Thế giới

Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Colombia, 08h00 ngày 21/2: Có cơ hội nào cho khách?

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-02-23 19:53:19 我要评论(0)

Linh Lê - 20/02/2025 08:13 Giao hữu bong da.com.vnbong da.com.vn、、

ậnđịnhsoikèoNữMỹvsNữColombiahngàyCócơhộinàochokhábong da.com.vn   Linh Lê - 20/02/2025 08:13  Giao hữu

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Tôi cảm thấy mình được trả lương 40 triệu 1 tháng cho công việc làm vợ. Đó như một bản hợp đồng đắt giá mà tôi có được khi trông nhà cho chồng, đẻ con.

Có lẽ trong suy nghĩ của nhiều người, cuộc sống của tôi bây giờ “sướng như tiên”. Kể ra cũng đúng, tôi chẳng phải thèm khát bất cứ điều gì… Bởi vì tôi muốn gì là được nấy, thích là tôi mua dù nó bao nhiêu tiền đi chăng nữa. Nhưng… có một thứ bình dị mà bao vợ chồng có, tôi lại ước ao mà dù có dùng tiền để mua tôi cũng chẳng thể nào có được.

Hơn 30 tuổi, tôi đang thấy mình là người đàn bà bất hạnh. Không bất hạnh sao được khi tôi có thể vung tiền mua bất cứ món hàng hiệu nào mà tôi muốn, đi chơi bất cứ nơi đâu mà tôi thích với dịch vụ sang trọng nhất. Nhưng, tôi vẫn là người đàn bà cô đơn, thèm khát một cái ôm, một nụ hôn của chồng trong đêm mà không có. Trong ngôi nhà rộng lớn mà chồng tôi xây lên, tôi cô độc hoàn toàn.

Chồng tôi hơn tôi 10 tuổi. Trước khi lấy anh, tôi đi làm, dù công việc không mang lại quá nhiều tiền nhưng nó khiến cuộc sống của tôi khá vui vẻ. Tuy nhiên, khi tôi lấy chồng, anh nói tôi nên nghỉ việc. Chồng tôi là một doanh nhân, công việc của anh đi đó, đi đây, trong nước, ngoài nước suốt ngày. Thời gian anh ở nhà rất ít, nếu tôi lại đi làm nữa thì hai vợ chồng rất khó để gặp nhau. Hơn nữa anh nói gia đình này một mình anh kiếm tiền là đủ rồi, cần phải có người chăm lo cho tổ ấm, anh không muốn ngôi nhà lúc nào cũng khóa im ỉm, vắt người. Vậy là tôi nghỉ làm, ở nhà và sinh con.

{keywords}

Ai cũng nhìn tôi ước ao vì mới hơn 20 tuổi tôi trở thành bà chủ của một cơ ngôi quá hoành tráng, chồng thành đạt, kiếm tiền như nước. (Ảnh minh họa)

Ai cũng nhìn tôi ước ao vì mới hơn 20 tuổi tôi trở thành bà chủ của một cơ ngôi quá hoành tráng, chồng thành đạt, kiếm tiền như nước. Thời gian đầu đúng là tôi thấy mãn nguyện. Mỗi tháng, ngoại trừ những khoản phải chi tiêu trong gia đình, anh chuyển vào tài khoản cho tôi vài chục triệu để chi tiêu, mua sắm hoặc làm bất cứ thứ gì tôi muốn. Bù lại, anh về nhà được 2, 3 ngày 1 tháng, lần nào cũng vội vàng, lần nào cũng chỉ như ở trọ.

Tôi thích những món hàng hiệu là có thể gọi điện và đặt mua. Nhà hàng, quán xá… tất cả tôi đều đến nhưng… 1 mình. Chồng tôi bận rộn tới mức chẳng có thời gian mà về thăm nhà chứ huống hồ là đi chơi, đi du lịch cùng vợ con.

Cái cảm giác ngồi trước một bàn tiệc đầy những món sang trọng mà không ai thưởng thức cùng mình, sống trong một ngôi nhà như biệt thự mà tối ngày chỉ mình và con quẩn quanh, ngủ trên một chiếc giường đắt tiền nhưng rộng dài quá đỗi khi một mình cô quạnh… Tất cả những thứ đó đáng sợ làm sao.

Tôi cảm thấy mình được trả lương 40 triệu 1 tháng cho công việc làm vợ. Đó như một bản hợp đồng đắt giá mà tôi có được khi trông nhà cho chồng, đẻ con cho chồng chứ không phải là một sự ràng buộc về mặt tình cảm và thể xác cùng chồng.

