Nhận định

Wentworth Miller xác nhận chia tay phim 'Vượt ngục'

字号+ 作者:NEWS 来源:Thể thao 2025-03-22 02:01:30 我要评论(0)

'Tôi rời loạt phim. Chính thức', Wentworth Miller thông báo anh đã từ chối cơ hội trở lại phần 6 của tin tức bóng đá việt namtin tức bóng đá việt nam、、

'Tôi rời loạt phim. Chính thức',ácnhậnchiatayphimVượtngụtin tức bóng đá việt nam Wentworth Miller thông báo anh đã từ chối cơ hội trở lại phần 6 của loạt phim đình đám. Nam diễn viên sinh năm 1972 cho biết anh không muốn đóng mãi một kiểu vai. 

Thông báo trên Instagram, Wentworth Miller nói anh không muốn tiếp tục vào vai Michael trong loạt phim này sau 12 năm. Nam diễn viên viết: "Nếu bạn là fan của show này và hy vọng sẽ có các mùa tiếp theo, tôi hiểu là các bạn sẽ vô cùng thất vọng với thông báo trên nhưng tôi xin lỗi". 

{ keywords}
  Wentworth Miller và Dominic Purcell vào vai anh em trong 'Vượt ngục'. 

Dominic Purcell, người đóng vai Lincoln Burrows trong phim cũng bày tỏ sự ủng hộ cho quyết định của Wentworth Miller.

Hồi tháng 9, Dominic xác nhận Vượt ngục (Prison Break)sẽ tiếp tục trở lại mùa 6 bất chấp việc một số thành viên trong đoàn sẽ không tiếp tục tham gia. Trước đó Charlie Collier, CEO của kênh Fox lại khẳng định kênh này chưa có kế hoạch làm tiếp series này. 

Không chỉ được khán giả yêu thích trên toàn cầu, Vượt ngục còn được đề cử các giải Quả cầu vàng, People's Choice Award, Emmy cho series phim hay nhất...  trong 12 năm phát sóng từ 2005-2017 sau 5 mùa.

Quỳnh An

Dàn diễn viên cực phẩm trong siêu phẩm Thái 'Đừng gọi anh là bố'

Dàn diễn viên cực phẩm trong siêu phẩm Thái 'Đừng gọi anh là bố'

Sau một thời gian chinh chiến tại các rạp chiếu Thái Lan, bộ phim hài hành động My God! Father (Đừng gọi anh là bố) giữ thành tích top 1 doanh thu phòng vé và chuẩn bị cập bến rạp Việt, hứa hẹn tạo nên cơn sốt mới

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords} 

Trước khi viết những dòng này, tôi đang có một cuộc sống nhẹ nhàng nơi làng quê nhỏ, khép lại những sóng gió của cuộc hôn nhân không trọn vẹn. Nhưng chiều nay, một bức thư từ phương xa gửi đến bỗng khiến tôi thấy nhói lòng. Bất giác, tôi lại rơi nước mắt. 

Tôi và chồng đến với nhau từ hai bàn tay trắng. Trải qua nhiều khó khăn cuối cùng cũng gây dựng được cơ đồ. Anh trở thành người thành đạt. Tôi cũng chẳng kém cạnh khi làm sếp của vài trăm người. 

Nhưng cuộc đời chẳng ai biết được chữ ngờ. Khi hai con trai đang học cấp 2, tôi phát hiện chồng ngoại tình. 

Lúc đó trái tim tôi như vỡ vụn. Hơn 1 lần tôi nghĩ đến cái chết. Người mình yêu thương hết lòng nay lại dành tình cảm cho người khác thì cuộc sống này còn ý nghĩa gì?

Nhưng rồi trong lúc đắng cay ấy, tôi may mắn tìm được lý do để đứng lên. Đó là khi con trai tôi mang về kết quả xuất sắc từ một kỳ thi toán quốc tế. Cháu nói rằng tôi là động lực để cháu phấn đấu. Cháu muốn tôi phải mạnh mẽ, sống vui vẻ suốt cuộc đời này. 

