Bích Phương ở tuổi 33: 'Khi còn trẻ, tôi yêu hời hợt, sống ba phải'


Ở tuổi 33,íchPhươngởtuổiKhicòntrẻtôiyêuhờihợtsốngbaphảatlético madrid đấu với sevilla Bích Phương học được cách yêu thương bản thân, cũng như nhìn nhận thẳng thắn khuyết điểm về kỹ năng sân khấu, tính cách ba phải và hời hợt.
Bích Phương "chào sân" Vpop qua cuộc thi Vietnam Idol 2010. Sau 12 năm cầm micro, giọng ca người Quảng Ninh đã là một tên tuổi ăn khách, nắm trong tay hàng tá bản hit, có chỗ đứng nhất định trong showbiz và cũng từng trải qua đôi ba thị phi.
Nhìn lại chặng đường hơn một thập kỷ làm nghề có thăng có trầm, Bích Phương nhận định cô "chỉ được chứ không có mất". Ở tuổi 33, nữ ca sĩ trưởng thành, tự tin hơn và như cô tâm sự, bản thân cũng đã "bớt hời hợt, ba phải hơn".


- Sau 12 năm theo nghiệp ca hát, cái được ai cũng nhìn rõ nhưng cái mất lớn nhất với chị là gì?
- Tôi nghĩ tôi không mất gì cả. Thời điểm bắt đầu đi hát, tôi không dám nghĩ có ngày tôi được như bây giờ. Khi ấy, tôi ngây thơ lắm, chỉ đơn giản là tôi thích hát thì đi làm ca sĩ, để có sản phẩm riêng, để được mặc váy áo đẹp và thỏa mãn đam mê đứng trên sân khấu.
Làm nghề này lâu, tôi thấy mình thậm chí chỉ được chứ không có mất. Có những điều khi bắt đầu đi hát tôi chưa từng mơ đến, chẳng hạn trở thành nghệ sĩ có tầm ảnh hưởng nhất định, có hit, có tiền để sống thoải mái. Tôi mua được nhà và xe, lo được cuộc sống cho gia đình cũng như người xung quanh.
Tôi nghĩ mình nên tự hào, vì cả những điều không tưởng nhất cũng đã đến với tôi rồi.
- Ngoài tiền bạc, vật chất và danh tiếng, chị được thêm gì nữa?
- Nhờ làm ca sĩ, tôi còn cởi được những "phong ấn" trên người mình (cười). Hồi mới vào nghề, tôi tự ti lắm, nhờ đi hát nhiều năm tôi mới cởi bỏ được tính cách khép kín, hướng nội.
Tôi cởi được những phong ấn trên người mình
Chẳng hạn, khi còn bé, tôi rất "dạn" người và sinh động, hoạt bát. Nhưng lớn dần, tôi lại trở nên hướng nội, sợ sệt, ngại tiếp xúc với thế giới xung quanh. Tính cách ấy còn ảnh hưởng đến ngoại hình, khiến tôi gù lưng vì tôi luôn muốn rút gọn người lại, lùi ra phía sau để trốn tránh. Lúc ấy, tôi chỉ muốn bản thân trở nên vô hình trong mắt người khác.
Nhưng làm gì có ca sĩ nào mà lại nhút nhát và muốn đứng trong bóng tối. Nghệ sĩ nào cũng muốn tỏa sáng, làm ca sĩ là phải đứng trên sân khấu để ánh sáng chiếu vào, trở thành tâm điểm, đúng không? Thế là tôi cảm thấy mình phải thay đổi để phù hợp và xứng đáng với công việc mình đang làm.
- Vậy chị nghĩ thế nào về những lời chê bai kỹ năng ca hát từ phía khán giả, vì đâu có ca sĩ nào muốn bị chê về chuyên môn?
- Thực ra, tôi cũng nhìn nhận được chuyện kỹ năng ca hát và biểu diễn của mình chưa hoàn thiện. Nhưng ý thức phải thay đổi, cải thiện kỹ năng của bản thân chỉ xuất hiện trong đầu tôi thời gian gần đây thôi.
Trước đây, tôi luôn nghĩ mình học kiểu "bữa đực bữa cái", một hay hai buổi một tuần là đủ rồi. Bây giờ, tôi tự giác chia thời gian học từ ca hát đến vũ đạo, học cái này và cái kia. Mỗi lần thấy mình tiến bộ một chút cũng thấy rất vui.
Tôi tin rằng không phải khán giả ghét bỏ tôi nên mới nhận xét. Khán giả có quyền nhận xét về công việc và đời tư của nghệ sĩ. Họ khen họ chê, họ yêu và họ ghét, tất cả đều là quyền của khán giả và nghệ sĩ phải học cách đối diện.
Khán giả chê bai cũng là động lực để tôi phấn đấu. Chỉ cần không mạt sát, chửi bới, hạ thấp tôi cho... sướng miệng, góp ý chân thành thì tôi sẽ nghe và sửa chữa.
Tôi cũng không biết đến khi nào mình thành tài cả về kỹ năng biểu diễn lẫn ca hát. Nhưng tôi thích cảm giác được tập luyện mỗi ngày như hiện nay. Nếu mà tôi vẫn bị chê, thì tôi tập luyện tiếp. Cứ chăm chỉ, chuyện tốt đẹp sẽ đến.
![]() |


- Có ý kiến nhận xét Bích Phương và ê-kíp quá khôn ngoan, làm việc chặt chẽ và tính toán từng li từng tí, dù chỉ là một động thái nhỏ. Điều này có đúng?
- Quan sát tôi và ê-kíp làm việc, có thể nhiều người sẽ nghĩ chúng tôi làm việc chặt chẽ, tính toán mọi việc rất kỹ lưỡng. Nhưng thực tế thì không đến mức ấy đâu, nhất là với tính cách của tôi.
Tôi luôn khai thác cảm xúc của mình, coi bản thân như kho nguyên liệu để ê-kíp thực hiện những ý tưởng mà tôi muốn cho âm nhạc. Mà đã là cảm xúc, thì không thể nào đặt ra kế hoạch dài hơi được.
Lúc nào tôi vui vẻ yêu đời, thì nhạc của tôi vui. Khi nào tôi buồn, sản phẩm của tôi buồn theo. Hay như giai đoạn này, tôi chỉ muốn gửi đến khán giả những lời an ủi, vỗ về, thì bài mới của tôi như một lời dỗ dành nhẹ nhàng thôi.
Nói thế để thấy mọi điều đến với tôi tự nhiên, và những kế hoạch xung quanh sự nghiệp âm nhạc của tôi cũng tuân theo cảm xúc tự nhiên ấy. Con đường âm nhạc của tôi không phải là những kế hoạch "khủng" và nhiều tính toán cặn kẽ, tôi cũng không gồng gánh bất cứ hình tượng nào trên người. Mọi thứ đơn giản chính là con người tôi, ở thời điểm ấy.
Thậm chí bạn nhắc tôi mới nhận ra tôi đã làm nghề được 12 năm rồi. Bởi bình thường tôi có thói quen không nhìn lại quá khứ cũng không quan tâm những chuyện đã xảy ra.
- Ngoài việc ra nhạc theo cảm hứng, còn khía cạnh nào về bản thân chị chưa từng tiết lộ?
