hào về mọi thứ tôi làm". Tuy vậy, khi PEOPLE liên hệ, Lisa - mẹ của tài tử nói: "Tôi chả ngạc nhiên tí nào" khi nghe về thành tích mới của con trai. 

 Chris Evans mang đậm phong cách Mỹ, đặc biệt được yêu thích với phong cách bụi bặm, phong trần và cặp kính phi công đặc trưng. Nam diễn viên nổi tiếng với các bộ phim siêu anh hùng và đặc biệt là nhân vật Captain America trong loạt phim tỷ đô Avengerscủa Marvel cũng như loạt phim riêng về Captain America. 

Sau khi chia tay với nhân vật này, mới đây Chris Evans trở lại màn ảnh với phim hoạt hình Lightyearcủa Pixar và Gray Man của Netflix. Năm 2023, nam diễn viên sẽ trở lại với Ghostedphát trên AppleTV+ mà anh tham gia diễn xuất và làm nhà sản xuất.   

Chris Evans sinh năm 1981, cao 1m83. Anh từng được E! Television đưa vào danh sách 101 ngôi sao có thân hình gợi cảm nhất, 1 trong những gã độc thân hot nhất thế giới theo bình chọn của tờ PEOPLE năm 2006. Chris Evans được tạp chí Empire chọn vào top 100 ngôi sao hấp dẫn nhất lịch sử phim ảnh từ năm 2007. 

 
 
 
 

Theo PEOPLE

">

Body cực phẩm của Chris Evans người đàn ông sexy nhất hành tinh 2022

Kèo vàng bóng đá Espanyol vs Atletico Madrid, 22h15 ngày 29/3: Khách hoan ca

Hoa hậu Siêu quốc gia 2013 làm vedette trong show thời trang của NTK Vân Anh Scarlet.

Vân Anh Scarlet mời Miss Supranational 2013 Mutya Johanna Datul diễn vedette trong bộ sưu tập của mình. NTK muốn mang một làn gió mới vào những thiết kế lần này. Nó không chỉ mang tính ứng dụng, được ưa chuộng trong nước mà còn vươn tầm quốc tế. Được biết, cô dành hơn 1 tháng để đính kết tỉ mỉ cho chiếc váy cưới để Hoa hậu Siêu quốc gia 2013 đảm nhận vị trí kết màn trong show diễn.

BSTLove Ardently - Yêu say đắm gồm 60 thiết kế mới được thực hiện trong 2 tháng với khoảng 50 người. Đó là sự bứt phá trong phong cách thiết kế, sáng tạo trong cách sử dụng chất liệu, đa dạng về phom dáng.

Buổi biểu diễn với 3 chương thời trang: đầm dạ hội, thời trang ứng dụng Thu Đông 2023 và váy cưới mang thông điệp tình yêu thuần khiết sẽ được diễn ra trong không gian yên bình của rừng thông ở Đại Lải, Vĩnh Phúc.

Nhà thiết kế gốc Thanh Hoá cho biết, chị rất tâm huyết với những thiết kế lần này. Với 60 trang phục Thu Đông thanh lịch, hiện đại, pha nét gợi cảm, cá tính bằng chi tiết cut-out tinh tế, Vân Anh Scarlet muốn qua ngôn ngữ thời trang thể hiện góc nhìn đa chiều về cảm xúc của người phụ nữ trong tình yêu.

“Với BTS lần này, các màu sắc tượng trưng cho những cô gái với những cá tính khác nhau trong tình yêu. Sự thăng trầm trong cảm xúc khi yêu cũng được truyền tải qua các chất liệu khác nhau của BST. Thông điệp từ Love Ardently- là cái kết đẹp cho câu chuyện tình yêu của mỗi cô gái, cũng là sự khởi đầu của một chương mới trong cuộc sống bắt đầu hôn nhất. Bất kỳ cô gái nào dù ở đâu, phong cách ra sao, dịu dàng hay cá tính thì cuối cùng vẫn mong ước cho mình có được 1 tình yêu thật hạnh phúc, một cái kết viên mãn”, cô nói.

NTK Vân Anh Scarlet.

