当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo Torino vs AC Milan, 0h00 ngày 23/2: Điểm tựa sân nhà 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo Deportivo Cali vs Atletico Nacional, 06h20 ngày 21/4: Làm khó đội khách
Sự cố này khiến cho nhiều cư dân mắc kẹt trong thang máy hoảng loạn và bức xúc. Có bé trai bị kẹt một mình trong thang máy hơn 20 phút.
Nguyên nhân khiến thang máy dừng đột ngột là do máy phát điện bị chạm, dẫn đến ngưng hoạt động. Trước đó, Ban Quản lý chung cư đã có thông báo về tình hình cúp điện để công ty Điện lực sửa chữa, bảo trì.
Đáng lưu tâm là tình trạng thang máy “nhốt người, rơi tự do” đã xảy ra nhiều lần ở nhiều nơi khiến người dân cảm thấy bất an. Không ít trường hợp liên quan tới việc bảo trì chưa được thực hiện đúng quy định.
Theo thông tư 02/2016/TT-BXD ngày 15/2/2016, nhà chung cư được sử dụng kinh phí bảo trì phần sở hữu chung như thang máy, máy phát điện, hệ thống thống nước, hệ thống cấp điện chiếu sáng,…và các thiết bị dùng chung khác. Theo đó, Ban Quản trị nhà chung cư có trách nhiệm báo cáo kết quả hoạt động, thu, chi tài chính; kết quả công việc bảo trì và việc thu, chi kinh phí bảo trì phần sở hữu chung của nhà chung cư để hội nghị nhà chung cư kiểm tra, giám sát.
Ông Nguyễn Duy Thành - Tổng Giám đốc Công ty cổ phần Quản lý nhà Toàn cầu (Global Home) khuyến cáo, Ban Quản trị chung cư có thể hợp tác ký hợp đồng bảo trì với đơn vị bảo trì chuyên nghiệp, chính hãng đảm bảo chất lượng và an toàn cho máy móc, thiết bị; đồng thời đơn vị vận hành và bảo trì có trách nhiệm kiểm tra, bảo dưỡng, ghi nhật ký của máy móc thiết bị tối đa 2 tháng/lần, thậm chí chung cư có thể mời các đơn vị kiểm định an toàn đến kiểm tra nhằm đảm bảo tính khách quan, cùng sự giám sát của cư dân. Riêng với cư dân sử dụng các thiết bị theo đúng khuyến cáo, quy định của nhà sản xuất và Ban quản lý để duy trì tuổi thọ của máy móc, thiết bị”.
Quy định đối với hệ thống thang máy, khi cáp thang máy bị mòn vượt quá 10% đường kính của cáp đo thì phải thay thế cáp mới ngay để đảm bảo hoạt động an toàn hơn. Đặc biệt, bất kỳ chung cư nào có thang máy đều không thể thiếu bộ cứu hộ thang máy giúp tránh tình trạng thang máy bị rơi tự do, cấp điện cho thang khi mất điện, đưa thang máy dừng ở tầng gần nhất giúp người sử dụng thang máy thoát hiểm an toàn.
Hệ thống bình ắc quy trong bộ cứu hộ thang máy sẽ phát điện khi dòng điện không ổn định, thường tuổi thọ trung bình là 2 năm. Vì vậy, các đơn vị kiểm định thang máy cũng như đơn vị quản lý vận hành cần kiểm tra bình ắc quy thường xuyên nhằm đảm bảo khi cúp điện thì bộ lưu điện vẫn hoạt động được.
Còn với máy phát điện cần đảm bảo tiêu chuẩn vận hành có bộ chuyển đổi nguồn tự động ATS, để khi nguồn điện lưới mất, trong thời gian được phép thì máy phát điện sẽ tự động vận hành. Máy phát điện thường ưu tiên hệ thống công cộng (như thang máy, PCCC, chiếu sáng, quạt tăng áp cầu thang bộ thoát hiểm,…).
“Việc đảm bảo máy phát điện hoạt động an toàn phụ thuộc rất nhiều đến công tác bảo trì bảo dưỡng của đơn vị quản lý vận hành và sử dụng hợp lý nguồn phí bảo trì của Ban Quản trị chung cư”, ông Thành đúc kết.
Linh Anh
- Bé trai đã được chủ nhân con chó đưa đến bệnh viện khám và điều trị các vết thương trên mặt và cơ thể.