- Có một vấn đề mà trước đây tôi không dám chia sẻ với người khác. Đó là tôi bị chứng sợ sân khấu. Nghe rất là vô lý, vì nghệ sĩ nào đứng trên sân khấu 11-12 năm, hát cả nghìn buổi diễn rồi mà vẫn còn sợ sân khấu.
Tôi không biết nỗi sợ ấy bắt đầu từ bao giờ, vì khi mới làm nghề tôi không sợ như thế. Vấn đề cũng không quá to tát, chỉ là tôi không tự tin và thoải mái khi bước lên sân khấu mà thôi.
Nhiều người nói sân khấu như ngôi nhà của họ, là nơi họ được là chính mình và thăng hoa nhất. Nhưng tôi chưa từng có cảm nhận tương tự. Tôi vẫn lo lắng hồi hộp, vẫn e ngại khi đứng dưới ánh đèn sân khấu và trước hàng nghìn người.

- Chị đã suy nghĩ, tìm hiểu xem bệnh sợ sân khấu của mình xuất phát từ đâu chưa?
- Tôi cũng đặt cho bản thân câu hỏi giống như bạn dành cho tôi. Vì sao tôi không thoải mái trên sân khấu, tại sao tôi lại sợ hãi, mọi chuyện phải có lý do.
Có thể sự tự ti ấy sinh ra từ việc kỹ năng biểu diễn của tôid không ổn định. Có thể vì tôi không thoải mái với đôi giày cao gót và các động tác vũ đạo, từ đó dẫn đến việc không tự tin cất tiếng hát. Nghĩ đến đó, tôi quyết định thử khắc phục những khuyết điểm của mình xem sao, biết đâu khắc phục được cảm giác run sợ ấy.
Quá trình khắc phục nỗi sợ của tôi chưa có kết quả. Nhưng tôi biết đây là bước đi đúng đắn và mình phải kiên định với con đường này. Tôi tin chỉ cần mình cố gắng hoàn thiện kỹ năng, sẽ có một ngày tôi coi sân khấu là nhà.
- Chị cũng trăn trở và mang trong lòng nhiều điều lo lắng, khác hẳn vẻ ngoài vô tư "cà lơ phất phơ" như chị vẫn thể hiện trước mặt khán giả đấy chứ?
- 10 năm đầu tiên trong sự nghiệp, tôi có xu hướng thả trôi mọi thứ. Cuộc đời đẩy tôi đến đâu, tôi đi tới đó. Tôi là kiểu người dễ dãi với mọi thứ xung quanh, cũng dễ hài lòng.
Có đôi lúc, tôi lại tự hỏi mình có quá già để tiếp tục theo đuổi sự nghiệp và hình ảnh như hiện tại không. Tôi đã ngoài 30 tuổi rồi, bạn bè cùng lớp đã lấy chồng lấy vợ và có con hết. Còn tôi, tôi vẫn một thân một mình, vẫn nhí nhảnh hồn nhiên và vui lên thì hát.
Nhưng sau cùng, tôi nhận ra tôi vẫn còn việc muốn làm, còn trải nghiệm chưa được trải qua, vẫn còn mục tiêu muốn đạt được trên con đường nghệ thuật. Nói thật với bạn, tôi mới trở thành một người có tham vọng trong thời gian gần đây thôi, và tôi rất thích trạng thái tinh thần này.
Bây giờ, người không có tham vọng gì thì hơi nguy hiểm. Tôi làm nghề đã lâu rồi, nếu tôi thấy bản thân đã có đủ, cũng không còn mục tiêu gì để cố gắng nữa thì kết cục phải dừng lại là điều chắc chắn xảy ra và đang đến rất gần.
Trái lại, nếu tôi thấy mình còn quá nhiều thứ chưa làm tốt, phải làm thêm nữa, thì hành trình của tôi sẽ còn dài và xa. Con người muốn bản thân tốt hơn nữa đâu có gì là sai?



- Có câu nói: "Những người cười nhiều thường là người chất chứa tâm sự trong lòng". Và chị cũng là người cười nhiều và luôn mang niềm vui cho người khác. Chị thấy câu này có đúng không?
- Tôi là người cười nhiều, nhưng bên trong không có tâm sự gì đâu. Tôi thật sự chỉ là người vui vẻ, hay cười vậy thôi.
Tôi đã nói tôi là người dễ tính, thậm chí hơi ba phải, nhất là trong phạm trù cuộc sống. Với tôi, thế nào cũng được, tôi không có quá nhiều đòi hỏi.
Trong một vài tình huống, không đòi hỏi là một đức tính tốt. Nhưng trong một số tình huống khác, chẳng hạn trong công việc, thì tính cách này không ổn lắm. Tôi đang học cách kiểm soát tính ba phải của mình, tập đưa ra chính kiến khi đứng trước những quyết định quan trọng để bản thân chịu trách nhiệm về quyết định của mình.
Tôi chỉ tránh bộc lộ tính ba phải vào lúc tính cách ấy có thể gây tác hại thôi, chứ thay đổi hoàn toàn thì không thể. Bản tính đã ăn vào máu thì khó thay đổi lắm, chúng ta chỉ có thể điều chỉnh chứ không thể biến tính cách ấy biến mất hoàn toàn được. Trong cuộc sống, tôi vẫn cứ ba phải, dễ tính, chẳng hạn hỏi ăn gì thì tôi đáp "ăn gì cũng được", hay bảo tôi đi chơi đâu tôi đi đấy, không có ý kiến riêng.
- Tức là chị cũng ba phải, dễ tính trong tình yêu?
- Trong tình yêu, tôi không ba phải, mà tôi hời hợt. Trước kia, tôi yêu nhiều, chia tay cũng nhiều. Nhưng không có mối tình nào đọng lại trong đầu, vì tôi không để tâm vào bất kỳ mối quan hệ nào.
Giai đoạn ấy, tôi hời hợt với mọi mối tình, không quan tâm lắm vì sao họ đến và vì sao họ đi. Tôi cũng chẳng nhớ được bao nhiêu kỷ niệm hay điều gì từ những chuyện tình đã qua. Lúc đó, tôi không được sâu sắc, cũng không trưởng thành lắm.
Bây giờ, tôi đã thay đổi, hết hời hợt trong các khía cạnh khác như đời sống, công việc rồi. Còn về tình cảm, đây không phải mối bận tâm hàng đầu của tôi nữa, tôi cũng không vướng bận gì nên chưa đong đếm được xem bản thân đã bớt hời hợt trong tình cảm chưa (cười).

- Hời hợt trong cả đời sống, công việc mà vẫn đạt được thành công như hiện nay, hẳn chị cũng thấy mình rất may mắn?
- Bất kỳ ai hỏi, tôi cũng thừa nhận bản thân gặp nhiều may mắn. Nhưng tôi cho rằng mọi người trong xã hội này đều có may mắn của riêng họ.
Tuy nhiên, có thể những người khác không chủ động tìm kiếm sự may mắn ấy, còn có những người đã có cơ hội trước mắt cũng không nắm bắt. Về mình, tôi không chỉ may, mà còn biết cách sử dụng cái may mắn của mình nữa.
- Vậy nghĩa là chị cũng thực tế, biết nắm bắt thời cơ đấy chứ, đâu có hời hợt như chị nói?
