Nhận định, soi kèo Pakhtakor vs Al Hilal, 23h00 ngày 4/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
Hư Vân - 04/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g lịch thi đấu u23lịch thi đấu u23、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Angers vs Toulouse, 23h15 ngày 2/3: Đâu dễ cho cửa trên
2025-03-07 16:00
-
Kết quả bóng đá World Cup 2022 hôm nay 7/12
2025-03-07 15:48
-
Bằng tuổi Mùa Bá Tểnh (sinh năm 2000), nhiều bạn trong bản đã lập gia đình. Còn Mùa Bá Tểnh vẫn đang quàng khăn đỏ và tiếp tục hành trình đến trường bằng đôi tay của mình.
“Vóc dáng cấp 3, tâm hồn cấp 1” là câu nói mà thầy cô Trường Tiểu học Na Ngoi 2 (xã Na Ngoi, Kỳ Sơn, Nghệ An) hay nói vui với cậu học trò đang theo học lớp 5 này.
Chàng trai 21 tuổi đến trường bằng đôi tay Cậu học trò 16 tuổi vào lớp 1
Điều không may ập đến với gia đình ông Mùa Vả Rê (bản Phù Khả 2, Na Ngoi, Kỳ Sơn) vào một ngày năm 2006, khi cậu con trai của mình là Mùa Bá Tểnh lên cơn sốt, một chân của cậu bị sưng lên và có dấu hiệu co quắp lại.
Cứ thế, ngày qua ngày, một chân của Tểnh càng bị nặng hơn, bị teo lại từ cổ chân đến bắp đùi. Khả năng đi lại của cậu cũng hạn chế từ đó.
“Sau khi con đổ bệnh, tôi có nhờ thầy về gọi vía, nhưng rồi cũng cháu cũng không có dấu hiệu tiến triển mà ngày càng nặng hơn.
Nhiều người khuyên tôi nên đưa con đi thăm khám, chữa trị ở bệnh viện, nhưng gia đình tôi ngày đó rất khó khăn. Ngoài Tểnh ra còn 4 anh chị em, kinh tế gia đình chủ yếu là làm rẫy, thu nhập thấp nên tôi không có điều kiện đưa con vào bệnh viện” – Ông Mùa Vả Rê, bố của Tểnh nhớ lại.
10 năm từ khi đổ bệnh, Tểnh chỉ ở nhà phụ giúp gia đình, thỉnh thoảng theo bố mẹ ra đồng, lên rẫy.
Đến năm 2016, chân Tểnh đã không còn những cơn đau như khoảng thời gian trước. Từ đó, cậu tập đi lại nhiều hơn bằng việc cúi xuống và di chuyển bằng hai tay.Rồi một ngày, Tểnh nói với bố mẹ là muốn được đi học. Dù khá bất ngờ về ý định của cậu, nhưng gia đình cũng đồng ý để Tểnh được đến trường.
Thầy Lâm Nguyên Ngọc, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Na Ngoi 2 cho biết, năm 2016, Tểnh được bố dẫn đến trường và xin nhập học cấp 1.
“Tểnh nhập học năm 16 tuổi, theo Luật Phổ cập giáo dục tiểu học, em đã quá tuổi, nhưng đây là trường hợp đặc biệt nên nhà trường đã xin ý kiến chỉ đạo của Phòng GD-ĐT huyện Kỳ Sơn. Sau đó Tểnh được hỗ trợ và tạo điều kiện đăng ký nhập học”.
Tểnh vào lớp 1 và bắt đầu chương trình Tiểu học từ đó.
Khát khao đến trường
Nhà Tểnh cách trường không xa nên mỗi lần thấy các bạn đi học về, được chạy nhảy, nô đùa cùng nhau, Tểnh cảm thấy chạnh lòng.
“Em muốn được đi học, nhưng em thấy ái ngại với bạn bè, bị tật nguyền và nhiều tuổi hơn so với các bạn cùng lớp…”.
Đến năm 16 tuổi, vượt qua rào cản tự ti, cậu xin bố mẹ đi học.
Chàng trai 21 tuổi hiện là học sinh lớp 5 “Em vui lắm, em thấy tự tin hơn trước đây rất nhiều. Cô giáo thân thiện, bạn bè hòa đồng làm em cảm thấy rất hứng thú với việc đến trường mỗi ngày.
