Em có một thắc mắc xin chuyên mục có thể giải đáp giúp em được không ạ? Em xin chân thành cảm ơn chuyên mục.
Người ta nói quan hệ tình dục có thể gây nghiện có lần 1 thì sẽ có lần 2 và cả lần thứ N nữa, em không biết điều đó có đúng hay không? Em và bạn trai có quan hệ với nhau chỉ một lần duy nhất. Đó cũng là lần đầu của em. Nhưng khi quan hệ xong thì em không thấy chảy máu. Thời gian chúng em quan hệ chừng 5 phút và em cũng không hề cảm thấy đau đớn gì hết. Em xin hỏi liệu em có còn trong trắng nữa không ạ? Vì em nghê nói khi đã trở thành đàn bà rồi thì ham muốn rất cao nhưng ở em thì không như vậy ạ?
![]() |
Em và anh chỉ quan hệ trong 5 phút, em không biết mình có còn trinh hay không? (Ảnh minh họa) |
Em cũng đi khám phụ khoa bác sỹ nói là em bình thường, không chảy máu lần này thì chảy máu lần sau. Giờ em và bạn trai đã chia tay em muốn hỏi liệu em có còn trong trắng nữa không ạ? Điều ấy rất quan trọng với em vì anh ta đã có người khác và họ sắp cưới nhau. Giờ chỉ còn lại em là ngây ngô tin vào lời lẽ của anh ta nên mới khổ như thế này. Anh ta nói sẽ yêu và cưới em làm vợ, vậy mà anh ta đã quay ngoắt đi, chia tay mà không có lý do. Em nhắn tin gọi điện anh ta cũng chỉ im lặng không nghe, không nhắn tin lại gì cả.
Em hoang mang lắm vì đó là mối tình đầu của em và em năm nay cũng 24 tuổi rồi - Cái tuổi cũng sắp phải có chỗ để ổn định. Từ ngày xảy ra chuyện đó em không còn muốn quên và yêu ai nữa em sợ em không còn trong trắng thì ngừơi ta sẽ bỏ em, không chấp nhận em. Sau khi quan hệ với anh ta em mới biết anh ta đã có bạn gái rồi và anh ta chỉ qua đường với em thôi! Em phải làm sao bây giờ ạ. Mong chuyên mục giải đáp giúp em. Em xin chân thành cảm ơn! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Vấn đề của em, chuyên mục xin được giải đáp như sau:
Thứ nhất, về chuyện em còn trong trắng hay không, chỉ dựa trên những gì em chia sẻ thì sẽ không thể có câu trả lời chắc chắn được. Em nói rằng em và bạn trai quan hệ nhưng không nói rõ các em có phải quan hệ tình dục thực sự không hay chỉ là sự thân mật, gần gũi bên ngoài. Tính chất của cuộc quan hệ đó mới là bản chất của vấn đề. Còn chuyện thời gian 5 phút không nói lên điều gì cả. Nếu như các em quan hệ tình dục thực sự thì 5 phút đã đủ làm nên chuyện rồi.
Vì vậy, để xác định em có còn trong trắng hay không, bản thân em phải tự xem lại cuộc “yêu” đó của mình và bạn trai. Nếu như hai em quan hệ thực sự, anh ấy có sự xâm nhập vào vùng kín của em thì khả năng còn trong trắng của em gần như chắc chắn. Em không chảy máu, không thấy quá đau đớn không có nghĩa là em màng trinh không bị rách.
![]() |
Em lo sợ vì không biết mình có còn trong trắng hay không? (Ảnh minh họa) |
Riêng về việc em dựa vào việc có nhiều ham muốn tình dục hay không để đoán định chuyện còn hay mất là một điều hoàn toàn vô căn cứ. Ở nữ giới hay nam giới, chuyện ham muốn tình dục nhiều hay ít không phải phụ thuộc vào chuyện họ có còn trong trắng hay không là nhu cầu bẩm sinh ở mỗi người. Có những cô gái dù còn trinh nguyên nhưng ham muốn trong chuyện đó của họ không hề nhỏ. Ngược lại, cũng có những người vợ lấy chồng cả chục năm rồi nhưng cũng không mặn mà chuyện chăn gối. Em không thể dựa vào chuyện mình không có nhiều ham muốn để nghĩ rằng mình còn trong trắng được.
