Truyện Anh Trai Nhân Vật Chính
Ngày hôm sau,ệnAnhTraiNhânVậtChítin tuc the thao giai tri Khan đã được Thành chủ Leonard triệu kiến. Là người ở đất khách, Khan không thể dùng tước hiệu của mình cho phép bản thân cái quyền từ chối được. Chẳng khác gì công khai khiêu khích Thú nhân, chủ động gây xích mích mối quan hệ giao hảo (?) giữa Thú nhân và con người. Vì thế, Khan được Eulalia hộ tống đến gặp Thành chủ. Bên cạnh còn có Saul.
Ban đầu, người muốn đi bên cạnh hắn là Lai mới đúng. Nhưng mà Saul khăng khăng muốn đi cùng, còn lấy lý do cậu là em trai ruột của anh trai nên có nghĩa vụ đi theo bảo vệ an toàn cho anh trai để đè bẹp khí thế của Lai.
Quan trọng là, Khan đồng ý cho Saul đi theo mình. Lai chưa đủ mạnh để đối đầu với Thành chủ nếu chẳng may có chuyện gì bất trắc xảy ra. Bên cạnh đó, Leonard là kẻ có liên quan đến cái chết của mẹ nhân vật chính.
Cho dù là kẻ hộ tống, nhưng từ đầu đến cuối Eulalia không hề nói chuyện với Khan một câu nào, thái độ hờ hững xem Khan như là không khí. Khan cũng chẳng quan tâm đến thái độ của cô ta đối với mình như thế nào. Nên suốt đoạn đường ba người cứ thế trầm mặc làm thinh.
Cho đến khi Thành chủ Leonard cuối cùng cũng cho người hầu ra ngoài gọi bọn họ vào, Eulalia mới chịu nhả lời vàng ngọc.
"Tốt nhất là ngài nên biết phải phép chút đi."
Khan không ừ hử gì.
Bên trong, Thành chủ Leonard Wiggert đang ngồi bệ vệ trên chiếc ghế bành rộng, tay vịn thô to được khắc đầu sư tử đang há mồm. Leonard ngồi ngả người trên ghế, dáng vẻ thoải mái và cái nhìn đầy vương giả bằng đôi mắt có con ngươi dựng ngược. Thành chủ có khác, gây ra khí thế áp đảo làm người ta hồi hộp ghê.
Trước mặt Thành chủ là một cái bàn hình chữ nhật, không quá dài và bày trí kiểu cách như Tây. Trên bàn ăn đã có sẵn những món ăn chủ yếu xung quanh thịt và thịt được làm từ nhiều kiểu như nướng, xào và hầm, thậm chí có cả dạng thịt sống được cắt lát mỏng bày ra hẳn ba đĩa.
Có ba chỗ ngồi trống. Hiện tại cũng chỉ có ba người chưa ngồi vào chỗ là Eulalia, hắn và Saul.
Mình nên ngồi ở đâu nhỉ?
Khan hơi cúi đầu xem như chào hỏi, Saul cũng làm động tác tương tự. Hai bên chủng tộc khác biệt, địa vị thì cũng thuộc tầng thượng lưu cho nên cách chào này cũng là hợp lý. Khan không rõ địa vị Thành chủ trong chủng tộc Thú nhân tương ứng với chức vị nào bên phía con người. Nhưng nếu so sánh về đất đai và khu vực hắn sở hữu và quản lý thì... chắc là hắn hơn Thành chủ một bậc nhỉ?
Nhưng được rồi, để cho phải phép thì hắn không nên bắt người ta chào lại mình làm gì.
"Bỏ hết khuôn phép cứng nhắc đó đi, sao phải căng thẳng vậy chứ? Đây là lần đầu gặp mặt mà, chúng ta cứ ngồi xuống ăn một bữa no nê nào!" Thành chủ vỗ tay cái bốp xuống khiến mặt bàn giật mình nảy lên, đồ ăn bày biện trên bàn cũng run rẩy.
Khan không ngờ Leonard là một người hào sảng đến vậy. Có lẽ đây là tính cách điển hình của sư tử à?
"Nếu Thành chủ đã nói thế, mong hồi sau ngài sẽ bỏ qua cho cử chỉ vượt khuôn phép của tôi." Khan nở nụ cười nói lời ẩn ý.