- Nữ tính là biểu hiện từ nhỏ, còn mạnh mẽ là do trải nghiệm tôi tự mình vượt qua trong những năm qua mang lại. Tôi phải cảm ơn mọi điều đã xảy ra trong đời mình, dù là thành công hay thất bại. Mọi chuyện, dù xấu dù tốt, đều tạo nên con người tôi bây giờ.
Điều quan trọng nhất vẫn là góc nhìn của mỗi người. Cá nhân có thay đổi và tốt đẹp lên hay không là do cách nhìn nhận vấn đề, còn thành công hay thất bại đều sẽ luân phiên xảy đến với cuộc đời mỗi người thôi. Không ai thành công cả cuộc đời, cũng không ai thất bại suốt kiếp.
Ca sĩ Bích Phương: 'Bản chất tôi là người lười biếng'
Theo Zing

Bích Phương ra mắt MV 'ru ngủ' ngọt lịm
Bích Phương vừa trở lại khi ra MV nằm ngủ emru đánh dấu sự trở lại củavới dòng nhạc ballad, vốn là thế mạnh của nữ ca sĩ.
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Siêu máy tính dự đoán Osasuna vs Sevilla, 00h00 ngày 25/4
“Dự án Vanced dừng hoạt động. Trong những ngày tới, các liên kết tải xuống sẽ bị gỡ xuống. Trong thời gian này, Server Discord, kênh Telegram và Subreddit vẫn sẽ hoạt động. Chúng tôi biết đây không phải là điều bạn muốn nghe, nhưng đó là điều chúng tôi cần làm. Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ trong thời gian qua.”, đội ngũ của Vanced cho biết trên Telegram.
Về cơ bản, YouTube Vanced có thể được coi như một “dị bản” từ YouTube gốc với giao diện cũng như cơ chế vận hành tương đồng. Tuy nhiên, người dùng YouTube Vanced sẽ được hưởng các tính năng thậm chí còn tốt hơn cả YouTube Premium mà không phải trả bất cứ khoản phí nào.
YouTube Vanced cung cấp cho người dùng khả năng chặn quảng cáo, nghe nhạc (nội dung video), tính năng Hình trong hình (PiP) và hiển thị lượng Dislike mà YouTube đã gỡ bỏ trên bản gốc. YouTube Vanced đã từng được bình chọn là ứng dụng Indie (độc lập) tốt nhất nên có trên mọi thiết bị Android.
Đây là điều dễ hiểu khi Google đã có động thái mạnh tay khi YouTube Vanced gây ra ảnh hưởng không nhỏ đối với phiên bản YouTube Premium. Khi người dùng đã quá quen thuộc với Vanced, họ sẽ phải chi tiền cho dịch vụ YouTube Premium của Google.
Thái Hoàng
YouTuber tại Nga bị ảnh hưởng vì hạn chế quảng cáo
Việc bị hạn chế quảng cáo sẽ làm ảnh hưởng tới nguồn thu các nhà sáng tạo nội dung YouTube tại Nga.
" alt="YouTube vanced chính thức nói lời chia tay với người dùng" />Hiện trường sự việc. Ảnh: CTV Tại đây, 3 thanh thiếu niên gặp nhóm khoảng 15 người ở trong quán (chưa rõ danh tính). Đến khoảng 19h, nhóm 3 thanh thiếu niên ra về trên một xe máy thì bị nhóm 15 người cầm hung khí đuổi theo.
Khi đến tỉnh lộ 561, thuộc địa phận thị trấn Hoàn Lão, huyện Bố Trạch, nhóm người trên đã đuổi kịp và dùng hung khí chém 3 thanh niên trên.
Hậu quả, N. V. B. bị chém tử vong tại chỗ, H. V. P. bị thương được đi cấp cứu nhưng tử vong trên đường đi cấp cứu. N. V. H. bị chém đứt cánh tay phải, được điều trị tại bệnh viện.
Công an huyện Bố Trạch đang huy động lực lượng tiến hành truy xét, điều tra làm rõ nguyên nhân và nhóm người gây ra vụ việc nói trên.
" alt="Điều tra nhóm côn đồ truy sát 2 người tử vong ở Quảng Bình" />Hoạt động trong trường Áo tím
Tôi được bà Hồ Thị Chí, vợ ông Hà Huy Giáp giác ngộ tham gia vào Phụ nữ Tiền phongrồi Phụ nữ Cứu quốckhi đang học năm thứ tư (lớp 9 bây giờ) trường Collège des jeunes filles (Gia Long - nay là trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai). Sau đó, Hội Phụ nữ Cứu quốc do bà Hồ Thị Chí phụ trách giới thiệu tôi sang Hội Học sinh Việt Nam.
Tháng 9- 1947, lần đầu tiên thành lập chi bộ học sinh. Thành bộ Việt Minh (lúc đó đồng chí Nguyễn Thọ Chân làm Thường vụ) quyết định cử chị Bảy Chí và anh Phùng Lượng, cán bộ chuyên công tác học sinh của Đảng, đã từng bị tù bảy năm ở Côn Đảo, trước năm 1945, thành lập Hội Học sinh.
Từ là đoàn viên của Hội Phụ nữ Cứu quốc, tôi đã chuyển qua công tác Hội Học sinh. Có hai tổ chức, một là Hội Học sinh Việt Nam do Thanh niên cứu quốc (Thành Đoàn bây giờ) phụ trách, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo và thứ hai là Nam Thanh đoàn do Đảng Dân chủ lãnh đạo nhưng hoạt động yếu hơn.
Tháng 11- 1947 tôi được kết nạp Đảng tại một căn nhà của một công nhân ở xóm Bàn Cờ. Tôi tham gia vào chi bộ của học sinh và là ủy viên Tài chính, phụ trách trường Gia Long.
Tôi tổ chức được một số học sinh lớp 7, lớp 8. Mỗi lớp có từng tổ. Chủ trương lúc bấy giờ là nhân ngày lễ, ngày tết, hay sinh nhật Bác 19-5 treo cờ, rải truyền đơn tuyên truyền. Luân chuyển nhau báo Cảm Tử, Chống xâm lăng, Tin Đến…cho học sinh để cùng nhau đọc.
Hai lần bị địch bắt
Trong đợt đấu tranh vào tháng 5-1948 của Hội Học sinh Sài Gòn chào mừng ngày Quốc tế Lao động (1-5) và ngày sinh nhật Bác (19-5), tôi bị bắt cùng anh Nguyễn Ngọc Hà và một số đồng chí cốt cán của phong trào. Đó cũng là lần đầu tiên tôi nếm mùi tra tấn của bọn mật thám bót Catinat. Tôi bị chúng đổ nước và đánh đập khắp người, tôi nghĩ đến Paven trong tiểu thuyết Người mẹ và Thép đã tôi thế đấy mà chị Bảy Chí đã cho tôi mượn đọc. Hình ảnh Paven giúp tôi giữ khí tiết, không khai báo tên ai. Ra khỏi phòng tra tấn, tôi gặp anh Hà, thở hổn hển, đầu cổ ướt nhẹp, chắc cũng vừa bị đổ nước.
Đó là lần tôi bị bắt lần 1 vào tháng 5-1948 do một anh rải truyền đơn bị lộ, bị bắt. Chúng nó trùm bao bố đánh đau quá. Anh khai tôi. Ngoài tôi còn có một số anh em khác, trong đó có con của bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng là học sinh mới 17 tuổi nên tụi nó cũng coi thường. Bị đánh đập tí, gia đình chạy lo nên đến 7-1948 được thả.