Quan trọng hơn cả là em được học chữ. Các anh trai của em đều hoàn thành hết chương trình phổ thông, một anh nữa thì học đại học năm cuối, nên em lấy đó làm động lực để cố gắng đến trường, tiếp thu kiến thức”.
Tểnh cho biết, khó khăn lớn nhất từ trước đến giờ của cậu là việc đi lại. Mấy năm trước, Công đoàn Trường Tiểu học Na Ngoi 2 có tặng cho cậu một chiếc xe lăn để hỗ trợ trong việc đi lại. Tuy nhiên, vì đường sá không thuận lợi và cần người hỗ trợ đẩy xe lăn nên cách nhanh nhất với Tểnh vẫn là tự chống tay đến trường.
“Nhà em cách trường khoảng 5-6 phút đi bộ, nên em tự đi được đến trường mà không cần ai giúp đỡ. Những ngày đầu em đi còn chậm, sau này khi quen rồi thì tốc độ ngày một nhanh hơn”.
Tuy vậy, vào những ngày mưa, con đường đến trường của Tểnh sẽ vất vả hơn.
“Hôm nào bố mẹ không đi làm sẽ chở em đi học, còn nếu em tự đi những ngày mưa như thế đến lớp bẩn hết luôn quần áo, có hôm em phải mang thêm đồ đến trường để thay”.
Đánh giá về cậu học trò của mình, cô Bùi Thị Nhàn (GVCN) cho biết, Tểnh là học sinh chăm ngoan học giỏi, là anh cả của lớp.
Tểnh hơn các bạn tận 10 tuổi nhưng trong lớp, em luôn ân cần, giúp đỡ, hỗ trợ các bạn trong việc học tập và các hoạt động khác.
Dù việc đi lại là một trở ngại lớn với em, nhưng Tểnh vẫn đến trường đều đặn, là tấm gương nghị lực, vượt khó cho các bạn khác noi theo.”
Tểnh cho biết thêm, hiện tại, chân của em không còn đau như trước nữa. Thời gian này em đang cố gắng đứng trụ vững và có thể bước đi bằng hai chân lâu hơn.
“Sau khi hoàn thành chương trình Tiểu học, em sẽ tiếp tục theo học THCS cách nhà 7 km. Sau đó, em dự định xuống thành phố học nghề, rồi kiếm công việc ổn định để không còn là gánh nặng cho gia đình”, Tểnh nói.
Hữu Chánh
Kỳ tích của cậu học trò bại não giành giải Nhì học sinh giỏi quốc gia
Sinh con ra với cơ thể mềm oặt, bàn tay gập xuống tím đen, bất thường, nhưng chị San chưa bao giờ từng thôi hy vọng. 17 năm sau, cậu bé ngày nào đã làm nên điều kỳ tích.
" width="175" height="115" alt="Chàng trai 21 tuổi đến trường bằng đôi tay" />Chàng trai 21 tuổi đến trường bằng đôi tay
2025-03-07 15:32
-
LTS: Câu chuyện "Học đại học để làm gì" một lần nữa lại trở nên "nóng" khi ĐBQH Bùi Sỹ Lợi đưa ra quan điểm: "Không thể nói trường nghề không được dạy văn hóa. Nói như vậy là sai tinh thần của Nghị quyết Trung ương. Nghị quyết Trung ương nhấn mạnh phân luồng giáo dục. Trong đó phân luồng sau THCS (phân luồng ở giai đoạn đầu tiên) có ít nhất 30% học sinh đi học nghề, còn 70% học tiếp lên bậc THPT. Sau khi học nghề, học sinh vừa có bằng nghề vừa có bằng văn hóa. Tại sao lại ngăn cấm? Hết THPT thì 70% đi học nghề và chỉ 30% đại học thôi".
Gửi đến VietNamNet, TS. Hoàng Ngọc Vinh, nguyên Vụ trưởng, Vụ Giáo dục chuyên nghiệp (Bộ GD-ĐT) cho rằng có đôi điều cần trao đổi thêm. Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả.
TS Hoàng Ngọc Vinh Theo Luật Giáo dục nghề nghiệp (GDNN) và Luật Giáo dục 2019, các trường trung cấp, cao đẳng được tổ chức giảng dạy khối lượng kiến thức văn hóa THPT và cấp giấy chứng nhận đạt yêu cầu khối lượng kiến thức văn hóa THPT. Giấy chứng nhận này được học lên trình độ cao hơn của giáo dục nghề nghiệp.