" alt="Phát hoảng vì đột ngột bị “nhốt” trong thang máy chung cư"/>Mùa thu Hà Nội thảnh thơi với ai, nhưng vẻ như với anh thì chưa bao giờnhỉ? Nhất là năm nay?
- Năm nay, cũng như mọi năm, tháng 8 là tháng tôi thường về VN, tranh thủ kỳnghỉ hè ở Châu Âu nhưng không phải để nghỉ ngơi, thăm thân… mà là về “phục vụ”quê hương bằng những cuộc biểu diễn khác nhau. Ngày 9, 21 và 22.8 với Dàn nhạcgiao hưởng quốc gia VN và Nhà hát nhạc vũ kịch TPHCM cùng người bạn đời của mìnhlà nghệ sĩ violon Lidia Dobrevska, 30.8: “Giai điệu mùa thu” (TP.HCM), 2.9:“Điều còn mãi” (Hà Nội) và vào ngày 12.9 tới là chương trình “Giai điệu tự hào”tại TPHCM.
![]() |
Nhạc trưởng Lê Phi Phi. |
Cùng thời điểm, nghe nói bố anh còn nhập viện? Những ngày qua hẳn là quábề bộn với anh?
- Rất may là suốt hai tháng 6 và 7, trong khi bố tôi nằm viện thì tôi chưavướng các chương trình biểu diễn. Tháng 8, ông đã được xuất viện và cố gắng quaytrở lại nhịp sống thường ngày, ăn, ngủ, tập đi những bước ngắn… Vì vậy, việcchăm sóc ông không cần thiết phải túc trực 24/24 nữa nên tôi vẫn đủ thời gian đểlàm các chương trình đã định sẵn của mình.
Con số chẵn 70 năm có khiến cảm hứng “cầm đũa” của anh dạt dào hơn hẳnnhững “cùng kỳ năm ngoái”?
- Đúng là cảm hứng của tôi có đặc biệt hơn trước vì con số chẵn 70, chứ thựcra năm nào cũng biểu diễn đúng vào dịp lễ Quốc khánh 2.9 với “Điều còn mãi”. Nămnay có cái khác nữa là “Điều còn mãi” đã được nâng lên là một chương trình hòanhạc quốc gia.
Khán giả đã nhìn thấy giọt nước mắt của Đăng Dương khi khép lại “Điều cònmãi” bằng ca khúc “Tổ quốc gọi tên mình”. Anh có nghĩ, những chuyến về nướcthường niên của Lê Phi Phi cũng chính là vì “Tổ quốc gọi tên mình”?
- Nhạc trưởng Lê Phi Phi không chỉ rơi nước mắt ở một bài hát cụ thể nào, mànước mắt của ông đã chảy rất lâu trong tâm hồn. Từ đó, thể hiện được những cảmxúc sâu sắc khi chỉ huy tất cả các tác phẩm trong buổi hòa nhạc. Thay vì “nhìnthấy”, bạn hãy cảm nhận nó.
Tiết mục nào khiến anh ưng ý và xúc động nhất trong “Điều còn mãi”, đó cóphải chính là tác phẩm của bố anh không?
- Tất nhiên khi chỉ huy “Bài ca xây dựng”, tôi đã có nhiều cảm xúc nhất vì đólà bài hát tôi yêu thích của cha mình. Hơn nữa, hai cha con vừa trải qua một đợtchống chọi với bệnh tật, chưa bao giờ tôi gần cha nhiều như vậy. Hàng ngày,chúng tôi vẫn cùng nghe với nhau các tác phẩm bất hủ để đời của ông, bàn luận,phân tích… Trong đó có “Bài ca xây dựng”.
Thật ra, tôi không ưng ý về cách phối lại bài này cho dàn nhạc giao hưởng củamột bạn nhạc sĩ trẻ, bạn ấy đã hoàn toàn không hiểu về tinh thần của tác phẩm,hoàn cảnh ra đời của nó… Nhưng vì thời gian gấp gáp nên tôi không có lựa chọnnào hơn và bắt buộc phải sử dụng nó. Thật đáng tiếc! Bù lại, Đăng Dương đã hátrất hay tác phẩm này.
“Thiêng liêng hơn cả với tôi là sự im lặng trong Nhà hát Lớn”
Kể ra, nếu rảnh, anh sẽ tận hưởng mùa thu Hà Nội theo cách nào?
