Nhận định, soi kèo Santos Guapiles vs Herediano, 09h00 ngày 14/2: Thắng để giữ đỉnh
ậnđịnhsoikèoSantosGuapilesvsHeredianohngàyThắngđểgiữđỉgiá vàng nhẫn trơn Linh Lê - 12/02/2025 20:53 Nhận định bóng đá giải khác
相关文章
- 、
-
Soi kèo góc West Ham vs Brentford, 22h00 ngày 15/2 -
Truyện [HP Đồng Nhân] Truy Đuổi
Nga, đúng rồi, còn chưa giới thiệu, tiểu hài tử 11 tuổi bị nhà Dursley xem thành một phế vật kia có một cái tên rất bình thường - Harry Potter.
Đúng, chính là Harry, không phải vương tử Harry kia, mà là một "Harry" bình thường, người có tên này ở Anh quốc thì chỉ cần ở trên đường kêu một tiếng, trong mười người thì sẽ có một người quay đầu lại.
Nhưng mà Harry này thì không giống, cậu họ Potter.
Nếu có người sống ở đường Privet trên mười năm, nhất định sẽ nhớ được vợ chồng Potter, một gia đình cực kỳ nhiệt tình mà mến khách, hơn nữa lại còn giàu có.
Bọn họ luôn lái những chiếc xe đắt tiền nhất đến thăm nhà Dursley, hơn nữa cũng nhiệt tình tặng vợ chồng Dursley lúc đó còn đang bất mãn cùng tiểu Dudley 1 tuổi một đống lễ vật.
Cho nên dưới tình huống bình thường, vợ chồng Potter không phải là loại người không được hoan nghênh.
Nhưng mà một nhà Dursley hoàn toàn không thích vợ chồng Potter, có lẽ là vì thật lâu trước kia Lily Potter tóc đỏ, khi đó còn là Lily Evans đã làm cháy tóc của chị mình?
Nhưng mà vô luận như thế nào, vợ chồng Potter cũng không còn đến thăm nhà Dursley nữa, bọn họ đã qua đời vì tai nạn xe cộ vào 11 năm trước, tất nhiên, cũng có một cách nói khác, tỷ như, sau tai nạn bọn họ đã trở thành người thực vật, ở bệnh viện Thụy Sĩ nhận các loại an dưỡng.
Dù sao, vào 11 năm trước, đứa con duy nhất của vợ chồng Potter, bị phát hiện ra trên bậc thang trước cửa nhà Dursley.
Một Harry Potter trầm mặc, không muốn nói chuyện, ánh mắt luôn tĩnh mịch đến nỗi trống rỗng cùng hai chân tàn tật.
Thậm chí nếu có người ngẫu nhiên đến nhà Dursley, bọn họ sẽ nhìn thấy trong hai mắt của đứa trẻ kia tích lũy thống khổ và tang thương, hoàn toàn không giống với ánh mắt của một đứa nhỏ.
Mà nhà Dursley vì để duy trì danh tiếng tốt đẹp của họ, hiển nhiên sẽ không thể không nhận trọng trách nuôi nấng Harry, cho dù, đây là một quái vật hai chân tàn tật, phế vật, còn là tên cặn bã?
Harry xác định, đây là từ mới mà anh họ Dudley của cậu nghĩ ra cuối tuần trước.
Có lẽ cậu nên chúc mừng lượng từ ngữ của đối phương có tiến bộ vượt bậc?
Bất quá lúc này cậu cũng không có tâm tình thảnh thơi như vậy, thường xuyên có tin tức về người chết ở Ma pháp giới gửi đến, khắp nơi đều có nguy hiểm, dường như mười năm yên bình ngắn ngủi trước đó chỉ là ảo giác.
Voldemort đã trở về.
Mà cậu ngay cả tư cách để nhận được sự yên bình cũng không có.
Ở trong phòng xép, Harry che đi vết sẹo ở trán, khóe miệng cong lên giống như cậu đã từng làm vô số lần trong chiến tranh, lúc tự nói cho bản thân rằng phải kiên cường hơn.
Bởi vì cậu không thể không kiên cường.
Dấu hiệu hắc ám.
Hắc ám, bóng ma, tà ác.
Cái chết ở khắp mọi nơi, tất cả đều cực kỳ giống với một năm bị áp ức thống trị kia, phục tùng theo dấu hiệu, không thuận theo thì bị gạt bỏ, đây là cái giá để cha mẹ mình sống lại sao?
Sức mạnh Ma pháp bị suy yếu, thậm chí không cần Hòn đá phù thủy, Voldemort cũng đã trở lại.