Chồng tôi sau hơn 1 năm dùng dằng với cô gái trẻ, cuối cùng cũng đã chán và trở về với gia đình. Dẫu vậy, tình cảm của chúng tôi không còn như xưa. 

3 năm sau đó, hai con trai của tôi đều nhận được học bổng và sang nước ngoài du học. Căn nhà của chúng tôi trở nên vắng lặng đến phát sợ. Và rồi, chồng tôi lại ngoại tình. 

Lần này tôi không dằn vặt chồng, cũng không khóc lóc tìm đến cái chết. Tôi nhẹ nhàng hỏi anh xem anh đến với cô ta vì tình yêu hay chỉ là vui vẻ qua đường. Chồng tôi không trả lời câu hỏi của tôi. Anh nói, gia đình là điều anh không bao giờ đánh đổi. 

Nhưng những ngày sau tôi biết anh vẫn qua lại với cô gái ấy. Ngay cả hôm tôi nhận kết quả ung thư vú, anh vẫn chạy xe qua đó vài giờ. Tôi đã định câm lặng, giữ lại nếp nhà cho những đứa con. Nhưng cuối cùng, tôi không làm được. 

Tôi để lại đơn ly hôn cho anh và rời khỏi căn nhà mà tôi và anh đã nỗ lực có được.

Nửa năm nay, tôi sống trong căn nhà nhỏ ở quê, bỏ lại tất cả những sóng gió ở ngoài cánh cửa. Thỉnh thoảng anh cũng gọi cho tôi hỏi thăm nhưng tôi ít tiếp chuyện. Cuộc trò chuyện lâu nhất giữa chúng tôi là cách đây hơn 1 tháng. Anh bàn về chuyện chia tài sản.

Ly hôn chưa tròn tháng, anh gửi cho tôi một email và nói rằng, cô gái trẻ đã có thai và anh sẽ kết hôn. Anh mong tôi tha thứ, chúc mừng cho anh. 

Tôi đã gửi lại email. Nhưng không hiểu sao sau khi đóng máy, nước mắt tôi cứ không ngừng chảy. Có lẽ duyên nợ giữa chúng tôi đã hết nhưng tôi vẫn chưa đủ rộng lượng để trao anh cho một người đàn bà khác.

Độc giả:H.K.T

Chồng ngoại tình lại vũ phu nhưng tôi không dám ly hôn

Chồng ngoại tình lại vũ phu nhưng tôi không dám ly hôn

Cuộc hôn nhân của chúng tôi mới kéo dài 3 năm nhưng tôi đã phải rơi rất nhiều nước mắt. 

" alt="Ly hôn chưa tròn tháng vì ngoại tình, chồng cũ đã có vợ mới" width="90" height="59"/>

Ly hôn chưa tròn tháng vì ngoại tình, chồng cũ đã có vợ mới

Ngày mới về làm dâu, tôi không khỏi bàng hoàng trước những lời nói của mẹ chồng. Thậm chí nhiều lúc tôi còn cảm thấy bị sốc trước những lời lẽ thô lỗ, cộc cằn của bà.

Tôi và Lâm yêu nhau chừng hơn một năm thì quyết định tiến tới hôn nhân. Trước đó, anh từng tâm sự với tôi: “Bố anh mất sớm. Mẹ một nách nuôi 3 đứa con thơ. Mọi việc đều đè lên vai mẹ. Mẹ vừa làm bố, vừa làm mẹ và làm bạn của các con. Mẹ là người cần kiệm, có phần người khắt khe và bảo thủ. Mẹ vất vả chạy chợ nuôi 3 anh em khôn lớn nên quen nói bỗ bã và suồng sã. Em sau này thương mẹ nhiều hơn và đừng giận mẹ vì những lời nói của mẹ nhé…”

Thế nhưng, khi mới về làm dâu, tôi vẫn không khỏi bàng hoàng trước những lời nói thô lỗ, cộc cằn của bà. Cứ hễ làm gì trái ý bà là bà mắng tôi “ngu”. Bao lần ấm ức dồn nén, tôi mới nói thẳng với bà: “Con làm như ở nhà con vẫn làm. Nếu nhà mình làm khác thì mẹ bảo con. Lần sau con không làm như thế nữa. Mẹ đừng bảo con ngu. Con không thích mẹ nói như vậy”.