- Qủa là một thiệt thòi! Tôi thậm chí không có lấy một buổi sáng cho bản thânmình chứ đừng nói là một ngày để có thể tận hưởng trọn vẹn mùa thu ở Hà Nội. Tôithèm được ngồi nhâm nhi một ly càphê sáng ở phổ cổ, mơn man một cơn gió thu vàngắm nhìn những mảng ánh sáng vàng mà chỉ có mùa thu mới có… - Thế thôi, là đủ!
Điều gì anh chỉ có thể tìm thấy ở mùa thu Hà Nội? Hình ảnh nào thườngkhiến anh xao động nhất, mỗi khi trở về?
- Nếu ngược về ký ức tuổi thơ thì mùa thu Hà Nội còn mãi trong tôi với RằmTrung thu, phố Hàng Mã, đèn ông sư, mặt nạ, múa sư tử, đêm trăng rước đèn phá cỗ,quả hồng quả bưởi, bánh dẻo bánh nướng… Nhưng hình ảnh luôn làm tôi xao độngnhất là những con đường rải lá sấu rụng vàng ươm. Năm nay, tôi tiếc là chưa kịpchụp cho mình một bức ảnh thu Hà Nội nào.
Anh sẽ nói gì với vợ con anh về Hà Nội của những ngày này: Lễ diễu binh,diễu hành, những đường phố ngập tràn băng rôn, biểu ngữ, những mặt người dự hội,Nhà hát Lớn và sự im lặng tuyệt đối dưới “cây đũa thần” của anh…? Đó có phải làmột phần lý do của sự trở về?
- Từ năm ngoái qua năm nay, tôi không còn “phải nói” với vợ con mình về mùathu Hà Nội trong dịp lễ Quốc khánh nữa. Hai mẹ con đã cảm nhận được tận mắt. Đẹpvà thiêng liêng hơn cả đối với tôi, hẳn là sự im lặng tuyệt đối của khán giảtrong Nhà hát Lớn, nơi những người nghệ sĩ chúng tôi “gọi Tổ quốc” theo cách củamình.
![]() |
Nhạc trưởng Lê Phi Phi nhận hoa của Tổng biên tập Phạm Anh Tuấn trong Điều Còn Mãi 2015. |
Hà Nội rộn ràng náo nức, nhưng ở đâu đó trong một góc nhỏ buồn, là tác giảcủa những ca khúc cách mạng từng lay động mạnh mẽ lòng người đang phải đối diệnvới “sinh lão bệnh tử”. Cảm giác của anh khi đi từ ngoài đường về bên giườngbệnh của bố anh - nhạc sĩ Hoàng Vân?
- Lúc đó, tôi chỉ muốn hứa với bố: “Chỉ cần bố đi lại được vững vàng hơn chútnữa là con sẽ đưa bố xuống phố đi ăn sáng, uống càphê, ngắm vẻ náo nhiệt của phốphường với mùa thu Hà Nội, như hàng bao năm nay bố con mình vẫn làm, bố nhé!”…
Con anh, nghe nói, lại mê nhạc rock? Anh thấy thú vị, hay thất vọng?
- Sao tôi lại phải thất vọng? Nhạc rock, theo tôi, cũng là một thể loại âmnhạc giải trí đáng được trân trọng. Tuổi trẻ có tự do của mình, các cháu muốnnghe nhạc gì là sự lựa chọn cá nhân, cha mẹ không nên can thiệp. Có chăng làhướng dẫn cho cháu biết thưởng thức một cách hiệu quả nhất.
Lấy vợ cùng nghề, cùng dàn nhạc, sát cánh cùng nhau trong những chuyến lưudiễn, hỏi thật, có lúc nào anh muốn được… dãn ra một chút không?
- Chưa bao giờ.
Tôi rất thích cái tên của anh, vừa mạnh mẽ vừa ấm áp. Riêng dành cho anh,hẳn là anh cũng thế?
- Vì sao tôi lại có cái tên như vậy thì phải hỏi bố tôi. Còn tôi có phải làngười đàn ông như vậy không thì phải dành cho phái đẹp nói chung, trong đó cóbạn (cười).
Thật ra, anh có giỏi cầm đũa không, khi… đứng bếp?