Mà bản thân cậu thì sao?
Ngôi sao cứu thế được hy vọng, lại ngay cả cấp cho bản thân một sự cứu rỗi cũng không làm được. Nhật báo Tiên tri mỗi ngày đều đăng những tin tức làm cho người ta thấp thỏm lo âu, dường như mọi người đều chấp nhận khả năng bản thân mình có thể chết ngay ngày mai.
Ý tưởng bắt lấy sinh mệnh bản thân vượt lên trên tất cả, đội ngũ Thần Sáng bất cứ lúc nào cũng có thể có người phản bội, hôm trước Kingsley đã chết, hôm nay ai sẽ ngã xuống, không ai biết.
Màu sắc của sự sợ hãi giống như là được nhuộm bởi màu đen của cà độc dược, làm mọi người tê liệt, quá nhiều cái chết thậm chí đã tước đoạt sự tin tưởng vào chính nghĩa của mọi người, năng lực tin tưởng vào công lý.
Mà hiện tại, Anh quốc chỉ còn lại có giới Muggle là còn không có động tĩnh, Chúa tể hắc ám có thái độ khác thường thu liễm lại dã tâm, tựa hồ hoàn toàn từ bỏ chính kiến trước kia, ngoại trừ thỉnh thoảng đăng một số bài phát biểu trên báo chí, thì chưa từng đối với giới Muggle làm bất cứ cuộc xâm chiếm trực tiếp nào.
Cho nên vô số phù thủy gốc Muggle cùng với phù thủy máu lai bắt đầu trốn về giới Muggle, để tạm thời có được sự yên bình.
Nhưng cho dù là trong an bình giả tạo như thế, bất cứ ai cũng đều có thể ngửi được mùi âm mưu.
Harry giãy dụa giật giật hai chân, nhưng chúng vẫn yên tĩnh không có chuyển động gì. Cậu có một chiếc xe lăn, là do hội liên hợp người khuyết tật tặng, nhưng phòng xép của cậu không thể bỏ được xe lăn hay những thứ lớn như vậy, cho nên cậu chỉ có thể nhờ vào nạng cùng với một chút "Ma lực bùng nổ" để đi bộ.
Nhà Dursley lúc thấy cậu 2 tuổi mà vẫn chưa biết đi cũng đã từng dẫn cậu đến gặp bác sĩ Muggle, nhưng mà kết quả kiểm tra lại không có vấn đề gì.
Sau khi đi khám ở 2,3 chỗ mà chỉ có được những câu trả lời giống nhau, bọn họ lựa chọn buông tha việc này.
Mà sau chuyện này, Harry lại không biết nên đối mặt với dì Petunia và dượng Vernon như thế nào.
Cho dù bọn họ vẫn oán hận ma pháp như trước, cho dù bọn họ vẫn dùng ánh mắt chán ghét như trước để nhìn cậu, nhưng mà cậu vẫn nhớ rõ cuộc nói chuyện tối hôm đó.
"Thật sự không có cách nào sao, Vernon." Đó là giọng nói có phần lo lắng của dì Petunia
"Petunia, chúng ta đã cố hết sức." giọng nói lúc trẻ của dượng Vernon có chút mệt mỏi.
"Nhưng mà, Harry chỉ mới có 2 tuổi, chỉ có 2 tuổi " không giống như ngữ khí hoảng loạn quen thuộc của dì Petunia mà cậu từng biết, mà lại giống như sự giãy dụa cuối cùng của một người mẹ bất lực khi biết được tin dữ về đứa con mình.
Rồi cậu nhìn thấy dượng Vernon lắc đầu, nhìn thấy dì Petunia đem cái cổ nhỏ dài của bà vùi vào giữa hai tay nức nở. Miệng nỉ non, mang theo chữ "Lily".
Trong nháy mắt, cậu liền hiểu được, tại kỳ nghỉ hè kia, nữ nhân đứng ở cửa có gì muốn nói lại thôi kia, rốt cuộc muốn nói cái gì.
Có lẽ là vì chân của cậu nên lúc này, thái độ của nhà Dursley đối với cậu tuy rằng không thể nói là tốt, nhưng cũng không hoàn toàn là xấu, ngoài trừ việc chuẩn bị ngày ba bữa ăn, những công việc linh tinh như dọn cỏ cũng không thuộc trách nhiệm của cậu.
Cảm giác bất lực.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Harry có cảm giác như vậy. Đã từng, khoảng sáu năm sau chiến tranh, khi phần lớn Tử Thần Thực Tử còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật bị bắt, hai chân Harry bắt đầu phát bệnh.