Thế là từ đó, mối quan hệ giữa tôi với mẹ không mấy tốt đẹp, bởi những mâu thuẫn liên tiếp xảy ra, mà chung quy lại cũng chỉ vì tôi không thích những lời nói cộc cằn của bà. Bà hay xưng hô “mày - tao” với con dâu khiến tôi vừa ngỡ ngàng, vừa khó chịu bởi từ trước đến nay bố mẹ tôi ở nhà không bao giờ xưng hô như vậy với các con dù là dâu hay rể.

Đã vậy, đến khi tôi sinh cháu, cháu đang trong giai đoạn tập nói, bà nói chuyện với cháu mà cứ văng tục làm cháu học theo khiến tôi phải vất vả bao bao nhiêu trong việc chỉnh sửa cách nói chuyện của con…

{keywords}
Ảnh minh họa

Vì vậy, mặc cho chồng luôn miệng bảo tôi thông cảm cho bà, bởi bà xuất thân từ nông thôn, ít học hành, nhưng tôi vẫn khó mà thích nghi được với cách nói chuyện “thô lỗ” như vậy.

Nhưng rồi, đến một ngày tôi ốm, khắp người ê ẩm. Cảm giác sốt gai gai người. Miệng tôi đắng ngắt không ăn được gì. Bát phở chồng mua cho vẫn cứ nằm vẹn nguyên trên bàn. Bà thấy vậy nên lịch kịch nấu cho tôi bát cháo. Bà bảo “Mày ăn đi cho nóng con ạ. Thấy người mệt thì phải biết nghỉ chứ. Sáng hôm qua, thấy dáng đi uể oải, mặt mày xanh xanh, môi thâm thâm tao đã bảo nghỉ mà còn tham đi làm. Thôi, chịu khó dậy sụp soạp bát cháo cho nóng người lên là khỏi ngay… Mệt cứ nằm thôi, có gì mày gọi mẹ, mẹ lên mẹ làm cho”.

Lần đó, tôi ốm hàng tuần liền. Chồng tôi lại phải đi công tác, nên bà vừa trông cháu vừa cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ tinh tươm. Bà không kêu ca hay bắt tôi động vào bất cứ việc gì. Thấy tôi nằm bẹp trên giường, bà còn nhẹ nhàng buông cửa màn, kéo chiếc chăn mỏng đặt ngang bụng cho tôi.

Thế nên, chính cái khoảng thời gian ốm nằm bệt ấy, tôi mới nhớ lại mọi chuyện, từ lúc chồng tôi dẫn tôi về ra mắt gia đình. Đến bữa, tôi giúp mẹ anh chuẩn bị bát đũa, vô tình tôi làm rơi chiếc bát xuống nền nhà đến xoảng. Bao con mắt đổ dồn về nơi phát ra âm thanh đó, chính bà đã nhận làm rơi vỡ cứu nguy cho “cô dâu tương lai”.