- Quá giỏi là khác! Mỗi cuối tuần, hay khi nhà có khách, tôi thường vào bếpnấu các món ăn Việt yêu thích cho mọi người. Thời sinh viên đi du học thì làm gìcó ai nấu cho, “muốn ăn phải lăn vào bếp” thôi. Sống ở Macedonia là một đất nướcnhỏ có hơn 2 triệu dân, không hề có quán ăn Việt và rất ít các quán Á, lại tiếptục phải “lăn”. Và cái chính vẫn là do “bệnh mê cầm đũa” (cười)!
(Thuỷ Lê /Lao Động)
Ảnh: Khánh Hiển
Nhận định, soi kèo Baniyas Club vs Al Ain, 23h45 ngày 22/4: Khó cho khách
Câu nói nửa đùa nửa thật ấy của mẹ khắc ghi mãi trong tâm trí tôi suốt thời đại học. Rồi tôi ra trường, có người yêu. Tôi chủ động yêu nhanh, cưới vội để mẹ có thời gian tìm hạnh phúc cho mình.
Sau khi kết hôn, tôi đề nghị chồng về nhà mẹ tôi ở rể. Chồng tôi khi ấy không phản đối. Anh tỏ ra thông cảm, ủng hộ việc tôi muốn gần gũi, chăm sóc mẹ.
Tôi lấy chồng một năm thì được mẹ giao hẳn công việc tại xưởng sản xuất của gia đình cho quản lý. Bà nghỉ hưu, loanh quanh ở nhà cơm nước, trồng hoa…
Lúc này, tôi lại giục mẹ lấy chồng. Cũng như trước đây, mẹ chỉ cười. Bà nói đã quen với cuộc sống tự do, không muốn ràng buộc với ai.
Nhưng tôi thấy mẹ mới ngoài 50 và còn trẻ, đẹp hơn nhiều bạn bè cùng tuổi. Tôi tự thấy mẹ cần được yêu thương, cần được hưởng hạnh phúc.
Tôi đăng ký cho mẹ tham gia các hoạt động vui chơi, du lịch dành cho người có tuổi với hy vọng bà gặp gỡ, tìm được người đàn ông đem lại niềm vui cho mình.
Cuối cùng, cách làm của tôi cũng có hiệu quả. Sau ít tháng tham gia câu lạc bộ thơ, mẹ khoe gặp gỡ và có cảm tình với người đàn ông có đôi mắt, nụ cười giống bố tôi lúc trước.
Do có chung nhiều sở thích, quen biết ít lâu, ông bà định đến với nhau để có người bầu bạn, chăm sóc lúc tuổi già.
Biết tin, tôi vui lắm. Tôi tin mẹ sẽ có được hạnh phúc. Bà sẽ được bù đắp những tháng ngày cô đơn, hy sinh tuổi trẻ để chăm lo cho tôi.
Tôi đem niềm vui ấy kể với chồng. Thật bất ngờ, anh tỏ ra không vui. Biết tôi tìm cách tạo điều kiện cho mẹ tìm bạn đời, anh nổi giận. Anh cho biết bản thân không đồng tình việc mẹ vợ có người yêu, định đi bước nữa.
Tôi hỏi lý do, anh nói rằng làm như vậy sẽ khiến mẹ bị người đời chê cười, ảnh hưởng đến hình ảnh của anh và gia đình. Rồi anh bỏ ngoài tai những lời tôi giải thích, quyết ngăn cản việc mẹ đến với người bà yêu mến.
Anh liên tục bóng gió với mẹ về việc có thể bà bị lừa, bị người khác chê cười già rồi còn ham hố. Anh cũng nói không muốn mẹ có tuổi rồi vẫn đi làm dâu, hầu hạ người khác...
Sự việc khiến tôi bức xúc. Không cùng quan điểm, vợ chồng tôi cãi nhau kịch liệt. Cuối cùng, anh thú nhận rằng, anh lo sợ sẽ mất tài sản vào tay người đàn ông khác. Bởi, lúc này mẹ tôi vẫn chưa cho vợ chồng tôi thừa kế tài sản.
Nếu đi thêm bước nữa, rất có thể mẹ tôi sẽ chia đôi khối tài sản của mình. Đó là điều mà chồng tôi không mong đợi.
Anh thể hiện rõ cho tôi thấy rằng, bao năm qua, anh cố gắng ở rể, chăm sóc mẹ vợ là để chờ ngày được bà cho thừa kế toàn bộ gia tài. Từ lâu, anh đã xem tài sản của mẹ tôi là của mình.
Nay kế hoạch ấy đứng trước nguy cơ đổ bể vì sự xuất hiện của người đàn ông khác. Thế nên anh tức giận, cảm thấy không cam tâm và quyết ngăn cản cho bằng được.