Trình diễn BST Love Ardently cho NTK Vân Anh Scarlet, ngoài các model chuyên nghiệp, còn có sự xuất hiện của hai nhân vật đặc biệt. Giám đốc sáng tạo Denis Đặng sẽ đóng vai trò First Face và Hoa hậu Siêu quốc gia 2013 Mutya Johanna Datul sẽ đảm nhận vị trí vedette kết show.

">

Hoa hậu Siêu quốc gia 2013 đến Việt Nam trình diễn

TS Trương Đình Thăng (sinh năm 1975) đã có trên 20 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục. Anh là thành viên Hội đồng khoa học liên ngành Tâm lý học – Giáo dục học của Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ quốc gia (Nafosted) và nghiên cứu viên của Trung tâm nghiên cứu Châu Á – Thái Bình Dương về Lãnh đạo (trực thuộc Trường ĐH Sư phạm Hongkong).

Anh tốt nghiệp Thạc sĩ chuyên ngành Quản lý giáo dục tại Trường ĐH Sư phạm Dunedin, ĐH Otago (New Zealand) năm 2003-2004 và tốt nghiệp Tiến sĩ chuyên ngành Quản lý giáo dục tại Trường ĐH Vitoria thành phố Wellington (New Zealand) năm 2013.

Nghiên cứu của TS Thăng tập trung vào các lĩnh vực: lãnh đạo và quản lý trường học, phát triển chuyên môn, lãnh đạo chuyên môn, văn hóa và lãnh đạo. Anh đã công bố nhiều bài báo trên các tạp chí quốc tế thuộc danh mục SSCI, Scopus và các chương sách trên các nhà xuất bản quốc tế có uy tín…

Với bản lý lịch khoa học như trên, TS Thăng khiến khá nhiều người ngỡ ngàng khi biết nơi công tác hiện nay là Trường CĐ Sư phạm Quảng Trị, ở vị trí hiệu trưởng.

"11 năm học dưới ánh đèn dầu mà còn đi du học được…"

TS Thăng nói sau hơn 4 năm làm tiến sĩ ở New Zealand, có khá nhiều người khuyên anh ở lại.

“Tôi đi bằng học bổng 322, nên tất nhiên là có điều khoản ràng buộc là phải về nước làm việc. Tuy nhiên, nói thật là tôi biết một số người cũng du học bằng học bổng này và họ vẫn tìm cách ở lại bằng được, nên nếu muốn, tôi cũng có thể…”.

Khi đó, công việc của vợ anh Thăng cũng đang rất thuận lợi – chị làm quản lý tiệm nail khá lớn cho một người bạn. Người này cũng khuyên vợ anh suy nghĩ, nếu muốn họ sẽ thuê luật sư lo thủ tục ở lại cho.

“Vợ tôi băn khoăn lắm. Con tôi khi đó đã học được một học kỳ ở lớp 1. Mọi thứ có thể nói là khá thuận lợi nếu tôi quyết định không về” – anh Thăng nhớ lại.

“Vì vậy, về hay ở cốt lõi là sự lựa chọn. Có một số yếu tố khiến tôi không cần phải suy tính quá nhiều, mà trước hết, tôi tự thấy mình là người nặng tình".

{keywords}
 
TS Trương Đình Thăng (ngoài cùng bên phải) ngày tốt nghiệp Thạc sĩ chuyên ngành Quản lý giáo dục tại Trường ĐH Sư phạm Dunedin, ĐH Otago (New Zealand) 

Tôi xuất thân từ nông thôn, ở một vùng rất nghèo của huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị. Nơi tôi sinh ra nghèo khó tới mức đến tận năm lớp 12, tôi mới được học dưới ánh đèn điện. Nhưng không hiểu sao, chính sự nghèo khó này lại khiến tôi gắn bó với quê hương. Tôi nghĩ quê tôi cần những người con được học hành quay về.

Hơn nữa, đến thời điểm đó, tôi cảm thấy mình xa nhà đã quá lâu rồi, bố mẹ đã đến tuổi già, tôi muốn ở gần để tiện chăm sóc”.

Anh Thăng nhìn nhận rằng đa phần những người chọn ở lại thực chất mong muốn một môi trường tốt hơn cho con cái chứ không phải cho bản thân.