Để biết mình còn trong trắng hay không, em có thể tự mình đặt một chiếc gương nhỏ, vuông góc với “cô bé” để tự kiểm tra. Bằng cách đó em có thể biết được tình trạng của mình.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Ths. Bs Phạm Thị Vui
(Theo Khám phá)
" alt=""/>Gái mất trinh sẽ ham hố tình dụcHồi đi học, chúng tôi đứa nào cũng mơ được đi làm công sở vì ở đó ai cũng trí thức, ăn nói lịch sự văn minh chứ không suồng sã như dân thôn quê.
Cứ nhìn các anh chị ở Ủy ban xã thôi đã thấy mê, nói câu nào đi vào lòng người câu ấy. Nghĩ thế cho nên tôi luôn phấn đấu học hành, học để kiếm nghề ngon và tấm chồng ưng ý.
Đường học của tôi khá thuận buồm xuôi gió, tôi ra trường tìm được việc đúng nghề, đi làm được 2 năm thì lấy chồng. Chắc ông trời thương hay sao, tôi lấy ngay được anh chồng làm công tác trong ngành dầu khí, ăn nói mượt mà, lương lậu khá ổn.
Tôi làm văn thư ở trường cấp 3. Bạn bè ai cũng khen vợ chồng tôi đẹp đôi làm tôi phổng mũi lẵm. Ừ thì tại tôi xinh đẹp hơn chúng nó mà...
Chồng tôi rất chiều vợ, ngày lễ lạt hay kỉ niệm sinh nhật, ngày cưới anh đều ôm bó hoa lộng lẫy về tặng vợ kèm theo món quà mà tôi thích. Khi thì anh tặng điện thoại đời mới, lúc thì váy áo hàng hiệu...
Thế mà đời đâu học được chữ "Ngờ". Chồng tôi làm bên đoàn của công ty nên ra ngoài thì ăn nói xởi lởi, ga lăng nhưng lại hay ghen với vợ nếu nghe ai phong thanh điều gì. Mọi người biết rồi đấy, cơ quan thì có dăm bảy hạng người có phải ai cũng đối tốt với mình đâu.
![]() |
Ảnh minh họa |
Có tối về ăn cơm với vợ, mặt chồng tôi cứ sưng xỉa, tôi vặn hỏi thì buông thõng một câu: “Thằng Toàn nó kể ngày xưa học cùng đại học với em, em được mấy thằng thiếu gia nó săn đón, chắc lấy anh chả còn gì”.
Tôi nghe mà điếng người, tôi bảo với chồng: “Họ thích em nhưng em có thích họ đâu, em suốt ngày lao đầu vào học mà Toàn đổ tiếng xấu cho em thế, anh đừng tin”.
Chồng tôi im lặng nhai cơm mà mắt nhìn xa xăm làm tôi thấy lòng đau nhói. Toàn ngày xưa một thời từng theo đuổi tán tỉnh tôi, nhưng tôi từ chối vì muốn tập trung học hành, sao giờ anh ta lại khốn nạn thế?
Vậy là chồng tôi ngoài mặt thì vẫn tươi tỉnh nhưng trong lòng đã ngấm ngầm nghi ngờ vợ. Lấy nhau năm rưỡi thì tôi sinh con gái đầu lòng, ông bà nội ngoại mừng rỡ lắm vì con đầu cháu sớm nên ai cũng đôn đáo ra thăm nuôi, chăm sóc mẹ con tôi.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày cuối tuần đen tối nhất đời khi chồng tôi dẫn một đoàn 6 anh chị em cùng phòng làm việc về chơi, lúc con tôi đã 5 tháng tuổi.
