Từ voi cho đến người tuyết,ữngcuốntruyệntranhhaynhấtmùquần vợt hôm nay cướp biển cho tới búp bê giấy… đều là chủ đề của những cuốn truyện tranh dành cho mùa Noel năm nay.
Where My Wellies Take Me (Những nơi tôi đi)
![]() |
Từ voi cho đến người tuyết,ữngcuốntruyệntranhhaynhấtmùquần vợt hôm nay cướp biển cho tới búp bê giấyquần vợt hôm nayquần vợt hôm nay、、
Từ voi cho đến người tuyết,ữngcuốntruyệntranhhaynhấtmùquần vợt hôm nay cướp biển cho tới búp bê giấy… đều là chủ đề của những cuốn truyện tranh dành cho mùa Noel năm nay.
Where My Wellies Take Me (Những nơi tôi đi)
![]() |
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
Nhận định, soi kèo Kyoto Sanga vs Avispa Fukuoka, 12h00 ngày 9/3: Trái đắng xa nhà
2025-03-11 22:29
Chị Nhi (35 tuổi, giáo viên ở Hà Nội) còn nhớ như in, vào ngày cưới của mình, bố chị khi lên thăm phòng tân hôn của con gái về nhà thì đã khóc. “Bố thương con gái bố nâng niu, cưng nựng bao nhiêu năm, giờ đi lấy chồng mà phòng tân hôn chả khác gì cái nhà kho. Bố thương con gái khi ở nhà quen được nuông chiều, giờ đây lựa chọn trao gửi cho một người đàn ông nghèo chẳng có gì trong tay, rồi sẽ sống ra sao”, chị Nhi cười dịu dàng khi nhớ về giọt nước mắt hiếm hoi của bố.
Chị Nhi bảo, nhà anh Khoa rất nghèo, tiền cho anh ăn học đều là tiền đi vay, sau này ra trường đi làm, anh phải “cày cuốc” trả nợ. Tiền anh làm ra phải căn ke từng đồng mới đủ lo cho bố mẹ già yếu bệnh liên miên, cho em gái đang đi học. Vì thế, khi cưới nhau, anh Khoa chỉ có 2 bàn tay trắng với hàng tá nỗi lo đeo bám trên người.
![]() |
Ảnh minh họa |
“Lúc ấy, mình bàn với chồng, thôi có như nào thì dùng như thế, muốn rình rang đẹp đẽ thì phải vay mượn, mà xong thì lấy đâu để trả trong khi còn rất nhiều khoản thiết thực hơn phải lo. Chồng mình suy nghĩ mãi rồi cũng đồng ý”, chị Nhi nhẹ giọng tâm sự.
Phòng tân hôn của vợ chồng chị Nhi chính là căn phòng cũ anh Khoa vẫn dùng trước đây, không có điều kiện tu sửa lại. Cửa nẻo không có, chỉ che bằng một tấm ri-đô đã cũ. Trong phòng chẳng có đồ đạc gì mới, được chiếc tủ quần áo từ cách đây cả chục năm đã mối mọt không ít chỗ, cánh cửa long ra biến đâu mất hút, muốn lấy quần áo cũng không cần phải mở cửa luôn. Trên chiếc giường mục cả bốn chân, phải kê chèn bằng gạch là chiếc đệm lò xo cũ mèm không biết được ai cho anh Khoa từ năm ngoái, tới giờ làm đệm tân hôn, nhiều chỗ ở đệm đã mốc xanh mốc đỏ. Chiếu cũng có đôi chỗ sờn rách nhìn rõ mồn một, chăn gối, mùng màn vẫn là đồ anh Khoa dùng thường ngày mang ra tận dụng.
“Ai nhìn thấy chắc hẳn cũng rất ái ngại, nhưng họ không nói ra mà thôi. Lúc ấy, anh Khoa đã nắm thật chặt tay mình, 2 đứa nhìn nhau cười, thấy được sự quyết tâm trong mắt nhau”, người vợ này hạnh phúc thổ lộ. Cũng chính vì thế, vợ chồng anh chị mới có được một đêm tân hôn, mà có lẽ cả đời này 2 người không bao giờ có thể quên được.
