
Dù không nói ra, nhưng dường như giáo viên hệ giáo dục thường xuyên đang bị đánh đồng với trình độ học sinh và nhận thức của phụ huynh.Học sinh cá biệt, phụ huynh chẳng khá hơn
Đối tượng vào học ở các Trung tâm Giáo dục Thường xuyên (viết tắt là GDTX, và nay là Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – giáo dục thường xuyên) đa dạng. Họ khác nhau về hoàn cảnh, độ tuổi… nhưng có một điểm chung: sức học yếu.

|
Một lớp học tại trung tâm giáo dục thường xuyên (Ảnh từ Internet, chỉ mang tính minh họa) |
Khác với trước đây, độ tuổi học sinh vào học bổ túc hiện giờ còn rất trẻ, vì thế nguyên nhân được chú ý nhiều nhất vẫn là: lười học. “Rớt sàng thì xuống nia”, GDTX là cánh cửa gần cuối đón các em được đi học như bạn bè cùng trang lứa.
Tuy nhiên, không phải học sinh nào cũng ý thức được điều đó. Khi mà mục tiêu học tập của các em mập mờ thì việc tới các Trung tâm thường xuyên chưa hẳn đã là sự tự nguyện.
Nhiều em vì gia đình “ép” quá, mới phải nộp hồ sơ. Do vậy, ngay từ bước đầu đã thiếu đi tính tự giác trong học tập. Việc chốt danh sách đầu năm của giáo viên chủ nhiệm và nhà trường bao giờ cũng vì thế mà khó khăn. Sự vô tư, vô tâm của các em học sinh nhiều khi còn được thể hiện qua những câu hỏi ngô nghê: “Trung tâm GDTX có phải giống trung tâm cai nghiện không cô, vì em thấy đều có chữ trung tâm”!
Sự hồn nhiên, cười ra nước mắt ấy đã phản ảnh một điều: các em chưa hiểu gì, biết gì vì môi trường giáo dục mới cũng như nhận thức của các em về xung quanh còn rất nhiều hạn chế.
Việc giáo viên soạn giáo án một đường, dạy một nẻo không phải là chuyện hiếm gặp. Bởi sức học các em yếu, việc tiếp thu không phải vì thế mà đạt được mục tiêu của giáo viên đề ra, chưa kể vừa dạy vừa la, rồi lại phải dỗ (đúng nghĩa của từ dạy – dỗ).
Phương pháp đặc thù này xuất phát từ học lực yếu kéo theo hạnh kiểm, đạo đức không bằng mặt bằng chung. Không ít chuyện bi hài trong giờ học mà học sinh ngủ gật, làm việc riêng, thậm chí lấy kéo cắt tóc bạn… Đó là chưa kể những chuyện học sinh dọa đánh thầy cô… Việc giáo viên chủ nhiệm đi mấy quán interne, quán cafe, tìm học sinh là chuyện “thường ngày ở huyện”.
Khổ nhất cho những giáo viên mới ra trường, nếu không “cứng” ngay từ đầu thì khó lòng dạy yên ở những tiết sau, và biện pháp là phải luôn cầu cứu giáo viên chủ nhiệm, ban giám thị…
Học sinh đã cá biệt, tiếp cận với một số phụ huynh cũng chẳng khả quan hơn. Việc giáo viên chủ nhiệm liên lạc và liên lạc được với phụ huynh cũng khá gian nan. Họ coi chuyện thông báo con em mình không đi học, hay bỏ tiết, gây gổ đánh nhau là chuyện “con nhà hàng xóm”.
Họ ậm ừ cho qua, phó thác cho các thầy cô uốn nắn, chỉ đến lúc cuối năm khi hay tin con mình bị thi lại, rèn luyện hè, hay đuổi học, lúc đó mới biết giáo viên chủ nhiệm tên gì.
Lần một, lần hai, thầy cô điện thoại được. Lần ba, lần bốn - chuông reo rồi tắt máy. Thì ra, biết số quen, nên tắt, thậm chí còn chặn số để khỏi bị “làm phiền”!
Chính vì đối tượng học sinh có tính chất đặc thù mà giáo viên dạy thường xuyên vẫn đùa vui với nhau “Có lẽ mình cũng đã, đang trở nên cá biệt!”.
Chưa kịp khai sinh đã khai tử
Trong những năm gần đây, việc tuyển sinh vào lớp mười ở các trường trung học phổ thông nói chung, vào các trung tâm GDTX nói riêng khá khó khăn.