Mọi người xúm xít bế ẵm đứa bé, tôi thì vội pha nước, gọt hoa quả mời mọi người. Bà nội và 2 vợ chồng tôi đều tha thiết mời khách ở lại dùng cơm bữa trưa, mấy khi được các cô bác thu xếp tới chơi đông đủ thế này.
Có cơm thì phải có rượu, vậy là mọi người cứ chén chú chén anh tới quá 1 giờ chiều mới tan. Trước khi về, ai cũng dúi vào tay tôi phong bì để "cho cháu hay ăn chóng nhớn".
Tôi đon đả cảm ơn rối rít. Mọi người thay nhau hôn hít con bé, thế rồi chị Huyền (đồng nghiệp của anh - nv) rú lên: “Ôi nhìn xem này, 2 bố mẹ nó đều đen như than Quảng Ninh mà con bé này hồng hào, trắng trẻo quá”. Chị Bích cũng xen vào: “Ơ hay nhỉ, bố mẹ nó mắt 2 mí mà con lại mắt Nhật (mắt 1 mí)”.
Em Linh cũng chả kém cạnh: “Bố mẹ nó đều mũi tẹt mà mũi nó lại dọc dừa. Sao chị Nhung khéo đẻ quá, con nhặt toàn nét đẹp của mọi người trong nhà thôi”.
Anh bạn Toàn đểu giả cũng có mặt, anh ta phang một câu chí tử: “Nhìn con bé xinh xắn quá, chả giống bố gì cả. Chắc bé giống ông hàng xóm nào rồi”.
![]() |
Ảnh minh họa |
Mặt chồng tôi, mẹ chồng tôi đều nghệt ra, dài như cái bơm. Còn mọi người thì cười đùa sằng sặc sau khi chia tay gia đình tôi ra về.
Mẹ chồng tôi im lặng thu dọn mâm bát, tôi giục bà lên bế cháu để tôi làm nốt phần còn lại. Tôi vừa rửa bát vừa thẫn thờ vì những câu đùa vô duyên của mọi người, vô ý làm vỡ mấy cái bát loảng xoảng trong bếp.
Chồng tôi chạy huỳnh huỵch vào, túm lấy tóc tôi và hét lên: “Mày có tật giật mình hả, con khốn này”. Tôi còn đang bất ngờ thì chồng tôi xông vào tát cho tôi mấy cái trời giáng, anh ta đá tôi túi bụi vào người. Tôi gào khóc thất thanh, mẹ chồng tôi lao vào can ngăn thì chồng tôi mới dừng tay.
Vợ chồng tôi hục hặc mâu thuẫn nhau suốt cả 2 năm trời vì chồng tôi nghi ngờ anh ta phải “nuôi con tu hú”. Tôi cắn răng chịu đựng, đến lúc con hơn 2 tuổi, càng lớn càng giống bố và bà nội thì chồng tôi mới xin lỗi vợ vì ân hận.
Nhưng dù thế nào, tôi cũng không thể quên được những ngày tháng khổ sở ấy. Toàn những người trí thức mà sao họ tọc mạch, ác mồm, ác miệng đến thế...
Hồng Nhung (Hà Nội)
" alt=""/>Công sở: Sao toàn trí thức mà ác miệng đến thếHơn 20 năm qua, anh Nguyễn Văn Quý đã có gần 100 lần tham gia hiến máu tình nguyện (Ảnh: NVCC).
"Lúc đầu không nghĩ tôi sẽ hiến máu nhiều như vậy. Tuy nhiên khi thấy bệnh nhân thiếu máu đang phải giành giật sự sống mong manh, bản thân tôi lại thôi thúc, mong muốn làm gì đó để giúp người. Khi tham gia hiến máu tình nguyện, tôi lại càng thấy hạnh phúc vì mình đã làm được việc có ích giúp cho mọi người", anh Quý cho hay.