Không có dấu hiệu gì, đó là vào thứ năm khi Harry chính thức đi làm lần thứ hai ở bệnh viện thánh Mungo, lúc nghỉ ngơi ăn cơm buổi trưa, cậu ngã ở phòng nghỉ của bệnh viện.
Không cách nào đứng thẳng được nhưng khi kiểm tra thì cơ thể và thần kinh của cậu lại không có vấn đề gì, trên người không có dấu vết của phép thuật Hắc Ám, ngay cả trị liệu sư tốt nhất của bệnh viện thánh Mungo cũng không làm được gì.
Thẳng đến sau khi Hermione mang cậu đi gặp bác sĩ tâm lý của Muggle.
Bác sĩ nói chân cậu không có vấn đề gì, chẳng qua là chính bản thân cậu từ chối đứng lên.
"> -
"> VNG phát hành webgame Long Tướng tại Việt Nam -
Truyện Xuyên Sách: Sau Khi Nữ Chính Nhận Nhầm Sư Tôn
Nắng sớm ló dạng, một thiếu nữ mặc đạo bào màu xanh xông vào phòng như một cơn gió, lập tức chạy đến mép giường, giọng nói thanh thúy, hưng phấn đánh thức vật thể hình người đang cuộn tròn trong chăn mỏng.
"Nghe nói sân tập bên kia có sư huynh sư tỷ đang luyện ngự kiếm, chúng ta cùng đi xem đi!"
Bạch Miểu còn buồn ngủ, áo trong trắng buông lỏng trên bờ vai gầy, mơ mơ màng màng lên tiếng: "Được......"
【 Được cái gì mà được, đừng quên cô còn có nhiệm vụ trong người! 】
Không đợi thiếu nữ phản ứng, thanh âm trong đầu Bạch Miểu đã tức muốn hộc máu mà vang lên.
Thanh âm này tự xưng là hệ thống, chỉ có Bạch Miểu có thể nghe được.
"Haiz......" Bạch Miểu dụi mắt, "Chỉ là xem thôi, không lãng phí bao nhiêu thời gian."
Nàng đáp lại cũng chỉ ở trong đầu, tương đương với đối thoại bằng suy nghĩ với hệ thống, người khác không nghe được cũng không phát hiện được.
【 Ngày hôm qua cô cũng nói như vậy! Còn có hôm trước, hôm kia, hôm trước nữa nữa nữa......】
Hệ thống càng nói càng tức, nếu là thực thể, phỏng chừng có thể phun nước miếng lên mặt Bạch Miểu.
Bạch Miểu im lặng, nghĩ nghĩ, nghiêm túc nhìn về phía thiếu nữ: "Cái kia...... Ta còn muốn ngủ nướng một tý, nếu không muội đi trước đi?"
"Vậy được rồi......" Thiếu nữ lộ vẻ tiếc nuối, nhưng cũng không kiên trì, xoay người rời khỏi phòng.
Bạch Miểu kéo chăn mỏng, nằm lại trên giường.
【 Cô ngủ thật đấy à?! Nhanh dậy cho tôi! 】
Hệ thống sắp bị nàng chọc điên rồi.
Bạch Miểu bị hệ thống làm ồn đến đau đầu, không còn cách nào, đành phải xốc chăn, chậm rì rì ngồi dậy.
【 Cô biết cô đã xuyên tới đây bao lâu rồi không? 】 hệ thống hùng hổ chất vấn nàng.
Bạch Miểu ngáp một cái: "Mười ngày?"
【 Là một tháng! 】
Hệ thống hận sắt không thành thép hô to: 【 Cô đã lãng phí một tháng, hôm nay có nói gì cũng không thể tiếp tục lười biếng, phải bắt đầu đi theo cốt truyện! 】
Bạch Miểu lẩm bẩm xuống giường: "Nam chính không tới tìm ta, ta có thể làm gì......"
Một tháng trước, nàng xuyên vào một quyển tiểu thuyết tu tiên.
Nàng vốn là người đã chết vì bệnh, hiện giờ có thể tiếp tục sống ở một thế giới khác—— cho dù đây là một thế giới hư cấu, nàng cũng cảm thấy mình có lời.
Có chút phiền toái chính là, thân phận hiện tại của nàng cũng không phải một người bình thường.
Nàng là nữ chính của cuốn tiểu thuyết này.
Đây là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình thể loại sư đồ luyến.