Ra khỏi nơi khủng khiếp ấy (bót Catinat-PV), nói thật khi đó tôi cũng bị dao động, ngần ngại trước những gian khó chờ đợi trước mắt nếu tiếp tục công tác, nhưng suy nghĩ lại, mình là đảng viên, không thể bỏ cuộc được. Mình tự động viên, củng cố tinh thần và tiếp tục hoạt động.
Cuối năm 1948, anh Phùng Lượng được chuyển ra khu, tôi bắt liên lạc với hai anh Đỗ Ngọc Thạnh (Ba học sinh) và Trần Huỳnh Long, những đảng viên thuộc nhóm cán bộ học sinh nồng cốt được kết nạp đảng đầu tiên của phong trào (nhóm này còn có anh Nguyễn Ngọc Hà, sau khi bị bắt cùng tôi vào tháng 5-1948 ở Catinat, đã bị gia đình thúc ép và tổ chức đồng ý cho đi Pháp tiếp tục học và xây dựng phong trào Việt kiều yêu nước bên đó).
Tôi thi tốt nghiệp cấp 2 xong, chuyển qua trường Pétrus Ký (nay là trường chuyên Lê Hồng Phong). Thời điểm đó Pétrus Ký chỉ là trường dành riêng cho nam. Năm tôi học là một trong những nữ sinh đầu tiên của một lớp học duy nhất dành riêng cho nữ (lớp có 30 học sinh nữ) Ban Tú tài. Ở trường cũng có những anh học trên tôi một lớp có tổ chức Hội Học sinh.
Năm 1949, đang hoạt động tại trường thì bị bắt lần 2 vào tháng 11-1949 đến 2-1950 được thả.
Nhân chứng của ngày học sinh-sinh viên 9-1
Cũng năm 1949, nữ sinh trường cùng với nam sinh trường Pétrus Ký tổ chức bãi khóa kỷ niệm ngày Nam Kỳ Khởi Nghĩa (23-11) dẫn đến việc trường bị nhà cầm quyền cho đóng cửa.
Khi học ở Pétrus Ký tôi cùng anh Nguyễn Tấn Phát, Hồn Thanh ra báoChim Xanh… Chúng tôi bị bắt ngày 1-11-1949 do sự cố tên Loan, vốn là giao liên đưa đón anh chị em ra bưng dự lớp huấn luyện vào tháng 8-1949. Tôi cũng vinh dự được đi bưng tham gia trại do Thanh niên Cứu quốc Nam bộ tổ chức, đóng trên bờ kênh Nguyễn Văn Tiếp giữa Đồng Tháp Mười. Từ trại đó, tên Loan đã biết mặt hết anh chị em, không biết vì lý do gì quay ra phản. Cấp trên phân công chị Kim Khánh (trường Huỳnh Khương Ninh) thay thế, phụ trách việc đem tài liệu từ khu vào thành cho Hội học sinh thì bị bắt. Kim Khánh bị đánh đau nên khai ra chúng tôi. Đây là lấn thứ hai tôi bị bắt vào bót Catinat.
Sự kiện ngày 9-1-1950, là ngày hơn 2.000 học sinh biểu tình đòi thả chúng tôi. Tôi là một trong năm học sinh bị bắt. Ngoài tôi còn có Nguyễn Tấn Phát, Nguyễn Kim Khánh, Nguyễn Đăng Tự và Nguyễn Đăng Nhiễu. Từ việc năm học sinh chúng tôi bị bắt nên xảy ra sự kiện học sinh Trần Văn Ơn biểu tình lấy thân mình che chở cho các em nên Ơn bị địch bắn hy sinh. Trần Văn Ơn học sau tôi hai lớp. Đám tang của Trần Văn Ơn có hơn nửa triệu người tham gia.
Sau đó, tôi được biết chính Ngôn, cô nữ sinh Gia Long, đã thay mặt toàn thể nữ sinh Sài Gòn đọc điếu văn trong đám tang Trần Văn Ơn đầu tháng 1 năm đó giữa Sài Gòn.
Mấy tháng sau đám tang Trần Văn Ơn, chúng tôi mới được thả ra. Việc đầu tiên khi chúng tôi được tự do là đến viếng mộ Trần Văn Ơn như thầm trả ơn Ơn đã dũng cảm hy sinh để chúng tôi được tự do… Nay chỉ còn mình tôi, có người mất như Nguyễn Tấn Phát, có người bỏ cuộc.
TheoNguyễn Tý- Pháp luật TP.HCM
" alt="Đỗ Thị Kim Chi: Nữ sinh của sự kiện 9/1" />Khoảnh khắc tài xế siêu xe bị cướp tấn công
Hai tên cướp có vũ trang tấn công một tài xế lái siêu xe ngay trước cửa hàng đồ trang sức.
" alt="Smartphone bất ngờ phát nổ, cháy dữ dội trên tay người đàn ông" />- Sáng 1/3, Trường THPT Việt Đức (Hoàn Kiếm, Hà Nội) tổ chức lễ kỉ niệm 60năm ngày thành lập trường (3/3/1955-3/3/2015). Các thế hệ thầy trò nhàtrường đã có dịp trở về thăm lại mái trường xưa.Vẻ đẹp của nữ sinh trong ngày xa trường" alt="Thầy trò Trường Việt" />
- ·Nhận định, soi kèo Estudiantes vs Botafogo, 7h30 ngày 24/4: Kìm chân nhau
- ·Cô gái có kỳ tài 'biến' người thành động vật hoang dã
- ·Hướng dẫn đăng ký Petrolimex ID tích điểm
- ·Cục An toàn thông tin khuyến nghị về bảo vệ trẻ em khỏi các nội dung xấu độc trên mạng
- ·Siêu máy tính dự đoán Stuttgart vs Heidenheim, 1h30 ngày 26/4
- ·Những tấm thiệp hài hước nhất ngày Valentine
- ·“Những gì người lớn đang làm thật khủng khiếp!”
- ·Dự đoán số “phát tài” của trẻ theo tháng sinh
- ·Nhận định, soi kèo Dewa United vs Malut United, 15h30 ngày 25/4: Hoà tiếp lượt về
- ·Ca sĩ 'mặc bikini hát bolero' sống một mình trong căn hộ 4 tỷ ở Sài Gòn
Trịnh Gia Thuần đã có kỳ nghỉ kết hợp với công việc tại Việt Nam.
Người đẹp có cơ hội khoe đường cong nóng bỏng trên bãi biển thơ mộng của Việt Nam. Bom sex xứ Đài có phút thư giãn, phơi nắng. Người đẹp cũng không quên chụp những bức ảnh đầy gợi cảm trong phòng ngủ. Lặn biển ngắm san hô là trải nghiệm đầy thú vị của Trịnh Gia Thuần tại Việt Nam. Người đẹp cũng không quên chụp những bức ảnh "sương sương" để khán giả thấy một Gia Thuần hoàn toàn trái ngược. Trịnh Gia Thuần từng khiến làng giải trí Trung Quốc sốc khi liệt kê những ngộ nhận về cuộc sống nhung lụa của làng giải trí như: luôn sống xa hoa, dùng hàng hiệu, thường xuyên đi nước ngoài… Để lật tẩy những góc đen tối của nghề, người đẹp sinh năm 1993 này khẳng định có một nữ nghệ sĩ từng gọi điện cho cô, đề nghị “đi khách” ở Macao (TQ). Ngân An
Sao 'Aquaman' hở ngực trên tạp chí
Amber Heard cảm thấy cô như một món hàng mỗi khi xem lại những cảnh phim mình đóng.
