Nhận định

Chùm ảnh ngộ nghĩnh 'con nhà tông...'

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-03-05 01:34:23 我要评论(0)

Mặc dù yêu cả bố lẫn mẹ,ùmảnhngộnghĩnhconnhàtôbong nhưng các cậu bé vẫn xem bố như là hình mẫu để nobongbong、、

Mặc dù yêu cả bố lẫn mẹ,ùmảnhngộnghĩnhconnhàtôbong nhưng các cậu bé vẫn xem bố như là hình mẫu để noi theo.

Những bức ảnh đặc biệt này như "của để dành", để cha và con trai cùng chia sẻ, khi con dần khôn lớn.

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

{ keywords}

N.A(tổng hợp/ theo Bored Panda)

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Có người lên tiếng nói: "Anh không biết đó thôi, trên cầu vừa xảy ra một vụ tai nạn ô tô. Liên tiếp bảy vụ va chạm ô tô liên tiếp khiến nhiều người chết".

Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.

Trong phút chốc, niềm khao khát bàn tán cháy bỏng trong lòng mọi người đã vượt qua cái nóng của thời tiết, có nhiều người bắt đầu lên tiếng hỏi thăm về vụ tai nạn xe hơi.

Mặc dù những người này đang nói chuyện bên cạnh Yến Hoa, nhưng anh không hề để ý đến họ mà chỉ nhìn những hàng cây đang khô héo bên ngoài cửa sổ, nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trên cửa kính xe buýt.

Mái tóc đã bị cắt ngắn bởi cái nóng nên có cảm giác gai ngứa khi chạm vào. Kiểu tóc đơn giản khiến đường nét khuôn mặt của anh trở nên sắc bén và có chiều sâu hơn.

Đôi lông mày sắc sảo và khí chất trẻ trung của anh giống như một con dao không vỏ khiến người ta phải e dè.

Sau khi nhận được cuộc gọi từ tiệm sửa xe, anh vội vã quay về ngay lập tức, cả một quãng đường dài phơi nắng, chiếc áo sơ mi ngắn tay đã trở nên sẫm màu như vừa được giặt xong, thấm đầy mồ hôi.

Đặc biệt là vô vàn những thứ mùi khó chịu trên người xộc vào mũi.

Mùi mồ hôi trên xe, mùi dầu máy trong tiệm sửa chữa, hỗn hợp của tất cả những mùi này khiến bất cứ ai cũng không thể chịu nổi. Nhưng đối với Yến Hoa, tất cả những thứ này dường như đều không hề tồn tại, điều duy nhất hiện ra trong đầu anh đó là cuộc điện thoại thông báo về cái chết của Chu Lệ Vi.

Yến Hoa lấy họ của mẹ mình, người đã chết bởi vì sinh non.

Chu Lệ Vi là cha ruột của anh, lần cuối cùng anh nhìn thấy người đàn ông này đã là một năm trước.

Sau một cuộc cãi vã lớn, Yến Hoa đã bỏ nhà đi và chưa từng trở về.

Không biết đã qua bao lâu, anh nghe thấy một giọng nói rõ ràng lọt vào tai mình.

"Đã đến ga Bệnh viện Nhân dân thành phố. Quý khách vui lòng xuống xe theo trật tự."

Đã đến nhà ga.

Anh bị đám đông chen lấn, dù đã đứng vững trong chiếc xe buýt không ngừng lắc lư nhưng anh vẫn cảm thấy không chân thực, đầu óc anh choáng váng, mỗi bước chân đều như giẫm phải bông.

"Tiểu Hoa, ở đây!"

Đôi mắt tinh tường của giám đốc Lưu đã ngay lập tức nhìn thấy Yến Hoa, vừa hét lớn trong đám người vừa chen vào đến gần anh.

Yến Hoa cụp mắt xuống, im lặng nhìn người phụ nữ đang đi về phía mình.

Giám đốc Lưu có dáng người tròn trịa, uốn kiểu tóc đang thịnh hành nhất hiện nay, là xoăn len hay xoăn lông gà? Yến Hoa không nhớ rõ, anh chỉ biết rằng hầu hết những người phụ nữ hay lái những chiếc xe đắt tiền thường để kiểu tóc như vậy.