Trừ những trường chuyên và những trường thuộc “top”, phần đông các trường vùng ven lớp học chỗ ngồi khá thừa thãi, nếu như không nói là chưa đủ. Phổ thông như vậy, nên mảng trung học thường xuyên càng lay lắt, hiếm hoi.
 |
Một lớp xóa mù chữ (Ảnh minh họa từ Internet)
|
Nhiều trung tâm tuyển sinh suốt cả mùa hè đến giữa tháng mười vẫn không quá mười hồ sơ. Và rồi, một cô, hai, ba trò cầm cự một vài tuần vẫn không khả thi hơn. Thế là khối, lớp chưa kịp “khai sinh” đã “khai tử”. Giáo viên thì hụt hẫng, mà học sinh thì lủi thủi đi về.
Tội nhất là những ngày lễ lớn như 20/10, 20/11, 26/3…, khi các hoạt động thao giảng được triển khai. Thế là lui tới cũng chừng ấy lớp, giáo viên thì đông, nhìn xuống dãy bàn học sinh trống hơ trống hoác, chưa kể các em còn đi chậm, hay chạy một mạch vào lớp trong sự ngơ ngác của người tham dự.
Phải vững vàng tâm lý lắm, người dạy mới lấy được sự hứng thú cho bản thân và cả lớp học.
Vì số lượng học sinh thiếu, nên dù các em có yếu thầy cô vẫn cố gắng dìu dắt suốt ba năm học, trong khi chỉ tiêu ở trên giao vẫn là…. thế này, thế kia! Nỗi niềm này nhiều người, nhiều đồng nghiệp phổ thông khó mà hiểu được!
Những định kiến
Hàng năm, cứ mỗi dịp thi, chấm thi tốt nghiệp, sở giáo dục vẫn điều động giáo viên từ các trung tâm GDTX. Vui đâu, “oai” đâu ít thấy, mà lại thấy tủi, thấy buồn.
Đành rằng được phân công ở bộ phận nào cũng được, nhưng hiếm khi giáo viên trung tâm được phân làm giám thị 1, mà loay hoay với giám thị 2 hay giám thị hành lang. Kể cả ban giám đốc cũng thường được giao làm phó ban hay thư kí hội đồng.
Nói như vậy có thể sẽ bị cho là tự suy diễn, thiển cận nhưng có lẽ cũng như con nhà nghèo, hay có tâm lý mặc cảm tự ti. Cùng một hội đồng chấm thi, lúc đầu cũng chuyện trò rôm rả, sau hỏi “Em dạy trường nào”, trả lời “Em dạy thường xuyên”, thế là câu chuyện bị đứt quãng mà thậm chí không có cả câu nói đuôi, như kiểu “Thế à”.
Lại có chuyện, hiệu trưởng của một trường phổ thông từng nói “Nhất quyết không tuyển giáo viên từ giáo dục thường xuyên”.
Dù không nói ra, nhưng dường như giáo viên thường xuyên đang bị đánh đồng với trình độ học sinh và nhận thức của phụ huynh. Hẳn không cường điệu khi không ít ý kiến cho rằng: Giáo viên thường xuyên chơi nhiều hơn dạy, có dạy thì cũng “khươi khươi”, dạy nhàn không, không có việc gì làm, con cháu đại gia mới vô mấy trường chơi nhiều hơn học thế…
Không biết con tiểu gia hay đại gia, chỉ biết rằng 100% giáo viên đều tốt nghiệp đại học chính quy, bằng giỏi, khá chiếm phần lớn. Chơi đâu không thấy, chỉ thấy suốt ngày trên đường: Sáng đi dạy ở trường, chiều đi vận động, tối đi xóa mù.
Dạy học sinh, ngoan, giỏi là mơ ước của biết bao người, nhưng không phải ai cũng may mắn đạt được điều đó. Chia sẻ buồn vui từ dạy bổ túc không nhằm mục đích kêu nghèo kể khổ, không để đòi quyền lợi hơn thua, vì dù gì chúng tôi cũng là người giáo.
Chúng tôi không sợ khó, không ngại khổ cũng như không dao động khi có ai đó nói rằng “Thật lãng phí khi đại học, thạc sĩ lại đi dạy xóa mù”. Vì đơn giản chúng tôi biết mình đang làm việc có ích cho xã hội. Nhưng từ sâu thẳm trái tim mình, chúng tôi cần sự đồng cảm trân trọng từ xã hội, trong đó có những đồng nghiệp đang ở một môi trường tốt hơn.