Tối tân hôn, bố mẹ anh Khoa tâm lí tắt điện đi ngủ sớm, vì thế đôi vợ chồng mới cưới rất hí hửng dắt díu nhau vào phòng tân hôn. Đêm tân hôn là đêm đầu tiên của anh chị nên anh Khoa háo hức còn chị Nhi thì hồi hộp lắm. Bỏ qua mấy vấn đề chiếu rách, chăn gối cũ, vì tuy rằng không phải đồ mới, đồ đắt tiền êm ái mềm mượt nhưng trước đó đã được anh Khoa giặt phơi thơm mùi nắng, phòng ốc cũng được anh quét dọn sạch sẽ đâu ra đấy rồi, vậy nên cảm giác cũng không đến nỗi nào.
Nằm tâm sự được mấy câu, anh Khoa đã không đợi được nữa, định nhào lên, nhưng động tác của anh đã phải khựng lại giữa chừng vì tiếng “cọt kẹt” bỗng dưng vang rõ. Chị Nhi giật thót, âm thanh ấy giữa đêm khuya tĩnh lặng càng cảm giác nhức tai hơn. Thủ phạm phát ra tiếng động vô duyên ấy chính là cái đệm lò xo như còn cái gì vào đây nữa! 2 người nhìn nhau cười như mếu. Đạo cụ phản bội trắng trợn thế này, thử hỏi làm sao mà tiến hành đêm tân hôn cho suôn sẻ được đây.
“Hay dậy bỏ đệm ra nhé! Nằm chiếu không thôi”, anh Khoa thương lượng với vợ. Chị Nhi thở dài não nề. Nói thực chị quen nằm đệm ngủ rồi, kể cả mùa hè. Giờ bỏ đệm ra, chị sẽ đau lưng lắm không quen được. Anh Khoa đành cố hoạt động nhẹ nhàng hết mức, nhưng những tiếng “cọt kẹt” đáng ghét ấy vẫn không kiêng nể gì đôi vợ chồng son. Mà ngay buồng bên cạnh là chỗ bố mẹ anh Khoa nằm, người có tuổi lại rất thính ngủ, hẳn cũng nghe hết những âm thanh mờ ám ấy rồi. Cuối cùng chị Nhi đành phải nhượng bộ, chịu đau lưng để anh Khoa dậy bỏ đệm ra.
Chị Nhi cười khổ kể: “Đến khi chính chiếc giường cũng chẳng vững chắc gì lại vang lên những tiếng “cót két” vô duyên hết cỡ thì vợ chồng mình thực sự muốn phát khóc. Cuối cùng, nói ra thì thật ngại quá, anh Khoa đã đề nghị trải chiếu xuống đất cho yên lành, và mình đành phải đồng ý, vì đâu còn cách nào khác”. Đến lúc ấy những âm thanh phá đám kia mới chấm dứt, 2 người không ai bảo ai thở phào nhẹ nhõm.
Chị Nhi cười khổ chia sẻ, nhưng lúc ấy lại nảy sinh một vấn đề nữa. Đó là cửa phòng tân hôn của vợ chồng chị quá hớ hênh, chỉ cần một cơn gió tạt từ cửa sổ hay qua ô thông gió vào cũng có thể khiến tấm ri-đô bay phấp phới và người bên trong làm gì thì người đi qua cũng nhìn thấy hết.
“À thì đêm hôm chẳng ai có việc gì đâu, nhưng người già hay đi tiểu đêm mà, mỗi lần nghe tiếng cựa mình của các cụ bên phòng kế cũng đủ khiến bọn mình toát mồ hôi hột, lại phải nằm im không nhúc nhích, đợi “sóng yên bể lặng” mới tiếp tục việc trọng đại còn dang dở. Kể cả không thấy động tĩnh gì nhưng bọn mình vẫn phải nhẹ nhàng không dám gây tiếng động lớn, bởi phòng tân hôn quả thật cách âm quá kém, mà nhà chồng thì nhỏ, phòng bố mẹ chồng mình cửa cũng vẫn chỉ là một tấm ri-đô như thế thôi”, chị Nhi bật cười khi thuật lại những khoảnh khắc nhớ đời trong đêm tân hôn của mình. Chị Nhi bảo, cũng may đêm tân hôn ngoài ra cũng không có sự cố nào khác, cuối cùng cũng được hoàn thành tốt đẹp.