Đến khi tôi về làm dâu, mỗi lần bà đi ăn cỗ hoặc đi đâu chơi về, ai cho gì bà cũng để riêng một phần cho tôi. Rồi cả những buổi chiểu, bà bế cháu ra cổng đón tôi, đon đả kể lể về chuyện thằng Tít hôm nay ăn gì, nói năng ra sao, nó biết thơm bà, biết cầm điều khiển tivi thế nào … trong khi mặt tôi vẫn tỉnh bơ với bà mà chỉ quan tâm đến con của mình…

Tự nhiên, một cảm giác ân hận đến lạ bắt đầu xâm chiếm toàn bộ con người tôi. Rồi, đang mải mê suy nghĩ thì tôi cảm nhận có tiếng bước chân nhè nhẹ tiến lại gần mình. Hai bà cháu rón rén ngồi cạnh tôi, bà đưa tay ra hiệu “suỵt” nhẹ với ku Tít im lặng cho mẹ ngủ. Bà đặt nhẹ tay lên trán tôi. Tôi cảm nhận được bàn tay ram ráp, thô kệch, bè bè như chính đôi tay của mẹ mình năm nào. Lúc ấy, tôi mới thấy bàn tay của mẹ chồng, sao mà gần gũi, thân thương và ấm áp đến vậy.

Hồng Tươi (Đông Anh – Hà Nội)

" alt="Mẹ chồng luôn miệng chửi con dâu ngu" width="90" height="59"/>

Mẹ chồng luôn miệng chửi con dâu ngu

{keywords}

Chuẩn bị đưa vợ đi dạo.

Ớt nào chẳng cay...

Nguyễn Khắc Xương rất đẹp trai, phong độ. Cho đến thời ông 70-80 tuổi vẫn còn nhiều bà, nhiều cô mê vẻ đẹp phong trần của ông. Lúc còn công tác ở cơ quan văn hóa kháng chiến thì khỏi phải nói, bà Thủy giữ chồng còn hơn giữ... trẻ con. Bà bảo, không khéo giữ, chắc mất chồng lâu rồi. Ông thì thanh minh, mình chỉ “đào hoa” chứ không “lẳng lơ”. Mỹ nhân thì tự cổ chí kim ai mà không thích, ông chỉ thích chứ không bỏ vợ con mà chạy theo.

Những năm 1950-1952, khi ông chuyển về Sở Công an Hải Phòng, công tác trong đội phòng chống gián điệp vì giỏi tiếng Pháp, bà Thủy lúc ấy vừa nuôi con vừa hoạt động du kích kháng chiến. Tuy xa chồng nhưng bà rất yên tâm vì tin môi trường công tác mới sẽ giúp chồng tránh xa cạm bẫy. Ai ngờ, “tai nạn đầu đời” của chàng trai tài hoa lại xảy ra ngay ở cơ quan công an. Năm 1952, đơn vị giao cho Nguyễn Khắc Xương hỏi cung một nữ điệp báo của Pháp. Cô gái này không những xinh đẹp mà còn giỏi chơi piano, giỏi tiếng Pháp, thuộc làu thơ Tản Đà, Hàn Mặc Tử, Huy Cận. Hỏi cung “địch” được một ngày, ông chuyển sang hỏi chuyện văn chương và đụng ngay một người tâm đầu ý hợp.

Cuộc hỏi cung biến thành đàm đạo văn chương, thậm chí Nguyễn Khắc Xương còn giở nghề xem tướng số của cha ra để có cơ hội cầm tay cô gái mà xem bói. Người bảo vệ bên ngoài nghe được câu chuyện, báo cáo cấp trên, thế là Nguyễn Khắc Xương bị kiểm điểm, phê bình “tóe khói”. Sau này, khi đã nghỉ hưu, ông tâm sự với cánh nhà văn trẻ: “Một mỹ nhân cùng với hệ tư tưởng như hố sâu ngăn cách, mình bị kiểm điểm là đáng thôi. Nhưng từ đó, mình buộc phải dằn lòng, phải vật lộn với chính mình để giữ được sự trung thành với sự nghiệp và chung thủy với vợ. Những lúc mình sắp trượt ngã, lại nhớ đến vụ hỏi cung nọ, thế là tỉnh hẳn ra”.

