当前位置:首页 > Bóng đá > Nhận định, soi kèo Le Havre vs Toulouse, 23h15 ngày 23/2: Sân nhà mất thiêng 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Nhận định, soi kèo Tekstilac Odzaci vs Radnicki 1923 Kragujevac, 22h00 ngày 21/2: Khó tin tân binh
Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump (Ảnh: New York Times).
"Tôi rất vinh dự thông báo, tôi sẽ đến Paris vào ngày 7/12 tới để dự lễ mở cửa trở lại Nhà thờ Đức Bà Paris tráng lệ, nơi đã được phục hồi hoàn toàn sau trận hỏa hoạn cách đây 5 năm. Đó sẽ là một ngày rất đặc biệt", Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump viết trên mạng xã hội Truth ngày 2/12.
Ông cũng dành lời khen cho nhà lãnh đạo Pháp: "Tổng thống Emmanuel Macron đã làm một việc tuyệt vời khi khôi phục lại vẻ huy hoàng của Nhà thờ Đức Bà và còn hơn thế nữa".
Nhà thờ Đức Bà Paris bị hư hại nghiêm trọng sau một vụ hỏa hoạn vào năm 2019. Buổi lễ mở cửa trở lại Nhà thờ Đức Bà Paris dự kiến có sự tham dự của khoảng 50 nguyên thủ và quan chức cấp cao trên thế giới.
Reutersdẫn nguồn thạo tin cho biết, chính phủ Pháp đã mời Tổng thống đắc cử Mỹ tới dự buổi lễ. Đội ngũ của ông Trump đã thảo luận với văn phòng của Tổng thống Pháp Emmanuel Macron về chuyến thăm trong nhiều ngày.
Đây sẽ là chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của ông Trump kể từ khi giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng trước.
Thông tin được đưa ra không lâu sau khi ông Trump thông báo chọn thông gia Charles Kushner làm đại sứ Mỹ tại Pháp.
CNNgần đây đưa tin Tổng thống Macron đang có kế hoạch mời ông Trump, và Giám đốc điều hành Tesla, SpaceX Elon Musk tới Paris để dự hội nghị thượng đỉnh về trí tuệ nhân tạo vào đầu tháng 2 tới.
" alt="Chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump"/>Chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump
Nhận định, soi kèo Arema FC vs PSIS Semarang, 15h30 ngày 24/2: Điểm tựa sân nhà
Tôi năm nay mới 26 tuổi, hiện đang làm phiên dịch cho 1 công ty xuất nhập khẩu lớn. Còn chồng tôi 30 đang làm kỹ sư cầu đường. Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống gia đình nhỏ của tôi đầy ắp tiếng cười và niềm vui bên thành viên mới. Vậy mà, tôi không thể ngờ được, chồng lại có thể xúc phạm mình như thế.
Chúng tôi yêu nhau 2 nằm rồi cưới. Chồng tôi là người cẩn thận, tốt tính, nhưng cục cằn. Vừa cưới xong thì anh xin chuyển sang làm thiết kế chứ không phải thi công nữa nên được ở nhà thường xuyên. Còn tôi cũng may mắn hơn khi sau cưới được thăng lên làm thư ký của giám đốc điều hành. Lên chức đồng nghĩa với việc bận bịu tối ngày, công tác, họp hành liên miên. Nhiều lúc tôi không còn chút thời gian nào cho gia đình nữa.
Vì thế mà chồng tôi càng ngày càng tỏ ra khó chịu. Nhất là khi biết người quản lý trực tiếp của tôi là anh chàng người Pháp, đẹp trai phong độ. Anh tỏ ý ghen tuông mù quáng, nghi ngờ tôi và anh người Pháp kia lăng nhăng ngoài luồng. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi bất hòa chỉ vì thói lúc nào cũng sợ mất vợ của chồng. Lúc nào anh cũng nghĩ môi trường thoải mái thì sẽ dễ sinh hư. Chính cái tư tưởng ấy đã giết chết hạnh phúc của gia đình tôi khi mới chỉ bắt đầu.