{keywords}

Vậy đấy, 40 triệu mỗi tháng có phải là quá rẻ cho sự cô đơn và tuổi trẻ, cho những khát khao đàn bà bị chôn vùi của tôi không? (ảnh minh họa)

Tôi mới ngoài 30 tuổi nhưng tuổi trẻ của tôi đã chôn vùi trong cái căn nhà đó với khoản tiền đều như vắt chanh, vài chục triệu mỗi tháng chồng gửi để mơn trớn, vỗ về sự cô đơn của mình. Tôi biết ở bên ngoài kia, chồng tôi nào thiếu những cô bồ bởi vì công việc của anh phần lớn ở bên ngoài. Anh không tiếc tôi điều gì giống như việc đầu tư cho mình một bến đỗ sau những chuyến đi dài vì tôi ở nhà chờ anh, sinh con cho anh. Nhưng biết thế đấy, mà tôi hèn nhát không dám bỏ anh. Tôi không dám dắt con ra khỏi ngôi nhà bề thế ấy để sống vất vưởng không nghề nghiệp. 40 triệu mỗi tháng của anh biến tôi trở thành kẻ sống sướng quen rồi. Tôi bế tắc khi không thể quay về cuộc sống nghèo khó nhưng lại bất mãn vì chẳng được yêu thương.

Vậy đấy, 40 triệu mỗi tháng có phải là quá rẻ cho sự cô đơn và tuổi trẻ, cho những khát khao đàn bà bị chôn vùi của tôi không?

(Theo Khám phá)

" alt="Chồng cho 40 triệu một tháng vẫn không hạnh phúc" width="90" height="59"/>

Chồng cho 40 triệu một tháng vẫn không hạnh phúc

 - Mọi việc lớn nhỏ trong nhà kể cả nuôi em gái chồng ăn học cũng một tay tôi lo. Thế nhưng tôi vẫn bị mẹ chồng đi nói xấu khắp nơi là keo kiệt. Bố chồng thì coi thường bố mẹ đẻ tôi, lần nào ông bà tới thăm cháu cũng bị bố chồng tôi gây sự đuổi về.

Tôi năm nay 28 tuổi và mới kết hôn được hơn một năm. Chồng tôi là con trai duy nhất trong một gia đình không mấy khá giả, dưới còn một cô em chồng đang học đại học năm thứ 3.

Mẹ chồng tôi không có nghề nên hàng ngày chỉ quanh quẩn với mấy sào ruộng và vài ba con gà. Còn bố chồng tôi là một kẻ nghiện rượu, suốt ngày ông say xỉn chửi bới từ người nhà cho tới hàng xóm. Mẹ chồng tôi làm ra bao nhiêu thóc gạo, gà qué đều bị ông mang đi bán lấy tiền uống rượu. Hết thì ông đi ăn trộm khắp nơi. Thế nên kinh tế gia đình trước nay không có một đồng nào gọi là dư dả. Kể cả tiền cưới xin cho vợ chồng tôi, mẹ chồng cũng phải đi vay lãi ngân hàng.

{keywords}
Ảnh minh họa

Cũng may trước khi về nhà chồng, tôi có nghề nghiệp ổn định. Thương mẹ chồng nên từ khi về làm dâu, mọi gánh nặng kinh tế tôi đều thay bà lo toan. Từ tiền lãi ngân hàng, tiền sinh hoạt gia đình cho tới tiền hàng tháng nuôi cô em chồng học đại học, tôi đều chi trả. Thậm chí tôi còn tốn rất nhiều tiền để mua thuốc giúp bố chồng cai rượu, nhưng rồi cũng không có kết quả gì.

Suốt thời gian mang bầu, chưa lúc nào tôi được yên với bố chồng. Ngày nào vợ chồng tôi cũng bị ông chửi bới, nhục mạ với những lời lẽ hết sức thô tục. Bữa ăn mà nấu không đúng ý ông, ông sẵn sàng đập phá hết mâm cơm.

Bố chồng đã vậy, tưởng may mắn được mẹ chồng tốt tính thì tôi phát hiện ra bản tính hám tiền của bà. Nghỉ trước sinh một tháng nên không có lương, dành dụm được mấy chục triệu để sinh con và lo chi tiêu sau sinh thì bà gạ tôi trả nợ ngân hàng với lời đảm bảo “sau sinh không phải lo tiền nong gì cả”. Vậy mà sau khi tôi sinh con, thái độ của bà khác hẳn.

Mẹ chồng đi khắp nơi nói xấu tôi là không biết ăn ở. Nằm một chỗ được mẹ chồng phục vụ mà không đưa lấy một đồng. Tôi không có nhiều tiền để cho em gái chồng thì bị bà chửi là keo kiệt bủn xỉn. Chồng tôi sang thăm bố mẹ vợ thì bà chỉ sợ anh ấy cho bố mẹ tôi tiền, trong khi ông bà chỉ cho đi chứ không bao giờ nhận.