Cụ thể, công văn số 2691/BGDĐT-GDĐH ngày 23/6/2017 và công văn số 4656/BGDĐT-GDTrH đã khẳng định rõ:" Thống nhất với đề nghị của Bộ LĐTBXH để các cơ sở giáo dục nghề nghiệp đảm bảo đội ngũ giáo viên và cán bộ quản lý đáp ứng theo quy định của Luật Giáo dục 2019 thực hiện giảng dạy khối lượng kiến thức văn hóa trung học phổ thông cho học sinh có bằng tốt nghiệp trung học cơ sở theo học trình độ trung cấp tại các cơ sở giáo dục nghề nghiệp".
Như vậy không hề có việc không cho các trường nghề dạy các môn văn hóa.
Vấn đề ở đây là một số trường nghề vừa muốn cho học sinh vừa có bằng nghề vừa có bằng tốt nghiệp THPT nên rất vướng bởi một số lý do.
Một là luật hiện hành chỉ cho phép học sinh trường nghề học đủ khối lượng các môn văn hóa theo quy định của Bộ GD-ĐT và được cấp giấy chứng nhận hoàn thành chương trình THPT mà không phải học văn hóa trong trường nghề để thi tốt nghiệp THPT.
Luật Giáo dục 2019 quy định chỉ có các Trung tâm Giáo dục thường xuyên (GDTX) mới có chức năng thực hiện Chương trình GDTX cấp THPT và cấp giấy chứng nhận hoàn thành Chương trình Giáo dục phổ thông (GDPT). Bởi để nhận được một tấm bằng tốt nghiệp ở một trình độ nào đó người học và cơ sở giáo dục phải thỏa mãn đồng thời các điều kiện sau đây:
1. Đạt được chuẩn đầu ra của chương trình do cơ quan quản lý quy định.
2. Thời lượng học tập phải đáp ứng.
3. Chương trình giáo dục ( thiết kế nội dung và tổ chức thực hiện) phải đáp ứng được yêu cầu của chuẩn đầu ra.
4. Chất lượng, độ tin cậy kiểm tra đánh giá trong quá trình học tập và thi cuối khoá.
5. Chịu sự thanh tra của cơ quan quản lý về tuyển sinh, thực hiện chương trình và tuân thủ qui chế đào tạo.
6. Đáp ứng các điều kiện đảm bảo chất lượng do cơ quan quản lý qui định (cơ sở vật chất, tiêu chuẩn đội ngũ thầy cô, tài chính...).
Nhưng các cơ sở GDNN ở địa phương lại chịu sự quản lý của Sở LĐ-TB&XH, không phải là cơ quan quản lý về GDPT. Vì vậy, tôi nghĩ cần đưa ra kiến giải chỗ này để đảm bảo thực thi đúng Luật và nâng cao hiệu quả quản lý.
"Thâm canh" giáo dục?
Đại biểu Bùi Sỹ Lợi có nói:"... Sau khi học nghề, học sinh vừa có bằng nghề vừa có bằng văn hóa. Tại sao lại ngăn cấm?".
Tôi từng có 16 năm làm việc trong lĩnh vực GDNN, tham gia xây dựng chính sách GDNN ở Việt Nam và ở khu vực ASEAN, cũng biết nhiều về thực tế GDNN trên thế giới nhưng không đâu như ở Việt Nam. Chúng ta đào tạo người học sau lớp 9 (Điều 33 khoản 2) chỉ cần một năm hoặc hai năm rồi cấp bằng trung cấp theo Luật GDNN. Luật này với chỉ có 55,3% đại biểu thông qua có lẽ là tỉ lệ thấp nhất trong lịch sử làm Luật của QH mà tôi biết.
Mục tiêu đào tạo trung cấp ghi trong Luật chỉ vỏn vẹn có vài dòng tại Điều 4, khoản 2: "Đào tạo trình độ trung cấp để người học có năng lực thực hiện được các công việc của trình độ sơ cấp và thực hiện được một số công việc có tính phức tạp của chuyên ngành hoặc nghề; có khả năng ứng dụng kỹ thuật, công nghệ vào công việc, làm việc độc lập, làm việc theo nhóm".