" alt="Trịnh Gia Thuần khoe đường cong nóng bỏng tại Việt Nam" />Trình duyệt web Island dù mới thoát khỏi chế độ “tàng hình” vào đầu tháng 2 nhưng đã trở thành kỳ lân công nghệ (unicorn). Sau vòng gọi vốn Serie B, công ty được định giá 1,3 tỷ USD. Island là một trong các startup đạt thành tích này nhanh nhất trên thế giới.
Vòng gọi vốn do hãng đầu tư mạo hiểm Insight Partners dẫn đầu. Trước đây, hãng từng đầu tư vào các tên tuổi như Shopify, Qualtrics, DocuSign, tất cả hiện có giá trị hàng tỷ USD. Các nhà đầu tư khác bao gồm Sequoia Capital, Stripers và Cyberstarts.
Khác biệt cốt lõi giữa trình duyệt của Island và các trình duyệt như Google Chrome, Microsoft Edge là tập trung vào bảo mật. Theo Island, các trình duyệt thông thường hoàn toàn không phù hợp để dùng trong môi trường doanh nghiệp, bất chấp sự phổ biến trong giới chuyên gia.
Trả lời TechCrunch, CEO Island Mike Fey nhận xét: “Ứng dụng phổ biến nhất trong giới doanh nghiệp là trình duyệt, song nó được thiết kế dựa trên khách hàng cá nhân”. Một người dùng muốn có sự tự do không giới hạn, cài đặt mọi thứ họ muốn, truy cập bất cứ đâu họ thích và làm tất cả những điều có thể. Trong khi đó, doanh nghiệp muốn đảm bảo dữ liệu khách hàng của họ an toàn, thông tin quan trọng của họ được bảo vệ và nhận được trải nghiệm tốt.
Dù dịch vụ của Island được phát triển trên nhân Chromium như các trình duyệt khác và có giao diện tương tự, nó bổ sung một số hạn chế trong cách người dùng cuối tương tác với web. Chẳng hạn, trình duyệt Island giúp nhóm bảo mật kiểm soát các chức năng đơn giản như sao chép, chụp ảnh màn hình, tải nội dung, giới hạn các tiện ích mở rộng được cài và tên miền được truy cập.
Bên cạnh đó, dịch vụ cho phép quản trị viên công nghệ thông tin truy cập những công cụ nâng cao để giúp bảo vệ các ứng dụng SaaS, ngăn chặn rò rỉ dữ liệu, cung cấp cái nhìn toàn diện vào mọi yếu tố để giúp xác định nguồn cơn sự cố nhanh nhất có thể.
Nói cách khác, Island tạo ra một cách tư duy hoàn toàn mới về môi trường làm việc doanh nghiệp. Bằng cách thay đổi cơ bản môi trường làm việc theo hướng bảo mật, trình duyệt Island giúp các tổ chức đạt tới mức độ bảo mật, năng suất lao động và hiệu quả công nghệ thông tin mới.
Du Lam (Theo TechRadar)
Internet Explorer trên Windows 10 'nghỉ hưu' từ ngày 15/6
Microsoft thông báo trình duyệt Internet Explorer trên hệ điều hành Windows 10 sẽ chính thức ngừng hoạt động từ ngày 15/6/2022.
" alt="Trình duyệt vô danh đáng giá 1 tỷ USD" />
Ảnh: Tiền PhongChuyện địa danh
Nhiều địa danh trên đất Bình Trị Thiên ngày nay còn mang dấu ấn Chăm, dù đã gần nghìn năm trở về với Đại Việt. Năm 1069, Lý Thường Kiệt theo vua Lý Nam chinh thu hồi ba châu Bố Chinh, Địa Lý, Ma Linh (là vùng đất từ Nam đèo Ngang – Quảng Bình vào đến Bắc sông Hiếu – Quảng Trị).
Sáu năm sau, 1075 lại vào vẽ bản đồ ba châu đổi tên Bố Chinh thành Bố Chính, Địa Lý thành Lâm Bình, Ma Linh thành Minh Linh. Vẫn một chữ Bố của Chăm nay còn lưu lại trong “Bố Trạch”, chữ Linh còn trong “Vĩnh Linh, Gio Linh”. Sông Hiền Lương bây giờ nguyên gốc là Minh Lương, Chữ Minh liệu có phải phiên ra từ châu Minh Linh do Lý Thường Kiệt đặt từ gần nghìn năm trước?... Sông chảy qua Minh Linh thì gọi Minh Lương, đến thời Minh Mạng, phạm húy mới đổi thành Hiền Lương. Sông còn tên Bến Hải, xuất phát từ bến đò Ông Hai, gọi lâu gọi tắt trẹo thành Bến Hải.
Vùng đất này còn nhiều địa danh mang dấu ấn Chăm như chợ Thùi, bến đò Chền. Trong từ điển tiếng Việt không có chữ Thùi, chữ Chền. Chữ Thùi được bắt gặp trong Từ điển Việt – Chàm – Bồ, nghĩa tiếng Chăm là cái quán lợp lá. Lên thượng nguồn Kiến Giang chỗ ngã ba sông bến đò qua chợ Tréo có tên bến Chền, chắc biến nghĩa từ tên gốc là bến Chàm. “Tôi về Lệ Thủy ngày mưa/Bến Chền in bóng đò trưa nhuốm màu” (Lê Đình Ty). “Hồn tôi đã hóa con đò ấy/Qua lại bến Chền đón đưa em” (Ngô Minh).
Cũng thượng nguồn Kiến Giang có cái vùng đất nay dân cư đã sầm uất nhưng vẫn mang tên lòi Đẻ. Hỏi ra mới biết, chừng trăm năm trước nơi đây còn rậm rịt lùm còi, có con cọp cái làm tổ đẻ đàn con nên dân gian gọi luôn tên Lòi cọp đẻ. Sau gọn lại Lòi Đẻ. Ngay trên đỉnh Hoàng Sơn có hai làng mang tên rất lạ, chưa ai tra cứu được gốc tự thuộc hệ ngôn ngữ nào, là làng Bu lu – Kịnh và Nớơc. Làng trong rừng nhưng xã lại mang tên Ngư Hóa (huyện Tuyên Hóa), chả hợp tí nào.
Chuyện tên người
Một lần nghe trên truyền hình có cái tên người ở thành phố Hồ Chí Minh là Lê Hoàng Hiếu Nghĩa đệ Nhất Thương Tâm Nhân (!). Ở nước Scotland có người tên gồm 197 ký tự (La tinh) phải gọi tắt là Bina bai. Trên tạp chí Hồng Lĩnh đọc thấy cái tên khá nhiều âm tiết: Lê Thị Lan Đài Hiếu Nghĩa. Tên như vậy khi ghi danh sách mục họ và tên chắc phải xuống hai ba dòng.