Leonard chỉ cười khàn, như không hiểu lời Khan nói là gì. "Con người ai cũng như ngươi chắc là mệt chết!"
Khan gật đầu xem như đồng tình, trên môi vẫn giữ nụ cười chừng mực. Sau phần chào hỏi, Eulalia chán chường tự kéo ghế mà ngồi xuống phần ghế không có lưng tựa ở bên phải Thành chủ. Saul chủ động ngồi vào mặt bàn bên trái, đối diện với Eulalia. Chỉ còn một chỗ ngồi.
Vậy là hắn phải ngồi đối diện với Thành chủ Leonard rồi.
Khi tất cả đều ngồi vào chỗ của mình, Leonard mời mọi người ăn trước. Thành chủ cười sang sảng bảo có sức ăn mới có sức bàn chuyện đại sự. Khan đoán chuyện đại sự đó phần lớn có liên quan đến bãi săn, và cơn động đất đi kèm với bão giông làm chấn động lòng người. Chuyện lần này Ibrahim làm có ích thật.
Khan không ăn gì nhiều, hắn chỉ động qua vài lát thịt nướng và chút rượu là dừng. Saul còn ăn ít hơn cả hắn, hình như chỉ ăn mỗi một mẩu là ngừng động dao nĩa. Cứ thế ngồi ở đó trầm mặc làm tượng.
Leonard thở hắt ra một hơi sau khi xử gọn phần thịt hầm và cả đĩa thịt nướng phết mật ong. Hắn thô lỗ dùng tay trần của mình lau mỡ màng trên miệng. "Xem ra thức ăn ở chỗ chúng tôi không làm hài lòng cái lưỡi của quý tộc của con người rồi."
"Thành chủ đã nghĩ xấu cho lòng thành của chúng tôi rồi." Khan lắc đầu, hắn từ tốn nói. "Trước khi đến đây chúng tôi đã dùng bữa trước. Ôi, thành thật với Thành chủ. Nếu như ta biết ngài sẽ mời một bữa thịnh soạn như thế này thì ta sẽ trịnh trọng bước vào đây chỉ với cái bụng rỗng chờ được lấp đầy no say."
Thành chủ gật gù, môi hơi trề ra vẻ chán chường khi nghe lời bào chữa của Khan.
"Được rồi, vậy vào vấn đề thôi."
Thành chủ ném cái đĩa rỗng trên tay đi, nó vỡ toang dưới mặt sàn dưới hành động thô lỗ của hắn ta. Chẳng ai lên tiếng chỉ trích hay đưa mắt đánh giá về chuyện đó.
"Đứa con Thần linh là con người. Thành thật mà nói, khi nghe tin ta đã sốc đấy. Và trong một thoáng ta đã nghĩ có phải vị thần vĩ đại của chúng ta có ngái ngủ khi chọn hàng không."
Khan nhướng mày trước lời phàn nàn của Leonard. Gã là Thú nhân, đang nghi ngờ quyết định của vị thần mình một cách báng bổ. Bên cạnh đó, Eulalia đang nhắm mắt lại như rơi vào cơn thiền định, nhưng quả đấm siết chặt đặt trên bàn đang tố cáo tinh thần của ai đó không bình thản như vẻ ngoài.
"Nhưng ta tin Eulalia, cô ấy đã công nhận thì ngươi không phải là kẻ lừa đảo."
Từ lúc hắn tin là Khan đã trở thành kẻ lừa đảo thực thụ.
Bên kia, Saul ngước mắt lên và kín đáo nhìn Thành chủ đang huơ tay mỗi khi hắn ta nói. Một cái nhìn tĩnh lặng. Khan hiểu ánh mắt đó đang biểu thị điều gì, và hắn ước gì mình không hiểu.
Đừng hả hê quá chứ, Saul.
"Nhưng giới hạn của ngươi đúng là phiền toái, mỗi tháng chỉ có thể dùng Thần Ngữ một lần? Đừng nói là ngươi đang nói dối ta vì không muốn giúp đỡ Thú nhân nhé, con người?" Thành chủ lắc đầu. "Phiền toái thật đấy. Vậy vị thần của chúng ta có đưa lời cảnh báo nào không? Hay là Người đã chuyển tình yêu thương của mình sang nhân loại và bỏ mặc những đứa con đáng thương này rồi?"
