Trở về từ Hàn Quốc, trái tim tôi vụn vỡ và hụt hẫng đến tột độ. Tôi không thể ngờ, sau 7 năm làm lụng chăm chỉ tôi lại nhận về kết cục ê chề thế này.
Tôi lên đường đi xuất khẩu lao động khi còn là một thanh niên độc thân. Sang đến Hàn Quốc, tôi mới quen vợ và chung sống với cô ấy.
Sau chừng 6 tháng chung sống, vợ tôi phát hiện có bầu. Vì vậy, cô ấy phải về nước sinh con và sống cùng bố mẹ tôi. Trong quá trình chung sống, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không mấy tốt đẹp nên cô ấy thường nhắn tin than phiền với tôi. Tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng nhẫn nhịn. 3 năm nữa có chút vốn liếng, tôi sẽ về và chúng tôi sẽ xây nhà ở riêng.
Tuy nhiên, vợ tôi không tin. Cô ấy ra sức làm mình làm mẩy và đòi tôi phải gửi tất cả tiền cho cô ấy cầm. Như vậy, cô ấy mới yên tâm chăm sóc con cái và nhẫn nhịn, phụng dưỡng bố mẹ chồng.
Thỏa thuận với vợ không được, tôi đành phải đàm phán với bố mẹ chuyển tiền cho vợ và đưa vợ con ra ở riêng.
Sau khi có nhà ở riêng, bố mẹ và vợ tôi không còn khúc mắc nhiều với nhau nữa. Vì thế, bên xứ người, tôi chỉ việc chăm chỉ làm lụng, chắt bóp và gửi tiền về quê.
Tôi liên tục tăng ca. Ngày nghỉ, tôi sắm 1 chiếc máy ảnh và đi chụp thuê cho khách du lịch. Số tiền kiếm được, tôi chi tiêu dè sẻn và gửi tất cả cho vợ. Tôi cũng xin gia hạn 2 năm so với hợp đồng 5 năm trước kia của mình để ở lại kiếm tiền.
Phải nói, sau 7 năm, ngoài số tiền đã mua đất xây nhà, tôi cũng tiết kiệm được gần 2 tỷ đồng. Với số tiền ấy, tôi đã dự tính sẽ mua 1 chiếc ô tô và mở một siêu thị mini ngay thị trấn để vợ tôi buôn bán.
Thế nhưng, gần đến tháng về nước, tôi lại nhận tin dữ từ bố mẹ.
Bố mẹ tôi khóc lóc xin tôi cứu mạng em trai. Hóa ra, em trai tôi đi làm ở Hà Nội, không biết lô đề cờ bạc thế nào mà chủ nợ cho 3 ô tô chở toàn thanh niên xăm trổ về tận nhà đòi.
Số tiền nợ lên đến 1,2 tỷ đồng. Họ gia hạn trong 15 ngày, nếu không có tiền trả, họ sẽ xử lý em trai tôi và vĩnh viễn khiến bố mẹ tôi không còn gặp lại con trai nữa.
Tôi nghe xong cú điện thoại, mồ hôi túa ra…
2 hôm sau, bố tôi lại điện thoại thông báo, em trai tôi bỏ trốn nhưng đã bị nhóm đòi nợ tìm thấy. Hiện chúng đã đưa em trai tôi về nhà, giao lại cho bố mẹ tôi và hẹn 10 ngày nữa sẽ đến lấy tiền. Gương mặt người nào người nấy dữ tợn khiến mẹ tôi sợ hãi ngất xỉu.
Nghe xong, tôi quyết định điện thoại cho vợ, nhắc vợ rút tiền tiết kiệm và tiền đã cho vay về để cứu em. Vợ tôi hét ầm trong điện thoại. Cô ấy nói sẽ chỉ cho bố mẹ tôi vay tối đa 100 triệu đồng. Còn mạng em trai tôi, cô ấy không quan tâm.
Tôi không đồng ý với cách nói của vợ nên đã lớn tiếng mắng mỏ và yêu cầu cô ấy phải mang tiền đưa cho bố mẹ tôi. Cô ấy nói, nếu cô ấy đưa tiền thì cuộc hôn nhân này phải tan vỡ. Cô ấy sẽ mang con đi và không bao giờ trở lại gia đình tôi nữa.