1 năm sau ngày cưới, anh Khoa nghỉ làm ra ngoài cùng bạn hùn vốn kinh doanh. Anh chị không có tiền, phải thế chấp sổ đỏ để vay tiền ngân hàng. Nhưng nhờ biết tính toán và nắm bắt thời cơ mà công việc của anh thành công rực rỡ. 5 năm sau cái đêm tân hôn nghèo “chiếc rách, giường đệm cót két” ấy, anh chị đã có nhà tầng, xe hơi, cuộc sống có thể gọi là dư dả về vật chất.
“Mới đấy mà giờ cũng gần chục năm rồi, công việc của chồng mình giờ đã rất ổn định, tình cảm của bọn mình thì vẫn gắn bó khăng khít như ngày nào. Đó là điều mình vô cùng trân trọng và tự hào. Nói ra cũng phải nhờ cái đêm tân hôn nghèo ấy, đi qua những thiếu thốn, khó khăn, bọn mình biết trân trọng nhau hơn rất nhiều”, chị Nhi xúc động tâm sự.
(Theo Afamily.vn)
" width="175" height="115" alt="Đêm tân hôn của vợ chồng nghèo" />Đêm tân hôn của vợ chồng nghèo
2025-03-11 21:47
Bích là nhân viên mới vào làm trong công ty, Quân hơn Bích 8 tuổi, chính anh là người tận tình chỉ dẫn Bích trong công việc. Thời gian đầu, Bích luôn xem Quân là anh trai và giữ khoảng cách bởi anh đã có gia đình. Sau 2 tháng, đột nhiên Quân nói anh đã ly hôn với vợ, Bích cảm thấy rất kinh ngạc nhưng cô không hỏi nguyên nhân bởi sợ Quân nghĩ cô tọc mạch đời tư của anh.
Sau khi ly hôn, Quân dọn đồ đạc đến khu chung cư dành cho nhân viên trong công ty. Có một lần khi Quân mời Bích ăn cơm, anh bảo: "Anh thích em lâu rồi". Tim của Bích đập liên hồi, mặt cô đỏ bừng, có lẽ đây là khoảnh khắc khi tình yêu bắt đầu, mối quan hệ của hai người tiến triển rất nhanh. Quân đề nghị Bích dọn đồ đạc về sống cùng anh, Bích nghĩ đây là cách để hai người hiểu nhau hơn nên cô đồng ý.
Dọn về sống chung, cả hai cùng nhau đi làm, cùng nấu ăn, cùng đi siêu thị... khoảng thời gian đó Bích cảm thấy rất hạnh phúc, ở bên nhau được 3 tháng, Quân cầu hôn Bích, Bích cứ ngỡ cả hai sẽ trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc. Nhưng sau khi Bích nhận lời cầu hôn, Quân thay đổi 180 độ, anh nói hiện giờ anh không thể kết hôn với cô ngay, bởi anh còn nợ vợ cũ 1 tỷ. Trước đó, Quân từng mượn tiền trong tài khoản của vợ và tiền hưu của bố mẹ vợ để lập nghiệp, nhưng sau đó công ty bị vỡ nợ, hai bên viết giấy cam kết là Quân sẽ trả lại đúng 1 tỷ không thiếu xu nào. Quân nói anh phải trả tiền cho vợ cũ rồi mới yên tâm cưới Bích.
![]() |
Ảnh minh họa |
Bích an ủi Quân: "Chỉ cần em còn bên cạnh anh, em sẽ giúp anh trả nợ". Quân khăng khăng từ chối bảo là anh tự lo được, nhưng Bích vẫn kiên quyết giúp anh, cô rút 400 triệu tiền tiết kiệm trong tài khoản về đưa Quân. Bích liên tục tăng ca và ôm đồm nhiều việc, đền đáp với công sức của cô là tiền lương ngày một tăng, mỗi tháng Bích giữ một ít để làm phí sinh hoạt, còn lại bao nhiêu cô đưa hết cho bạn trai trả nợ. Khi Bích đang hăng say kiếm tiền, Quân nói anh muốn trích ra một nửa để lập nghiệp, anh thề thốt lần này sẽ không để bị phá sản như lần trước. Quân vẽ ra tương lai: “Cả hai chúng ta sẽ kết hôn và phải chăm lo cho con cái nên số tiền chi tiêu sẽ rất nhiều, nếu chúng ta chỉ lo trả nợ thì chỉ còn lại bàn tay trắng”. Bích cảm thấy Quân nói rất có lý nên cô đồng ý trích tiền ra để anh có vốn lập nghiệp.