Sau đận ấy, Nguyễn Khắc Xương được chuyển về “thủ đô văn hóa kháng chiến” ở Hạ Hòa (Phú Thọ). Hòa bình, ông chính thức là cán bộ văn hóa Phú Thọ, cùng với nhà thơ Bút Tre - Đặng Văn Đăng - lúc đó là Trưởng ty Văn hóa, vận động thành lập Chi hội Văn hóa dân gian. Biết rõ năng lực của Nguyễn Khắc Xương, lãnh đạo Ty Văn hóa cho tự do đi điền dã khắp tỉnh để nghiên cứu, sưu tầm văn hóa dân gian. Vậy mà đến mấy lần cơ quan phải tiếp những vị khách không mời đến tìm Nguyễn Khắc Xương, toàn khách… đẹp.

Có cô là kỹ sư, cô là giáo viên, cô ở lâm trường. Họ đều khai với cơ quan là “trót yêu” con trai trưởng của cụ Tản Đà, có người còn nói mình đã có thai với ông. Bà Thủy lại bị một cơn tá hỏa, suýt ngất xỉu vì ghen. Cơ quan vội gọi Nguyễn Khắc Xương về để đối chất. Có cô vừa thấy ông đã nhào tới ôm cổ, khóc nức nở vì… nhớ. Tuy nhiên, sau đối chất, các cô thừa nhận là đã liều mạng tìm đến vì mê thơ và danh tiếng Tản Đà, nên mê luôn Nguyễn Khắc Xương, chứ thực ra chưa có gì nghiêm trọng xảy ra.

"Người đẹp của tôi"

Vợ chồng nhà văn hóa dân gian Nguyễn Khắc Xương đã mấy chục năm sống trong căn nhà nhỏ tại phường Gia Cẩm, thành phố Việt Trì. Hai người có với nhau đến bảy người con, nhưng hiện chỉ còn ba người con gái. Những người con trai của ông bà, người thì ốm bệnh qua đời, người hy sinh trong chiến tranh. Những năm ngoài bảy mươi, ông còn khỏe, thường nổi hứng đi đây đó khắp trong Nam ngoài Bắc để tìm hiểu thêm văn hóa dân gian. Lúc thì xuống Hải Phòng thăm bạn thời kháng chiến, lúc vào tận Kon Tum thăm mộ con trai là liệt sĩ Nguyễn Tất Hiển, về nhà lại cặm cụi viết. Ông đã có những tác phẩm đồ sộ như Tản Đà toàn tập hay Các lễ hội văn hóa dân gian ở Phú Thọ. Năm 2012, ba tập sách Truyền thuyết Hùng Vương; Tục ngữ ca dao dân ca Vĩnh Phú và Hát xoan Phú Thọ của ông đã được trao giải thưởng Nhà nước.

Ông rất thương vợ, thường ngậm ngùi nói về bà: “Ngày xưa bà ấy xinh đẹp và giỏi giang lắm. Bà ấy từng có thời tham gia du kích, tham gia kháng chiến rất hăng hái, vậy mà giờ trở nên dặt dẹo thế này. Bà ấy mắc bệnh tâm thần đã lâu, thỉnh thoảng lại đi lang thang ở những con ngõ quanh nhà, bị lạc đường, được những người hàng xóm tốt bụng đưa về nhà”.

Thương vợ, Nguyễn Khắc Xương bỏ hẳn thú vui điền dã, ở nhà chăm sóc bà, chiều chiều đẩy xe lăn đưa bà đi dạo trong hẻm phố. Cô thôn nữ xinh đẹp hát hay, múa giỏi ngày xưa giờ là bà lão bị liệt ngồi một chỗ, lẩn thẩn hát một câu chèo hay ngâm một câu thơ chợt nhớ. Thỉnh thoảng ông lại cúi xuống âu yếm bà, khen: “Ôi! Người đẹp của tôi”.

Phùng Phương Quý(Phunuonline)

" alt="Chuyện ghen của con dâu trưởng thi sĩ Tản Đà" width="90" height="59"/>

Chuyện ghen của con dâu trưởng thi sĩ Tản Đà