Nhận định, soi kèo Jamshedpur vs Odisha, 21h00 ngày 5/3: Mùa giải sớm kết thúc
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Urartu vs Ararat -
Bỏ học, đục cửa, khoét tường… theo đuôi ngựa Kết buồn 'vua ngựa' Năm Gò Công: Cùng chiến mã sống rìa nghĩa trang Sài GònCách đây ít năm, khi đến nghĩa trang Bình Hưng Hòa (phường Bình Hưng Hòa A, quận Bình Tân, TP.HCM), người ta vẫn thấy bóng dáng những ngựa đua lực lưỡng lấp ló sau các dãy mộ san sát nhau.
Ngày còn sống, “vua ngựa” Năm Gò Công ngậm ngùi “lùa” bầy “chiến mã” vào góc nghĩa trang chờ trường đua Phú Thọ mở cửa trở lại. Ảnh: Nguyễn Sơn Thời điểm ấy, mỗi buổi sáng, người dân sống bên rìa nghĩa trang vẫn nghe thấy tiếng ngựa hí vang trời. Chúng là đàn “chiến mã” tạo nên tên tuổi của ông “vua ngựa đua” Năm Gò Công.
Bây giờ, những thanh âm ấy trở thành ký ức và niềm khắc khoải của anh Nguyễn Phước Danh (con trai ông Năm Gò Công). Anh Danh cho biết, cha anh tên thật là Nguyễn Văn Tường, người gốc Gò Công, tỉnh Tiền Giang, vừa mới mất cách đây không lâu.
Ông Tường có hơn 70 năm kinh nghiệm nuôi, huấn luyện và cung cấp ngựa cho trường đua Phú Thọ. Ông nuôi, huấn luyện loài động vật này từ khi còn là một cậu bé “ăn chưa no lo chưa tới”.
Ông mê ngựa đến nỗi từng bỏ học, đục cửa, khoét tường trốn ra khỏi nhà chỉ để được đi theo đuôi con ngựa của người đánh xe ngựa thồ. Lớn hơn một chút, ông cãi cha mẹ, từ chối học nghề bác sĩ để ở nhà nuôi ngựa.
Trải qua nhiều thăng trầm, năm 1989, khi trường đua Phú Thọ (TP.HCM) hoạt động trở lại, ông quyết định mở lò luyện ngựa đua và sớm trở thành ông vua không ngai trong nghề.
Nương náu trong nghĩa trang, bầy ngựa hay sống tạm bợ trong những chiếc chuồng rách nát. Ảnh: Nguyễn Sơn Cho đến nay, nhắc đến vua ngựa Năm Gò Công, những ai từng đam mê môn thể thao đua ngựa đều ngả mũ kính phục. Giới trong nghề nhận định, ngựa của Năm Gò Công không chỉ đẹp mã mà còn có sức bền, sức rướn, dẻo dai khác lạ. Ông có thể nhận biết một con ngựa hay ngay từ khi chúng mới lọt lòng.
Đặc biệt, ông có bài thuốc bí truyền giúp ngựa đua vượt qua những chấn thương, bệnh tật để có sức bền khó ngờ.
Thời hoàng kim của mình, ông sở hữu hơn 30 “chiến mã” luôn giật giải cao mỗi khi tung vó trên đường đua như: Hồng Yến 1, Hồng Yến 2, Triệu Hồng Ngọc, Triệu Yến Linh… Tuy nhiên, khi trường đua đóng cửa, những “chiến mã” từng là ánh hào quang của ông bỗng chốc trở thành gánh nặng.
Ngựa không được đua, ông không có tiền để nuôi. Nghề hay hết thời, ông ngậm ngùi thuê mấy công đất ở góc nghĩa trang Bình Hưng Hòa làm nơi chăm ngựa.
Nghề nuôi ngựa đua lụi tàn
Dẫn phóng viên đi xem con ngựa cuối cùng còn sót lại nơi từng là “đại bản doanh” của những “chiến mã”, anh Danh nói: “Cha tôi quý ngựa và mê nghề lắm. Khi trường đua đóng cửa, ông buồn vô cùng. Thời điểm đó, nhiều lò luyện ngựa bán ngựa, treo cương bỏ nghề. Riêng cha tôi thà bán nhà, bán đất chứ không chịu bán ngựa”.
Anh Danh, con trai “vua ngựa đua” day đứt khi phải bán đàn ngựa, bỏ nghề luyện ngựa đua. Ảnh: Nguyễn Sơn. “Thiếu kinh phí chăm sóc bầy ngựa, ông thuê đất, đóng chuồng tạm bợ tại góc nghĩa trang Bình Hưng Hòa. Hằng ngày, ông ở đây cùng bầy ngựa và nuôi hy vọng một ngày nào đó trường đua sẽ mở cửa trở lại”, anh Danh cho biết.