Nghe những câu nói của anh, tôi vừa xấu hổ vừa bẽ bàng. Tôi không ngờ mình lại cưới một người đàn ông ích kỷ, tham lam đến vậy.
Bây giờ, tôi không còn niềm tin ở anh nữa. Bỗng nhiên tôi thấy sợ. Tôi sợ với sự ích kỷ, tham lam của mình, anh có thể làm ra những việc có hại cho tôi và những người xung quanh.
Tuy vậy, tôi cũng không dám nói với mẹ sự thật. Tôi không muốn bà đau lòng vì mình. Mẹ đã hy sinh cho tôi quá nhiều, tôi không muốn bà hy sinh thêm lần nào nữa.
Tôi phải làm sao đây?
Độc giả K.T.
Chồng ra sức ngăn cản mẹ vợ tái hôn ở tuổi xế chiều, lý do gây phẫn nộ
Ít ngày gần đây, tại số 170 đường Láng, Q. Đống Đa, Hà Nội bất ngờ xuất hiện một tấm biển “tuyển vợ hiền” kèm theo những yêu cầu khiến không ít người chết cười.
Theo đó, tấm biển được làm bằng tấm nhựa mika, các dòng chữ được cắt dán vi tính rất rõ ràng và đẹp mắt. Nội dung tấm biển được cắt vẽ và treo lên như sau: “Tuyền vợ hiền, yêu cầu biết nhìn, biết đọc, biết viết, biết nghe. Ngoại hình ưa nhìn, ai cũng thích, tôi hỏi cưới ngay” kèm theo số điện thoại cố định và cuối tấm biển chủ nhân còn ký tên “chủ nhà 170”.
![]() |
Người đàn ông khoảng 50 tuổi trưng biển "tuyển vợ hiền" gây choáng! |
Tìm hiểu của chúng tôi thì được biết, cách đây khoảng 2-3 ngày, chủ căn nhà số 170 Đường Láng (Đống Đa – Hà Nội) đã xảy ra một sự việc khá khôi hài đó là một người đàn ông khoảng 50 tuổi là chủ căn nhà trên đã treo biển “tuyển vợ hiền”.
Sự việc đã khiến nhiều người dân xung quanh chú ý, tò mò và đến chụp ảnh lại. Tuy nhiên, sau đó gia chủ đã nhanh chóng cất tấm biển ấy đi. Nhưng sau đó, những người làm cạnh ngôi nhà này cho biết lại thấy chủ nhân trưng tấm biển này một lần nữa.
Trao đổi với chúng tôi, anh Quân – nhân viên một siêu thị nhà bếp cạnh số nhà 170 cho biết: “Tôi cũng chẳng để ý mấy nhưng cách đây 2 ngày thấy nhiều nhân viên trong siêu thị có bàn tán về việc tấm biển tuyển vợ của ông chủ số nhà 170”.
Cũng theo anh Quân thì chiều ngày 20/4 chủ nhà mang biển ra trưng nhưng có một số người đi đường hiếu kỳ đến ngó ngiêng, chỉ trỏ thì chủ nhà lại cất vào.
Nói về điều này, một bảo vệ cạnh số nhà 170 Đường Láng cho biết: “Chú ấy làm nghề nhôm sắt, khoảng 50 tuổi, khá hài hước, vui vẻ. Còn vì sao có tấm biển vậy thì chịu ”.
![]() |
Cửa hàng nhôm kính mà người đàn ông tên V. làm chủ |
Cũng theo xác nhận của vị bảo vệ này thì từ khi chú ấy treo tấm biển đó đến nay chưa thấy cô nào đến ứng tuyển!
Có mặt tại căn nhà số 170 lúc 15 giờ chiều ngày 20/4 chúng tôi có gặp một công nhân làm sắt cho ông chủ thì được biết, hiện tại ông chủ đang làm nghề nhôm kính, cửa hàng có 3-4 công nhân, làm ăn phát đạt vì có khá nhiều hợp đồng.
Liên lạc qua điện thoại với chủ nhân tấm biển trên để biết sự tình thì một người đàn ông tên V. nói lớn xác nhận rằng đúng là bản thân đang tuyển vợ và có treo tấm biển trước cửa nhà nhưng từ chối không nói gì thêm.