Bố mẹ tôi cũng ra gặp vợ tôi và khóc lóc mong vợ tôi thay ông bà cứu em. Vì vậy, sau nhiều ngày cãi cọ căng thẳng, cô ấy đã đưa 1 tỷ cho bố mẹ tôi rồi để lại đơn ly hôn và bế con đi.
Từ đó đến nay, 7 tháng đã trôi qua, cô ấy vẫn không quay trở lại. Ngay cả khi tôi đã về nước, cô ấy vẫn khăng khăng đòi tôi phải ký đơn ly hôn. Cô ấy còn nói rất nhiều lời xúc phạm tôi và gia đình tôi. Vì vậy, tôi nghĩ, chúng tôi cũng sẽ không thể tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Tuy nhiên, nếu quyết định ly hôn thì đứa con tôi sẽ rất tội nghiệp. Và dù sao, trong chuyện trả nợ cho em trai, vợ tôi cũng là người thiệt thòi.
Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Phan Thiết từ xa xưa đã có nhiều sản vật, công trình, cơ sở nổi tiếng khắp trong Nam ngoài Bắc tồn tại đến ngày nay. Nam Thạnh Lầu, Kim Sơn Lầu là hai trong số những niềm tự hào của người Phan Thiết (Bình Thuận).
" alt=""/>3 ô tô chở đầy thanh niên xăm trổ khiến làng quê xôn xaoVideo: Cô dâu Lê Thu Sao chia sẻ về cơ duyên gặp chú rể 26 tuổi (Nguồn: Người giấu mặt- ANTV)
Trong chương trình Người giấu mặt phát sóng trên ANTV mới đây, cô dâu Lê Thị Thu Sao (SN 1957, trú tại phường Sông Bằng, TP. Cao Bằng) chia sẻ về chuyện tình yêu với chú rể Triệu Hoa Cương kém mình 35 tuổi.
Khi bất đắc dĩ nổi tiếng trên mạng xã hội, Thu Sao cho biết, chị thấy khá sốc vì mọi người có lời ra tiếng vào không hay về chuyện tình yêu của mình.
Chia sẻ về cơ duyên gặp nhau, Thu Sao kể, chị có mở một spa làm đẹp. Anh Hoa Cương có mụn trứng cá trên mặt nên tìm đến cửa hàng để trị liệu.
Trong những lần đó, họ nói chuyện, chia sẻ với nhau nhiều về cuộc sống. Lần cuối của quá trịnh trị liệu, anh Hoa Cương đã thổ lộ với Thu Sao rằng anh thích chị.
Tuy nhiên, Thu Sao biết mình đã lớn tuổi. Lúc nghe anh Hoa Cương nói vậy, chị cũng chỉ nghĩ là anh nói đùa.
Một lần, anh rủ chị về nhà anh thì ngay lập tức chị đồng ý. Từ lần đó, thỉnh thoảng, Thu Sao lại được Hoa Cương dẫn về nhà anh chơi.
Theo Thu Sao, chị nhớ nhất lần về nhà anh là ngày 3/3, trong tiết thanh minh. Lần đó cũng đúng vào dịp hoa mua nở.
Biết Thu Sao thích hoa, anh Hoa Cương đã tự tay hái một bó hoa mua lớn. Sau đó, anh chạy đến, quỳ ngối trước mặt chị Thu Sao và nói tặng chị.
Trên trang Facebook cá nhân, anh Hoa Cương chia sẻ bức ảnh chụp với chị Thu Sao kèm theo dòng trạng thái: “Mình không giàu sang, không gấm lụa đài trang, không nhà giàu xe hơi, chỉ đơn giản có bó hoa rừng này. Liệu người ấy có nhận lời cầu hôn của mình không?”.
Trước hàng động này của anh, chị thấy không hài lòng nên gọi anh ra để nói chuyện riêng. Tại đây, một lần nữa, anh Hoa Cương bất ngờ thổ lộ tình cảm: “Bởi vì em thích chị. Em yêu chị”.
![]() |
Cô dâu 61 tuổi bất ngờ xuất hiện trên sóng truyền hình. |
Trong chương trình, chú rể Triệu Hoa Cường chia sẻ: “Lúc đầu, tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản là chị em chia sẻ với nhau. Tuy nhiên, càng về sau, qua nhiều lần nói chuyện, giúp đỡ nhau, chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay”.