"Thành chủ!" Eulalia không thể nhịn được nữa mà lên tiếng.
Thành chủ nhún vai, hắn giơ cốc rượu nốc một hơi ra hiệu mình sẽ ngừng nói.
Đây là lúc Khan lên tiếng. Dù sao hắn cũng không thể yên lặng.
"Kẻ hèn mọn này sao mà dám kiêu ngạo nói rằng mình hiểu thấu suy nghĩ của thần linh? Các vị thần quyết định như thế nào, điều có kế hoạch riêng của Người." Khan nhắm mắt, cúi đầu trang trọng khi nhắc đến sự tồn tại tối cao vô hình. "Nhưng đúng là Người có để lại một vài lời..."
Thành chủ nhướng mày tỏ ra hứng thú.
"Là gì?"
Eulalia và Saul nghiêng đầu nhìn hắn chăm chú, và thành thật là hắn có chút cảm giác áp lực. Cứ như bây giờ hắn mới chính là nhân vật chính, trong khi gần nửa đời của hắn ở kiếp trước chỉ là nhân vật phụ nhỏ nhoi.
"Hỡi những đứa con chưa được khai sáng. Đừng mãi đắm chìm vào ngu muội. Bình minh ngày hôm nay ngươi đã thấy. Sẽ khác bình minh của ngày hôm sau."
Khan khe khẽ ngâm lại bài ca bí ẩn mà mình đã nghe được từ lúc ngâm Thần Ngữ. Không tính tới sự tồn tại của một kẻ biết cốt truyện thì cũng quá đỗi lạ lùng khi Khan có thể hiểu được ý nghĩa của nó, một ngôn ngữ khác chưa từng nghe, xa lạ và có cảm giác huyền hoặc. Nó chỉ là một đoạn ngắn tựa thơ ca bình thường, nhưng đã dính dáng đến Thần Ngữ thì có thứ gì bình thường sao?
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Partizan Belgrade vs OFK Beograd, 23h00 ngày 23/4: Không còn động lực
-
Những người giúp việc ở Trung Quốc thường được đào tạo trước khi "giao" cho gia chủ. Ảnh minh họa: Reuters
Năm ngoái, tôi có cơ hội tham gia một sự kiện tư vấn tâm lý tập thể được tổ chức bởi một công ty dịch vụ giúp việc gia đình ở Bắc Kinh dành cho các nhân viên đã ký hợp đồng. Khi mọi người đã tập trung đông đủ, người thuyết trình đặt câu hỏi cho người tham gia, rằng tại sao họ đến đây hôm nay.
“Chúng tôi muốn kiếm tiền!” – họ đồng thanh hét lên.
“Tại sao các bạn chưa có tiền” – người thuyết trình hỏi.
“Bởi vì chúng tôi không có kỹ năng” – một người trả lời. “Chúng tôi không có văn hoá” – một người khác đáp khi người diễn thuyết đi khắp phòng.
“Chúng tôi không có nền tảng”.
“Chúng tôi không làm việc để cải thiện bản thân!”
“Chúng tôi thiếu tự tin!”
Người diễn thuyết không tỏ ra bất ngờ trước những câu trả lời. “Tại sao các bạn không đi tìm một nền tảng?” – cô tiếp tục đặt câu hỏi. “Đó là vấn đề của ai nếu bạn không có cơ hội? Là vấn đề của ai nếu các bạn thiếu lòng can đảm? Là vấn đề của ai nếu các bạn không có tầm nhìn? Là vấn đề của ai nếu các bạn thiếu sự tự tin hay không khoẻ mạnh?”
“Tất cả những vấn đề này đều ở bên trong” – cô kết luận. “Tất cả đều là do chúng ta tạo ra. Tôi nói có đúng không? Hãy suy nghĩ về nó: Các bạn không phải người có lỗi ư?”.
Phải thừa nhận rằng phần lớn phần hỏi đáp này mang lại hiệu quả, nhưng trong quá trình nghiên cứu của tôi về người lao động và các công ty giúp việc gia đình ở Bắc Kinh, tôi nhận thấy rằng thông điệp này là một phần gần như không thể thiếu của cả những buổi đào tạo hay tư vấn tâm lý của các công ty.