“Các cụ có câu “hy sinh đời bố, củng cố đời con”. Ở lại vì con, thì bản thân mình – thẳng thắn mà nhìn nhận – sẽ chỉ là “công dân hạng 2”, trừ khi mình đủ khả năng trở thành giáo sư, giảng viên trong các trường đại học lớn của nước bạn.

Trở về cũng có cái hay. Bản thân tôi học trường làng, làm bài dưới ánh đèn dầu mà vẫn có cơ hội du học như ai. Vì vậy, con cái mình mà có ý chí thì vẫn có cơ hội đi tiếp.

Đến bây giờ, với những người bạn mong con em du học sớm tôi vẫn có lời khuyên nếu không thực sự cần thiết thì cứ từ từ. Cứ để con ở bên mình trong giai đoạn niên thiếu, khi con cần sự quan tâm của cha mẹ trước những thay đổi về tâm sinh lý. Ở đây, con vẫn có môi trường học tập tốt và hoàn toàn có cơ hội du học sau này".

Và còn một điều quan trọng khác khiến anh Thăng không mất nhiều thời gian suy tính ở hay về.

“Tôi nghĩ rằng Nhà nước đã cho mình bao nhiêu tiền ăn học đến chừng này, thì việc của mình – dù nói thì có vẻ sách vở - phải là trở về để tham gia đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Tôi không mong ước lớn lao, chỉ muốn trở thành một tác nhân cho những thay đổi tốt đẹp hơn trong giáo dục”.

Trở về với ngôi trường “dưới đáy”

Khi mới về Việt Nam, ĐH Huế, ĐH Đà Nẵng và một số trường đại học ở Hà Nội, TP.HCM đều sẵn sàng tiếp nhận vị tiến sĩ này. Nhưng rốt cuộc, anh Thăng lại chọn về ngôi trường có vị trí rất khiêm tốn trong hệ thống các trường ĐH, CĐ của Việt Nam. 

Đảm nhiệm vị trí phó hiệu trưởng rồi hiệu trưởng từ năm 2018, anh Thăng nói 3 năm qua đã dành mọi tâm huyết cho sự phát triển của nhà trường.

{keywords}
TS Thăng và GS Clive Dimmock - ĐH Glasgow (Scotland)

TS Thăng chia sẻ rằng lúc mới về, anh đã mong Trường CĐ Sư phạm Quảng Trị sẽ phát triển thành một trường đại học địa phương. Quả thực, với 15 tiến sĩ, 74 thạc sĩ, nhà trường có một đội ngũ giảng viên mạnh trong nhóm các trường cao đẳng. Tuy nhiên, mong muốn này đã không thành hiện thực.

Bên cạnh đó, vị tân hiệu trưởng còn phải đối mặt với thực trạng khắc nghiệt: “Tôi đảm nhận vị trí hiệu trưởng khi trường đã trong tình trạng “thủng đáy” - cơ sở khang trang, giáo viên chất lượng cao nhưng không tuyển được người học. Trường từng “được” lên báo khi khó khăn đến mức 1 khoa chỉ tuyển được... 5 sinh viên. Câu chuyện éo le này xảy ra với nhà trường trong suốt 5 năm qua".

Theo TS Trương Đình Thăng, dùng từ "dưới đáy", "thủng đáy" với hàm ý trường ở tình thế vô cùng khó khăn. Nguyên nhân là hiện nay từng bước tiến tới việc giáo viên mầm non, tiểu học, trung học và dạy nghề phải có trình độ đại học trở lên. Điều này có nghĩa là sứ mệnh của các trường cao đẳng sư phạm gần như đã hết.

“Tháng 10/2019, trong ngày khai giảng, nhìn 200 sinh viên năm cuối, tôi tự hỏi nếu năm sau mà không được tuyển học sinh phổ thông, ngôi trường này sẽ ra sao?”.

Câu trả lời là nếu cứ tiếp tục tình trạng này, hoặc phải giải tán trường, hoặc đưa giảng viên sang các trường khác giảng dạy để giải quyết vấn đề đội ngũ. Chỉ có hy vọng là đề án thành lập Trường phổ thông liên cấp nằm trong Trường CĐ Sư phạm Quảng Trị được UBND tỉnh thông qua. Và hy vọng này đã trở thành hiện thực khi đề án được phê duyệt.

