Năm ngoái, một đứa trẻ 4 tuổi ở Somerset, New Jersey, Mỹ đã cứu sống mẹ mình sau khi thấy mẹ không phản ứng bằng cách gọi cảnh sát.Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc dạy con biết cách đối phó với trường hợp khẩn cấp và nắm rõ các kỹ năng sống.
Dưới đây là một số cách dạy trẻ em giữ bình tĩnh và tích cực trong các tình huống khẩn cấp.
1. Tự cứu mình khỏi chết đuối
 |
Bé cần được hướng dẫn cách nổi khi bị ngã xuống nước. |
Khi bị ngã xuống nước, bản năng tự nhiên của chúng ta là khua tay do hoảng sợ. Nhưng bạn nên dạy con tìm cách nổi bằng việc giữ thẳng lưng, tạo thành một đường thẳng với chân và thực hiện các cú đá nhỏ để trở lại bề mặt nước.
2. Đốt lửa
 |
Học cách tạo ra lửa. |
Bạn có thể làm điều này với các dụng cụ an toàn bên cạnh, chẳng hạn như một xô nước để dập lửa. Sau đó, bạn sẽ cần thu thập gỗ khô, xếp gỗ thành cấu trúc khung chữ A. Cuối cùng, đã đến lúc đánh lửa. Đây là một kỹ năng sinh tồn quan trọng nếu chúng bị mắc kẹt trong môi trường hoang dã.
3. Phản ứng với trường hợp khẩn cấp
 |
Lăn người khi bị lửa bén vào quần áo. |
Bạn nên dạy con cách đối phó với những vấn đề như ấn vào vết thương đang chảy máu; "dừng, thả và lăn" khi bị cháy; dùng đá chườm khi bị thương; khi nào cần gọi cảnh sát…
“Kỹ thuật dừng, thả và lăn” là con dừng những gì đang làm, thả người xuống sàn, che mặt và cuộn thẳng người bằng chân để dập lửa. Để xử lý vết thương chảy máu, hãy dạy trẻ dùng lòng bàn tay đè lên vết thương trong khoảng 5 phút.
Để giảm đau, hãy dạy các con không bao giờ chườm đá trực tiếp lên da, mà nên quấn chúng trong một chiếc khăn và không để nó lâu hơn 15-20 phút.
4. Hứng nước mưa
Bạn có thể dễ dàng tự tạo hệ thống tích nước mưa và cho con cùng tham gia. Cách đơn giản nhất là lắp đặt một thùng đựng nước mưa ở dưới đường ống đã kết nối với mái nhà. Đừng quên đậy nắp để muỗi không sinh sôi.
5. Giữ an toàn khi con bị lạc
Một trong những điều đáng sợ nhất đối với một đứa trẻ là bị lạc. Bạn nên dạy trẻ nhớ số điện thoại của bạn và đứng im tại một điểm, bất kể chúng bị lạc trong rừng hay khu vực đông đúc.
Trường hợp này, con có thể nói chuyện với người lạ để tìm sự giúp đỡ. Tuy nhiên, con nên chọn những bà mẹ đang có con để được giúp.
Khi cắm trại trong rừng, trẻ em có thể dễ dàng bị lạc khi chạy xung quanh và chơi đùa. Nếu không có nước và thức ăn, chúng nên biết tìm nước trước, vì bạn có thể tồn tại lâu hơn mà không có thức ăn.
Con không nên đến gần hồ, sông, hoặc các vùng nước khác. Thay vào đó, các bạn nhỏ nên thu thập sương từ lá.
Tiếp theo, bạn dạy chúng không ngủ dưới đất. Mặt đất lạnh và có thể hút toàn bộ nhiệt từ cơ thể. Con có thể làm một chiếc giường từ các vật liệu gần đó như lá và cành. Sau khi hoàn thành tấm nệm, hãy sử dụng các vật liệu tương tự như một tấm chăn.
Nói với con không ăn bất cứ thứ gì, phải biết tránh xa cây cỏ, quả mọng và nấm vì chúng có thể gây độc. Để làm cho điều này dễ dàng hơn, hãy tập cho các con luôn giữ một số thanh năng lượng (bánh, lương khô…) trong túi để có thể sử dụng trong trường hợp khẩn cấp.
6. Giữ an toàn trước động vật hoang dã
Tùy thuộc vào nơi bạn sống và những loại động vật xung quanh, hãy dạy con bạn những kỹ thuật cơ bản mà chúng có thể sử dụng khi phải đối mặt với một loài động vật hoang dã.
Nếu con bạn ở trong khu vực có rắn, hãy dạy con không bao giờ đến gần hoặc tấn công chúng và luôn đi giày, dép.