Có một logic ẩn giấu ở đây: Các công ty đang giúp những phụ nữ nông thôn, trung niên “không có kỹ năng” nhận ra giá trị của mình, và những phụ nữ này nên trả ơn lại họ bằng dịch vụ chất lượng cao. Và khi làm như vậy, các công ty không ngừng nhắc đến địa vị thấp kém của họ trong xã hội.
Một nhóm nhỏ những người giúp việc gia đình ở Bắc Kinh mà tôi nghiên cứu – được gọi bằng tiếng Trung là “ayi” (dì) – thường làm việc toàn thời gian cho một gia đình. Công việc cụ thể của họ là trông trẻ, chăm sóc người già, nấu ăn và dọn dẹp. Để tìm gia đình thuê giúp việc, hầu hết họ phải phụ thuộc vào đơn vị môi giới.
Những công ty này không có mối quan hệ lao động chính thức nào với các “ayi”, và cũng không mua bảo hiểm thất nghiệp hay an sinh xã hội cho họ. Nhưng để thu hút khách hàng, họ phải đào tạo các “ayi” biết được vị trí của mình trong gia đình nhà chủ. Nguyên tắc quan trọng nhất trong quá trình đào tạo này chính là câu thần chú: Chủ nhà lúc nào cũng là chủ nhà. Đừng quên rằng bạn là người ngoài và là một “ayi”.
Trên thực tế, điều này có nghĩa là người giúp việc nên giữ khoảng cách với người sử dụng lao động cả về thể chất lẫn cảm xúc. Các giảng viên nhấn mạnh rằng các “ayi” không nên đặt mình ngang hàng với chủ nhà trên bàn ăn, không bày tỏ ý kiến của mình về việc gia đình, không trang điểm và dùng trang sức.
Theo các khóa đào tạo này, một “ayi” lý tưởng nên có một số phẩm chất nhất định. Đó là “tình yêu” với gia đình, công ty và khách hàng của gia chủ. Đó là kỹ năng biết im lặng, chăm chỉ và dẻo dai.
Ngoài những kỹ năng trong công việc, họ còn được đào tạo cả về cách xử lý với các tình huống phát sinh. Ảnh minh họa: SCMP Một số người giúp việc cũng được đưa tới đây để chia sẻ kinh nghiệm của mình.
Một phụ nữ tên Li cho biết cô làm giúp việc gia đình ở Bắc Kinh từ năm 2010. Thời điểm đó, gia đình cô lâm vào cảnh nợ nần. Chồng cô không thể làm việc vì các vấn đề sức khỏe, trong khi con cô vẫn đang đi học.
Tuy nhiên, một năm sau, cô đã tiết kiệm được 10 ngàn tệ, trả hết nợ, thậm chí còn mua được một chiếc tủ lạnh và máy giặt.
“Các chị em, tôi nợ công ty vì đã giúp tôi xây dựng nên nền tảng này” – cô Li nói với khán giản phía dưới.
Tất nhiên, không phải ai cũng có những trải nghiệm tích cực. Các khóa học này muốn phản ánh cả những hi sinh mà họ muốn các “ayi” nên làm để khiến khách hàng hài lòng.
Một giúp việc khác được mời đến chia sẻ kể về cách cô ấy ứng xử với một người chủ khó tính – người cố không trả đúng mức lương đã thỏa thuận với cô từ trước.
“Tôi quỳ lạy cô ấy 3 lần, mỗi lần đều cúi gập người và điều đó khiến cô ấy động lòng” – người giúp việc nói.
“Tôi là người theo đạo. Cả đời tôi chưa bao giờ phải quỳ lạy cha mẹ, mà chỉ biết quỳ lạy dưới chân đức Phật. Khi nhận được tiền, tôi nói lời tạm biệt cô ấy. Tôi muốn cô ấy phải cảm động. Tôi liên tục cúi đầu và cảm ơn cô ấy. Khi bước chân xuống cầu thang, tôi không thể cầm lòng được nữa. Tôi bắt đầu khóc”.
