Giải trí

Các giải đấu eSports Việt không bị gián đoạn vì Covid

字号+ 作者:NEWS 来源:Thể thao 2025-04-24 19:40:43 我要评论(0)

Bước sang năm thứ hai của Covid-19,ácgiảiđấueSportsViệtkhôngbịgiánđoạnvìlịch bóng đá anh các giải đấlịch bóng đá anhlịch bóng đá anh、、

Bước sang năm thứ hai của Covid-19,ácgiảiđấueSportsViệtkhôngbịgiánđoạnvìlịch bóng đá anh các giải đấu thể thao trên thế giới đã bắt đầu thích nghi dần với nhịp độ và không khí thi đấu khi không có khán giả. Với các giải đấu eSports trong nước, các trận đấu vẫn diễn ra bình thường dưới những điều kiện khác nhau.

Trong đó, Chung kết PMCO Mùa xuân 2021 đã diễn ra mà không được phát sóng trực tiếp trong ba ngày từ 29 - 31/01. Người hâm mộ hiện vẫn đang phải chờ đợi 18 cái tên được xác định sẽ vào chơi ở PMPL S3 mùa tới thông qua cập nhật kết quả trên fanpage của giải. 

{ keywords}
Huyền Thoại Sinh Tồn là giải đấu hiếm hoi vẫn phát sóng hình ảnh các tuyển thủ trước và sau khi thi đấu

Hai giải đấu khác là Huyền Thoại Sinh Tồn và Vietnam Championship Series (VCS) vẫn được phát sóng trực tiếp bình thường. Trong đó, bốn ngày thi đấu tuần 2 của Huyền Thoại Sinh Tồn chứng kiến sự thống trị của Heavy với số ván thắng áp đảo dù số mạng hạ gục không phải là cao nhất. Đây cũng giải đấu hiếm hoi của Việt Nam vẫn tổ chức thi đấu tập trung và phát sóng hoàn toàn hình ảnh các tuyển thủ tham dự giải. 

Giải đấu còn lại là VCS đã phải để các tuyển thủ thi đấu dưới điều kiện không khán giả ở tuần thi đấu thứ hai do lo ngại các ca mắc Covid-19 mới trong cộng đồng. Tuy nhiên, các khán giả theo dõi qua sóng livestream cũng không thể được nhìn thấy bất cứ hình ảnh nào từ các tuyển thủ đến ba MC xinh đẹp của giải.

{ keywords}
VCS vẫn diễn ra nhưng không phát sóng trực tiếp hình ảnh của các tuyển thủ, MC hay bình luận viên

Và mặc dù đã cắt gọn điều kiện phát sóng, VCS vẫn để xảy ra sự cố gián đoạn trong trận đấu siêu kinh điển giữa SBTC và GAM Esports. Cuối cùng người hâm mộ đã chứng kiến thế trận khá một chiều khi GAM hủy diệt hoàn toàn đối thủ để chắc chắn đầu bảng sau hai tuần thi đấu toàn thắng. 

Ở chiều ngược lại, ba cái tên là Team Flash, Team Secret và Burst The Sky hiện đang cùng chia nhau vị trí bét bảng với hai trận toàn thua. Dự kiến các giải đấu vẫn sẽ tiếp tục diễn ra bình thường trong tuần này.

Phương Nguyễn

Nhiều sự cố ở tuần đầu khởi tranh VCS Mùa Xuân 2021

Nhiều sự cố ở tuần đầu khởi tranh VCS Mùa Xuân 2021

Trong ngày đầu trở lại sau kỳ nghỉ đông dài, VCS Mùa Xuân 2021 đã giới thiệu ba MC mới, nhưng tâm điểm chú ý lại là những sự cố kỹ thuật.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Cái người dị nhân dưới kia nằm thở dốc, dường như không vì lời nói kia mà quan tâm một chút nào.

Lại nghe cái âm thanh sắc lạnh kia vang lên, lần này có chút chán ghét xen lẫn trong đó: "Bị hành hạ bao lâu nay rồi mà vẫn ngu xuẩn đến như thế!"

Đoạn người đó nhìn về phía cái người đang cầm chén cháo, gấp gáp nói: "Ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau cho tiện nhân đó ăn?"

Chỉ nghe người kia "dạ" một tiếng, chén cháo kia đã được đổ mạnh bạo vào cuống họng của dị nhân, còn rơi vương vãi xuống cổ và quần áo của ả ta trông thật gớm ghiếc vô cùng. Người kia đổ chén cháo xong liền đẩy ả dị nhân ngã sõng soài xuống nền đất, chỉ một lúc sau đã thấy thân người dị nhân quằn quại đau đớn lăn lộn không thôi.

Cái người ra lệnh kia liền chán ghét nói: "Đúng là không biết điều!"