Quân thỉnh thoảng nói lời xin lỗi Bích vì đã để cô chịu nhiều cực khổ, mỗi lần như vậy Bích lại bảo không sao, những phút giây mỏi mệt, Bích lại nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp cùng bạn trai kết hôn, cơ thể cô lại tiếp thêm sức lực và lao đầu vào kiếm tiền. Sau hơn 3 năm làm việc chăm chỉ và chi tiêu tiết kiệm, cuối cùng Bích cũng giúp Quân trả hết số nợ 1 tỷ. Bích gợi ý cho Quân tính đến chuyện kết hôn, Quân luôn nói bận, anh bảo chuyện kết hôn cần nhiều thời gian để suy tính. Quân đã thôi việc để tập trung xây dựng công ty riêng, số lần cả hai gặp nhau ít dần vì Quân thường viện cớ công việc nhiều nên ngủ ngay tại văn phòng, Bích nghĩ Quân bận thật nên cô thôi thúc ép anh chuyện cưới xin.
Một tuần trước, Bích bất ngờ khi nghe tin Quân sắp kết hôn với người phụ nữ khác, tin quá sốc khiến Bích tức giận đến mức run rẩy cả người. Bích lập tức tìm Quân nói chuyện cho rõ trắng đen, Quân không hề cảm thấy hổ thẹn mà bảo: "Anh muốn cưới ai là quyền của anh, em không có quyền xen vào chuyện này". Bích nghe mà thấy sống mũi cay cay: "Anh nói yêu em, anh nói muốn cưới em làm vợ, anh quên những lời đã nói rồi sao? Em còn giúp anh trả nợ 1 tỷ, anh có còn là con người nữa không?". Quân bỗng nhiên cười giống như chuyện đó không liên quan đến anh: "Ừm, anh rất cảm ơn vì em đã giúp anh trả nợ, nhưng đó là em tự nguyện, anh chưa bao giờ ép buộc em".
Nhìn nụ cười xa lạ của Quân, Bích đột nhiên tỉnh cả người. Quân đã lợi dụng tình yêu mà cô dành cho anh, Bích đã thấy người vợ tương lai mà Quân sắp cưới, cô ấy không đẹp nhưng nghe nói có rất nhiều tiền, cô ấy cũng chính là đối tác trong dự án lớn mà Quân đang triển khai. Bích không dám tin Quân lại bỏ rơi cô chỉ vì tiền, ở bên cạnh Quân hơn 3 năm, đến bây giờ Bích mới nhìn rõ bộ mặt thật của Quân.
Khi mọi chuyện đã được phơi bày, Quân liền nhờ người khác đến thu dọn đồ đạc của anh ra khỏi căn hộ, Bích hiểu là Quân sợ gặp cô, anh sợ cô sẽ quấn lấy anh không rời. Bích quả thật còn yêu anh nhiều lắm, yêu đến mức không thể kiểm soát được chính mình, nhớ lại lời mật ngọt Quân đã rót vào tai cô, nhớ lại những khoảnh khắc khổ cực cô vì trả nợ cho anh mà ăn uống tiết kiệm từng đồng, Bích cảm thấy chính mình quá ngu ngốc và nực cười làm sao.
Hiện tại, Bích chỉ muốn vạch rõ giới hạn với Quân, Quân chính là một con quỷ mà cô không muốn dây dưa. Nhưng 1 tỷ của cô, cô muốn Quân trả lại, Quân không đồng ý, anh bảo cô tự chuốc lấy, anh bảo tất cả là do cô tự nguyện. Bích cảm thấy niềm tin còn sót lại cô dành cho Quân đã vỡ vụn, tương lai bỗng chốc mờ mịt đối với cô, Bích bắt đầu cảm thấy sợ hãi khi phải tiếp xúc hay nói chuyện yêu đương với cánh đàn ông, đó chính là một vết sẹo ám ảnh mà cô sẽ mang suốt đời.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" width="175" height="115" alt="Cú lừa đúp của gã bạn trai lật lọng..." />Cú lừa đúp của gã bạn trai lật lọng...
2025-03-11 20:33
Tiến sĩ y khoa về Quảng Ninh làm việc được nhận 750 triệu đồng
2025-03-11 20:21