Gặp phải một con gấu, bạn không nên dạy con cách phản ứng trong tình huống này. Không được chạy, hãy giữ bình tĩnh và làm mình trông thật to lớn bằng cách giơ tay, áo khoác lên hoặc đứng trên một tảng đá.
Cần dặn con, khi con gấu di chuyển khỏi nơi trẻ đứng, cần lập tức đi ngay.
7. Giữ bình tĩnh và tích cực
Dạy con bạn bình tĩnh khi đối mặt với một tình huống khó khăn. Một trong những cách tốt nhất để làm điều này là sử dụng kỹ thuật “thở sâu”, hít thở dài và chậm từ bụng.
Trong cuộc sống, hoảng sợ trong những tình huống khó khăn thường dẫn đến kết quả tiêu cực, vì vậy dạy trẻ giữ bình tĩnh sẽ giúp trẻ trong tương lai.
8. Ăn mặc phù hợp với thời tiết
Trước khi tham gia một cuộc dã ngoại, du lịch hãy yêu cầu con bạn tự chọn quần áo cho chúng. Sau đó, đánh giá những gì con đã chọn và giúp con cách lựa chọn đồ phù hợp.
Ngoài ra, đừng quên dạy chúng mang kem chống nắng, chống muỗi, tùy thuộc vào tình huống.
9. Học kỹ năng tự vệ
An toàn là một trong những ưu tiên hàng đầu. Vì vậy để con bạn cảm thấy an toàn hơn cũng như tự tin hơn, bạn nên cho con mình tham gia các lớp học tự vệ cơ bản. Đồng thời, điều này cũng sẽ cho phép các em phát triển các kỹ năng xã hội của mình.
10. Ra hiệu cầu cứu
 |
Dùng còi để kêu cứu |
Luôn đeo còi quanh cổ trẻ khi đi vào rừng, cắm trại... Đây là một trong những cách tốt nhất để trẻ ra hiệu để được giúp đỡ.
Tuy nhiên, điều quan trọng là phải dạy con bạn rằng đây không phải là một món đồ chơi và chúng không nên sử dụng nó mà không có lý do chính đáng.
La hét để được giúp đỡ sẽ khiến họ kiệt sức nhanh hơn, nhưng một tiếng còi thì không. Dạy con thổi 3 lần, chờ một chút rồi lại thổi 3 lần nữa. Con nên lặp lại cho đến khi được mọi người tìm thấy.

Chuyên gia giáo dục lý giải vì sao cha mẹ hay nổi nóng, quát mắng con
Không một đứa trẻ nào muốn lớn lên trong một gia đình mà cha mẹ thường xuyên mắng chửi, thóa mạ mình.
" alt="10 kỹ năng sinh tồn cha mẹ nên dạy con từ bé"/>
10 kỹ năng sinh tồn cha mẹ nên dạy con từ bé
Lâu nay, cũng như nhiều người Việt khác, tôi có suy nghĩ “trẻ cậy cha, già cậy con”.Theo đó, khi cha mẹ về già, con cái phải đảm đương kinh tế chính trong gia đình và chăm sóc, báo hiếu cha mẹ. Cha mẹ đau ốm, khổ sở và bệnh tật là lỗi của các con.
Nhưng một người phụ nữ ở Anh xuất hiện đã làm thay đổi suy nghĩ của cả gia đình tôi.
Sinh ra và lớn lên ở quê, 18 tuổi, tôi ra Hà Nội học tập, đi làm và lập gia đình. Dù việc sinh nhai tại thủ đô rất thuận lợi, các con được hưởng những điều tốt nhất về về y tế, học hành… nhưng lòng tôi vẫn không vui.
Bởi là con trai duy nhất trong nhà, việc rời xa cha mẹ ở quê đi lập nghiệp ở nơi khác, tôi thấy mình thật có lỗi.
Những năm tháng cha mẹ về già, đáng ra tôi phải ở cạnh để bầu bạn, thăm nom. Dù thường xuyên gửi tiền, thực phẩm, thuốc bổ… về quê nhưng tôi vẫn thấy mình chưa làm tròn chữ hiếu.
Cha mẹ tôi cũng thường gọi điện trách và ngỏ ý muốn thời gian tới, tôi chuyển về quê để ông bà được gần con gần cháu. Trong khi vợ tôi lại không đồng ý, cô ấy muốn sống tại Hà Nội. Vì việc này, chúng tôi cãi nhau rất nhiều lần.
 |
Ảnh: Đức Liên |
Năm ngoái, gia đình tôi đón một vị khách là bà A. (60 tuổi, người Anh) đến chơi. Bà là người bạn của vợ tôi từ trước. Gần đây, bà có nhu cầu đi du lịch sang Việt Nam nên vợ tôi mời bà đến nhà. Sự phóng khoáng, quan điểm cởi mở của bà đã làm thay đổi nhiều suy nghĩ trong tôi.