Bởi lẽ, khi nhắc đên công lao của những người “trồng cây”, người ta hay nghĩ tới người trồng cây to, mà không nhớ đến người trồng cỏ. Bởi vì, cây to hay nhỏ thì đều tạo nên Rừng kia mà!
Hồ Thị Quỳnh Lâm
(Giáo viên Trung tâm giáo duc nghề nghiệp – GDTX Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế)
" alt=""/>Nỗi niềm giáo viên dạy khi học sinh ngủ gật, lấy kéo cắt tóc bạn
Không chỉ tại Trung Quốc, tích hợp điện toán đám mây trong quá trình chuyển đổi công nghiệp là một xu hướng nổi bật hiện nay trên toàn cầu. Kể từ khi đi vào hoạt động thương mại vào đầu những năm 2000, điện toán đám mây đã có sự phát triển về cả công nghệ và mô hình kinh doanh.Điện toán đám mây là gì?
Điện toán đám mây diễn ra khi khi máy chủ, bộ lưu trữ, cơ sở dữ liệu, mạng, phần mềm… được lưu trữ trên internet trên các trung tâm dữ liệu lớn, thuộc sở hữu của các tập đoàn công nghệ. Thay vì đầu tư vào phần cứng vật lý, người dùng sẽ đăng ký các dịch vụ này và trả phí hàng tháng hoặc hàng năm để được lưu trữ dữ liệu online trên mạng Internet.
Sử dụng công nghệ đám mây giúp các doanh nghiệp tiết kiệm chi phí công nghệ thông tin (CNTT). Đồng thời, “đám mây” sẽ giúp nhân viên trên toàn thế giới kết nối tốt hơn với đồng nghiệp, khách hàng và đối tác của họ — mục tiêu quan trọng đối với các công ty nước ngoài khi thâm nhập và mở rộng ở châu Á.
Dịch vụ điện toán đám mây cung cấp cho khách hàng khả năng lưu trữ dữ liệu và khả năng tính toán - dựa trên nhu cầu của khách hàng. Điều này tạo ra giá trị lớn cho khách hàng bởi tính tiết kiệm chi phí thiết lập cơ sở hạ tầng công nghệ nhà ở cũng như tăng khả năng tính toán và lưu trữ mà khách hàng có thể truy cập.
Điện toán đám mây tại Trung Quốc
Tại Trung Quốc, người dùng Internet bị “cách ly” với các mạng phổ biến toàn cầu như Google, Facebook, YouTube… Nhờ vào công nghệ đám mây, người dùng bên ngoài Trung Quốc vẫn có thể giao tiếp và cộng tác với các đồng nghiệp trong nước. Tuy nhiên, cả hai đều phải sử dụng tài khoản riêng biệt nên không thể truy cập dữ liệu công ty từ một nguồn chung.
Tương tự, các công ty có trụ sở chính bên ngoài Trung Quốc vẫn có thể quản lý hệ thống và dữ liệu của công ty có trụ sở tại Trung Quốc bằng cách sử dụng tài khoản người dùng Trung Quốc. Tuy nhiên, những người dùng này phải chấp nhận tốc độ kết nối chậm hơn.
Bất chấp mọi rào cản về địa lý và quy định, Trung Quốc vẫn sử dụng đám mây như một cách hiệu quả về chi phí để mở rộng quy mô hoạt động và tăng năng suất.
Động lực tăng trưởng được phản ánh qua quy mô thị trường - ngành công nghiệp điện toán đám mây toàn cầu dự kiến sẽ tăng trưởng khoảng 15% từ năm 2020 đến năm 2027. Tại Trung Quốc, ngành công nghiệp điện toán đám mây đã tăng trưởng hơn 30% mỗi năm từ năm 2015 đến năm 2019 và xu hướng có thể sẽ tiếp tục trong tương lai gần.
“Công nghệ đám mây tại Trung Quốc vẫn là một ngành tương đối kín, điều này có thể gây ra thất vọng cho các công ty trong giai đoạn thiết lập và thích ứng ban đầu. Tuy nhiên, những bất lợi trên vẫn chưa đủ tạo rào cản cho việc ứng dụng công nghệ đám mây bởi lợi ích vượt trội của nó”, theo Thomas Zhang, Giám đốc CNTT của Dezan Shira & Associates.
Chính phủ Trung Quốc yêu cầu các dữ liệu liên quan đến quyền riêng tư của công dân hay dữ liệu khác được kết nối với cơ sở hạ tầng vật lý và kỹ thuật số của quốc gia phải được lưu trữ tại đại lục.