Thế nhưng, đến tận những ngày cuối đời, điều ông Năm Gò Công mong mỏi vẫn không thành hiện thực, trường đua chưa được mở lại. Không thể đợi thêm, ông ôm theo niềm tiếc nuối nghề hay lụi tàn về cõi vĩnh hằng.
Anh Danh nói, nuôi một con ngựa thường đã khó, chăm sóc, huấn luyện một con ngựa đua còn khó và tốn kém bội phần. Cơm áo gạo tiền, ngựa đua không còn đất dụng võ, các con ông bán dần đàn ngựa để trang trải cuộc sống.
Những chuồng trại nuôi ngựa khi xưa giờ trở thành chỗ nuôi dê, nhốt gà. Anh Danh tâm sự, cuộc sống khó khăn, dù rất xót xa nhưng anh và các anh em của mình đành buông bỏ nghề nuôi ngựa đua.
Anh vẫn sống bám rìa nghĩa trang nhưng không còn chăm ngựa nữa. Anh chuyển sang nuôi gà, nuôi dê để phù hợp với thời thế.
Cố với tay để vuốt ve đầu con ngựa đã lộ vẻ già yếu, anh Danh cười buồn, nói: “Đây là con ngựa cuối cùng ở đây. Nó tên Triệu Yến Linh, từng là con ngựa nổi tiếng, đua thắng nhiều giải. Nó già yếu rồi”.
“Vì đua quá sức nên gây giờ chân nó phù lên. Vài hôm nữa, nó cũng không còn ở đây. Người ta gửi tiền mua nó rồi, tôi chỉ đang chăm giúp lúc họ chưa đến bắt thôi. Từ nay, ở đây không còn ngựa đua nữa”, anh Danh lộ rõ sự tiếc nuối.
Như để tìm lại thêm chút ký ức về thời hoàng kim của cái nghề nuôi ngựa đua của gia đình, anh chỉ tay về phía dãy nhà tạm bợ, xập xệ bên rìa nghĩa trang. Anh nói: “Trước đây, nhà tôi nuôi ngựa dọc theo dãy nhà này cho đến hết phần đất nghĩa trang. Giờ thì hết rồi”.
Hết thời, những chuồng ngựa giờ trở thành nơi thả gà, nhốt dê. Ảnh: Nguyễn Sơn Nói xong, anh thở dài và phân trần, ai cũng tiếc và buồn khi phải bán đi bầy ngựa, bỏ luôn cái nghề đã đem lại danh tiếng cho gia đình.
Thế nhưng, là ngựa đua mà không được đua thì khác gì làm tướng không được đánh trận. Nuôi chỉ khiến ngựa cuồng chân, thêm gánh nặng kinh tế nên con cái ông Năm Gò Công cắn răng bán lần hồi những con ngựa tốt.
“Vào thế phải bán nhưng chúng tôi không bán ngựa thịt mà bán cho các khu du lịch, đoàn làm phim… Như thế, chúng tôi cảm thấy đỡ xót xa phần nào. Dù vậy, giá ngựa vẫn rẻ lắm. Hết thời, ngựa đua, ngựa kéo, ngựa thịt cũng như nhau mà thôi”, anh Danh chua chát nói.
Ông Phạm Văn Thành, cán bộ phòng Kinh tế - Môi trường phường Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, TP.HCM cho biết: “Đã rất lâu phường không còn hộ nào nuôi ngựa. Số ngựa được nuôi trong nghĩa trang Bình Hưng Hòa cũng không còn. Trước đó và bây giờ, phường cũng không nghe người dân phản ánh việc người dân nuôi ngựa trong nghĩa trang gây ảnh hưởng đến vệ sinh, cảnh quan môi trường”.
Cụ ông 95 tuổi hoàn thành mục tiêu đạp xe 100.000 dặm
Cụ Bob Mettauerđược cả nước Mỹ biết đến với biệt danh: Bicycle Bob (tạm dịch là cụ già Bob chuyên đạp xe đạp). Ở tuổi 95, cụ đã hoàn thành mục tiêu đạp xe 100.000 dặm của mình.
"> -
Hẹn hò một năm, tôi và Tùng mới quyết định đi đến hôn nhân. Tôi là người coi trọng hôn nhân và luôn biết vun vén cho gia đình. Tùng vốn thích bay nhảy, sống tự do. Vợ uất nghẹn chứng kiến chồng ngoại tình trong biệt thự vườnKhi anh ngỏ lời cầu hôn, tôi đã hỏi rõ, xem anh thực tâm muốn làm đám cưới hay chưa? Tùng một mực nói muốn có gia đình để xây đắp. Anh đã khóc và hứa rằng, cả cuộc đời này sẽ chỉ yêu mình tôi.