Bà A. vốn là một giáo viên dạy âm nhạc. Bà lập gia đình và có 2 con gái. Cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, bà ly hôn và nuôi 2 con. Hiện, 2 con bà đều ra nước ngoài để theo học các chuyên ngành mình yêu thích.
Bà A. sau khi nghỉ hưu đã vạch cho mình rất nhiều dự định. Bà nói, thời trẻ bà rất thích đi du lịch khắp nơi trên thế giới nhưng bận nuôi con và kinh phí chưa cho phép nên bà đã chuẩn bị một khoản tiết kiệm.
Sau này khi về già, bà sẽ dùng khoản tiền này làm những việc mà ngày trước mình chưa có cơ hội.
Vì vậy, các con vừa ra khỏi nhà, bà A. cũng lên đường. Trước khi đến Việt Nam, bà đã sang rất nhiều quốc gia khác.
1 tuần ở nhà tôi, bà khiến tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Bà rất thành thạo về công nghệ, các kỹ năng sống. Đến một thành phố lạ nhưng bà biết dùng các tiện ích như xe ôm công nghệ, gọi đồ ăn giao tận nhà… dù không biết một chữ tiếng Việt nào.
Trong sinh hoạt hằng ngày bà cũng rất chủ động. Bà có thể tự nấu nướng, giặt giũ, sống rất hòa nhập với gia đình tôi dù là một thành viên mới.
Mỗi sáng sớm, khi chúng tôi còn đang ngủ thì bà đã chuẩn bị đi thăm các điểm nổi tiếng ở thành phố. Chỉ ở một thời gian ngắn, bà khám phá ra rất nhiều quán cà phê đẹp, độc vì bà thích uống cà phê - những quán này tôi sống ở Hà Nội hơn 10 năm chưa hề biết đến.
Vào mỗi tối, bà về nhà và ăn cơm cùng chúng tôi. Bữa ăn trở nên rôm rả vì bà kể chuyện những điều mà bà khám phá được trong ngày cho các con tôi bằng tiếng Anh.
Khi tôi hỏi về gia đình, bà cho biết, các con rất ủng hộ chuyến đi của bà. Bà cũng chia sẻ, sau này khi không còn có thể đi được, bà sẽ vào sống tại một viện dưỡng lão ở Anh. Bà đã có một khoản tiết kiệm cho việc đó.
“Sao bà không sống cùng các con?”, vì không giỏi tiếng Anh nên tôi đành nhờ vợ phiên dịch.
Bà trả lời: “Chúng tôi rất yêu nhau nhưng sẽ không sống cùng nhau. Các con có cuộc đời riêng của mình. Chúng tôi sẽ thống nhất gặp nhau vào các dịp giáng sinh hay một kỳ nghỉ nào đó”.
Câu chuyện của người phụ nữ Anh đã cho tôi nhiều suy nghĩ. Vì có người mẹ tự lập, tự chủ nên các con của bà thoải mái chọn học ở các nước xa gia đình.
Họ cũng không bị chữ “báo hiếu” níu kéo suốt phần đời còn lại. Với sự chuẩn bị từ trước, bà A cũng có cuộc sống về già vô cùng thú vị.
Nếu sau này, tôi cũng ép các con tôi phải gần gũi, chăm sóc cha mẹ, tôi có thể vui lòng nhưng tước bỏ đi nhiều cơ hội của các con.
Vì vậy, các bậc phụ huynh chúng ta hãy chuẩn bị cho mình một hành trang thật tốt để đón tuổi già. Đừng lấy con cái làm “thẻ bảo hiểm” khi một ngày, chúng ta sang tuổi xế chiều.
Bạn nghĩ gì về quan điểm này? Làm thế nào để về già được sống tự do, hạnh phúc, bớt phụ thuộc con cháu? Hãy gửi cho chúng tôi suy nghĩ của bạn bằng cách viết vào phần bình luận phía cuối bài hoặc gửi về địa chỉ mail: bandoisong@vietnamnet.vn. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn. |

Học làm người già tự lập
Cuộc sống này vốn nhiều bất ngờ và bất trắc mà. Thôi thì không lẽ đời cua cua máy, đời cáy cáy đào ư?
" alt="Con cái không phải là tấm 'thẻ bảo hiểm’ lúc cha mẹ về già"/>
Con cái không phải là tấm 'thẻ bảo hiểm’ lúc cha mẹ về già