Với một mục tiêu duy nhất như vậy mà có đến 3 khung thời gian đào tạo chắc chỉ có ở Việt Nam.
Mặt khác, chỉ học mỗi chương trình GDTX (khoảng 7,8 môn học) học sinh phải mất 3 năm trời vất vả mà có địa phương tỷ lệ đỗ tốt nghiệp còn dưới 25%.
Vậy liệu người học nghề có thể học một lúc hai văn bằng trong khung thời gian là 3 năm?. Điều này rất phản sư phạm vì gây ra sự quá tải cho người học. Nhìn sang Trung Quốc, học sinh phải mất 4 năm mới có thể nhận được cả bằng tốt nghiệp THPT và trung cấp nghề. Trong giáo dục không thể thâm canh tăng năng suất được trừ khi có giải pháp công nghệ đột phá.
Tôi rất tiếc là nhiều người đã không thể giải thích cho xã hội hiểu rằng bằng tốt nghiệp trình độ trung cấp 9+3 là đủ để học đại học và có thể là điều kiện để làm việc ở trong và nước ngoài, được công nhận ở trình độ cấp trung học như hầu hết các quốc gia khác từ châu Âu qua châu Á và Mỹ.
Thứ ba, một cơ sở GDNN ra đời và hoạt động theo sứ mệnh của mình là đào tạo nhân lực trực tiếp cho sản xuất, kinh doanh và dịch vụ, có năng lực hành nghề tương ứng với trình độ đào tạo; có đạo đức, sức khỏe; có trách nhiệm nghề nghiệp. Nếu có dạy các môn văn hóa là để phục vụ cho sứ mệnh trên mà không phải là để dạy và cấp bằng tốt nghiệp THPT thì lại sai mất sứ mạng của mình là đào tạo nghề.
Cần phát triển hài hòa
Vấn đề thứ hai, "... Học đại học nhiều để làm gì? Có những 3 bằng đại học nhưng vẫn thất nghiệp là một hiện thực của Việt Nam".
Tôi biết không có quốc gia nào muốn đổi mới sáng tạo mà không phát triển GDĐH. Nguyên nhân của thất nghiệp không phải chỉ do đào tạo. Những vấn đề về thể chế thị trường và nhu cầu nhân lực, điều kiện kinh tế, văn hóa...cũng là những nhân tố ảnh hưởng đến thất nghiệp.
Tôi cho rằng, GDĐH Việt Nam còn rất nhiều việc phải làm cũng như GDNN để nâng tầm chất lượng nhân lực của Việt Nam. Tuy vậy, thực chất cả hệ thống GDĐH đã đạt được những thành tựu đáng kể nhờ sự chỉ đạo của Chính phủ nhiều cơ chế mới ban hành gỡ bỏ những rào cản phát triển GDĐH. Tôi đang nhìn thấy sự chuyển động tích cực của GDĐH trong mấy năm qua nhờ sự chỉ đạo đúng đắn của Chính phủ.
Mặt khác, trong cơ cấu trình độ nhân lực ở nước ta, lao động chưa có có trình độ chuyên môn kỹ thuật còn rất cao trên 78%, lao động có trình độ từ ĐH trở lên khoảng trên 13%. Như vậy, vừa phải tăng cường đào tạo kỹ năng nghề vừa phải phát triển GDĐH có chất lượng nhiều hơn nữa thay vì đặt câu hỏi "...học để đại học nhiều để làm gì".
Không ai muốn Việt Nam trở thành công xưởng sản xuất của thế giới dựa trên chi phí lao động cơ bắp. Trong khi cả quốc gia đang phải chuyển đổi số khẩn trương, quyết liệt thì không có cách nào hơn là phải phát triển GDĐH để phù hợp với tình hình mới.
Tài nguyên thiên nhiên rồi sẽ cạn kiệt, chỉ có nguồn lực con người và sự sáng tạo của con người là vô tận. Vì thế rất cần phát triển hài hòa cả GDPT, GDNN và GDĐH mà không nên "nhất bên trọng nhất bên khinh", tránh làm "méo mó" hình ảnh GDĐH cũng như GDNN ở Việt Nam hiện nay.
TS. Hoàng Ngọc Vinh
ĐBQH gây bão vì phát ngôn 'có 3 bằng đại học nhưng vẫn thất nghiệp...'