Tôi ngờ đâu, mọi lời nói đều bay theo gió khi cuộc hôn nhân bước qua năm đầu tiên.
Thời điểm này, tôi mới sinh con nên về quê, tiện cho bà ngoại chăm sóc. Cuối tuần, Tùng về chơi với vợ con.
Một lần, tôi rụng rời phát hiện trong zalo của anh có đoạn trò chuyện với gái lạ. Hai người xưng hô với nhau là vợ chồng. Tôi linh cảm họ đã đi quá giới hạn, bởi những lời lẽ đó rất nhạy cảm.
Những tin nhắn đó, tôi chụp lại rồi giữ làm chứng cứ. Tuy nhiên, tôi chưa vội làm ầm ĩ mà lẳng lặng tìm hiểu.
Người tình của chồng tôi là người đàn bà từng qua 3 lần đò. Chị xinh đẹp, cuốn hút và giàu có. Tôi nhìn lại bản thân mình, nhan sắc bình thường, công việc văn phòng. Sau sinh, tôi cũng cố tập tành lấy lại vóc dáng, ăn mặc điệu đà nhưng nhìn vẫn mập mạp, quê mùa.
Chồng tôi làm cho công ty máy tính, thu nhập bình thường. Mỗi tháng được 7
triệu, anh chỉ gửi về cho tôi 500 nghìn mua bỉm cho con.
Chi phí chăm con tốn kém nhưng tôi có chút tiền tiết kiệm khi chưa lấy chồng nên thời gian ở cữ không quá khó khăn. Nhìn chung, mọi việc liên quan đến khám thai, ăn uống, sinh đẻ tôi đều tự xoay sở.
Trở lại chuyện anh ngoại tình, tôi lần mò được thông tin của người phụ nữ đó và quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng.
Chồng ban đầu còn chối quanh rồi chuyển sang đổ lỗi là tôi không quan tâm đến anh ấy. Anh còn nói hai vợ chồng tôi không hòa hợp nên mới tìm cảm giác lạ bên ngoài.
Những lời anh nói như mũi dao đâm vào trái tim tôi. Tôi khẳng định, mình luôn nhường nhịn, chăm sóc chồng chu đáo. Anh muốn làm gì tôi cũng ủng hộ hết mức.
Tôi cho rằng mọi lý do của anh đều là ngụy biện nên viết đơn ly hôn. Chồng van nài, xin lỗi và hứa hẹn sẽ chấm dứt với chị ta. Bố mẹ tôi khuyên con gái, cho chồng cơ hội sửa sai.
Tôi mủi lòng bỏ qua, vì thương con và cũng tin anh. Vợ chồng làm hòa được 1 tuần, tôi đau đớn phát hiện anh vẫn lén lút nhắn tin với người phụ nữ kia.
Nhân lúc chồng bắt xe trở lại thành phố, tôi bí mật leo lên taxi theo sau.
Anh lên Hà Nội là đến thẳng căn biệt thự vườn khá đẹp, rộng rãi. Hôm đó có bữa tiệc sinh nhật nên khách khứa ra vào nườm nượp.
Tôi theo một người làm vệ sinh, lẻn vào bên trong, đảo mắt tìm chồng. Giữa lúc đó, tiếng cười nói huyên náo ở một bàn tiệc vang lên. Chồng tôi đang ôm eo một phụ nữ mặc váy trễ nải, trao cho chị nụ hôn nồng cháy giữa bao người.
Người phụ nữ dõng dạc giới thiệu chồng tôi là bạn trai của chị. Trong lúc họ đang nâng cốc uống rượu, tôi lao đến hét lên đầy đau đớn và túm tóc người phụ nữ.
Hai bên giằng co, chồng tôi lao vào kéo vợ ra. Anh buông lời cay đắng rồi liên tục đuổi tôi về.
Người tình của chồng tôi không hề lúng túng mà luôn giữ thái độ bình tĩnh.
“Em đánh ghen làm gì? Chị với chồng em có quan hệ nhưng là anh ấy tự nguyện. Em xem lại mình đi, đến bản thân còn không thương thì chồng nào thương nổi”.
Sau câu nói chua chát của chị, nước mắt tôi trào ra. Tôi luôn dành cho chồng niềm tin và tình yêu tuyệt đối. Bởi vậy, khi bị anh phản bội, tôi như rơi xuống hố sâu tuyệt vọng.