Vì tiền mà tôi bị mẹ chồng khinh rẻ, bố chồng chửi bới rồi còn coi thường cả bố mẹ đẻ của tôi. Hễ ông bà sang thăm cháu ngoại là lại bị bố mẹ chồng tôi kiếm cớ đuổi về. Tôi thương bố mẹ chỉ biết khóc, khóc nhiều đến nỗi mất sữa.

Đầy tháng xong tôi đưa con sang ngoại chơi, mẹ chồng còn đi theo tận nơi chỉ để đòi mấy đồng tiền điện. Giờ tôi rất sợ phải về lại nhà đó. Tôi sợ sự lạnh lùng vô cảm của mẹ chồng, sợ bị bố chồng chửi và cả lo lắng cho hoàn cảnh lớn lên của con tôi sau này. Nhưng tôi không biết phải làm sao, nếu buộc phải về lại nơi đó, tôi e rằng sớm muộn mình cũng bị trầm cảm mất. Xin hãy cho tôi lời khuyên!

Ngọc Hoa(Bắc Ninh)

Chào bạn! Xin chia sẻ với hoàn cảnh mà bạn đang gặp phải.

Những tình huống rắc rối, mâu thuẫn giữa con dâu với nhà chồng là điều khó tránh khỏi. Thế nhưng với những gì bạn đang gặp phải qua lời bạn kể thì quả thật rất đáng lo ngại.

Chúng tôi hiểu, nếu bây giờ trở về nhà chồng thì bạn sẽ phải chịu thêm rất nhiều áp lực cả về tinh thần lẫn vật chất. Bạn mới sinh con, nếu phải suy nghĩ quá nhiều thì nguy cơ dẫn đến trầm cảm và các hành vi liên quan là khá cao.

Thứ hai, đúng như bạn nói, sau này con bạn sẽ phải lớn lên trong một môi trường hoàn cảnh không mấy lành mạnh. Bà nội thì vô tâm chỉ biết đến tiền, bố chồng thì suốt ngày say xỉn chửi bới rồi trộm cắp…

Có một mấu chốt khá quan trọng để giải quyết vấn đề này mà tôi không thấy bạn nói tới đó là chồng của bạn. Chúng tôi không biết anh ta là người ra sao, có yêu thương và thông cảm chia sẻ với mẹ con bạn hay không? Bởi chính anh ta mới là người có thể giúp bạn vượt qua những chuyện này.

Giả sử chồng bạn là một người yêu thương vợ con, sống có trách nhiệm. Điều đầu tiên bạn cần làm là tâm sự với chồng mình những vấn đề bạn đang gặp phải. Tuy nhiên, để tránh làm tổn thương lòng tự ái của anh ta với gia đình mình, bạn cần nói khéo léo. 

Chỉ giãi bày chứ không tỏ thái độ phê phán lên án bất cứ thành viên nào trong gia đình nhà chồng. Sau khi chồng hiểu thì hai bạn cần cùng nhau tìm giải pháp. Có thể là xin ở thêm bên ngoại một thời gian cho tới khi bạn đi làm trở lại hoặc về nhà chồng và trước mọi tình huống xảy ra, chồng bạn sẽ đứng ra bảo vệ mẹ con bạn.

Trường hợp ngược lại, chồng bạn cũng là kẻ vô tâm và không hiểu cho vợ thì bạn nên kiên quyết bày tỏ suy nghĩ lẫn mong muốn của mình. Sau đó có thể chọn cho mình cách ra ở riêng để tránh xung đột, nếu chồng bạn vẫn không hiểu thì bạn nên chuẩn bị tâm lý cho những tình huống xấu nhất. Bản thân bạn cần nhớ rằng mình làm thế không phải vì ích kỉ, bởi chịu đựng là chính bạn tự làm hại bản thân mình và ảnh hưởng cả đến tương lai của con (nguy cơ bạn bị trầm cảm, con bạn lớn lên trong môi trường không lành mạnh).

Một điều nữa bạn cũng nên lưu ý, không nên quá nhu mì trước những tình huống cần kiên quyết. Cụ thể là khi bố mẹ đẻ bị bố mẹ chồng của bạn coi thường, đuổi về. Hãy nói với mẹ chồng rằng họ là những người đã sinh ra và nuôi mình nên cần có sự tôn trọng nhất định.

Kinh tế trong gia đình bạn cũng đừng nên gánh vác một mình, san sẻ trong khả năng và hãy để mọi thành viên cùng có trách nhiệm để không ai ỉ lại vào bạn.

Chúc bạn hạnh phúc!

Chuyên gia tâm lý

Vợ một mình vượt cạn, nhà chồng linh đình đón dâu mới" alt="Mẹ chồng hám tiền, bố chồng nát rượu, tôi phải làm sao?" width="90" height="59"/>

Mẹ chồng hám tiền, bố chồng nát rượu, tôi phải làm sao?