Một cách khác để các công ty giữ cho “ayi” làm việc ổn định là tự gọi mình là “họ ngoại” của các giúp việc – tức là người sẽ an ủi, hỗ trợ cho họ khi đã về nhà chủ.
Ở một công ty lớn mà tôi đến thăm, mỗi người giúp việc đều có một nhân viên chịu trách nhiệm chăm sóc và hướng dẫn họ. Các nhân viên này đóng vai trò như cha mẹ, thường xuyên hỏi thăm sức khỏe người lao động, giúp họ tìm được nhà tuyển dụng phù hợp, đồng hành cùng họ trong các cuộc phỏng vấn, giải đáp các thắc mắc, thậm chí đôi khi còn can thiệp khi khách hàng không chịu trả lương.
Tất cả những việc này đặc biệt quan trọng với các “ayi” nhập cư, những người thậm chí còn phụ thuộc nhiều hơn vào sự chăm sóc và quan tâm của các công ty môi giới hơn là các “ayi” trong nước.
Không phải người giúp việc nào cũng tin các công ty môi giới là “họ ngoại” của mình. Một người giúp việc mà tôi từng phỏng vấn nói rằng: “Họ luôn gọi mình là ‘bên ngoại’, nhưng gia đình thực sự của chúng ta có bao giờ bắt chúng ta làm những việc mà mình không muốn làm không?”.
Thật vậy, bất cứ khi nào người giúp việc than phiền về các điều kiện làm việc như camera được đặt trong phòng ngủ, hay họ được yêu cầu ngủ cùng những đứa trẻ mà họ chăm sóc, thì phản ứng đầu tiên của công ty luôn là bắt họ chấp nhận hoàn cảnh thay vì đối đầu với khách hàng.
Áp lực phải tuân thủ là rất lớn. Đặc biệt, các công ty sử dụng quyền kiểm soát cơ hội việc làm để định hình “ayi lý tưởng” của mình. Họ thường đặt những người được đánh giá là “ít kén chọn”, “không gây rối” và “có khả năng đối mặt với khó khăn” vào đầu hàng khi phỏng vấn. Nếu người giúp việc bị gắn mác là “kén chọn”, “không thể chịu đựng được khó khăn”, người đại diện sẽ không cố gắng giúp cô ấy tìm việc.
Ngoài ra, công ty cũng luôn khuyến khích các “ayi” sửa sang lại hình ảnh của bản thân để thuyết phục họ rằng, từ một người có kỹ năng thấp nhờ có công ty “giải cứu” mà họ trở thành một phiên bản khác hoàn toàn. Vì lòng biết ơn, họ nên “học cách hiểu, chấp nhận” và cải thiện “chất lượng” tổng thể của mình để cung cấp dịch vụ tốt hơn cho người sử dụng lao động.
Điều đáng chú ý là trong một số cuộc phỏng vấn của tôi, những người giúp việc cho biết họ đã thực sự trở thành một phần trong gia đình gia chủ. Chủ nhà thậm chí mời họ ăn Tết, đưa họ đi du lịch cùng gia đình. Nhưng yếu tố đóng góp quan trọng nhất cho những mối quan hệ này không phải là “ayi” đã làm việc chăm chỉ đến mức nào, mà là gia chủ sẵn sàng công nhận và tôn trọng những nỗ lực của người giúp việc.
Hiện tại, việc vun đắp các mối quan hệ như vậy không phải là ưu tiên của các công ty môi giới giúp việc gia đình. Nhưng khi nền kinh tế của đất nước tiếp tục phát triển và nhu cầu về người giúp việc gia đình tăng lên, mối quan hệ giữa người sử dụng lao động và người lao động được thiết lập để trở thành một trong những mối quan hệ xã hội quan trọng nhất ở Trung Quốc. Sự hòa hợp giữa 2 bên không thể chỉ có được từ khả năng chịu đựng và lòng biết ơn từ một phía. Sự bình đẳng và tương hỗ một cách chân thành cũng cần đến sự tôn trọng lẫn nhau.
Bài viết của tác giả Liu Yuting – người đã tiến hành nghiên cứu về cuộc sống của những người giúp việc gia đình.
Gia đình nghèo ở Bắc Giang 13 năm nuôi con cho thầy giáo tù tội
Thời gian đầu ôm đứa con mắc bệnh bẩm sinh của chủ cũ về nuôi, gia đình chị Hồng phải bán con bò lấy tiền chạy chữa cho cậu bé.