Một gia đình nọ sinh hạ bảy người con đặt tên thứ tự là: Giàu, Có, Nhiều, Tiền, Vàng, Ngọc, Bích. Nhà nghiên cứu văn hóa Văn Tăng có bốn anh em tên là: Tăng, Pháp, Bửu, Bối. Có lẽ gia đình hướng Phật. Trên báo Quân đội Nhân dân một thời hay bắt gặp cái tên Bùi Như Lạc. Tên Lạc không mới, họ Bùi cũng bình thường, rắc rối ở chữ Như. Sách tiểu học có bài học về những thành ngữ “Bùi như lạc, đặc như bí, đỏ như gấc, trắng như bông”.
Người Việt ta xưa (nay vẫn còn) có tục trẻ sơ sinh không được đặt tên ngay mà gọi nôm na thằng Cu, Tèo, By, cái Tý, Hĩm, Xí… hay những cái tên thật xấu. Các cụ quan niệm đặt tên đẹp sợ ma quỷ bắt đi. Qua một trăm ngày hoặc đầy tuổi mới có cơi trầu be rượu đến nhờ các cụ hay chữ đặt tên cho. Thế nhưng nhiều khi thanh niên lớn đã có tên húy từ lâu mà người nhà vẫn quen miệng gọi anh Bi, anh Tèo, chị Xí. Có trường hợp gọi tên cúng cơm không những xấu mà còn bẩn. Tôi đi qua làng nọ từng nghe con bé chị gọi thằng em: - Ươ cứt, về ăn cơm!...
Bây giờ, kể từ năm 2005, nghị định của Chính phủ về đăng ký quản lý hộ tịch quy định trong vòng sáu mươi ngày phải khai sinh cho con, để muộn sẽ bị phạt. Thiết nghĩ, theo truyền thống, khi đặt tên cho trẻ cũng nên tránh tên húy của ông bà nội ngoại, sợ réo gọi mắng mỏ hàng ngày không hay. Nhưng nếu kiêng hết cả họ hàng nội ngoại xưa xắc thì “Qũy tên” sẽ không đủ, phải đặt qua tên xấu. Thế nhưng cũng có trường hợp đặt tên đẹp quá, hoành tráng quá, khiến người lạ, mới “Văn kỳ thanh” hình dung ra nào hoa khôi, tráng sĩ, tới khi “Kiến kỳ hình” mới thấy cũng chỉ trên trung bình mà đâm ra thất vọng oan…
Chuyện nói tắt, viết tắt
Dạo còn ở Huế, biết có một đơn vị có cái tên rất dài, mười ba âm tiết lận, vào văn bản không biết phải viết hoa từ nào cho phải. Đang đạp xe thong thả trên đường, gặp người bạn đạp xe ngược chiều, tôi hỏi: - Đâu về đấy? Người bạn gọi to bảo tôi dừng xe, ra hiệu lại gần. Tưởng có gì nghiêm trọng, thế mà anh ta chỉ nói: - Mình đi trên Liên hiệp các xí nghiệp sản xuất vật liệu xây dựng Long Thọ về, rồi thôi. Tôi hỏi: - Gì nữa không? – Hết! – Thế mà cũng kêu người ta đừng lại! – Ai bảo ông hỏi đi đâu về, tôi phải dừng ông lại mới trả lời đủ… - Lần sau có hỏi đi đâu thì trả lời Vôi Long Thọ cho gọn. Bởi vậy mà, mãi, cái liên hiệp này trong giao tiếp đời thường vẫn “gánh” một chữ Vôi rất thủ công…
Cũng theo xu thế rút gọn những chữ dài dòng mà một thời người miền Trung quen gọi Rip, Bót là viết tắt của hai từ tiếng Pháp với khá nhiều âm tiết để chỉ thuốc và bàn chải đánh răng. Bà con ta đến hiệu thuốc thì cứ gọi Peeni (xêlin), Step (toomixin), Fata (xetamôn) khỏe người mà dược tá vẫn thừa sức biết.
Nói gọn viết gọn thì không sao nhưng viết tắt nhiều khi cũng gây không ít nhiêu khê. Một lần tôi nhận được cái giấy của ngành nông nghiệp mời đến nhà nọ phòng kia họp bàn về L.M.L.M (lờ mờ lờ mờ). Chịu không thể luận ra được nội dung gì. Và, cuối cùng đến họp mới vỡ lẽ: Thì ra là họp về dịch Lở Mồm Long Móng ở trâu bò. Lại nhớ, có chuyện kể, Bác Hồ của chúng ta một lần sang thăm Nhà máy cơ khí Gia Lâm thấy trước cổng bảng hiệu viết chữ in không dấu, Bác đọc vui: Nhà mày có khỉ già lắm…
Chuyện danh xưng còn dài, kể mãi không hết. Tạm biệt ở đây và xin hẹn gặp lại vào một dịp khác…
(Theo Nguyễn Thế Tường/ Văn Nghệ)
" alt="Đầu năm lạ chuyện danh xưng" />Nhật Kim Anh trong phim "Tiếng sét trong mưa" lên sóng vào 2/9 tới:
Ước muốn được về Tây phương cực lạc
- Sinh nhật hôm 15/8 vừa rồi, chị ước gì cho tuổi mới?
Những năm trước, tôi cầu đủ thứ, cầu sức khỏe, hạnh phúc, ổn định bình an… nhưng năm nay, tôi không mong cầu những điều đó nữa. Tôi cũng không hiểu vì sao mà sinh nhật vừa rồi, tôi thầm cầu mình được vãng sanh về Tây phương cực lạc.
Nghe lạ quá phải không? Tôi thổi 6 cái bánh kem và cả 6 lần tôi đều chỉ mong cầu được Đức Phật A Di Đà thọ ký cho mình về Tây phương. Có thể năm qua, tôi tin Phật pháp nhiều hơn nên trong mình đã thay đổi phần nào.
Năm nay, tôi rất hạnh phúc vì được các fan, ekip phim “Vua bánh mì”, đạo diễn Phương Điền và tất cả bạn bè thân hữu, đối tác làm ăn đã tổ chức nhiều sinh nhật cho mình.
Thời ‘trẻ trâu’, tôi vẫn thường để dành tiền tổ chức tiệc tùng, mời bạn bè đến tụ tập vui chơi. Và sau mỗi buổi tiệc đó đều giống như nhau, chẳng có gì ngoài say xỉn, mệt mỏi và tốn kém, vô nghĩa lắm!
Vì vậy, mười mấy năm trước, tôi đã phát nguyện rằng sẽ không bao giờ tổ chức sinh nhật hay bất cứ tiệc tùng cá nhân nào cho mình nữa. Tôi để dành tiền đó làm việc ý nghĩa cho sinh nhật của mình.
Từ đó về sau, anh em bạn bè xung quanh đều biết chuyện này nên năm nào cũng xúm nhau tổ chức cho tôi hết tiệc này tới tiệc khác, quà sinh nhật tới tấp, không biết có phải ơn trên muốn bù đắp cho mình không nữa. (cười)
- Đó là chuyến đi thiện nguyện của chị ở quê bố mẹ Thanh Hóa mới đây?
Hồi tháng 7, tôi có công việc phải đi Mỹ, vừa về nước 2 ngày thì xảy ra vụ mất trộm như bạn biết đó. Tôi sốc hết mấy ngày vì mất số tiền lớn quá, nhưng rồi cũng phải cố gắng đi làm trở lại.