Theo anh Hoa Cương, lúc đầu anh mặc cảm về bản thân vì anh không có tài sản gì trong khi đó Thu Sao lại là một phụ nữ thành đạt, lớn tuổi so với anh. Nghĩ vậy, anh đắn đo không biết liệu nói lời yêu thì Thu Sao có đồng ý không.
Thời điểm đó, nhiều người cũng gièm pha về mối quan hệ của họ. Tuy vậy, sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh quyết định tỏ tình với Thu Sao.
Trong khi đó, chị Thu Sao chia sẻ: “Tôi cũng là con người. Tôi cũng biết rung động. Hơn nữa, tôi cũng thiếu hụt tình cảm mấy năm rồi. Tôi cũng muốn có một người bạn đời để chia sẻ”.
Chị Thu Sao cho hay, gia đình hai bên và hai con gái của chị đều ủng hộ cho mối lương duyên của họ.
Sau nhiều sóng gió, vào ngày 20/9 vừa qua, cặp đôi đã tổ chức đám cưới tại quê nhà Cao Bằng.
Chia sẻ về dự định tương lai, chú rể Triệu Hoa Cương cho biết, sau khi cuộc sống ổn định, vợ chồng anh sẽ nhận con nuôi.
Hình ảnh cô dâu trẻ đeo vàng nặng trĩu cổ trong đám cưới ở Kiên Giang mới đây đã thành tâm điểm chú ý, bàn luận của nhiều người.
" alt=""/>Cô dâu 61 tuổi lên truyền hình kể chuyện yêu chú rể 26Bộ Chính trị yêu cầu tinh giản ít nhất 5% biên chế cán bộ, công chức và 10% viên chức hưởng lương từ ngân sách nhà nước, giai đoạn 2021-2026.
Số lượng công chức - viên chức ở Việt Nam dao động ở mức khoảng 3 triệu người, tùy thời điểm. Khảo sát của Ngân hàng Thế giới (World Bank) năm 2016 cho thấy, Việt Nam có tỷ lệ công chức - viên chức trên dân số thuộc top đầukhu vực ASEAN và nhỉnh hơn Thái Lan, Nhật Bản.
Ông Nguyễn Xuân Phúc, khi còn là phó Thủ tướng, từng đánh giá: "Bộ máy chúng ta có tới 30% số công chức không có cũng được, bởi họ làm việc theo kiểu sáng cắp ô đi, tối cắp về".
Tinh giản biên chế là chủ trương đúng nhằm làm gọn bộ máy và giảm áp lực lên ngân sách nhà nước, nhưng tinh giản ai, khu vực nào, dựa trên tiêu chí gì... là những câu hỏi mà nếu không được trả lời minh bạch, sẽ dẫn đến việc người giỏi mất chỗ, còn người lười tiếp tục ngồi chơi.
Sa thải một tỷ lệ nhất định nhân viên là biện pháp giúp tăng năng suất lao động. Sau gần mười năm làm việc cho các hãng công nghệ Mỹ, tôi chứng kiến phương pháp này hiệu quả một cách phũ phàng. IBM, Intel đều từng tiến hành những đợt sa thải quy mô lớn, sau đó tăng trưởng doanh thu rõ rệt, được họ đánh giá nhờ hiệu quả làm việc tăng và sự kích thích động lực sáng tạo trong những nhân viên còn lại. Năm 2020, IBM sa thải khoảng 10.000 nhân viên, năm 2021, IBM tăng trưởng doanh thu 3,93% sau nhiều năm liên tiếp giảm. Năm 2007, Intel sa thải 10% nhân viên, và tăng trưởng liên tục từ 2009.
Để có căn cứ sa thải, các tập đoàn công nghệ này áp dụng hệ thống quản lý hiệu suất (PMS - Performance Management System) với các bộ tiêu chí có thể lượng hóa. Mỗi nhân viên sẽ thuộc một trong các nhóm từ Hiệu suất cao nhất (nhóm A), Hiệu suất cao (nhóm B), Hiệu suất trung bình (nhóm C), Hiệu suất thấp (nhóm D), Hiệu suất thấp nhất (nhóm E). Khoảng gần 10% nhân viên sẽ thuộc nhóm A, và gần 10% thuộc nhóm E. Đi kèm với hệ thống Quản lý hiệu suất là hệ thống lương thưởng theo hiệu suất (PRP - Performance-related payments). Nhóm A có cơ hội tăng lương thưởng, thăng chức. Những người liên tục rơi vào nhóm D và E bị xem xét cho nghỉ việc.