" alt="Osin Trung Quốc được 'huấn luyện' phải biết ơn và nhẫn nhịn với chủ">Osin Trung Quốc được 'huấn luyện' phải biết ơn và nhẫn nhịn với chủ
-
"Việt Nam đang đối mặt với 3 vấn đề liên quan đến đột quỵ là tỷ lệ mắc cao, tử vong tương đương ca mắc và trẻ hóa tuổi mắc bệnh", PGS Nguyễn Duy Tôn, Giám đốc Trung tâm Đột quỵ, Bệnh viện Bạch Mai nói tại Tọa đàm Những đổi mới trong chăm sóc sức khỏe tim mạch và điều trị đột quỵ, chiều 5/12 tại Hà Nội. Đây là phiên tọa đàm thứ 4 thuộc Tuần lễ Khoa học Công nghệ VinFuture 2024. Thực tế, số bệnh nhân đột quỵ vào Trung tâm tăng qua các năm. Năm 2023, các bác sĩ tiếp nhận 13.228 người, tăng hơn 2.000 ca so với năm trước đó, khoảng 8% là người trẻ. Trung bình mỗi ngày, nơi này tiếp nhận 50-55 bệnh nhân, ngày cao điểm đến 60 bệnh nhân. Đầu năm nay, Bệnh viện Bạch Mai phải mở rộng giường điều trị đột quỵ để đáp ứng nhu cầu bệnh nhân.
Bộ Y tế thống kê Việt Nam mỗi năm có khoảng 200.000 người đột quỵ, tỷ lệ tử vong khoảng 40%. Đặc biệt, số người trẻ bị đột quỵ đang có xu hướng tăng. Người trẻ và người trung niên chiếm khoảng 30% tổng ca đột quỵ. Tại các bệnh viện, tỷ lệ đột quỵ ở người trẻ tuổi trung bình tăng khoảng 2% mỗi năm, trong đó số nam giới nhiều gấp 4 lần nữ.
" alt="Nam giới đột quỵ nhiều gấp 4 lần nữ">Nam giới đột quỵ nhiều gấp 4 lần nữ
Cô dâu Cecelia Kok 65 tuổi và chú rể Chan Jer Ping 48 tuổi. Ảnh: The Star Sau thất bại ở cuộc hôn nhân đầu tiên, họ vẫn giữ sự lạc quan và tin tưởng vào cuộc sống. Ảnh: The Star Đám cưới của cặp đôi được gia đình và bạn bè ủng hộ. Ảnh: The Star Hôn nhân 'chia xa rồi đoàn tụ' của vợ chồng ở miền Tây
Cưới nhau được đôi ngày, đôi vợ chồng trẻ đứng trước nỗi đau chia li người Nam kẻ Bắc. Trên ga tàu, cả hai bịn rịn nắm tay, nhìn nhau trong nước mắt." alt="Cô dâu 65, chú rể kém 17 tuổi: Không bao giờ quá muộn để tìm thấy tình yêu">Cô dâu 65, chú rể kém 17 tuổi: Không bao giờ quá muộn để tìm thấy tình yêu
-
Nhận định, soi kèo Olimpia Asuncion vs Penarol, 5h00 ngày 24/4: Mệnh lệnh phải thắng
-
Ông bố trẻ chia sẻ clip lên mạng xã hội với mục đích cảnh báo các bậc phụ huynh cẩn thận trẻ nhỏ với cửa cuốn.
Bé trai 3 tuổi lơ lửng trên không do bám tay vào cửa cuốn. Ảnh cắt từ clip. Đoạn clip nhanh chóng nhận được hàng triệu lượt xem, bày tỏ cảm xúc, bình luận và chia sẻ từ cộng đồng mạng. Nhiều người nhắc nhở nhau sử dụng cửa cuốn cẩn thận khi trong nhà có trẻ nhỏ.
"Ông bố sau pha này chắc 'đau tim' quá. Bọn nhỏ nghịch lắm, thích khám phá, thích thể hiện mà".
"Sơ hở tý là lên nóc nhà ngay. Con nó thích quá tưởng mình là siêu nhân bay được. Cũng may bố phát hiện kịp thời. Nguy hiểm quá".