Ban đầu, tôi định đúng ngày 15/8 sẽ đi làm từ thiện nhưng hôm đó lại có lịch quay. Tôi không muốn mọi người bị ảnh hưởng vì lịch trình của mình nên tôi lên Bảo Lộc quay phim như bình thường. Phải đến ngày 18, tôi mới bay ra Thanh Hóa để khai trương cửa hàng thứ 34 của mình rồi đi làm từ thiện.
Ở Thanh Hóa có ngôi chùa cổ tên Thiên Đức, có từ thời nhà Lê nhưng sau nhiều thế kỷ bị chiến tranh tàn phá thì gần như chỉ còn cái hang để nhân dân thờ các chư Phật, bên ngoài còn mỗi tấm bia. Dân làng ở đó góp tiền của dựng được 4 bức tường, lợp thêm được ít ngói. Tôi biết chuyện nên hỗ trợ 20 triệu để xây sửa chùa.
Hôm sau, tôi cùng đoàn từ thiện vượt hơn 200km đường đèo tới bản Na Sá, xã Na Mèo, huyện Quan Sơn, nơi đồng bào đã chịu lũ quét, nhiều ngôi nhà bị cuốn trôi để phát 60 triệu đồng cho 30 hộ. Sau đó, chúng tôi tới xã Đông Văn và Đông Nam, huyện Đông Sơn – quê bố mẹ tôi, phát thêm 37 triệu đồng cho 74 hộ nữa.
Tôi cứ đi đi về về hoài vậy đó, mai lại lên Bảo Lộc quay phim.
Hôm nay, tôi rất vui vì nhận được tin là phim “Tiếng sét trong mưa”, chuyển thể từ vở kịch kinh điển “Lôi vũ”, mà tôi tham gia sẽ lên sóng vào 2/9 này.
Và sắp tới, tôi sẽ ra một phim ngắn ca nhạc, có thể là bộ phim cuối cùng vì tôi cũng không còn nhiều thời gian cho nghệ thuật nữa. Dự án này tôi tự sản xuất nên tâm đắc lắm, ấp ủ lâu rồi.
Nhật Kim Anh giữ thói quen làm thiện nguyện vào sinh nhật hằng năm. - Ý chị là chị muốn ngừng hoạt động nghệ thuật ư?
Cũng không hẳn vậy, tạm thời tôi cứ làm những việc mình có thể làm thôi. Tôi không nói trước hay chắc chắn điều gì cả.
Thời gian qua, tôi có suy nghĩ đến việc chắc mình hoạt động nghệ thuật thêm vài năm nữa sẽ ngừng để tập trung vào Phật pháp. Nhưng bạn biết rồi, cái gì cũng còn tuỳ duyên nữa, không phải mình muốn là được. Hiện giờ, tôi chỉ mới tu tập thôi.
Năm nay, tôi gặp nhiều xui rủi nhưng không bao giờ mất niềm tin với Trời Phật. Cuộc sống là bể khổ mà, giàu hay nghèo đều khổ. Bạn hạnh phúc thì cũng đã có cái khổ trong niềm hạnh phúc đó. Vì vậy, tôi giữ lòng tin Trời Phật để tìm ra hướng giải thoát, không còn khổ nữa.
Người xưa có câu: Nhìn lên mình thấy mình là người khổ tận cùng của thế giới nhưng nhìn xuống thì còn nhiều mảnh đời khổ hơn mình gấp nghìn lần.
Tôi nói hơi thiên về Phật pháp nhưng biết đâu do kiếp trước mình gieo nhân nên bây giờ gặt quả. Như chuyện buồn tình cảm, tôi thường nghĩ chắc kiếp trước mình đã gây ra điều gì cho họ nên kiếp này họ trả lại mình như vậy.
Hiện tại, tôi vẫn giữ cách sống và lòng tin như vậy. Tôi không biết trước cuộc sống của mình sau này sẽ đi về đâu nên tất cả đều tùy duyên.
- Số tài sản 5 tỷ đến nay không nghe tăm hơi gì nữa, chị đã chấp nhận buông bỏ?
Thật ra bây giờ, tôi không muốn buông thì cũng phải buông thôi. Tôi phải tiếp tục sống và lo công việc nữa chứ. Mọi chuyện tôi bàn giao lại cho công an rồi. Nếu may mắn tìm lại được, tôi sẽ có nhiều tiền hơn để làm thiện nguyện, lo cho con và gia đình mình. (cười)
- Người ta thường nói “hoạn nạn mới thấy chân tình”, chị thấy ai ở bên mình trong những lần gặp khó?
Lúc xảy ra vụ việc, anh em bạn bè và đối tác lo lắng, an ủi tôi nhiều lắm. Có thể họ không lo cho tôi về vật chất nhưng mọi người luôn là chỗ dựa tinh thần của mình và tôi cảm ơn họ rất nhiều.
Có nhiều khán giả tuy chưa gặp mặt bao giờ nhưng nghe qua chuyện cũng xót xa cho tôi. Có một chị khán giả ở nước ngoài biết tôi qua truyền hình nhưng nhất quyết gửi cho tôi 300 USD. Tôi từ chối cỡ nào cũng không được, thậm chí chị ấy đã gửi riêng cho trợ lý của tôi. Thương lắm! Tôi không biết chị ấy là ai, ở đâu để tìm trả lại nữa…
Tôi luôn luôn xúc động trước những tấm chân tình như vậy. Họ là khán giả của mình, không phải ruột thịt gì nhưng sẵn sàng chia sẻ với tôi. Tôi hạnh phúc nhiều lắm! Đôi khi, mình kiếm được nhiều tiền cũng không thấy trân quý bằng những tình cảm như vậy.
Nhật Kim Anh đang tu tập, pháp danh là Như Ân. Trong biệt thự 220m2 ở Bình Thạnh, không khó thấy dấu ấn thiền của đạo Phật xuất hiện khắp nơi từ trong ra ngoài ngôi nhà. Thà tôi cứ sống một mình
- Tôi biết rằng đóng phim truyền hình cực lắm, tốn thời gian, công sức mà cát-xê lại không nhiều. Chị kinh doanh ổn định rồi, sao vẫn kiên trì theo các đoàn phim?
Thời còn khó khăn, ngoài ca hát thì chính điện ảnh đã nuôi sống tôi và gia đình. Điện ảnh cũng là đam mê của tôi. Sau này, khi làm kinh doanh và cuộc sống ổn định hơn, tôi vẫn đi đóng phim.
Dĩ nhiên, tôi vẫn có thu nhập từ đóng phim và ca hát chứ. Tôi kiếm ra tiền lại xoay sở làm MV, làm phim mới... rất nhiều thứ.
Không phải lúc nào mình làm gì cũng để kiếm sống, vì phim ảnh là đam mê và nhờ đóng phim mà tôi luôn có nhiều khán giả thương yêu mình.
Hiện tại, tôi phải điều hành 2 công ty nên không còn thời gian hoạt động nhiều, chỉ cố gắng làm hết sức, đi được đến đâu thì hay đến đấy. Nếu hết duyên, tôi sẽ ngừng lại để chuyên tâm vào Phật pháp.