Mỗi lần về muộn, anh lại cao giọng: "Tiếp Tây có mệt không?". Cái kiểu hỏi móc đó làm tôi khó chịu vô cùng nhưng tôi vẫn chịu nhịn và lờ đi.
![]() |
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. (Ảnh minh họa) |
Thấy tình hình ngày càng không ổn, tôi bắt đầu muốn chuyển vị trí để có thời gian chăm sóc chồng và sớm sinh con để anh bớt tính ghen tuông. Từ vị trí thư ký ấy, tôi chuyển về phòng hành chính ngày 8 tiếng. Sau khoảng 1 tháng ổn định công việc, tôi may mắn biết mình mang thai, tôi vui lắm và định dành cho chồng 1 bất ngờ lớn vào buổi tối. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.
Trong suốt thời gian bầu bí đó, chồng tôi không quan tâm mẹ con tôi là mấy, thái độ của chồng làm tôi tủi thân và không khỏi suy nghĩ : "Cứ làm như con người khác không bằng". Ấy vậy mà đúng là chồng tôi nghĩ vậy thật.
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. Lần 2 là ngay ngày hôm sau khi tôi vẫn ở viện, anh vào mang theo một tờ đơn ly hôn nói tôi ký vào vì anh khẳng định đó không phải là đứa con của anh. Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?”. Anh bỏ lửng rồi đi thẳng.
![]() |
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. (Ảnh minh họa) |
Thật nhục nhã vì bị chồng nghi ngờ và nói oang oang trước bao nhiêu người. Tôi không cố gắng giải thích, vì rõ ràng đứa trẻ là con của tôi và chồng. Trông nó cũng không có nét nào gọi là "lai Tây", vậy mà chồng tôi nhìn kiểu gì lại ra như vậy. Tôi xin phép bố mẹ chồng được về nhà ngoại luôn với lý do để bà ngoại cháu tiện chăm sóc vì bà đã nghỉ hưu, còn bà nội vẫn bận đi làm. Trước khi ra viện, tôi không quên làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. Nghĩ mà uất ức quá, rõ ràng là người có trình độ, hiểu biết mà lại ghen tuông mù quáng đến như thế. Đến nỗi còn chối bỏ con thơ và làm vợ bị tổn thương nghiêm trọng khi vừa sinh con được 2 ngày. Lần này tôi cũng quyết ly hôn, để anh phải hối hận vì những gì đã nói, đã làm với hai mẹ con tôi. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Gửi kết quả xét nghiệm ADN và đơn ly hôn ký sẵn tên đến cho chồng"/>Gửi kết quả xét nghiệm ADN và đơn ly hôn ký sẵn tên đến cho chồng
Tôi năm nay 28 tuổi, học hành đàng hoàng, công việc ổn định phải mỗi tội thích tụ tập bạn bè. Tôi có thể chơi quên ngày tháng, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ bỏ bê công việc cơ quan. Bố mẹ tôi thường than phiền bởi tối nào tôi cũng đi chơi với bạn bè, nhậu nhẹt tới tận đêm khuya mặc dù tôi không uống được nhiều và ít khi say nhưng tôi muốn ngồi hàn huyên, chém gió với mọi người.
Ban đầu, bố mẹ luôn buồn, chán nản về thói quen này của tôi nhưng dần dần thấy tôi vẫn tu chí làm ăn, không sa đà, tệ nạn nên dần cũng xiêu lòng. Bố mẹ chỉ tâm nguyện tôi bớt đi buổi tối, bớt tụ tập bạn bè và về nhà sớm hơn là được. Người yêu tôi năm nay 24 tuổi, là một cô gái dễ gần, tuy không phải “sắc nước nghiêng thành” nhưng dễ nhìn và có duyên.