"May là bé bám chắc tay đấy, chứ ngã ngửa ra đằng sau là mệt mỏi. Các gia đình nên chú ý đến trẻ con nhiều hơn".
"Phải để ý cửa cuốn, rất nguy hiểm. Đấy là trường hợp cửa mở lên đã đau tim rồi. Nhiều vụ cửa hạ xuống khiến bé bị kẹp cửa đấy".
Clip: Nhân vật cung cấp
Lớp học đặc biệt trong căn biệt thự và mối tình đẹp của chàng trai nhà giàu
Những năm 2000, lớp học trong căn biệt thự 800m2 vẫn được duy trì. Biết bao thế hệ học sinh có tuổi học trò tươi đẹp ở mái trường này." alt="Ông bố trẻ hoảng hốt thấy con trai 3 tuổi lơ lửng trên cửa cuốn">Ông bố trẻ hoảng hốt thấy con trai 3 tuổi lơ lửng trên cửa cuốn
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Olimpia Asuncion vs Penarol, 5h00 ngày 24/4: Mệnh lệnh phải thắng
- Giọng hát Việt tập 3: Xuất hiện hotboy khiến 4 HLV 'chặt' nhau không kiêng nể
- Cấm hay không cấm, tôi vẫn chụp ảnh khoả thân
- Dàn giai nhân nóng bỏng của 'sát thủ tình trường' Cristiano Ronaldo
- Nhận định, soi kèo Urawa Reds vs Sanfrecce Hiroshima, 17h30 ngày 25/4: Khách thất thế
- Nước mắt trong show chia tay 365
- Giai đoạn đổi mới: Những hình ảnh không thể nào quên thời kỳ đổi mới
- Tử vi cung hoàng ngày 17/6: Bạch Dương suy nghĩ kỹ về tương lai
- Nhận định, soi kèo Suwon FC vs Jeonbuk Hyundai Motors, 12h00 ngày 26/4: Tập trung quốc nội
- Đi xem nghệ thuật dưới ga tàu điện ngầm
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Feyenoord vs PEC Zwolle, 02h00 ngày 26/4: Không được phép mất điểm
- Ronaldo lập một loạt kỷ lục: CR7 vượt mọi giới hạn
- Năm hoàng tử trên thế giới khiến các thiếu nữ phát cuồng
- Tâm sự người đàn ông bóc bánh trả tiền 1 lần mà ân hận suốt 10 năm
- Nhận định, soi kèo Deportivo Xinabajul vs Guastatoya, 09h00 ngày 24/4: Ngắt mạch toàn thua
- Sơn Tùng tung bản remix 'Chạy ngay đi' đúng ngày sinh nhật
- Cuộc sống thôn quê của hot girl Tứ Xuyên khiến dân mạng thích thú
- Thanh tra nhận hối lộ
- Nhận định, soi kèo Atletico Madrid vs Rayo Vallecano, 2h30 ngày 25/4: Khó có bất ngờ
- Hoa hồng trên ngực trái tập 3: Thái bắt vợ xin lỗi tiểu tam bất kể đúng sai
- Chuyện tình của chàng trai Thái Nguyên và người phụ nữ hơn 11 tuổi
- DIễn viên Về nhà đi con kể chuyện từng chết đi sống lại vì sinh non
- Nhận định, soi kèo Qaradag Lokbatan vs Difai Agsu FK, 20h00 ngày 24/4: Đứng im bét bảng
- Trương Quỳnh Anh, Hoàng Anh và dàn sao 'Ký túc xá' sau 12 năm
- Hang động đẹp lung linh vừa phát hiện ở Quảng Bình
- Cải tạo nhà trong hẻm bên sông, tạo khoảng trời hạnh phúc cho gia chủ
- Soi kèo góc Bilbao vs Las Palmas, 0h00 ngày 24/4
- Tâm sự việc phát hiện bố ngoại tình nhưng tiểu tam là người tôi không thể ngờ
- Cải tạo nhà trong hẻm bên sông, tạo khoảng trời hạnh phúc cho gia chủ
- Nhạc kịch Chuyện tình nàng Giáng Hương
- 搜索
-
- 友情链接
-