Liệu tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Vợ bỏ chồng giàu có để chạy theo anh xe ôm ‘tay trắng’
Ly hôn gần nửa năm, tôi vẫn không cam lòng khi bị một tên đàn ông không có gì trong tay cướp đi hạnh phúc của mình.
"> -
Tôi năm nay 29 tuổi, làm cho công ty nước ngoài. Thu nhập của tôi mỗi tháng được 20 triệu đồng. Tâm sự của anh chàng lương tháng 20 triệu vẫn bị bạn gái chê bất tàiGia đình tôi ở Hà Nội nên tôi không mất tiền thuê nhà. Hàng tháng tôi đưa mẹ 4 triệu tiền ăn uống, còn đâu tôi gửi tiết kiệm và tiêu xài riêng.
Người yêu kém tôi 3 tuổi, làm cho công ty mỹ phẩm. Em xinh xắn, ăn nói nhẹ nhàng. Tôi dành khá nhiều tình cảm cho em, hi vọng tương lai lâu dài.
Ảnh: B.N Cả hai hẹn hò từ khi tôi còn chưa có sự nghiệp. Thời gian đó, tuy khó khăn nhưng chuyện tình cảm êm đẹp. Em mang đến cho tôi nhiều hạnh phúc, chia sẻ mọi khó khăn trong cuộc sống.
Lúc nào em cũng động viên tôi cố gắng. Chính vì em, tôi đã nỗ lực rất nhiều. Mỗi lần bên nhau, tôi thường hứa, sau này sẽ lo cho em cuộc sống thật tốt. Khi tôi trúng tuyển vào công ty, em tặng quà rồi đưa tôi đi ăn mừng.
Ban đầu mức lương của tôi là 8 triệu, dần dần tăng lên 20 triệu. Tôi chu cấp cho người yêu ăn uống, mua sắm đơn giản.
Năm nay, tôi dự định cầu hôn em. Bạn bè biết chuyện, hứa sẽ cho tôi vay tiền mua căn hộ chung cư nhỏ làm tổ ấm.
Mẹ tôi háo hức, kể với họ hàng việc con trai sắp lấy vợ. Thế nhưng chiếc nhẫn cầu hôn tôi chưa kịp dùng, em đã đòi chia tay.
Tình yêu mặn nồng không đủ níu chân em. Lý do chia tay em đưa ra rất nực cười.
Em chê tôi nghèo, bất tài. Bao năm phấn đấu vẫn dậm chân tại chỗ, lương thấp. Theo em, thu nhập của tôi chỉ đủ ăn tiêu tằn tiện, không đủ để mua nhà, nuôi con.
Người yêu còn so sánh tôi với chồng của bạn cô ấy. Nào là người ta kiếm cả trăm triệu mỗi tháng, anh kia mua xe ô tô tặng bạn gái…
Cô ấy bảo trước đây có thể kham khổ được nhưng giờ bạn bè ai cũng phất, kiếm được mối duyên tốt. Thời buổi hiện đại, chẳng ai sống cảnh 1 túp lều tranh - 2 quả tim vàng.
“Em đợi anh mấy năm rồi nhưng anh ì ạch quá, không có tương lai gì. Giờ lấy nhau, cứ nghĩ cảnh sống thiếu thốn, em sợ”, người yêu tôi thẳng thừng nói.
Nếu tôi lương thấp, chỉ vài ba triệu/tháng hay không lo được cho người yêu. Cô ấy đòi chấm dứt tôi không suy nghĩ.
Nhưng tôi vẫn chăm lo cho người yêu đầy đủ, xe máy, điện thoại xịn, ăn nhà hàng… Nhiều lúc tôi nghĩ, mình còn chưa lo được cho mẹ như thế.
Lương tôi về mặt bằng chung không cao nhưng cũng là niềm mơ ước của nhiều người. Cô ấy vẫn chê bai, đòi chia tay khiến tôi sốc nặng.
Tôi chứng kiến nhiều gia đình tổng thu nhập 2 vợ chồng chưa đầy 14 triệu mà họ vẫn nuôi 2 đứa con đàng hoàng.
Chẳng hiểu chuyện gì làm người yêu tôi thay đổi nhanh chóng đến thế? Tôi cứ nghĩ người con gái đến với mình lúc cơ hàn, tình yêu sẽ bền chặt. Vậy mà, gần đến gày hái quả ngọt, mọi thứ lại tan tành.
Tâm trạng tôi chưa lúc nào tồi tệ như thế này. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Nhà nghèo, bạn gái đòi đám cưới hoành tráng để ‘mát mặt’ với hàng xóm
Em nói rằng, trước khi kết hôn, em không đòi hỏi tôi phải có nhà, xe ở thủ đô nhưng đám cưới không được xuề xòa để hàng xóm khỏi chê cười.
">