Phát biểu “có những 3 bằng đại học nhưng vẫn thất nghiệp là một hiện thực của Việt Nam” của đại biểu quốc hội Bùi Sỹ Lợi mới đây đã gây nhiều tranh cãi.
" width="175" height="115" alt="'3 bằng đại học vẫn thất nghiệp': Đôi điều trao đổi với Đại biểu quốc hội Bùi Sỹ Lợi" />'3 bằng đại học vẫn thất nghiệp': Đôi điều trao đổi với Đại biểu quốc hội Bùi Sỹ Lợi
2025-03-07 14:10


Hàng trăm ngọn nến đã được các thầy cô, người thân, bạn bè, sinh viên Trường ĐHKH Huế thắp sáng trong khuôn viên ngôi trường mà Nguyễn Văn Nhã đã có gần 4 năm gắn bó, học tập.
Tất cả cùng tưởng niệm và nguyện cầu cho Nhã ra đi thanh thản và yên nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
![]() |
“Nguyễn Văn Nhã là một sinh viên tốt, một người chăm chỉ, có học lực khá, hiền lành, tử tế và luôn nhiệt tình trong mọi hoạt động của khoa.
Với nghĩa cử cao đẹp quên mình cứu người của Nhã, em đã ra đi để cho 3 người được ở lại. Hành động đẹp của Nhã chắc chắn sẽ được lan tỏa.
Trước gia cảnh của sinh viên Nguyễn Văn Nhã, nhà trường và Khoa Công nghệ thông tin đã và đang làm nhiều cách để vận động giúp đỡ cho gia đình em…”, đại diện lãnh đạo Trường ĐHKH Huế chia sẻ.
Như tin đã đưa, chiều 30/4, em Nguyễn Văn Nhã (SN 1998, quê huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, sinh viên năm 4, Khoa Công nghệ thông tin, Trường ĐH Khoa học Huế) cùng nhóm bạn khoảng 20 người về biển Thuận An (huyện Phú Vang, tỉnh TT-Huế) để tắm biển.
Khoảng 17h30 cùng ngày, Nhã phát hiện 3 bạn nữ trong nhóm bị đuối nước, sóng biển cuốn trôi nên bơi đến ứng cứu
Sau khi dìu được các bạn vào gần bờ, do bị kiệt sức, em Nguyễn Văn Nhã bị sóng cuốn trôi, mất tích.
Chính quyền địa phương và đội cứu hộ bờ biển tổ chức lực lượng tìm kiếm nam sinh viên xấu số. Khoảng 30 phút sau sự việc xảy ra, em Nhã được lực lượng cứu hộ tìm thấy trong tình trạng đã tử vong.
Quang Thành – Bảo Lâm

Đề nghị truy tặng Huy hiệu "Tuổi trẻ dũng cảm" cho nam sinh tử vong vì cứu bạn
Hôm nay (2/5), Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã gửi lời chia buồn và thăm hỏi tới gia đình sinh viên Nguyễn Văn Nhã - người quên mình cứu bạn bị đuối nước tại Huế vào ngày 30/4 vừa qua.
" alt="Tưởng niệm nam sinh viên tử vong vì cứu bạn" width="90" height="59"/>Nguyên nhân tình trạng này là tốc độ chi tiền xây dựng các tòa nhà văn phòng trong vài năm qua. Số tiền chi vào phát triển bất động sản văn phòng tăng lên mức hơn 600 tỷ nhân dân tệ hồi năm 2015, trong khi hồi năm 2010 con số này là 180 tỷ nhân dân tệ. Dòng tiền đổ vào bất động sản văn phòng vẫn duy trì mức cao đến năm 2020, theo Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc.
![]() |
Các tòa tháp chọc trời mọc lên nhiều song các công ty không mặn mà vì xu hướng làm việc tại nhà và giảm quy mô trong bối cảnh dịch Covid-19 (Ảnh: Các tòa tháp văn phòng ở Thâm Quyến/ Yusuke Hinata) |
Tại một số thành phố ở Trung Quốc, tỷ lệ văn phòng bị bỏ trống giảm so với quý 1. Tuy vậy, các đô thị Trung Quốc sẽ chứng kiến tình trạng cung văn phòng vượt cầu trong quý 3/2021 và thời gian sau đó.