Nữ chính không cha không mẹ, bơ vơ không nơi nương tựa, tính tình mềm yếu, là tiểu bạch hoa tiêu chuẩn. Ngày nọ nàng được tu sĩ Phù Tiêu Tông phát hiện, tu sĩ thương hại nàng, lại thấy căn cốt nàng tốt, liền đem nàng về tiên sơn, được nam chính thân là người chính đạo nhìn trúng, thu làm đồ đệ, từ đây bắt đầu mối tình dây dưa cẩu huyết lại cấm kỵ.
Bạch Miểu chưa từng đọc cuốn tiểu thuyết này, nhưng hệ thống chỉ nói mở đầu, nàng cũng đã đoán được cốt truyện kế tiếp.
Đơn giản chính là nữ chính sớm chiều ở chung dần dần ái mộ sư tôn lãnh tình lãnh tính cường đại, nhưng ngại quan hệ sư đồ, nàng không thể nói phần tình cảm cấm kỵ này ra ngoài, chỉ có thể yên lặng nhẫn nại, giấu phần tình ý của thiếu nữ ở đáy lòng.
Thẳng đến một ngày, nàng uống chút rượu, lý trí sụp đổ, cuối cùng không màng tất cả đột nhập phòng sư tôn, cưỡng gian hắn.
Nữ chính vốn tưởng rằng sư tôn sẽ đẩy nàng ra, nhưng sư tôn không có. Đây là đương nhiên, dù sao sư tôn là nam chính mà. Sư tôn nhìn thiếu nữ hai mắt đẫm lệ trước mắt, đáy mắt đen tối, tình khó khống chế, cuối cùng đổi thủ thành công......
Sau đêm đó, sư tôn tự biết sai lầm đã không thể vãn hồi, muốn giải trừ quan hệ sư đồ với nữ chính. Nữ chính không chịu, lúc này phản diện kịp thời xuất hiện, vu hãm nữ chính cấu kết ma đạo, ăn cắp Thánh Khí của tông môn, chứng cứ vô cùng xác thực, tội này khó tha. Sư tôn tức giận, nhưng chung quy vẫn không đành lòng giết nữ chính, vì thế tẫn tán tu vi nàng, trục xuất sư môn......
Hệ thống nghe được trợn tròn mắt.
【 Sao cô lại biết tất cả? 】
"Vô nghĩa." Bạch Miểu không cho là đúng, "Sư đồ luyến không phải đều là kịch bản này sao?"
Hệ thống: 【...... Nếu cô đã đoán được tám chín phần mười, tôi đây liền nói ngắn gọn. 】
【 Ban đầu nữ chính vì ngoài ý muốn mà chết. Cốt truyện đã bắt đầu liền không thể dừng lại, cho nên tôi tìm cô tới sắm vai nữ chính, làm vai chính của câu chuyện này, cô phải đi theo cốt chuyện nguyên văn, mới có thể thuận lợi sống sót. 】
Bạch Miểu phản ứng lại.
Những lời này ý là, nàng không chỉ phải yêu đương với nam chính khuyết tâm nhãn*, còn bị hắn ngược thân ngược tâm, tự mình trải qua cốt truyện cẩu huyết trong sách một lần, việc này mới tính là xong.
* Khuyết tâm nhãn: khuyết tim khuyết mắt, dùng để chỉ những người làm việc không có cơ sở và không tính đến hậu quả.
Thời điểm nàng xuyên qua, nguyên chủ mới vào Phù Tiêu Tông, được nam chính nhìn trúng trong một đám đệ tử mới thiên phú không tồi, thu làm đồ đệ duy nhất của hắn.
Đây không phải vì thiên phú của nguyên chủ tốt hơn người khác, mà là vì thể chất nàng không bằng người khác, lại không có ưu điểm nổi bật khác, cho nên đương nhiên được chọn.
Nam chính không quá để ý điều kiện bên ngoài này, lại thấy nàng lẻ loi đứng ở trong điện không ai muốn, sợ hãi rụt rè, nhìn thật sự đáng thương, liền nhận nàng về.
Đương nhiên, đây đều là cách nói của hệ thống. Trên thực tế, ngày đó thu đồ đệ nam chính thậm chí không xuất hiện, quyết định hết thảy giúp hắn, đều là Thúy Vi phong chủ.
Nói cách khác, Bạch Miểu đến nay còn chưa từng gặp sư tôn của mình, cũng không biết họ tên hắn là gì, tính tình thế nào. Đây cũng chứng minh cốt truyện nàng phải đi còn rất dài, cơ bản là bắt đầu lại từ đầu.
"Nếu ta không đi theo cốt truyện sẽ thế nào?" Nàng hỏi.
">