Hơn 20 năm nay, anh Quý đã đạt gần 100 lần tham gia hiến máu cứu người. Anh Quý cho biết khoảng cách số lần anh đi hiến máu không tuân theo một chu kì hay kế hoạch nào. Bởi bất kỳ lúc nào bệnh viện tỉnh cần máu gấp cứu người là anh có mặt.
Với con số hiến máu kỷ lục gần 100 lần, anh Quý đã được Trung ương Hội Chữ thập đỏ Việt Nam trao tặng danh hiệu Hiệp sĩ hiến máu (Ảnh: NVCC).
Anh nhớ lại, có lần anh tham gia hiến máu cho một bệnh nhân bị ung thư máu giai đoạn cuối ở thị xã An Khê (tỉnh Gia Lai). Khi cô bé nhập viện cấp cứu trong tình trạng hết sức nguy kịch, mạng sống chỉ tính từng giờ, từng phút. Cơ thể thì đau đớn, khó thở cần phải truyền máu gấp. Sau khi biết được hoàn cảnh, anh Quý đã mặt ngay lập tức để hiến máu cứu cô bé. Nhưng rất đáng tiếc, ngày hôm sau anh lại nhận được tin cô bé mất.
Tuy những giọt máu của mình không cứu được cô bé, nhưng anh cũng cảm thấy an ủi vì những giọt máu của mình ít nhiều cũng đã níu kéo thêm được một chút thời gian bên nhau của cô bé và gia đình.
Anh Quý luôn suy nghĩ, băn khoăn về những lần hiến máu nhân đạo này. Anh muốn làm điều gì đó cho cộng đồng thông qua việc trao những giọt máu hồng. Từ đó, năm 2011, anh quyết tâm thành lập Câu lạc bộ hiến máu Nhân ái của phường để hiến máu cứu người ở tỉnh Gia Lai.
Hai vợ chồng anh Quý và chị Hương coi việc hiến máu nhân đạo là một niềm vui trong cuộc sống, khi làm được việc nghĩa giúp người (Ảnh: NVCC).
Không những thế, anh Quý còn thuyết phục vợ và người thân tham gia hiến máu cứu người. Đến nay, CLB đã có 74 người tham gia vào câu lạc bộ hiến máu nhân ái. Không chỉ anh Quý mà bất kỳ thành viên nào trong câu lạc bộ cũng sẵn sàng tham gia hiến máu tình nguyện để mỗi khi nhận được cuộc gọi của bệnh viện.
Chị Đặng Thị Thu Hương là vợ anh Quý (44 tuổi, trú TP Pleiku, tỉnh Gia Lai), hiện là phó Bí thư Đảng ủy phường Hội Thương. Chị cũng có gần 40 lần hiến máu.
Chị Hương tâm sự, chị được anh Quý truyền cảm hứng và đưa đi tham gia hiến máu tình nguyện. Chị đã tận mắt nhìn những bệnh nhân đang đau đớn, khó khăn. Qua đó, chị Hương cảm động và mong muốn làm được gì để giúp mọi người.
Lúc nào có người hay bệnh viện khó khăn khi thiếu nguồn máu để cứu người, anh Quý đều nhiệt tình tham gia (Ảnh: NVCC).
"Bố mẹ chúng tôi đã lớn tuổi nhưng vài năm trước vẫn đều đặn hiến máu tình nguyện. Qua việc hiến máu, thấy người thân khỏe mạnh, tôi luôn tuyên truyền cho người thân là hiến máu rất tốt, vừa giúp người vừa có được sức khỏe", anh Quý tự hào chia sẻ.
Là người hiến máu nhiều nhất tỉnh Gia Lai với số lần kỷ lục, gần 100 lần, anh Quý được Trung ương Hội Chữ thập đỏ Việt Nam trao tặng danh hiệu Hiệp sĩ hiến máu, được các cấp từ Trung ương đến địa phương tặng nhiều bằng khen.
Theo Dân trí