“Dù có thể nói đây là một bước lùi so với mong muốn nâng cấp lên đại học, nhưng chúng tôi phải tự cứu lấy mình. Nếu không làm, trường sẽ “chết”. Có câu ngạn ngữ rằng “Thà thắp lên một que diêm còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối”" - anh Thăng trầm tư.

Năm học 2020-2021, Trường Phổ thông liên cấp CĐ Sư phạm Quảng Trị tuyển sinh được 200 học sinh khối 6 và khối 10 (mỗi khối 3 lớp). Đây là trường công lập đầu tiên tại Quảng Trị cho các em học 2 buổi/ngày, có bán trú hoặc nội trú. Nếu mọi việc thuận lợi, trong 3 năm nữa, trường sẽ có từ 800-1.000 học sinh phổ thông. Bên cạnh đó, trường tiếp tục triển khai các đề án bồi dưỡng thường xuyên cho giáo viên trong tỉnh, nâng chuẩn giáo viên, đào tạo lại, đào tạo mới giáo viên…

“Ngày khai giảng vừa qua đã diễn ra trọn vẹn. Thú thực, nếu năm nay còn chưa được tuyển học sinh phổ thông, có lẽ tôi “dẹp” luôn lễ khai giảng khi chỉ tuyển được 40 sinh viên theo học ngành mầm non".

Trong những năm qua, chỉ có một điều khiến cựu du học sinh này tiếc là không được làm việc ở một môi trường có thể phát huy nhiều hơn về năng lực nghiên cứu khoa học. "Ngoài ra, tôi không hề ân hận vì đã là nhân tố giúp nhà trường ổn định và sẽ phát triển trong tương lai”.

Điều tâm đắc nhất khi làm hiệu trưởng, theo anh Thăng, chính là sức ì ít hơn, chủ động, tìm tòi hơn trong công việc. “Tôi thay đổi được chính bản thân mình”.

Làm thầy là "làm gương"

Trở lại với câu chuyện nhận giữ "ghế" hiệu trưởng một ngôi trường đang gặp quá nhiều khó khăn, anh Thăng kể rằng khi biết tin này, một trong những người thầy có ảnh hưởng lớn nhất tới anh đã gửi thư khuyên. Đó là GS Philip Hallinger, hiện đang làm việc tại ĐH Mahidol (Thái Lan).

Trong thư, GS Philip Hallinger viết rằng: “Anh suy nghĩ kỹ rồi hãy lựa chọn. Trước đây, tôi từng có những sinh viên xuất sắc trong nghiên cứu khoa học nhưng khi làm quản lý thì năng lực nghiên cứu của họ lụi tàn”.

{keywords}
 Với GS Philip Hallinger - người có ảnh hưởng rất lớn tới TS Thăng

Tuy nhiên, anh Thăng đã không “nghe lời” thầy, bởi theo anh, dù mất thời gian với công tác quản lý nhưng tầm ảnh hưởng trong công việc nghiên cứu lại tốt hơn.

Và có lẽ, đây chỉ là một trong số ít lần anh Thăng “cãi” thầy như vậy. Còn lại, những gì anh được học và nhận từ những người thầy khi đi du học, anh đều áp dụng đối với học trò của mình. 

“Đó chính là sự “làm gương”. Khi tôi đi học, các thầy cô giúp đỡ tôi không đòi hỏi, nề hà. 

Vì vậy, tôi muốn đưa sự tử tế mình từng nhận được tới sinh viên, học viên và hy vọng sau này các em sẽ hành xử phù hợp”.

Ngân Anh  

Phim ngắn về cô giáo người Mường lọt top 10 giáo viên toàn cầu

Phim ngắn về cô giáo người Mường lọt top 10 giáo viên toàn cầu

Tổ chức Varkey Foundation vừa công bố phim ngắn về cô Hà Ánh Phượng, giáo viên Tiếng Anh của Trường THPT Hương Cần, Thanh Sơn, Phú Thọ - người vừa lọt top 10 giáo viên xuất sắc toàn cầu.

">

Tiến sĩ du học nước ngoài về làm hiệu trưởng ngôi trường 'dưới đáy'

友情链接