Thực lòng mà nói, tôi quen em ở những buổi nhậu khuya, tôi đi cùng bạn và em cũng vậy. Rồi khi hai đám nhập hội giao lưu, tôi làm quen được với em. Suốt 1 năm qua, tôi thấy em rất ổn và hơn hết tôi thấy vui, thoải mái khi ở cạnh em. Bạn gái tôi là kế toán của một công ty tư nhân, gia đình ở quê nhưng cũng khá giả và bản thân em cũng chăm chỉ, tháo vát chẳng ai chê được lời nào.
Quen nhau được nửa năm, tôi đưa em về ra mắt bố mẹ. Vì em đảm đang tháo vát, nhẹ tính nhẹ nết lại quan tâm tới mọi người nên bố mẹ tôi rất ưng lòng. Bố mẹ tôi nói, em cứ qua nhà tôi tự nhiên để quen nề nếp gia đình, thói quen sinh hoạt để sau này về làm dâu khỏi bỡ ngỡ. Có lẽ đó là tín hiệu “bật đèn xanh” thay cho lời nói đồng ý của bố mẹ. Như được mở lời, em qua nhà tôi thường xuyên, hết giờ làm em lại qua nhà tôi cơm nước, dọn dẹp đỡ đần cho bố me tôi tới tận khuya mới về.
Khi nhà tôi có công việc, giỗ tết, em đều xăm xắn, đảm đang. Họ hàng ở quê lên đều khen tôi tốt phúc, kén được vợ đảm đang, nhanh nhẹn. Đối với các em của tôi, em cũng hòa đồng, cởi mở, thân thiện chẳng có điều tiếng gì. Thấy mọi người nhận xét tích cực về con dâu tương lai, bố mẹ tôi cũng vui vẻ, hài lòng.
Cách đây 3 tháng, bố mẹ tôi đã qua nhà em nói chuyện người lớn và định ngày cưới cho chúng tôi. Cũng chính vì thế này mà giờ hai gia đình đều rơi vào tình thế khó xử, nhắm mắt cho qua cũng khó mà dừng lại cũng không dễ.
![]() |
Bố mẹ tôi nhìn em đổ gục bên chai rượu mà ngán ngẩm |
Vì đã nói chuyện người lớn với nhau nên em chẳng ngại ngần qua đêm ở nhà tôi luôn. Cũng vì thế, em để lộ ra nhiều thói quen “khó đỡ” mà người gia giáo, truyền thống như mẹ tôi không thể chấp nhận. Trước đây, chúng tôi vẫn đi chơi, đi nhậu cùng nhau dù em có say sưa gì thì bố mẹ tôi cũng không biết.
Nhưng khi em sinh hoạt cùng nhà tôi thì đương nhiên, sau mỗi cuộc vui tôi phải đưa em về nhà cùng. Em uống rượu khá tốt và có vẻ rất thích uống. Dù bạn của tôi hay bạn của em, em cũng chẳng ngần ngại, giao lưu nhiệt tình. Một tuần trước và sau tết dương, đêm nào chúng tôi gặp gỡ bạn bè và điều trớ trêu, hôm nào em cũng uống nhiệt tình, uống hết mình và tôi phải đưa em về trong tình trạng say mềm, không biết gì. Một hai hôm đầu, tôi còn nói với bố mẹ, do em đỡ chén cho tôi nên say.
Nhưng đến ngày thứ ba trở đi, tôi chẳng còn lý do gì, chỉ im lặng đưa em vào nhà. Bỏ mặc tôi với “bãi chiến trường” của em thì xót con trai, nên mẹ tôi- mẹ chồng tương lai của em lại lúi húi dọn dẹp, lau chùi, thay quần áo cho em. Dù không hài lòng nhưng mẹ tôi chưa ý kiến gì. Cho đến hôm vừa rồi, cách đây 1 tuần là sinh nhật mẹ. Năm nay mẹ nói tổ chức trong gia đình, vừa chào đón dâu mới, vừa tiết kiệm lại có “đất” cho em trổ tài.