"Nhanh lên, muộn quá bọn họ sẽ không cho gặp nữa." Giám đốc Lưu nắm lấy cánh tay Yến Hoa lao thẳng vào trong bệnh viện, anh không biết mình đã leo bao nhiêu tầng, rẽ bao nhiêu vòng. Yến Hoa giống như một con rối bị giật dây, để Giám đốc Lưu kéo anh trong cơn thịnh nộ.

Khoảnh khắc bước vào bệnh viện, một luồng khí lạnh đột nhiên tràn vào trong lòng anh, khiến tay anh không ngừng run lên vì lạnh.

"Đợi đã, bác sĩ, đợi đã!" Cuối cùng ở một góc nào đó, giám đốc Lưu đột nhiên hét lên với vài y tá đang đẩy giường bệnh.

"Để đứa nhỏ này nhìn một chút, đi nhanh đi!" Giám đốc Lưu dùng sức đẩy Yến Hoa về phía trước, anh bị đẩy suýt thì đứng không vững, Chu Lệ Vi đang quấn vải trắng vừa vặn lướt ngang qua. Vì vậy một nửa cơ thể anh đổ gục xuống giường bệnh, mùi thuốc khử trùng của bệnh viện xộc thẳng vào mũi anh.

Nhìn từ góc độ vô tình, dáng vẻ choáng váng vừa rồi của Yến Hoa giống như một đứa con trai đang kìm nén đau buồn, không nhịn được mà đổ gục trước thi thể của người cha vừa mới mất.

Yến Hoa nhìn tấm vải trắng đang che phủ thi thể đang cách mình rất gần, anh vô thức đưa tay ra, muốn nhìn thấy vẻ mặt đã căm hận mình suốt mười sáu năm trời. Ngay khi đầu ngón tay sắp chạm vào tấm vải trắng, anh vội vàng rút tay lại.

Anh không quen ở gần Chu Lệ Vi như thế này.

Mãi cho đến khi chứng kiến ​​cơ thể ngày càng bị đẩy ra xa, anh mới nhận ra rằng cả đời mình sẽ không bao giờ còn cơ hội đến gần Chu Lệ Vi như vậy nữa. Tất nhiên, điều này sẽ làm thỏa mãn mong muốn của người đàn ông này.

Yến Hoa, tốt nhất mày nên đi càng xa càng tốt, đừng khiến tao ghê tởm.

Đây là những lời cuối cùng mà Chu Lệ Vi đã nói với anh. Không ngờ lời tiên tri đã trở thành hiện thực, trên thế giới này không có khoảng cách nào xa hơn giữa sự sống và cái chết.

Chu Lệ Vi không thích Yến Hoa, thậm chí còn vô cùng chán ghét anh.

Mối quan hệ giữa cha con họ không hòa thuận, đây là bí mật được nhiều người biết đến trong gia đình xưởng cơ khí.

Trong mối quan hệ huyết thống, tình yêu là sự tương hỗ và hận thù cũng vậy.

Tương tự, Yến Hoa cũng rất chán ghét Chu Lệ Vi. Chuyện cha con họ cãi nhau là chuyện thường.

Trò hề này cuối cùng đã kết thúc vào ngày Yến Hoa bỏ nhà đi một năm trước.
" alt="Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi" width="90" height="59"/>

Truyện Bị Nhóc Đáng Thương Một Tay Nuôi Lớn Công Rồi


Sau một ngày học , nó cảm thấy mọi người ở đây khá là khó gần , tuynhiên , thật may mắn , cô bạn ngồi cùng bàn với nó - Phạm Ngọc Châu lạikhá là xinh xắn và dễ gần , mới chỉ vài tiếng đồng hồ mà xem chừng tìnhbạn giữa 2 đứa gắn kết "dữ dội" lắm !

Sống xa nhà ai mà chẳng buồn chứ , nó cũng zậynhưng nó cũng được an ủi phần nào khi nghe bố mẹ nó bảo rằng đã thu xếpcho nó ở nhà cô Diệp - một người bạn thân của bố mẹ nó . Nghe nói chỗ đó khá đẹp và rộng rãi nên nó cũng khoái lắm. Nãy giờ nó đứng lan man ởtrước cổng trường cũng là vì đợi cô Diệp tới đón ... Hjx , sao cổ lâutới thế nhỉ ...???

Chợt.....

- My ! My ơi !!!!

Nó giật mình quay lại thì thấy một phụ nữ khoảng 35t trông khá là sang trọng bên chiếc xe hơi láng coóng .

- Sao ? Ko nhận ra cô hả ? Cô nè !!!