Các dự án tòa nhà văn phòng ở Trung Quốc được xây dựng nhiều xuất phát từ kỳ vọng về tăng nhu cầu thuê văn phòng khi chính phủ thúc đẩy chuyển sang các ngành công nghệ cao.
Tại khu tài chính Futian, Thâm Quyến, một toà nhà 65 tầng đã bị bỏ trống 70% diện tích văn phòng. Cho dù hoạt động cho thuê đã tăng, giá thuê hàng tháng vẫn ở mức 200 nhân dân tệ/m2 (7 triệu đồng/m2) tức chỉ bằng 60% so với mức trước đại dịch Covid19.
Khi xảy ra đại dịch Covid-19, nhân viên làm việc từ xa trở nên phổ biến, điều này khiến các công ty chuyển địa điểm tới văn phòng có giá rẻ hơn hoặc giảm quy mô. Do đó, tỷ lệ văn phòng bị bỏ trống vẫn ở mức cao tại các thành phố ở Trung Quốc. Một nhà môi giới bất động sản Thâm Quyến lý giải là do ngày càng nhiều lãnh đạo doanh nghiệp chú ý nhiều đến chi phí bỏ ra.
Mới đây, cơ quan chức năng Trung Quốc đưa ra động thái cấm xây mới các "siêu toà nhà chọc trời" vì lo ngại tình trạng dư thừa nguồn cung và nợ trong lĩnh vực bất động sản.
Khi phân khúc cho thu bất động sản văn phòng sụt giảm kéo dài, các công ty cũng phải vật lộn tìm cách để tồn tại. Hồi tháng 6, công ty phát triển bất động sản văn phòng và thương mại SOHO Trung Quốc quyết định bán cổ phần cho Blackstone - công ty quản lý tài sản với trị giá 23,6 tỷ đô la Hong Kong. Năm 2020, đánh dấu năm thứ ba liên tiếp, công ty này sụt giảm lợi nhuận.
Không bán cổ phần thì có công ty cũng dịch chuyển trọng tâm hoạt động. Ví dụ Greenland Holding Group chuyển hướng sang phân khúc bất động sản nhà ở. Bất động sản văn phòng và thương mại chỉ chiếm 24% giá trị hợp đồng mua bán trong năm 2020, giảm 10% so với năm 2019, còn phân khúc mua, bán nhà ở tăng 76%.
Chính quyền các địa phương ở Trung Quốc cũng hành động trước tình trạng dư thừa nguồn cung văn phòng. Thành phố Nam Ninh (Quảng Tây, Trung Quốc) cho phép chuyển đổi các tòa nhà văn phòng và trung tâm mua sắm thành nhà ở nếu đáp ứng được các tiêu chuẩn nhất định ví dụ như có trường học.
Cẩm Linh (Theo Nikkei)

Đất vàng ‘ế’ nặng chôn cứng tiền tỷ, đại gia Hà Nội ôm nhà phố ngao ngán
Trên nhiều tuyến phố cổ nơi được coi là vùng ‘đất vàng’ kinh doanh sầm uất bậc nhất ở Hà Nội hàng loạt mặt bằng bị bỏ trống, nhiều cửa hàng vẫn đóng cửa im lìm, nhan nhản biển hiệu cho thuê, giảm giá thuê nhưng vẫn ít khách hỏi…
" alt="Tháp chọc trời ế nặng giữa đại dịch ở Trung Quốc" width="90" height="59"/>
- Nhận định, soi kèo Lens vs Le Havre, 1h00 ngày 2/3: Nỗ lực trụ hạng
- Tin Real Madrid: Perez mua Hazard và Milinkovic
- Tin chuyển nhượng tối 6
- Tuyển Việt Nam cần sự táo bạo hơn nữa từ HLV Park Hang Seo
- Nhận định, soi kèo Angers vs Toulouse, 23h15 ngày 2/3: Đâu dễ cho cửa trên
- TP.HCM ban hành hệ số điều chỉnh giá đất do Nhà nước giao, cho thuê
- Casemiro hứng gạch đá vì cười sau khi MU thua xấu hổ Sevilla
- Link xem trực tiếp World Cup 2022 hôm nay 5/12 mới nhất
- Nhận định, soi kèo Mallorca vs Alaves, 0h30 ngày 3/3: Không ngại làm khách
