Truyện Nợ Anh Lời Xin Lỗi
时间:2025-03-04 01:37:20 出处:Bóng đá阅读(143)
-Ba… mẹ… làm ơn tỉnh lại đi mà… đừng bỏ con một mình mà… Ba mẹ không thương con nữa sao… tỉnh lại đi… con gái bé nhỏ của ba mẹ đây… con hứa sẽ ngoan… sẽ không đòi bánh nữa,ệnNợAnhLờiXinLỗâm còn sẽ không đòi ba mẹ mua đồ chơi nữa… con hứa mà…
Tại căn nhà hoang ẩm ướt, rêu xanh mọc quanh tường, mùi hôi thối của xác động vật chết sộc lên mũi khiến cho ai ở đây cũng phải ghê tởm đến mức buồn nôn. Vậy mà trong chính căn nhà hoang này, một bé gái chỉ mới vỏn vẹn mười tuổi đã đánh mất đi cả ba và mẹ. Thân thể nhỏ bé run rẩy khóc từng đợt vì sự đau lòng.
Nhìn thân thể hai người mình yêu thương nhất nằm trên vũng máu lớn, hơi thở của họ gần như là biến mất. Một tia hi vọng cho sự sống của họ cũng không còn. Đứa bé ấy chỉ còn biết ôm chặt lấy xác ba mẹ mà nấc lên từng đợt.
-Cố Gia, các người phải trả giá! Một cái giá thật đắt… đắt đến mức từng người… từng người trong gia tộc các người đều phải sống đau khổ, dày vò dưới tay tôi…
Quay lại với hiện tại, Ái Nhược Vy thu mọi hình ảnh của quá khứ vào suy nghĩ của mình. Cả đời này có chết cô cũng không bao giờ quên cái ngày cô ôm xác ba mẹ mình tại một nơi đáng sợ như vậy. Đã bao nhiêu năm trôi qua, hận thù trong cô mỗi ngày một lớn. Cô đã chứng kiến cảnh ba mẹ mình ra đi đau đớn như thế nào nên chỉ nguyện ngày có thể trôn hết lũ người đã giết ba mẹ cô.
Đau đớn tột cùng của gia đình cô là thế, vậy mà kẻ gây ra cái chết thương tâm ấy cho gia đình cô lại đang ung dung chễm chệ đứng đầu giới thường trường. Thù này có phải chết cô cũng sẽ trả hết cho bọn họ.
Tiếng cửa phòng làm việc vang lên, Nhược Vy cho mời vào. Mọi ánh mắt đều thu lại để chẳng ai biết cô là kẻ đã chết tâm. Trợ lý Vương bước vào cúi người trước cô, đặt lên trên bàn cô là một số tài liệu quá khứ.
-Ái Tổng, đây là hồ sơ của Cố Trịnh Khải.
-Được, cảm ơn anh. Ra ngoài đi!
Đợi khi trợ lý Vương ra ngoài cô mới hài lòng mở tệp hồ sơ mang tên Cố Trịnh Khải kia ra, bờ môi chẳng biết vì lý do gì mà nhếch lên một đường đầy man rợ, tay cũng chẳng tự chủ mà siết chặt lại mớ giấy tờ.
-Cố Trịnh Minh, tôi sẽ khiến cho Cố gia các người sống không bằng chết. Đến khi chết cũng phải khắc hình ảnh ba mẹ tôi mà nhớ!
Tại Cố thị, Cố Trịnh Minh đứng trên vị trí cao nhất nhìn xuống dàn cổ đông thuộc tập đoàn mình.
Tại căn nhà hoang ẩm ướt, rêu xanh mọc quanh tường, mùi hôi thối của xác động vật chết sộc lên mũi khiến cho ai ở đây cũng phải ghê tởm đến mức buồn nôn. Vậy mà trong chính căn nhà hoang này, một bé gái chỉ mới vỏn vẹn mười tuổi đã đánh mất đi cả ba và mẹ. Thân thể nhỏ bé run rẩy khóc từng đợt vì sự đau lòng.
Nhìn thân thể hai người mình yêu thương nhất nằm trên vũng máu lớn, hơi thở của họ gần như là biến mất. Một tia hi vọng cho sự sống của họ cũng không còn. Đứa bé ấy chỉ còn biết ôm chặt lấy xác ba mẹ mà nấc lên từng đợt.
-Cố Gia, các người phải trả giá! Một cái giá thật đắt… đắt đến mức từng người… từng người trong gia tộc các người đều phải sống đau khổ, dày vò dưới tay tôi…
Quay lại với hiện tại, Ái Nhược Vy thu mọi hình ảnh của quá khứ vào suy nghĩ của mình. Cả đời này có chết cô cũng không bao giờ quên cái ngày cô ôm xác ba mẹ mình tại một nơi đáng sợ như vậy. Đã bao nhiêu năm trôi qua, hận thù trong cô mỗi ngày một lớn. Cô đã chứng kiến cảnh ba mẹ mình ra đi đau đớn như thế nào nên chỉ nguyện ngày có thể trôn hết lũ người đã giết ba mẹ cô.
Đau đớn tột cùng của gia đình cô là thế, vậy mà kẻ gây ra cái chết thương tâm ấy cho gia đình cô lại đang ung dung chễm chệ đứng đầu giới thường trường. Thù này có phải chết cô cũng sẽ trả hết cho bọn họ.
Tiếng cửa phòng làm việc vang lên, Nhược Vy cho mời vào. Mọi ánh mắt đều thu lại để chẳng ai biết cô là kẻ đã chết tâm. Trợ lý Vương bước vào cúi người trước cô, đặt lên trên bàn cô là một số tài liệu quá khứ.
-Ái Tổng, đây là hồ sơ của Cố Trịnh Khải.
-Được, cảm ơn anh. Ra ngoài đi!
Đợi khi trợ lý Vương ra ngoài cô mới hài lòng mở tệp hồ sơ mang tên Cố Trịnh Khải kia ra, bờ môi chẳng biết vì lý do gì mà nhếch lên một đường đầy man rợ, tay cũng chẳng tự chủ mà siết chặt lại mớ giấy tờ.
-Cố Trịnh Minh, tôi sẽ khiến cho Cố gia các người sống không bằng chết. Đến khi chết cũng phải khắc hình ảnh ba mẹ tôi mà nhớ!
Tại Cố thị, Cố Trịnh Minh đứng trên vị trí cao nhất nhìn xuống dàn cổ đông thuộc tập đoàn mình.
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nhận định, soi kèo Deportivo Toluca vs Queretaro, 10h00 ngày 27/2: Bảo toàn trong Top 6
- Huyền thoại M4A1 “đẹp lạ” trong mắt game thủ FPS
- Sắp lộ diện 32 đội vào vòng chung kết Peta League
- Lưu Manh Giang Hồ
- Nhận định, soi kèo Al Ahli Amman vs Al
- Giải Vô địch Thể thao điện tử S.E.T: Sinh viên và nhà trường đều có giải
- Rò rỉ cấu hình điện thoại Samsung ATIV Core tầm trung và Galaxy S5 Zoom
- Cách cài đặt iOS 7.1.1 cho iPhone, iPad và iPod Touch
- Nhận định, soi kèo Al Hussein Irbid vs Moghayer Al Sarhan, 23h45 ngày 28/2: Khó có bất ngờ