(Theo Tri thức trẻ)
" alt="Hà Nội: Người đàn ông treo biển tuyển vợ"/>8 năm trước, sự nghiệp của Long lâm vào cảnh trì trệ, vì quá coi trọng sự nghiệp nên đến 30 tuổi, Long vẫn chưa có người yêu. Khi Long về quê thăm bố mẹ, mọi người trong nhà đều thúc giục anh chuyện cưới xin và muốn anh đi xem mắt, đó là cơ duyên để anh gặp Thanh, vì muốn "yên bề gia thất", Long và Thanh đã kết hôn chớp nhoáng.
Sau khi kết hôn, họ cùng nhau chuyển đến Quảng Châu lập nghiệp, Thanh là người phụ nữ tần tảo, chịu khó, dưới sự trợ giúp của Thanh, sự nghiệp của Long ngày càng khởi sắc. Dù Long và Thanh rất ít khi cãi nhau, nhưng hôn nhân của họ lại thiếu sự đồng cảm và thấu hiểu. Long luôn nghĩ rằng Thanh không hiểu anh, không biết anh muốn gì. Long đối với Thanh không hề có tình yêu, chỉ có tinh thần trách nhiệm.
![]() |
Ảnh minh họa |
Sau 3 năm kết hôn, sự nghiệp của Long dần ổn định, anh trở thành chủ của một doanh nghiệp nhỏ. Năm đó, công ty của Long có đoàn thực tập sinh, trong đó có một cô sinh viên xinh xắn, rất đơn thuần, xuất thân từ làng quê nghèo, nên Long đặc biệt chiếu cố cô trong công việc. Dần dần, họ yêu nhau, mối quan hệ của Long và cô sinh viên không cách nào dừng lại được nữa.
Khi đó, con của Long và Thanh chỉ mới được 1 tuổi. Sau khi Thanh phát hiện Long ngoại tình, Long đã chủ động đề nghị ly hôn, bởi cô sinh viên đã có thai với Long. Long và Thanh đã cãi nhau to một trận, vì muốn nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân, Long quyết định nhường phần lớn số tiền trong tài khoản cho Thanh. Thanh yêu cầu quyền nuôi con thì mới chấp nhận ly hôn, Long đồng ý, bởi cô sinh viên bé nhỏ sắp sinh con cho anh rồi.
Sau khi ly hôn với Thanh, Long lập tức kết hôn với vợ mới. Cuộc sống của Thanh thế nào, Long không thèm hỏi han lấy một câu. Nhưng Long vô tình nghe được, sau khi "đường ai nấy đi", Thanh đã dẫn con về nhà mẹ đẻ sinh sống, tiền trong tài khoản cô đã rút về mở một cửa tiệm, buôn bán rất khá.
Long và cô vợ mới tình cảm rất mặn nồng. Cô đã sinh cho Long một bé trai kháu khỉnh, tuy nhiên, khi bé trai được 3 tuổi, bé liên tiếp bị sốt cao. Sau khi đưa bé đến bệnh viện làm xét nghiệm, bác sĩ chẩn đoán bé bị ung thư máu. Long cảm thấy đất trời như sụp đổ, Long không thể tin đứa con trai bé bỏng của anh lại mắc phải căn bệnh hiểm nghèo như vậy, cô vợ của Long gào khóc vì không thể chấp nhận sự thật khủng khiếp này.
Bác sĩ bảo cấy ghép tủy chính là phương pháp điều trị tốt nhất cho con trai của Long, nhưng điều trị ung thư máu rất tốn kém, đứa con bé bỏng của Long chỉ sợ "lành ít dữ nhiều", cả nhà Long nên chuẩn bị sẵn tâm lý nếu chuyện không may xảy ra.
Vì điều trị cho bệnh tình của con trai, Long “chạy vạy” vay tiền khắp nơi, đến tiền tiết kiệm cũng vét sạch, nợ nần chồng chất, công ty của Long đứng bên bờ vực phá sản. Bác sĩ gọi điện cho Long, con trai anh thật may mắn vì đã tìm được người hiến tủy phù hợp, có thể tiến hành ca cấy ghép tủy, điều còn lại khiến Long phiền muộn chính là chi phí thực hiện ca cấy ghép lên đến hàng trăm triệu.
Ca phẫu thuật đã cận kề, nhưng Long vẫn chưa tìm ra người có thể cho anh vay số tiền lớn, người thân và bạn bè Long đều đã đến nhờ cậy, khi Long đang suy sụp thì nhận được cuộc gọi của Thanh: "Hôm nay sinh nhật của con, anh có thể đến được không?"