- Tôi có biết chuyện Vĩnh Thuyên Kim thu tiền tỷ nhạc chuông, nhạc chờ từ bài “Vọng cổ teen”. 10 năm trước, chị cũng có một thời mà đi đâu cũng nghe “Lâu đài cát”. Hẳn đây là một nguồn thu tiền tỷ để chị thoải mái mua nhà và những thứ mình thích?
(cười) Tôi thì không may mắn như vậy. Thời bài “Lâu đài cát” thành hit, tôi còn non quá nên hầu như không biết gì về khai thác lợi nhuận như nhạc chuông, nhạc chờ. Đến lúc nhiều bên lấy ca khúc của tôi kinh doanh quá, tôi cũng không biết tìm ai để thu hồi tiền lại nên gần như là mất sạch.
Sau này, tôi có thêm bài hit là “Mưa đã tạnh”. Rút kinh nghiệm bài trước, tôi ký hợp đồng với Pops Music nhưng khi đã thu được tiền nhạc chuông, nhạc chờ thì lại không nhiều vì thời hoàng kim của nhạc pop như “Vọng cổ teen” hay “Lâu đài cát” đã qua rồi.
Chưa kể, tôi còn phải đóng thuế một phần nên tiền thu về còn ít lắm, mỗi tháng chừng 100 triệu đổ lại thôi.
Nhật Kim Anh hối tiếc chuyện lập gia đình nhưng luôn biết ơn Trời đã cho con đến với mình. - Ai gặp chị cũng nói trông chị lúc nào cũng mệt mỏi, thiếu sức sống. Tôi tự hỏi vì sao chị cứ phải làm quần quật như vậy khi không còn trẻ nữa?
Mỗi ngày trôi qua, tôi luôn bận kín lịch. Sáng sớm, tôi lên công ty kiểm tra tình hình. Những đợt sắp ra sản phẩm mới, tôi hầu như cầm điện thoại 24/24 để duyệt mọi thứ liên quan. Ngày thường cũng vậy, tôi làm việc trên điện thoại rất nhiều, hầu như không buông điện thoại ra được. Xong việc thì tôi đi tập hoặc về thăm con.
Ngay cả thời gian trả lời phỏng vấn với bạn cũng là lúc tôi chuẩn bị đi ngủ vì đây là thời gian duy nhất trong ngày tôi có thể buông hết mọi việc và được nói chuyện thoải mái.
Tôi lao đầu vào công việc để không còn thời gian rảnh cho đỡ nhớ con. Tôi muốn gầy dựng tất cả mọi thứ để lại cho con. Bạn biết đó, tôi vừa bán căn hộ ở quận 7, có ít tiền để dành thì trộm lấy mất rồi. (cười)
Giờ tôi làm lụng kiếm tiền chủ yếu để hỗ trợ gia đình và làm từ thiện, dư bao nhiêu tôi để dành lại cho con. Tôi muốn bù đắp cho bé vì hai năm qua tôi đã lao đầu vào công việc quá nhiều, không có thời gian chăm sóc con.
- Chị thương con như vậy, sao không tính đón bé về?
Bé còn đang đi học nên hy vọng cuối năm nay sẽ đón bé về với mình. Trộm vía là bé cũng rất thương tôi. Mỗi lần tôi gọi Face Time, bé đều nói với mẹ những câu nghe thương lắm. Cuối tuần, nếu bé không đi học, tôi tranh thủ xuống Cần Thơ để thăm con dù cũng hên xui lắm, lúc được thăm lúc không được thăm bạn ạh .
- Thỉnh thoảng, tôi lại nghe đâu đó các nghệ sĩ khoe được tặng xe, tặng nhà. Chị ly hôn mấy năm rồi, cứ một mình thui thủi làm việc mãi vậy sao?
Tôi bây giờ chỉ sẵn sàng cho công việc và lòng hướng theo Phật pháp thôi, chưa nghĩ đến chuyện yêu đương trai gái.
Đời tôi đến giờ phút này vẫn chưa có người đàn ông nào lo lắng cho mình, tặng nhà, tặng xe, cho tiền xài… như các nghệ sĩ mà bạn nói cả. Hầu như mọi thứ do tôi tự cố gắng gầy dựng nên. Có lẽ, tôi không có phước phần này, tùy duyên vậy.
Thật ra, cuộc sống của tôi hiện tại không đến mức cần người khác hỗ trợ. Tôi muốn mình tự là đại gia của chính mình thì hay hơn. (cười lớn) Bây giờ, tôi sống một cuộc sống tự do, mình muốn tu hay sống theo cách nào đều do mình quyết định.
Nếu may mắn được hưởng hạnh phúc bên người bạn đời, đó là phước phần. Còn nếu không gặp may mắn, tôi xem họ là người đồng hành với mình, đi với nhau một đoạn đường đời rồi thôi. Có người đồng hành thì cùng đi, không có ai thì tôi đi một mình, có sao đâu.
Trên thế giới này có nhiều người phụ nữ độc thân vẫn sống tốt đó thôi, và tôi đang là một trong số họ.
Hồi xưa, tôi từng nói trước rất nhiều thứ, để rồi chính tôi không bước qua được. Cuối cùng, tôi cũng vẫn tan vỡ, không chạm được ngưỡng cửa hạnh phúc. Nên bây giờ tôi không nói trước điều gì nữa hết,cứ để mọi thứ tùy duyên vậy, bao giờ duyên đến thì tôi đón nhận.
- Nhìn lại 10 năm, chị hối tiếc nhất điều gì?
Tôi hối tiếc nhất... chuyện lập gia đình. Dù vẫn luôn cảm ơn con đã đến với đời tôi nhưng đáng lẽ ra tôi không nên lập gia đình, để bây giờ mình phải đổ vỡ thế này. Tôi, con tôi hay ai cũng đều khổ cả. Tôi không muốn cảnh này xảy ra, thà rằng tôi cứ sống một mình còn hơn lập gia đình mà không hạnh phúc.
Gia Bảo
Nhật Kim Anh nói về vụ bị trộm 5 tỷ đồng: 'Chúng tẩu tán hết rồi'
Tối 20/7, Nhật Kim Anh xuất hiện ở hậu trường live show Hoài Linh. Khi được đồng nghiệp hỏi về vụ bị trộm tài sản 5 tỷ đồng, cô cười gượng và nói: "Chúng tẩu tán hết rồi'.
" alt="Điều hối tiếc nhất đời của Nhật Kim Anh" />
- ·Nhận định, soi kèo Atletico Bucaramanga vs Fortaleza EC, 09h00 ngày 24/4: Vững ngôi đầu
- ·Ca sĩ 'mặc bikini hát bolero' sống một mình trong căn hộ 4 tỷ ở Sài Gòn
- ·Hướng dẫn cài đặt Facebook Protect bằng số điện thoại
- ·'Nhà khoa học' tuổi teen mất ngủ tìm cách xử lý dầu tràn
- ·Nhận định, soi kèo Partizan Belgrade vs OFK Beograd, 23h00 ngày 23/4: Không còn động lực
- ·iPhone 13 màu xanh mới khi nào về Việt Nam, giá bao nhiêu?
- ·Triệu Vy chính thức lên tiếng về tin đồn có con nhưng che giấu
- ·Quốc Nghiệp hạnh phúc bên bà xã Ngọc Mai và hai con
- ·Nhận định, soi kèo Al
- ·Triều đại của gia tộc họ Lee ở Samsung trên bờ vực sụp đổ