Kinh doanh

Biển số xe thế nào là đẹp?

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-11 02:34:10 我要评论(0)

Làm thế nào để biết biển số đẹp hay xấu là thắc mắc của rất nhiều người.ểnsốxethếnàolàđẹẩm thựcGỡ vưẩm thựcẩm thực、、

Làm thế nào để biết biển số đẹp hay xấu là thắc mắc của rất nhiều người.

ểnsốxethếnàolàđẹẩm thựcGỡ vướng đấu giá biển số xe

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Nhà máy lắp ráp máy tính Macintosh của Apple tại California chỉ tồn tại 8 năm. Ảnh: New York Times.

Để bắt đầu, ông Gassée quyết định dành 2 ngày để trải nghiệm thực tế việc lắp ráp một chiếc máy tính Macintosh trong nhà máy của Apple. Những gì ông cảm nhận được chính là lý do dẫn tới dòng chữ “Thiết kế bởi Apple tại California, lắp ráp tại Trung Quốc” mà chúng ta thấy trên hộp iPhone ngày nay.

Theo New York Times, nhà đồng sáng lập Steve Jobs luôn ngưỡng mộ Henry Ford và công ty xe hơi Ford, với dây chuyền sản xuất, lắp ráp đặt tại Detroit. Ông cũng đánh giá cao những công ty Nhật Bản như Sony ở khả năng sản xuất nội địa các sản phẩm chất lượng cao. Tuy nhiên, nỗ lực xây dựng một nhà máy lắp ráp tại Mỹ của Steve Jobs đã không thể thành hiện thực.

Năm 1983, ông Jobs là người đặt nền móng cho một nhà máy cực kỳ hiện đại để lắp ráp máy tính Mactintosh, ngay gần khu vực vịnh San Francisco, đại bản doanh của Apple. Những phóng viên tới thăm nhà máy khi đó kể lại rằng nhà máy hiện đại tới nỗi chi phí sản xuất chiếm tới 2% chi phí của mỗi chiếc Macintosh.

“Steve thực sự rất ấn tượng trước dây chuyền sản xuất của người Nhật. Người Nhật là những bậc thầy về sản xuất. Mấu chốt ở đấy là tạo ra được một dây chuyền có thể giao sản phẩm đúng lúc (just-in-time), và không có sai sót”, Randy Battat, một kỹ sư làm việc lâu năm tại Apple kể lại.

Dù vậy, khi ông Gassée tới thăm nhà máy của Apple, vài năm sau khi ông Jobs bị đẩy khỏi vị trí lãnh đạo, thực tế hiện ra rất phũ phàng.

“Tôi tự thấy xấu hổ về khả năng của mình khi phải gắn chiếc màn hình vào khung máy tính với bộ tua vít”, ông Gassée kể lại trong một bài phỏng vấn. Vào cuối ca làm việc, ông đã phải lấy chổi và hốt tất cả những linh kiện mình đánh rơi ra.

“Tại đây không tồn tại một nét văn hóa cho sản xuất. Chúng ta không có nguyên vật liệu, không có trường lớp, không có công nhân, cũng không có nhà thầu”, ông Gassée chia sẻ.

Đến năm 1992, nhà máy Macintosh phải đóng cửa. Một trong những nguyên nhân khiến Apple không thể tiếp tục duy trì nhà máy là sản lượng máy tính Macintosh chưa bao giờ đủ lớn để bù đắp cho chi phí. Phải đến mãi về sau, máy Mac mới thực sự bán tốt.

Vi sao Apple se khong bao gio lap rap iPhone tai My? hinh anh 2
Sau nhà máy của Apple, Steve Jobs còn cho xây dựng một nhà máy khác ở công ty mới của ông, NeXT. Tuy nhiên nhà máy này cũng không tồn tại được lâu. Ảnh: New York Times.

Dù vậy, đây vẫn chưa phải là nỗ lực cuối cùng của Steve Jobs để sản xuất thiết bị tại Mỹ. Năm 1990, Jobs khi đó là CEO của NeXT đã cho khởi công xây dựng một nhà máy lắp ráp máy tính có chi phí đầu tư 10 triệu USD. Cũng giống như nhà máy sản xuất Macintosh, nhà máy của NeXT không có đủ nhu cầu sản xuất để đáp ứng chi phí.

Sau thất bại với NeXT, Steve Jobs mới thực sự tỉnh ngộ. Năm 1997, ông được mời trở lại Apple, và chỉ 1 năm sau ông đã tuyển dụng Tim Cook làm phó chủ tịch phụ trách các hoạt động quốc tế. Tim Cook lúc đó được biết đến là một chuyên gia về chuỗi cung ứng toàn cầu, đóng vai trò quan trọng ở khâu sản xuất của các công ty như IBM và Compaq.

Apple, giống như nhiều công ty khác ở Thung lũng Silicon, đã thuê đối tác sản xuất từ sớm. Những công ty tại đây đã bắt đầu chuyển dịch sản xuất sang châu Á từ những năm 1970. Apple càng lớn mạnh, việc sản xuất càng được đẩy mạnh ra nước ngoài.

“Khi tôi bắt đầu sự nghiệp, tôi thường xuyên bay tới Nhật. Về sau, tôi hay đi công tác ở Hàn Quốc, rồi Đài Loan, rồi Trung Quốc”, Tony Fadell, một trong những kỹ sư chính thiết kế phần cứng cho iPod, iPhone kể lại.

Hiện nay, vẫn còn nhiều công ty sản xuất tại Thung lũng Silicon, nhưng chủ yếu sản xuất các loại thiết bị mẫu, thiết bị đặc biệt. Những trung tâm sản xuất lớn hầu hết đều nằm ở châu Á. Tại Trung Quốc, một nhà máy sản xuất iPhone có thể có tới 450.000 công nhân.

“Bạn không thể mang công việc sản xuất trở lại nước Mỹ. Để làm vậy, bạn phải mang cả mạng lưới những nhà cung cấp, là cả một cộng đồng, quay lại đây”, Andrew Hargadon, một nhà thiết kế sản phẩm từng lại việc tại Apple cho biết.

Vi sao Apple se khong bao gio lap rap iPhone tai My? hinh anh 3
Trụ sở Apple tại Cupertino, California vào năm 1980. Ảnh: New York Times.

Khi bệnh của Steve Jobs nặng hơn, khiến ông phải ngừng làm việc vào năm 2009, ông đã lựa chọn Tim Cook làm người thay thế cho vị trí Tổng giám đốc trong tương lai. Đây chính là một lời tuyên bố về tương lai của Thung lũng Silicon và ngành công nghệ. Giấc mơ sản xuất quy mô lớn tại California đã chấm dứt.

Dù vậy, giá trị của trung tâm đầu não công nghệ này không dừng lại ở việc sản xuất. Mặc dù không còn nhiều công việc sản xuất, Thung lũng Silicon vẫn là khu vực đi đầu về các công nghệ, thiết kế phần cứng lẫn phần mềm. Những “công nhân” công nghệ hiện đại có thể sở hữu những chiếc xe Tesla có giá tới 100.000 USD, và chịu được cuộc sống đắt đỏ tại Fremont, nơi từng đặt nhà máy sản xuất Macintosh của Apple.

Bà AnnaLee Saxenian, tác giả của cuốn sách “Regional Advantage”, phân tích về thành công của Silicon Valley cho biết.

“Khi tôi bắt đầu nghiên cứu, tôi đã tìm hiểu những công ty sản xuất chip, lúc đó đang chuyển dần những công việc sản xuất tới những khu vực khác của Mỹ. Những vị lãnh đạo của các công ty này cho rằng Thung lũng Silicon sẽ sớm biến mất bởi khu vực đó quá đắt đỏ. Tôi viết sách vì cho rằng đây là một trường hợp hoàn toàn khác”.



 " alt="Vì sao Apple sẽ không bao giờ lắp ráp iPhone tại Mỹ?" width="90" height="59"/>

Vì sao Apple sẽ không bao giờ lắp ráp iPhone tại Mỹ?

Trong một đoạn phim cắt cảnh của Wolfenstein II: The New Colossus, nhân vật chính BJ Blazkowicz và cô vợ Anya cãi nhau cực kỳ căng thẳng, lý do vì sao mời bạn thưởng thức game để biết rõ ngọn ngành, nhưng rồi cả hai đang hờn dỗi nhau là như thế, đạo diễn game lầy tới mức ngắt quãng câu chuyện rất nghiêm túc của họ bằng cảnh một nhân vật... xả nước toilet ầm ĩ. Có lẽ đoạn cắt cảnh chỉ chưa đầy 5 phút đồng hồ ấy của game đã mô tả một cách hoàn hảo toàn bộ bầu không khí của tựa game hành động có thể gọi là mãn nhãn nhất cuối tháng 10: Tàn khốc, nghiêm trọng từng giây từng phút, nhưng chẳng thiếu những pha hài hước tưng tửng y chang bộ phim Thor vừa ra rạp.

Giống hệt như người tiền nhiệm The New Order, đây là một tựa game bắn súng hết sức đã tay và mang tính giải trí cao, nơi bạn chỉ có 2 nhiệm vụ: Theo dõi cắt cảnh để biết cốt truyện, và hạ gục càng nhiều những tên phát xít càng tốt. Cuối phần 1 sau khi bị thương rất nặng, anh được đồng đội cứu và quay trở về nước Mỹ để tụ họp các nhóm quân kháng chiến khác, vốn đang co cụm lại vì không chịu đoàn kết với nhau, và đưa ra một kế hoạch khiến chính quyền phát xít chiếm đóng nước Mỹ sụp đổ.

Trong khi đó, Frau Engel, mụ đàn bà quái đản ở phần 1 quay trở lại với vai trò là kẻ phản diện chính trong phần 2 sau khi Deathshead tự sát. Mụ ta dường như bị ám ảnh bởi "Terror Billy", kẻ khủng bố trong mắt những tên phát xít, người đã hạ sát hàng trăm người lính đơn giản vì "chúng nó đều là đám lợn phát xít", nguyên văn lời của BJ Blaskovicz. Cuộc phiêu lưu trong game đưa bạn tới những nơi như Manhattan, Roswell hay New Orleans, nhưng cách nhà phát triển MachineGames triển khai ý tưởng của họ vô cùng xuất sắc.

Những trại tập trung của người do thái, giờ có cả người da màu được mở ngay giữa lòng những thành phố của nước Mỹ, và cách đám phát xít phô trương thanh thế cũng hết sức độc đáo, tùy mỗi màn chơi. Nhưng dù gì đi chăng nữa, sau đó bạn cũng chỉ có một nhiệm vụ đơn giản là bắn hết chúng mà thôi.

Cách chơi của Wolfenstein 2 vẫn giữ nguyên mô típ đã khiến phần 1 thành công. Bạn có rất nhiều lựa chọn. Lầm lũi hạ gục từng kẻ địch trong yên lặng, không khó vì cây rìu trong game rất bá đạo. Hai tay hai súng lao vào giữa chiến trường gặp kẻ địch nào cũng tặng đạn chì, còn dễ hơn nhiều vì nhân vật chính của chúng ta trước giờ luôn ngầu theo cách rất riêng, chỉ Wolfenstein mới mô tả được. Nhưng nhìn chung, những màn bắn súng trong các hành lang hẹp hay những boong ke đầy lính tráng thì không khác nhiều so với phần 1.

Sở dĩ nói rằng MachineGames rất giỏi trong việc triển khai ý tưởng của họ, là nhờ có một màn chơi ở Roswell, nơi có trung tâm nghiên cứu về người ngoài hành tinh vốn đã quá nổi tiếng. Tại đây, đám phát xít và đảng KKK vốn khét tiếng vì phân biệt chủng tộc đi lại ngoài đường như những người anh em cột chèo. Những kẻ giàu có người da trắng chấp nhận bán đứng cả thành viên gia đình nếu họ là người Do Thái để giữ lại của nả và danh tiếng của chúng.

Không khí trong game được đầu tư rất kỹ lưỡng chứ không đơn thuần chỉ là một tựa game bắn súng tắt não. Chiều sâu cốt truyện game cũng là một điểm cộng, nơi bạn hiểu thêm rất nhiều về tâm lý của những kẻ phân biệt chủng tộc và cách nhìn của chúng đối với những người da màu hay Do Thái.

Về mặt chiến đấu, những tính năng vốn có như hai tay hai súng, tháo súng máy hay những món vũ khí năng lượng để càn quét vẫn còn đó. Thay vào đó, môi trường trở nên rộng lớn hơn hẳn so với trước, và cách bạn tiếp cận mục tiêu cũng đa dạng hơn, cho bạn nhiều lựa chọn hơn. Súng ống cũng có sức nặng, ví như khẩu tiểu liên dựa trên thiết kế của MP5 nhả đạn vừa đầm vừa khỏe, dù sát thương không thể so sánh được bằng khẩu shotgun hay súng trường tấn công.

Nhắc đến shotgun, game cho phép bạn nhặt những bộ nâng cấp vũ khí, và biến khẩu shotgun trở thành một con quái vật bắn chẳng kém gì súng 6 nòng. Trong khi đó những khẩu súng khác cũng có những nâng cấp rất hợp lý, ví như bắn phát một và kèm thêm ống ngắm tầm xa cho súng trường, hay băng đạn trống cho SMG, xả cho sướng tay chẳng hạn.

Giá trị chơi lại của Wolfenstein cũng nằm ngay ở chế độ chơi chính tuyến. Lấy ví dụ sau khi hạ gục những tên sĩ quan, bạn nhận được những đoạn mã Enigma Code để mở khóa các nhiệm vụ mới, khó nhằn nhưng đã tay hơn. Việc không gian của mỗi màn chơi được mở rộng cũng khiến việc game thủ thích khám phá được chiều chuộng, khi họ có thể tìm kiếm những món đồ nằm rải rác trong game mang giá trị sưu tập. Toàn bộ tựa game, nếu bạn chạy nhanh không khám phá, sẽ mất khoảng 8 tiếng, trong khi nếu khám phá thêm một chút thì việc bỏ ra 11 đến 16 tiếng là rất bình thường. Game không hề ngắn ngủi và hụt hẫng chút nào.

Thậm chí, nhà phát triển game cũng cẩn trọng tới mức cho người chơi tự khám phá quá khứ của anh chàng BJ Blazkowicz, thứ mà trước giờ chưa từng có trong bất kỳ phiên bản Wolfenstein nào cả. Còn trong các màn chơi, kẻ địch luôn có cảm giác to lớn đồ sộ hơn anh chàng nhân vật chính, tạo ra cảm giác vô cùng đã sau khi hạ gục chúng.

Dàn nhân vật hỗ trợ cho "BJ" cũng rất đa dạng và không hề mờ nhạt. Đó là cô vợ Anya, đang mang bầu sinh đôi mà vẫn cầm súng máy cân cả tiểu đội phát xít. Hay đó có thể là cô nàng da màu Grace, người có một phát ngôn vô đối rằng: "Tại sao bi lại là thứ mô tả sự ngầu của một con người nhỉ? Nhỡ đó là nữ giới thì sao?" Hoặc thậm chí có cả cô béo Sigrun, con đẻ của Frau Engel, dù sống rất chan hòa nhưng vẫn bị người đời gán cho cái mác phát xít, đơn giản vì mẹ cô quá tàn bạo... Tất cả họ tạo ra một lực lượng mà nghe từng câu thoại chúng ta cũng có thể phì cười vì sự tưng tửng hài hước trước hiểm nguy của mỗi con người.

Dù rằng những sự mới mẻ không đủ để biến The New Colossus trở thành một tác phẩm tuyệt diệu, lột xác hoàn toàn, nhưng sự tỷ mỷ của đội ngũ làm game đã tạo ra một trong những game hành động xứng đáng lọt danh sách những game hay nhất của năm 2017 này. Bạn có muốn biết Hitler nếu còn sống tới tận năm 1960 sẽ như thế nào không? Chỉ có một cách là hãy thưởng thức ngay siêu phẩm này, đừng chờ đợi.

Theo GameK

" alt="Đánh giá Wolfenstein II: The New Colossus" width="90" height="59"/>

Đánh giá Wolfenstein II: The New Colossus

Ông Lâm Quang Tùng, Giám đốc VTVLive.

Tại Hội thảo quốc tế Mạng xã hội và truyền hình vào sáng ngày 20/12/2018 tại Đà Lạt, ông Lâm Quang Tùng, Giám đốc VTVLive đã chia sẻ về mô hình truyền thông trong thế giới kết nối mà các đài truyền hình, các nhà sản xuất nội dung số cần quan tâm đến nếu muốn tăng lượng khán giả theo dõi các nội dung của mình.

Theo đó, số liệu mà Forbes công bố cho thấy, lượng dữ liệu mà người dùng tạo ra mỗi ngày khoảng 2,5 tỷ tỷ bytes. Trong hơn 2 năm vừa qua, người dùng đã tạo ra đến 90% lượng dữ liệu trên thế giới. Những mạng xã hội như Facebook hay YouTube không hề sản xuất bất cứ một nội dung nào, nhưng hàng ngày họ đang sở hữu một lượng nội dung rất lớn do người dùng mạng xã hội tạo ra.

Data Never Sleeps 5.0 cũng thống kê được rằng, mọi người liên tục tạo ra dữ liệu khi sử dụng các phương tiện truyền thông xã hội. Có 527.760 bức ảnh được chia sẻ trên Snapchat mỗi phút. Hơn 120 người có công ăn việc làm tham gia LinkedIn. Mỗi phút có 4.146.600 video YouTube được xem, 456.000 tweet được gửi lên Twitter, 46.740 bức ảnh được đăng trên Instagram.

Mạng xã hội Facebook có 2 tỷ người hoạt động trên Facebook, mỗi giây có 5 tài khoản Facebook mới được tạo, hơn 300 triệu bức ảnh được tải lên mỗi ngày. Mỗi phút có 510.000 bình luận được đăng và 293.000 trạng thái được cập nhật

Instagram (thương hiệu nhánh của Facebook) có 600 triệu người dùng, trong đó có 400 triệu người hoạt động mỗi ngày. Mỗi ngày có 95 triệu hình ảnh và video được chia sẻ trên Instagram mỗi ngày100 triệu người dùng tính năng Stories của Instagram.

Việc ngày càng có nhiều người dành thời gian xem thông tin trên Facebook, YouTube đã tác động rất lớn tới ngành truyền hình. Trải nghiệm của người dùng đang thay đổi mạnh mẽ, con người không muốn xem và tiếp nhận thông tin một cách thụ động, mà họ còn muốn được chia sẻ thông tin mà họ có, tương tác với người khác, trao đổi quan điểm của họ về nguồn tin.

Trải nghiệm người dùng phân hóa, phân hóa trong yêu cầu về chất lượng nội dung, trải nghiệm người dùng và phương thức tiếp cận thông tin. Ví dụ để xem một chương trình thể thao chẳng hạn, trước đây người dùng thường băn khoăn chuyện nội dung đó được phát trên kênh nào, nay họ không quan tâm nội dung đó được phát kênh nào nữa mà người ta có thể dễ dàng tìm kiếm được các kênh khác để xem. Đối với những chương trình có bản quyền, ví dụ như ASIAD 2018 chẳng hạn, khi các đài truyền hình Việt Nam chưa có bản quyền thì người dân vẫn có cách tìm kiếm để xem từ các chương trình nước ngoài thông qua mạng Internet, mạng xã hội.

" alt="Hội tụ số đòi hỏi truyền hình phải định vị lại chuỗi giá trị trong hệ sinh thái truyền thông" width="90" height="59"/>

Hội tụ số đòi hỏi truyền hình phải định vị lại chuỗi giá trị trong hệ sinh thái truyền thông