Vợ tôi xăm xắn, làm cả mâm đồ ăn, món nào cũng ngọn, hấp dẫn và lạ khiến gia đình tôi hài lòng. Trong trong bữa tiệc, em lại “trổ” luôn tài uống rượu của mình khiến bố mẹ tôi ngán ngẩm. Ban đầu là chúc mẹ tôi, chúc lần lượt mọi người. Sau đó em uống riêng với bố tôi.
Càng uống, rượu càng vào, cứ thế tôi chẳng ngăn nổi em. Không ai uống nữa thì tự em rót uống một mình cho đến khi đổ gục xuống bàn. Thực lòng, tôi và bố mẹ cũng ngăn em nhưng em đều hất tay ra nói “đừng kiềm chế em, em đang vui, để em uống”. Rồi chẳng ai buồn ngăn em nữa.
Bữa tối hôm đó của gia đình tôi vì em và những hành động của em mà mất vui. Tôi đọc được nỗi buồn và sự thất vọng trong mắt mỗi người. Không ai nói với ai lời nào, mọi người đứng lên hết, chỉ còn tôi với em ngồi đến khi em đổ gục. Sáng hôm sau, mẹ gọi riêng tôi nói chuyện, mẹ không chấp nhận người con dâu như thế.
Mẹ muốn tìm người con dâu có thể quản lý và kiềm chế được thói chơi bời, tỉnh ngộ được tôi. Còn em buông thả, lãng tử hơn tôi thì đó không phải người mẹ tôi cần. Mặc cho tôi thanh minh, câu trả lời của mẹ vẫn là không. Rồi mẹ nói chuyện với em, giá như em xin lỗi và hứa hẹn sửa chữa thì mẹ đỡ tức nhưng em nói “con không thấy có gì xấu. Con chỉ uống khi vui chứ bình thường không bao giờ con uống.
Phụ nữ uống được là tốt, sẽ giúp chồng ngoại giao”. Mỗi lời nói của em như chọc tức mẹ, mẹ tôi tuôn ra hết những suy nghĩ, ấm ức trong lòng bấy lâu nay. Và kết luận của mẹ là em không phù hợp với vị trí dâu trưởng của gia đình, dòng họ. Mẹ sợ rằng, mỗi dịp lễ tết, vì vui em lại say túy lúy, mất mặt họ hàng, phá vỡ gia phong.
Cũng trong ngày hôm đó, mẹ tôi cũng gọi điện cho bố mẹ em kể chuyện xảy ra suốt tuần qua. Mặc cho bố mẹ em xin lỗi, hứa sẽ chỉ bảo, mẹ tôi lạnh lùng từ hôn và nói sẽ xuống tận nhà xin lỗi. Chỉ báo cho gia đình bên ấy biết để dừng lo việc cưới xin. Mẹ tôi nói em ngoài trừ sự buông thả, nát rượu thì mẹ không chê điều gì. Nhưng khuyết điểm kia của em không thể cứu chữa, chưa làm dâu còn nể ngại mà đã thế, chắc khi không còn ngại sẽ đi về đâu?
Tôi và em đang trong tình thế khó xử, tôi thực lòng yêu em. Nhưng tôi cũng không thể thuyết phục được bố mẹ gật đầu trong tình huống này. Hôm qua, theo lời mẹ, em đã dọn ra khỏi nhà tôi. Nhìn em khóc tôi thấy thương vô cùng, lúc em đi, mẹ tôi cũng chảy nước mắt nhưng lòng mẹ vẫn như sắt, mọi lời của tôi chẳng thể lay chuyển.
Em cũng hứa với tôi sẽ thay đổi, bỏ rượu, sống đứng đắn hơn. Và hơn hết, tôi muốn giữ hạnh phúc của mình nhưng biết làm gì để thay đổi được mẹ đây? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
(Theo Công luận)
" alt="Bố mẹ nhất quyết từ hôn khi biết vợ tương lai của tôi 'nát rượu'"/>Bố mẹ nhất quyết từ hôn khi biết vợ tương lai của tôi 'nát rượu'