Phương pháp quản lý nhân sự hiệu quả của khối tư nhân đã tác động đến chính sách khối công vụ tại nhiều quốc gia. Chính phủ Anh từng xây dựng chính sách công mới dựa trên hệ thống Quản trị hiệu suất (PMS) và trả lương theo hiệu suất (PRP). Mô hình này tương đồng với phần tôi đã mô tả trong các công ty trên. Chính phủ Anh cho rằng nhân viên công vụ cũng là những nhà cung cấp dịch vụ, được hưởng lương dựa trên chất lượng công việc chứ không theo thâm niên.
Singapore cũng áp dụng cơ chế lương linh hoạt dựa trên hiệu suất lao động vào năm 1988. Lương công chức của Singapore rất cao đi kèm đãi ngộ tốt. Nhưng họ không được hưởng chế độ công chức trọn đời. Chuyện một công chức thâm niên bị mất việc không phải là chuyện hiếm ở Singapore.
Việt Nam cũng có hệ thống đánh giá hiệu suất công chức, viên chức nhưng còn mang tính hình thức.
Theo báo cáo của Chính phủ năm 2019, tỷ lệ công chức hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ(mức cao nhất) chiếm 23,52%, hoàn thành tốt nhiệm vụchiếm 73,38%, hoàn thành nhiệm vụ nhưng còn hạn chế về năng lựcchiếm 2,15% và không hoàn thành nhiệm vụchiếm 0,61%. Đối với viên chức, tỷ lệ này lần lượt là 23,58% - 70,84% - 4.96% và không hoàn thành nhiệm vụlà 0,46%.
Những số liệu khiến tôi liên tưởng kết quả xếp hạng học sinh khi tỷ lệ xuất sắc và giỏi chiếm hơn 94%, tỷ lệ kém chưa đến 1%.
Thước đo trong trường hợp này đã không làm tốt nhiệm vụ phân loại của nó.
Đó là chưa kể, rất khó để sa thải 1% số công chức, viên chức kia. Theo Nghị định số 112/2020, mức kỷ luật thôi việc chỉ áp dụng với công chức, viên chức vi phạm pháp luật, kỷ luật gây hậu quả nghiêm trọng hoặc nghiện ma túy.
Theo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Cán bộ, công chức và Luật Viên chức 2019, cán bộ hai năm liên tiếp không hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể bị buộc thôi việc.
Sa thải công chức là việc khó ở nhiều quốc gia. Nước Anh từng quyết định phải "thay đổi toàn diện nền văn hóa công chức" bằng cách sa thải. Một bộ trưởng trong Nội các của Thủ tướng David Cameron lúc đó thừa nhận: "Chất lượng hơn hai triệu công chức rất tệ. Bộ máy quá cồng kềnh. Các công chức rất lười biếng, trong khi lãnh đạo khó sa thải bất cứ ai".
Hàn Quốc cũng có chính sách cho thôi việc những người thuộc nhóm hiệu suất thấp nhất. Mỗi năm có một số lượng công chức nhất định bị cho nghỉ việc. Một người nghỉ việc tạo ra một ghế trống để người mới vào. Người mới sẽ làm việc với tinh thần phấn chấn, cho hiệu suất cao hơn và là nền tảng cho sự phát triển của hệ thống trong tương lai.
Cách quản trị nhân sự của doanh nghiệp khác với quản lý hành chính công; cơ chế quản lý của nước này cũng không giống nước khác. Tuy nhiên có những điểm tương đồng trong quản trị con người mà Việt Nam có thể tham khảo. Việc thay máu nhân sự nhanh và quyết liệt là yếu tố giúp hiệu suất lao động tăng cao ở bất cứ môi trường làm việc nào.
Muốn loại bỏ đúng những công chức "cắp ô", nâng cao hiệu quả phục vụ, Việt Nam cần xây dựng được hệ thống đo lường hiệu suất khoa học và minh bạch trong lĩnh vực công.
Lê Văn Thành
" alt=""/>Ngồi không ăn lương