Nó mừng ra mặt :

- A ! Cô là cô Diệp đấy ạ !! Trời ơi , cô khác quá , cháu nhận ko ra !

- Cháu thì vẫn như xưa nhỉ ? Mái tóc ngắn ngắn còn nét mặt thì càng lớncàng giống mẹ đấy !!!! Thôi , cô cháu mình về nhà cô đi !!!

- Dạ vâng ạ ! - Nó mỉm cười rồi chợt méo xệch mặt đi ...

- Ơ ... sao vậy cháu ??? - Cô Diệp quan tâm hỏi.

Nó ái ngại :

- Đi xe ô tô ý ạ ????

Cô Diệp tròn mắt :

- Ừ , ô tô ! mà sao vậy cháu ..??

Nó gãi đầu ngượng nghịu đáp :

- Hjx...cháu bị say xe ạ !!!

- Thôi nào , lên xe đi cháu ! Biệt thự của cô gần đây lắm , đi vài phútlà tới ấy mà , bình thường mấy thằng con trai ở chỗ cô toàn đi bộ tớitrường thôi !!!

- Dạ vâng... - Nó mỉm cười miễn cưỡng bước lên xe.

- Hjhj ! Đừng rầu rĩ như vậy chứ cháu , tới nơi , cô đảm bảo cháu hếtrầu liền ! À , bật mí cho cháu nhé ... cháu sẽ được ở cùng bộ 3 hot ,warm , cold boy của trường cháu đấy - Cô Diệp cười nói.

- Vậy ạ ???? - Nó nói cho có lệ vậy thôi chứ nó ko mê trai đẹp cho lắm...

- Ừm , tuy nhiên...phải nói thật với cháu là biệt thự của cô là Biệt Thự Hoàng Tử , cháu biết biệt thự đó chứ ????

- Biệt...Thự...Hoàng...Tử ý ạ ...??? Sao nghe wen wen...ặc ..cô ơi ,đừng nói với cháu là nơi cháu ở ko có con gái chứ...???? - Nó méo mặthỏi.

- Ơ..ờ...đúng là vậy đó cháu...Cô thuyết phục mãi thì 3 đứa đó mới chịucho cháu tới ở cùng đó ... trước nay , cô cho nhiều đứa thuê nhưng chưađầy 3 ngày , đều phải đi hết , 3 cậu con trai lắm chiêu đó ko cho phépai tới ở cả ...cả gái cả trai , có nhiều cô cậu tới thuê ở được vài ngày thì vội trả phòng .. có đứa nhìn cứ như thân tàn ma dại ấy...

Nó gật gù :

- Cháu hiểu rồi.... Vậy là ... cháu sắp phải đối mặt với một thử tháchlớn ... nhưng cô yên tâm , cháu sẽ ko để cho họ đá cháu đi đâu !!!

Cô Diệp mỉm cười :

- Hjhj ! Thế thì tốt quá ! Cố lên nha cháu yêu !!!!

- Nhất định là thế rồi ạ !!! - Nó phì cười ..

Chợt...xe dừng lại tại một căn biệt thự lớn với dòng chữ : Prince Villa

- Cô ơi ... hình như cái tên này là được người ta đặt đúng ko ạ ...??? - Nó khẽ hỏi.

- Ừm , đúng rồi đó cháu , trước đây nó chỉ là một biệt thự bình thườngnhưng từ khi bộ ba này đến thuê thì được người ta đặt cho cái tên BiệtThự Hoàng Tử đó cháu ! Thôi , chúng ta vào !

- Dạ vâng ạ !- Nó ngoan ngoãn đáp rồi bước vào thì thấy 3 chàng trai cực kì....handsome đang ngồi tại phòng khách ...

Nó mỉm cười :

- Xin chào mọi người !!!

- Chào ! - Một cậu khẽ giơ tay lên nói.

Còn hai người còn lại thì làm ngơ như ko có sự hiện diện của nó..."xí , cái đồ làm cao đáng ghét !!!" - Nó nhủ thầm

Chợt , cô Diệp hỏi :

- Hành lí đâu rồi hả cháu ???

Đến lúc này nó mới giật mình :

- Chết rồi ! Cháu để ở khách sạn chưa lấy về ạ !!!

Một tên lầm bầm :

" alt="Truyện Biệt Thự Hoàng Tử" width="90" height="59"/>

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử