您现在的位置是:Công nghệ >>正文
Soi kèo góc Anh vs Albania, 2h45 ngày 22/3
Công nghệ46934人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 21/03/2025 06:55 Kèo phạt góc ...
Tags:
相关文章
Kèo vàng bóng đá Anh vs Albania, 02h45 ngày 22/3: Khởi đầu suôn sẻ
Công nghệHư Vân - 21/03/2025 11:55 Kèo vàng bóng đá ...
阅读更多John Callahan qua đời
Công nghệJohn Callahan sinh năm 1953.
John Callahan được khán giả truyền hình biết đến với vai Edmund Grey trong series phim 'All My Children' từ năm 1992 đến 2005. Ông qua đời sáng 28/3 (tức đêm qua theo giờ VN), cùng ngày với diễn viên Mai Phương. Nguyên nhân chính được người đại diện của diễn viên quá cố chia sẻ là do cơn đột quỵ. Khi được đưa đến trung tâm y tế Eisenhower ở California, Mỹ thì ông đã qua đời.Vợ nam diễn viên khẳng định cái chết của John Callahan "không liên quan gì tới Covid-19".
Dù John Callahan năm nay đã 67 tuổi nhưng nhiều người vẫn rất sốc trước sự ra đi đột ngột của ông.
Kelly Ripa, diễn viên cùng đóng 'All My Children' với John Callahan từ năm 1990 đến 2002 chỉ có thể thả icon hình trái tim tan vỡ dưới dòng trạng thái thông báo của vợ nam diễn viên quá cố khi hay tin. Ngay say đó cô viết trên Twitter: "Bởi tôi không thể nói lên lời khi hay tin, an nghỉ nhé John Callahan!".
Sarah Michelle Gellar, diễn viên cùng đóng 'All My Children' với John Callahan từ năm 1993 đến 1995 cũng viết trên Instagram: “Ông ấy đã bước vào rất nhiều khoảnh khắc đáng nhớ trong đời tôi".
Mỹ Anh
Giật mình với bộ phim Mỹ 13 năm trước cảnh báo về đại dịch
Nhiều khán giả liên tưởng giữa thực tại và những gì Hollywood đã đưa vào phim 'I Am Legend" (Tôi là huyền thoại) ra rạp năm 2007.
">...
阅读更多“Ăn mặc hở hang, khêu gợi nơi đền chùa là hành vi thiếu văn hóa”
Công nghệNhà văn Trần Thị Trường.
Bà có thể chia sẻ một chút về việc, ngày xưa các bà các chị đi lễ chùa là mặc áo dài truyền thống. Hoặc trong văn học, trong tranh ảnh... người xưa quan niệm thế nào là trang phục chuẩn mực đi lễ chùa?
Ngày xưa, dĩ nhiên rồi, đi lễ chùa các bà các mẹ các chị mặc áo dài may theo lối truyền thống: cổ áo cao, tà áo khép, màu sắc nền nã. Không chỉ người thành phố mà người thôn quê cũng mặc áo dài, giàu nghèo khác nhau ở chất liệu không khác nhau về kiểu dáng. Kiểu dáng nhất thiết phải kín đáo, biểu hiện tinh thần khép mình và hướng thượng trong chốn tôn nghiêm, cần có trang phục xứng với điều đó.
Trên thực tế, cứ mùa lễ hội là lại xuất hiện những hình ảnh ăn mặc hở hang, phản cảm nơi đền chùa.
Theo bà, những hình ảnh ăn mặc hở hang, lố lăng ảnh hưởng thế nào đến cảnh quan nơi được coi là linh thiêng cũng như với những người thành tâm đến lễ phật?
Các triết gia vẫn nói “con người là động vật có tính xã hội”, hay “tự do của mỗi người là điều kiện tự do của tất cả mọi người”, mỗi một hành động của con người đều tác động lên người khác. Những người đi lễ chùa theo lối tranh thủ “nhất cử lưỡng tiện” như đã nói ở trên sẽ làm ảnh hưởng đến những người đi lễ toàn tâm toàn ý. Sự hở hang, khêu gợi, lòe loẹt gây phản cảm sẽ làm nhức nhối cho người bên cạnh, cho không khí chung. Tôn trọng cái chung là văn hóa, phá vỡ cái chung đó là thiếu văn hóa, thậm chí vô văn hóa.
Theo nhà văn Trần Thị Trường, trang phục như thế này không đẹp chút nào.
Bản thân bà đã chứng kiến những hình ảnh, trang phục không đẹp mắt khi đi đến đền chùa? Cảm giác của bà khi đó thế nào?
Tôi có gặp, và rất ngạc nhiên khi thấy nhiều chị, nhiều em xinh, trang phục đẹp nhưng đáng tiếc đã mặc không đúng chỗ. Đẹp mấy mà không đúng chỗ thì cũng thành xấu. Tôi vừa sang thăm con gái ở Mỹ về.
Tôi thấy bạn bè, hàng xóm của tôi ở Mỹ, họ ăn mặc đủ các kiểu, nhưng đã đến Nhà hát, hay Nhà thờ ai nấy đều mặc bộ nghiêm chỉnh nhất, đó là thể hiện sự tôn trọng Đấng mình đến lễ, và với mọi người xung quanh.
Theo bà, vì sao liên tục có những ý kiến, truyền thông phản ánh mà năm nào cũng vẫn xuất hiện những hình ảnh ăn mặc chưa phù hợp nơi đền chùa?
Đó là ý thức của mỗi người chưa cao. Nếu nói quá lên thì đó là mù thẩm mỹ. Lẫn lộn các ngưỡng văn hóa. Để tình trạng này vẫn tiếp diễn, theo bà là do ý thức của người dân chưa cao hay do sự quản lý của các cơ quan chức năng chưa mạnh mẽ, quyết liệt?
Cơ bản vẫn là ý thức của mỗi cá nhân. Nhưng tôi cũng thấy các Chùa nên có tấm biển nhỏ nơi cửa vào “Chú ý: Trang phục phù hợp chốn tôn nghiêm”. (Không nên quy định ngắn dài bao nhiêu như đâu đó đã ra quy định).
Chỉ cần nhắc nhở nhẹ nhàng như trên kia thôi, thì dần dần người ta sẽ phải tìm hiểu thế nào là phù hợp. Chả lẽ, vẫn còn có kẻ mãi không hiểu?
Xin cảm ơn bà về những chia sẻ!
Theo Dân trí
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Radnicki Sr. Mitrovica vs Zemun, 21h00 ngày 24/3: Cửa dưới đáng tin
- Trì hoãn đến bao giờ?
- Bé gái mồ côi bịn rịn chia tay ông ở cổng bệnh viện dã chiến
- Vì sao hàng loạt diễn viên Ấn Độ 'đua nhau' treo cổ tự sát?
- Soi kèo góc Gwangju vs Pohang Steelers, 14h00 ngày 22/3
- Hiệp hội Blockchain thúc đẩy thương hiệu Make in Việt Nam
最新文章
-
Nhận định, soi kèo U19 Ireland vs U19 Slovenia, 17h00 ngày 22/3: Tìm lại nụ cười
-
Trích đoạn vở “Tiền là số 1?”: Sau thời gian dài im ắng, sân khấu kịch 5B trở lại với không khí náo nhiệt, rộn ràng của những tác phẩm mới. NSƯT Mỹ Uyên, tên tuổi của ‘bà trùm’ gắn liền với sân khấu 5B, bận đến không kịp thở. Thật khó tin người phụ nữ với dáng người nhỏ nhắn này đã tham gia hầu hết những khâu tập, dựng đến tổ chức công diễn. Cô cùng cả ekip đã làm ráo riết mọi thứ để các vở mới kịp ra mắt đúng ngày ấn định.
Mỹ Uyên – linh hồn của sân khấu 5B
“Tiền là số 1?” là tác phẩm mới của đạo diễn Công Danh, kể về đôi trai gái Phèn (Hoàng Ngọc Sơn) và Lúa (Mỹ Uyên). Cả hai yêu nhau, lấy nhau, từ quê ở Sa Đéc lên Sài Gòn lập nghiệp, cái đói nghèo vẫn đeo bám họ. Phèn đi hát rong còn Lúa bán vé số. Bước ngoặc xảy ra khi 5 tờ vé ế của Lúa trúng độc đắc, hai vợ chồng chính thức đổi đời. Phèn mua nhà mới, mở một khách sạn trên Đà Lạt, sống giàu sang “không thiếu thứ gì”.
10 năm sau, khi lên Đà Lạt giám sát, Phèn đổ gục trước nhan sắc của Hồng (Phương Linh). Anh ngoại tình, ngày càng lạnh nhạt với vợ. Khi bị phát hiện, Phèn đuổi Lúa ra khỏi nhà để thoải mái ở bên người mới. Nghe lời Hồng dỗ ngọt, Phèn sang tên khách sạn và căn nhà cho vợ mới. Khi Hồng bất ngờ lật lọng, Phèn mới biết tất cả là âm mưu của cô và người bạn thân tên Tửng (Quốc Thịnh) ngay từ đầu.
Mỹ Uyên diễn hay, tinh tế. 90% thời lượng của vở diễn ra khá tốt dù dễ đoán. Motif “sang đổi vợ” không có gì mới, kịch bản từ đầu đến gần cuối vở đều đi theo đúng hình dung thông thường. Tuy nhiên, diễn xuất của Mỹ Uyên làm nhân vật Lúa trở nên đặc sắc.
Mỹ Uyên là số ít diễn viên có tuổi có thể vào ‘ngọt’ vai thiếu nữ 16. Ngoài đời, nữ diễn viên sắc sảo, thậm chí thét ra lửa nhưng đóng vai gái quê lại rất ‘phèn’.
Lúa là nhân vật kiểu mẫu phụ nữ Việt tự đưa cổ mình vào tròng bất hạnh. Mở màn, cảnh Lúa cầm hai con cào cào lá, ngây ngô nói: “Con râu dài bay cao, con râu ngắn bay thấp” như ngầm dự đoán về đường đời của mình và Phèn sau này. Nếu tinh ý, khán giả sẽ thấy Phèn “sang đổi vợ” chứ không “giàu đổi bạn”, vì Tửng thích nghi nhanh sau bước ngoặt đổi đời của vợ chồng Phèn, tỏ ra hữu ích với Phèn để được ở cạnh và hưởng sái sự giàu sang.
Trong khi đó, 10 năm sau, Lúa vẫn ngốc nghếch, ngây ngô. Cô không thay đổi gì ngoài chiếc váy đẹp, không cập nhật thêm gì cho mình dù điều kiện sống đổi khác. Chi tiết Lúa nấu súp măng cua đợi chồng về hoặc tặng chồng hai con cào cào lá đều cho thấy rõ điều đó.
Ở phân cảnh Phèn chán chường đá tung bát súp và hai con cào cào lá, NSƯT Mỹ Uyên diễn xuất thần. Cô không khóc ngay mà nhìn trơ trơ vào hư không một lúc, khi hai tay vẫn quơ quào dọn bát súp, nhặt lại con cào cào. Lúa khóc không ra tiếng vì sợ Phèn thức giấc nghe thấy và cách Mỹ Uyên diễn cảnh khóc câm dường như không thể đạt hơn.
Một phân cảnh khác là khi Lúa bị đuổi khỏi nhà, cô sững ra, nhìn quanh quất mái ấm 10 năm lần cuối rồi mới thất thểu bước đi. Không rõ đây là sáng tạo riêng của Mỹ Uyên hay dụng ý tác giả nhưng những chi tiết nhỏ này lại tạo nên sức hút riêng biệt cho vai diễn.
Cái kết hụt hẫng
Bên cạnh Mỹ Uyên, Quốc Thịnh cũng diễn xuất ‘nặng ký’ không kém. Miếng hài từ cử chỉ, lời nói của Quốc Thịnh tự nhiên như thể hài từ trong máu ra. Nhưng lối diễn của anh nhiều phần khiến khán giả nhớ tới danh hài Minh Nhí.
Hoàng Ngọc Sơn và Phương Linh phong độ chưa ổn định. Chẳng hạn, Hoàng Ngọc Sơn diễn vai trai quê cộc tính lại chưa đủ ‘quê’, nhưng khi trở thành “người nghèo tập làm sang” lại lố lăng khá duyên dáng.
10% thời lượng cuối dành cho kết vở khá hụt hẫng khi tất cả ân oán tình thù 10 năm chỉ là một giấc mơ giữa ban trưa của Phèn. Trong thơ ca, “giấc mơ ban ngày” hàm nghĩa viễn vông, thường để mô tả khoảng cách quá xa giữa những khát vọng sâu thẳm nhất trong tâm khảm của con người (như giàu sang, vĩ đại…) và cuộc sống thực tại.
Giấc mơ ban ngày của Phèn phản ánh thông điệp: sự giàu sang không do lao động mà có vốn phù phiếm, không vững bền. Ngay cả hiện nay, trong đời thực, kiểu giàu “trên trời rơi xuống” chưa bao giờ thuần túy là một món hời, niềm hạnh phúc vẹn toàn, mỹ mãn.
Để gói câu chuyện vào giấc mơ như vậy, tác phẩm khai thác sâu, khéo và tinh tế hơn. Tuy nhiên, đổi lại một thông điệp thì cái kết này chưa thực sự đắt. Sau khi kéo màn, Mỹ Uyên có nói thêm: “Cả ekip chúng tôi đã làm ráo riết để kịp ra mắt đúng dịp mùa mưa một vở kịch vui vui”. Có thể, kết thúc như vậy giúp vở kịch vui đúng nghĩa, nhưng vô hình trung phủi sạch những bình bàn trong 90% thời lượng trước đó. Nếu 10 năm của vợ chồng Phèn – Lúa chỉ là một giấc mơ thì vô thưởng vô phạt, không có gì để rút ra hay chiêm nghiệm.
Buồn cười hơn, khi thức giấc, Phèn sợ hãi với những gì gợi nhắc đến giấc mơ. Anh kêu lên mình không cần giàu sang, có trúng số cũng không thèm. Khi nghèo, Phèn oán trách Trời. Khi giàu, Phèn đổ lỗi cho đồng tiền trong khi cốt lõi của câu chuyện là chính tư duy, thái độ sống của con người. Phèn cũng là một nhân vật điển hình cho những người nghèo với tư duy đổ lỗi thường gặp.
Kết cấu vòng lặp khi Lúa lại trúng số; rồi một cô gái quê có gương mặt giống Hồng đến nhà Phèn – Lúa xin ở nhờ mở ra nhiều viễn cảnh để khán giả thỏa sức tưởng tượng về cái kết mở. Cảnh náo loạn kết vở khiến người xem cười, nhưng là cười gượng.
Gia Bảo
Huyền tích dân gian về vua Lý Công Uẩn lên sân khấu kịch
Ngày 17/6, Sân khấu Lệ Ngọc chính thức khởi công vở kịch “Huyền thoại gò Rồng Ấp” - vở diễn kể về sự ra đời của vua Lý Công Uẩn.
" alt="Khán giả khóc, cười theo Mỹ Uyên trong kịch Tiền là số 1?">Khán giả khóc, cười theo Mỹ Uyên trong kịch Tiền là số 1?
-
Tom Hanks và Rita Wilson vui vẻ lái xe trên đường phố Los Angeles.
Vợ chồng Tom Hanks và Rita Wilson bị chụp lại ảnh đang lái xe trên đường phố Los Angeles, Mỹ 2 tuần sau khi họ phát hiện dương tính với virus corona trong thời gian làm phim tại Australia. Tài tử 64 tuổi mặc áp pull màu ghi, đội mũ lưỡi trai trẻ trung và cười tươi sau tay lái.Trên trang cá nhân, Tom Hanks thông báo 2 tuần sau khi ghi nhận những triệu chứng đầu tiên của nhiễm bệnh họ đã cảm thấy tốt hơn nhiều. Cùng với đó nam diễn viên từng đoạt giải Oscar khuyên fan hãy ở yên trong nhà và tự cách ly bởi đó là cách tốt nhất để tránh virus chết người này cũng như giúp ngăn chặn Covid-19 lây lan.
Tom Hanks và Rita Wilson Ngày 11/3 vừa qua, Tom Hanks thông báo trên Twitter rằng ông và vợ đã dương tính với Covid-19. Ngay sau đó vợ chồng ông được chuyển tới một bệnh viện ở Queensland, kế hoạch quay phim của họ tại đây bị hoãn. Ngày 16/3 vợ chồng Tom Hanks được ra viện. Leslee Dart - người đại diện của nam diễn viên cho biết: "Tom và Rita đang làm rất tốt và tiếp tục hồi phục, mỗi ngày đều thấy khỏe hơn".
Tom Hanks sinh năm 1956 và là một trong những nam diễn viên đình đám nhất Hollywood. Ông từng 2 lần nhận tượng vàng Oscar cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất nhờ các phim Forrest Gump (1994) và Philadelphia (1993). Mới đây nhất Tom Hanks được đề cử Oscar 2020 cho Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất với bộ phim A Beautiful Day in the Neighborhood (2019).
Tom Hanks trong phim 'A Beautiful Day in the Neighborhood' (2019)
Mỹ Anh
Vợ chồng diễn viên Tom Hanks dương tính với COVID-19
Nam diễn viên 64 tuổi vừa thông báo ông và vợ - Rita Wilson đều dương tính với COVID-19 trên Instagram.
" alt="Vợ chồng diễn viên Tom Hanks lái xe trên đường khiến fan bất ngờ">Vợ chồng diễn viên Tom Hanks lái xe trên đường khiến fan bất ngờ
-
Sếp Đức tính tình nghiêm túc, đạo mạo và thét ra lửa. Lũ nhân viên suốt ngày nem nép mỗi khi nghe tiếng bước chân của sếp. Làm việc tử tế, kết quả đạt chuẩn, sếp cũng chỉ nhếch mép cười ruồi. Còn kiểu làm ăn vớ vẩn, vô trách nhiệm, sai sót, nhầm lẫn tí chút thì xin mời nghe "dân ca và nhạc cổ truyền" điếc tai, nặng hơn nữa thì cho đi "tàu suốt" luôn.
Nhưng phải công nhận là nhờ sự lãnh đạo nghiêm túc của sếp Đức mà phòng kỹ thuật và quản lý máy móc thiết bị này trở thành một trong mấy phòng đầu não của công ty. Nhân viên trong phòng cũng được tí oai lây.
Ấy vậy mà mấy hôm nay thấy sếp thay đổi nhiều quá. Chị Thanh nhấm nháy với cậu Bình:
- Này, hôm nay sếp mặc áo kẻ tăm màu hồng đấy. Lạ nhở!
Cả công ty xôn xao vì bỗng nhiên sếp mặc áo đẹp, lại còn cả ngày cắm cúi Yahoo, Facebook. (Ảnh minh họa)
Lạ quá đi chứ. Mười mấy năm gắn bó với công ty, quanh năm tứ đời sếp trung thành với bộ quần đen áo trắng, mùa đông tới thì cùng lắm là thêm cái áo khoác màu mắm tôm. Chấm hết. Sắc hồng này lạ lắm đây.
Cậu Bình chưa kịp nghĩ thêm cái gì thì đã nghe tiếng sếp e hèm:
- Chú Bình sang đây anh nhờ tí việc.
Rón rén sang phòng sếp, lại gần cái bàn làm việc ngập hồ sơ tài liệu và đống báo Nhân dân, Bình suýt ngã ngửa khi nghe sếp thì thào:
- Lập cho anh cái nick chát với cả cái Phây.
Vốn sợ sếp như sợ cọp, Bình chả dám hỏi han gì. Cum cúp gõ gõ, nhấp nhấp:
- Anh định lấy tên là gì ạ?
Sếp chép miệng:
- Chú cứ ghi: "Thạc sỹ sành điệu" cho anh.
Phải nói là trong bụng Bình từng cơn cười tuôn ra muốn rung cả rốn nên mặt cứ phừng phừng lên mà tay vẫn phải nghiêm túc gõ từng chữ: Thạc sỹ sành điệu. Hướng dẫn chi tiết cho sếp xong, Bình phải nhanh chóng rủ chị Thanh xuống hàng trà đá để xả cơn cười. Cười chán, hai chị em nhìn nhau: Hay là sếp yêu???
Mối nghi ngờ chẳng cần phải đợi quá lâu để giải quyết. Trưa hôm đó, chị Thanh đi cà phê cà pháo với hội đại học, bất ngờ nhìn thấy sếp đi cùng một em tuy chân không dài lắm nhưng váy cực ngắn, tóc tím rực xoăn bồng bềnh thật trẻ trung sành điệu. Làm việc với sếp hơn tám năm mà hôm nay chị Thanh mới được nghe thấy tiếng cười đầy sảng khoái của sếp. Trông sếp bừng bừng khí thế như giai 20, cũng kéo ghế, vuốt tóc, búng tay gọi phục vụ như cặp đôi tuổi teen. May mà chị nhanh trí ghé đầu núp sau bình hoa không thì nguy to. Nỗi sợ sếp thấm vào tim óc, gặp hoàn cảnh này bỗng dưng chị Thanh... càng thêm sợ.
Chị Thanh hết hồn khi thấy sếp thân mật cùng một em gái trẻ trung, sành điệu ở quán cà phê. (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, chị Thanh chưa kịp kể chuyện với Bình thì sếp đã gọi ra giao việc:
- Em chọn mua cho anh một món quà cho khách hàng nữ nhé. Nước hoa là tốt nhất, cứ loại đắt tiền, loại xịn ấy. Gói đẹp vào rồi gửi chuyển phát nhanh đến địa chỉ này cho anh. Hôm nay, anh phải lên Điện Biên triển khai gói thầu mới bận quá tuần sau mới về được nên phải nhờ em.
Chị Thanh mặt mũi thẫn thờ không biết phải làm sao, vâng dạ rối rít rồi rút êm. Nhưng thay vì nhờ chuyển phát nhanh, chị Thanh nhờ Bình chuyển luôn để tiện... hóng chuyện. Bình được cái mồm năm miệng mười, chịu khó lê la quán trà đá trước mặt nhà cô kia, chẳng mấy mà nắm được thông tin. Hóa ra, nàng là sinh viên đại học, chuyên cặp với các "anh nuôi" để kiếm cơm.
- Hay là sếp mình vào bẫy???
Chưa kịp nghĩ gì hơn thì sếp đi công tác về. Từ hôm đó, giờ làm việc thì sếp ngồi tịt trong phòng gõ bàn phím nhoay nhoáy, còn buổi trưa thoắt ẩn thoắt hiện không ai rõ lịch trình. Mọi khi trình ký công văn, giấy tờ, hợp đồng thanh quyết toán sếp xem xét kỹ lưỡng, có vướng mắc thì quyết liệt yêu cầu giải thích ngay, nay chỉ xem qua rồi ký luôn không thì lại chất đống trên bàn để xem sau.
Công việc xem ra đã mấy phần đình trệ. Chị Thanh và cậu Bình nhìn nhau thở dài não ruột. Làm việc cùng nhau đã lâu, vợ sếp cũng biết rõ từng nhân viên trong phòng. Một tối ăn cơm xong, Bình nhận được điện thoại của vợ sếp, giọng đầy chất nghi ngờ:
- Này chú Bình, sáng nay anh Đức bảo đi công tác gấp hai hôm mà thế nào lại quên béng cặp tài liệu thế này.
Không xong rồi. Bình toát mồ hôi nhưng vẫn phải cười giả lả:
- Anh đi hội nghị khách hàng chị ạ, chủ yếu là ngoại giao thôi không cần tài liệu gì cả. Chị yên tâm. Tối mai anh lại có mặt ở nhà xem tài liệu ngay ý mà.
Sếp bà cúp máy, nghe có phần nào yên tâm. Nhưng Bình thì thấy đau tim. Sếp mà tiếp tục như thế này thì chả mấy chốc cậu biến thành cái máy nói dối mà công việc của phòng lại đang trên đà đi xuống vì cái đầu tàu đang bận làm việc... chỗ khác.
Bình và chị Thanh cùng lên kế hoạch. Đã biết rõ lai lịch cô gái kia, Bình nghiến răng bỏ ra chút tiền nhờ một cậu em quen biết khá bảnh trai vào vai thiếu gia ăn chơi đến cưa cẩm. Ông sếp già của Bình dù cũng chịu chi đôi chút nhưng làm sao có được vẻ bảnh trai, dẻo mỏ như cậu chàng. Cô nàng vừa muốn tiếp tục đào nốt cái mỏ của mình lại vừa nghiêng ngả trước trai đẹp nên phải duy trì song song hai mối quan hệ.Và như vô tình khi Bình mời sếp vào quán cà phê cũng là lúc cô bồ bé nhỏ đang lả lơi cùng trai đẹp. Khuôn mặt sếp tím rịm nhưng cũng không tỏ thái độ gì. Không rõ mọi sự sau đó ra sao nhưng đầu tuần trở lại làm việc, Bình và chị Thanh mừng vô cùng khi thấy sếp lại diện "xì tai" quen thuộc: quần đen áo trắng với khuôn mặt càu cạu "thân thương".
Ôi, tuổi hồi xuân của sếp. May sao chuyện tình cảm ngoài luồng của sếp đã có hồi kết để đám nhân viên đỡ thon thót giật mình.
(Theo Trí thức trẻ)" alt="Khi sếp già... hồi xuân">Khi sếp già... hồi xuân
-
Soi kèo phạt góc Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3
-
Thương là cô gái được sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo khó. Vớiquyết tâm đổi đời, tốt nghiệp cấp ba cô không chọn con đường học đại học mà theohướng xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc. Bươn trải 5 năm nơi đất khách, cô trở vềnước, miền quê nghèo Quế Võ, Bắc Ninh với số tiền đủ để xây nhà cho bố mẹ và locho 3 em đang đi học.
Thế nhưng, đến khi đi xin việc, vì không có bằng cấp trong tay nên Thươngđành xin vào làm công nhân tại một công ty có 100% vốn Hàn Quốc với ý định có cơhội sẽ phấn đấu dần lên vị trí cao hơn…
Một thời gian sau, nhờ vẻ bề ngoài cao ráo, xinh xắn cộng với tính cách hoạtbát, thông minh, Thương từ một công nhân quèn đã lên làm tổ trưởng của một dâychuyền sản xuất trong nhà máy. Ở đó, Thương cũng lọt vào “mắt xanh” của baochàng trai trong công ty nhưng cô chưa đồng ý bất cứ ai. Thương bảo “Cứ mãi làmcái chị tổ trưởng thì chả bao giờ em ngóc đầu được lên cả. Kiếp nghèo mãi chỉ cóvậy thôi sao? Em không cam tâm, em cần thay đổi”.
Không cam tâm là một công nhân quèn, Thương tìm mọi cách để được thăng tiến. Ảnh M.A
Nửa năm sau khi lên tổ trưởng, Thương luôn tìm cách tiếp cận trưởng phòng sảnxuất. Rồi cô cặp kè với anh. Anh trưởng phòng sản xuất đã giúp đỡ và cất nhắcThương lên làm chân văn phòng chuyên giấy tờ sổ sách. Từ đó, mối quan hệ của côvới trưởng phòng càng trở nên “mật thiết” hơn. Anh còn tạo điều kiện cho cô đihọc lớp tại chức quản trị kinh doanh để nâng cao trình độ. Thế nhưng, sau mộtthời gian cặp bồ với anh trưởng phòng sản xuất thì trong công ty có sự thay đổinhân sự. Giám đốc sản xuất mới là một anh người Hàn 35 tuổi, cao ráo và lịchlãm.
Từ đó, Thương “trở mặt” với anh bồ cũ và đưa sếp người Hàn vào trong “tầmngắm”. Khi cơ hội đã đến, công ty tuyển trợ lý cho vị giám đốc này, Thương đãứng tuyển và thành công vì khả năng nói tiếng Hàn khá tốt. Tiếp sau đó, cô lênkế hoạch rất chu đáo cho chiến lược “cua sếp” sắp tới của mình.
Đầu tiên, Thương thay đổi trong cách ăn mặc, xinh xắn, sành điệu và sexy hơn.Cô luôn biết tận dụng tối đa các cơ hội để được “xúc tác” nhẹ da thịt vào sếp.Lần thì chạm tay vào sếp, lần “vô tình” va vào sếp, lần thì quên tập tài liệutrong phòng sếp… Và cứ thế, Thương gây ấn tượng dần với sếp. Tất cả các buổi dựtiệc, thương thuyết làm ăn của sếp cô đều được đi theo. Có cô, dường như cácthương vụ làm ăn trở nên suôn sẻ hơn nên cô càng được trọng dụng hơn. Biết sếp ởchung cư, cô còn cố ý thuê phòng ngay cạnh phòng của sếp. “Lửa gần rơm lâu ngàycũng bén”, mỗi khi có chuyện, sếp thường xuyên tìm Thương để dốc bầu tâm sự.Thương cũng luôn sẵn sàng song hành cùng sếp đi đến bất cứ đâu, tiếp bất cứkhách nào.
Thế nhưng, cặp kè chừng gần một năm, lúc tình cảm đã trở nên gắn bó, Thươngnhắc đến chuyện kết hôn thì mới tá hỏa vì sếp đã có vợ con bên Hàn. Rồi chuyệncặp với sếp vỡ lở, khắp công ty xì xào bàn tán. Mọi người nhìn Thương với ánhmắt ghẻ lạnh và khinh bỉ. Thương bị cô lập. Chỗ này “Loại người có mới nới cũ,ăn cháo đã bát thì không tốt đẹp đâu” chỗ kia “Con này nó đáo để thật, cua hẳnsếp Hàn cơ đấy. Giờ thì ê mặt rồi, ông ấy có vợ đẹp con ngoan bên Hàn rồi. Ngồiđấy mà mơ thôi. Chả khác gì như đứa qua đường thôi. Ông ấy chơi chán thì bỏ…”khiến Thương càng thêm ê chề nhục nhã. Đã thế, để tránh hậu quả, anh sếp Hàn cònlàm đủ mọi cách cho Thương nghỉ việc.
Sau đó, Thương phải xin sang làm việc văn phòng ở một công ty khác. “Em quaylại với Cường (trưởng phòng sản xuất công ty cũ) và anh ấy chấp nhận sự quay lạicủa em. Chúng em qua lại sống với nhau như vợ chồng. Anh ấy cũng vẽ cho em viễncảnh tương lai rất tươi sáng... Nếu không có cái ngày đen tối ấy…”. Thương gạtnước mắt lăn dài trên gò má vẫn còn những vết thâm tím nói tiếp: “Một lần tìnhcờ em thấy Cường dẫn một cô gái lạ vào nhà nghỉ. Hai người tỏ ra rất thân mật.Em đi theo và vào tận nơi mới biết hắn và cô ả đã qua lại rất nhiều lần. Em ậpvào thì thấy cảnh họ đang âu yếm nhau. Ức không chịu được em nhảy vào ẩu đả vớicon bé đó… Cường không bênh vực em mà còn tát em một cái như trời giáng. Emkhông bao giờ quên câu nói của hắn “Đó là cái giá của kẻ phản bội! Nhục nhã quáchị ạ”.
Minh Anh
" alt="Kết cục bi thảm của nữ công nhân âm mưu cặp bồ với sếp">Kết cục bi thảm của nữ công nhân âm mưu cặp bồ với sếp