Đó cũng là quy định phải tuân thủ khi các công ty chọn dịch vụ của Microsoft tại Trung Quốc. Microsoft đã hợp tác với Vianet 21, nhà cung cấp dịch vụ internet lớn nhất Trung Quốc để điều hành 2 trung tâm dữ liệu ở Bắc Kinh và Thượng Hải.
Tương lai thị trường dịch vụ đám mây Trung Quốc
Trong tương lai, đâu là động lực thúc đẩy tăng trưởng và các xu hướng chính trong tương lai của thị trường Trung Quốc?
Trung Quốc đã có tham vọng độc lập về công nghệ từ lâu, cùng với sự gia tăng căng thẳng giữa Trung Quốc và Mỹ, các rào cản thương mại trong lĩnh vực công nghệ càng trở nên nổi bật.
Điều này đặc biệt đúng trong không gian lưu trữ đám mây, nơi mà tính nhất quán và ổn định của các dịch vụ cung cấp cũng như các mối quan tâm về an ninh quốc gia nổi bật hơn cả. Do đó, một xu hướng phổ biến ở Trung Quốc là thay thế các nhà cung cấp dịch vụ đám mây nội địa Trung Quốc cho các nhà cung cấp quốc tế.
Với sự phát triển của các mô hình kinh doanh, các dịch vụ đám mây sẽ cung cấp khả năng tùy chỉnh cho các ứng dụng công nghiệp đa dạng để đáp ứng các tình huống sử dụng khác nhau. Chúng bao gồm các dịch vụ tài chính, các sản phẩm giải trí và tiêu dùng, các dịch vụ y tế xã hội và các dịch vụ công nghiệp như IoT, chỉ là một vài cái tên.
Chẳng hạn, nằm trong chiến lược thành phố thông minh, thành phố Xiantao ở tỉnh Hồ Bắc đã hợp tác với Kingsoft để xây dựng nền tảng thông tin y tế thông minh. Sau khi nền tảng được thành lập, 1,6 triệu lượt đăng ký và hơn 90% tỷ lệ đăng nhập trên các gia đình bệnh nhân và bác sĩ.
Đám mây không chỉ trao quyền cho các doanh nghiệp thông qua việc cung cấp quản lý dữ liệu quy mô lớn mà còn cho phép khách hàng dùng thử và mở rộng quy mô công nghệ mới như AI mà không cần chi phí R&D lớn.
Việc phụ thuộc nhiều vào một nhà cung cấp giải pháp đám mây làm tăng rủi ro gặp sự cố kỹ thuật. Nó cũng làm giảm khả năng thương lượng trong các cuộc thương lượng về giá cả và điều kiện. Đa đám mây cho phép khách hàng tận dụng lợi thế của mức giá tương đối và cung cấp các lợi thế của các dịch vụ đám mây từ các nhà cung cấp khác nhau.
Hiện nay, Trung Quốc có 4 nhà cung cấp dịch vụ đám mây hàng đầu bao gồm Alibaba Cloud, Huawei Cloud, Tencent Cloud và Baidu AI Cloud. Những tập đoàn công nghệ này đang chiếm tới 80% thị phần.
Trong đó, Alibaba Cloud chiếm 38,3% thị phần tại Trung Quốc đại lục trong Q3/ 2021. Huawei Cloud là nhà cung cấp lớn thứ hai với 17% thị phần. Tencent với 16,6% thị phần, giúp tập đoàn này đứng thứ 3. Và cuối cùng là “Google Trung Quốc” với 8% thị phần.
Thật không khó để tưởng tượng một tương lai nơi mọi người sẽ “sống cuộc sống hàng ngày của họ trên đám mây”. Điều quan trọng hơn là đám mây cung cấp dân chủ hóa công nghệ. Nó đã phá vỡ những hạn chế về cơ sở hạ tầng và có khả năng trao quyền cho các công ty vừa và nhỏ có quyền truy cập vào dữ liệu, dịch vụ và sức mạnh tính toán trước đây không thể đạt được.
Theo một nghĩa nào đó, “sống trên mây” có thể dẫn đến một tương lai công bằng hơn. Điện toán đám mây là một lĩnh vực mang lại cả lợi nhuận thương mại và tác động xã hội tích cực.
Thái Hoàng

Mỹ lại thách thức tham vọng bán dẫn của Trung Quốc
Các lệnh cấm xuất khẩu công nghệ sản xuất chip tiên tiến và động cơ tua-bin khí của Mỹ có hiệu lực từ ngày 15/8, trở thành rào cản mới đối với tham vọng bán dẫn của Trung Quốc.
" alt=""/>Trung Quốc đưa công dân “lên mây”