Đến nhà vợ cũ, Long phát hiện cuộc sống của Thanh rất tốt. Thanh làm một bàn tiệc cho con, đều là những món mà Long và con thích. Lúc ra về, Thanh dường như cảm nhận tâm trạng của Long không tốt, cô bèn hỏi: "Anh có tâm sự đúng không?". Long thú thật với Thanh: "Con trai của anh mắc bệnh ung thư máu, nó chỉ mới 3 tuổi mà thôi, mỗi lần hóa trị, con đều nắm chặt tay anh và bảo "ba ơi, cứu con với... Khó khăn lắm mới tìm được người hiến tủy phù hợp, nhưng vẫn còn thiếu 600 triệu". Nói xong, Long không kìm được cảm xúc và đứng khóc nghẹn trước mặt vợ cũ, lẽ nào đây là báo ứng mà anh phải gánh chịu sao? Long cảm thấy ông trời tàn nhẫn với anh quá.
Ngày hôm sau, Thanh dắt con đến bệnh viện hỏi thăm, Thanh dúi vào tay Long thẻ tài khoản, bên trong thẻ có 600 triệu, đúng số tiền mà Long đang cần. Thanh nói: "Cho dù giữa anh và em có ân oán, nhưng đứa trẻ này vô tội, hãy cứu sống nó". Lời nói của Thanh khiến Long và vợ cảm thấy xấu hổ, đặc biệt cô vợ của Long luôn miệng nói xin lỗi và thiếu chút nữa đã quỳ xuống để bày tỏ sự cảm kích.
Từ hôm đó, Long nối lại liên lạc với Thanh, anh thường xuyên dành thời gian cho đứa con mà anh chưa bao giờ quan tâm. Khi ca phẫu thuật cấy ghép tủy thành công, đáng lẽ gia đình Long phải vui mừng, nhưng cô vợ luôn tỏ thái độ hoài nghi, luôn tìm cớ gây sự với anh. Long bất chợt nghĩ về Thanh, từ sau lần Thanh hào phóng cứu giúp con trai anh, Long mới bắt đầu thấu hiểu tấm lòng của vợ cũ, lẽ nào lúc này anh mới thật sự có tình cảm với Thanh? Long biết vợ cũ vẫn ở vậy và không có ý định tái hôn, Long biết mình không có tư cách để quấy rầy cuộc sống hiện tại của Thanh.
Long đã từng hỏi lại Thanh: “Tại sao lại giúp anh?” Thanh chỉ nói: "Hết tình thì vẫn còn nghĩa, vả lại đứa trẻ này vô tội". Chỉ thế thôi sao? Long đã làm nhiều việc có lỗi với Thanh, nhưng Thanh vẫn muốn anh dành thời gian cho con, đứa con mà anh không quan tâm đang bị bắt nạt ở trường, thiếu tình thương của cha... Long cảm thấy trái tim mình đau đớn, những năm tháng qua anh đã làm gì cho đứa con tội nghiệp? Anh không đáng làm cha, Long chưa bao giờ nghĩ người vợ cũ mà Long vứt bỏ lại có tâm hồn lương thiện như vậy.
Cô vợ hiện tại cứ tra hỏi Long: "Có phải anh hối hận rồi không? Có phải anh muốn tái hợp với vợ cũ không?". Dù Long giải thích thế nào, cô vợ vẫn không tin, thậm chí còn muốn ly hôn, cô không muốn lần nữa làm "kỳ đà cản mũi" giữa mối quan hệ của Long và Thanh, bởi cô cảm thấy mình mắc nợ Thanh quá nhiều, đời này kiếp này trả cũng không hết.
Hiện giờ, tâm trạng của Long đang rối bời, anh không có ý định bỏ vợ hiện tại nhưng vì cô ấy cứ chất vấn mãi mà Long nghĩ đến Thanh nhiều hơn thật, Long không biết mình nên hòa hợp với vợ hay ly hôn? Có nên tái hợp với vợ cũ hay không? Lẽ nào anh cứ như vậy mà bỏ lỡ Thanh một lần nữa?
(Theo Afamily.vn)
Tin liên quan:
Đối phó thế nào đây với cô vợ cũ ranh mãnh và xảo quyệt của chồng?" alt="Chồng thú nhận với vợ cũ"/>