Cái người đứng bên cạnh cô ta liền tiến tới chỗ dị nhân gặng hỏi: "Ta hỏi ngươi một câu! Nếu đúng thì gật đầu, có nghe rõ chưa?"

Dưới đất bây giờ chỉ toàn là tiếng rên rỉ đau đớn của ả dị nhân.

Người kia liền hỏi: "Chén canh đó hoàn toàn là do ả tiện nhân kia đứng sau giở trò có phải không hả?"

Chẳng thấy một chút hồi đáp nào của dị nhân dưới kia. Cái người ra lệnh liền có chút chán ghét: "Ngày đó ngươi bị móc hai mắt, lưỡi bị cắt, tay chân bị nghiền nát. Nhưng rõ ràng là tai không hề bị đâm điếc, bây giờ lại giả như không nghe thấy? Ngươi là đang muốn chết sao?"

Người đưa cháo càng đạp mạnh hơn vào người dị nhân: "Đồ tiện tì, như thế này rồi còn tỏ ra cứng rắn! Tiếc là ngươi có muốn chết cũng không được. Cũng đã được nửa năm rồi nhỉ? Nửa năm nay ngươi ngày ngày phải ăn chén cháo đoạn trường này để chịu nỗi đau đứt từng đoạn ruột, xem bộ ngươi vẫn còn chịu đựng được nhỉ?!"

Cái người ra lệnh nhìn ả ta lăn lộn hồi lâu, rốt cuộc cũng chán ghét mà nói: "Bỏ đi, đây cũng đâu phải là lần đầu tiên ả ta cứng đầu như vậy!”

Người dị nhân kia bất lực bị nhét vào trong chiếc hòm cũ nát, dường như đau đớn quá mà lăn lộn trong ấy, làm phát ra âm thanh "cọt kẹt" nghe thật rùng rợn. Cả ba người kia cũng lặng lẽ rời đi, bỏ lại một dãy phòng cũ nát thê lương!

Trong Cấm Thành rộng lớn xa hoa kia thì ra cũng có một chỗ đáng sợ đến như vậy!

***

Canh Tý, Vương phủ Hưng Nhượng vương Trần Quốc Tảng.

Bên ngoài đêm đã khuya, từng đợt gió đuổi bắt nhau ghé qua khung cửa sổ ai oán. Cơn hoảng sợ làm Nguyên Ninh chợt tỉnh dậy, bên tai nàng là tiếng mưa đập vào mái ngói phát ra tiếng lộp bộp lộp bộp, giống như tiếng một đứa trẻ nào đó lặng lẽ chơi trò tung hứng đá trên nền gạch, từng tiếng từng tiếng một khẽ chạm vào lồng ngực của nàng. Có chút lạnh lẽo thoáng qua bên vai, nàng bất giác thấp giọng gọi: "Tố Liên!"

Tố Liên nãy giờ nghe tiếng mưa rơi đã kịp tỉnh giấc, giữa lúc nàng đang loay hoay đóng cửa sổ lại thì nghe tiếng chủ nhân mình gọi, liền khẽ trả lời: "Tiểu thư..."

Nguyên Ninh trong lòng bất an hỏi: "Muội có nghe thấy tiếng gì không?"

Tố Liên lúc này mới tiến về phía chiếc giường, nàng nhìn thấy thần sắc của Nguyên Ninh lo lắng như vậy, liền ấm giọng nói: "Xuân qua hạ tới, bên ngoài bây giờ là tiếng mưa đầu hạ! Nô tỳ vừa mới đóng cửa sổ lại để tránh hơi lạnh tiếp tục thấm vào phòng!"

Nguyên Ninh với tay nắm chặt lấy cánh tay của Tố Liên kéo nàng ta quay lại: "Ta vừa mơ thấy tỷ tỷ!"

Tố Liên cả kinh, liền thấp giọng nói: "Ban ngày nghĩ cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, tiểu thư đừng nghĩ ngợi nữa, hãy nhắm mắt ngủ đi!"

Nguyên Ninh thả lưng đặt xuống nệm thất thần nói: "Trong mơ ta đuổi theo tỷ tỷ, nhưng mà bất luận ta có chạy nhanh đến đâu thì cũng không đuổi kịp tỷ ấy. Bỗng chốc đột nhiên phía trước có ánh sáng chói loà, tỷ tỷ quay đầu lại mỉm cười với ta rồi theo thứ ánh sáng đó mà biến mất! Muội xem đấy có phải là giấc mơ không tốt lành gì không?”

Tố Liên nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo của Nguyên Ninh, thiết tha nói: "Tiểu thư! Tiểu thư đừng nghĩ ngợi lung tung! Đại thư bây giờ đã đến một nơi an yên rồi, tiểu thư chỉ là nhung nhớ đại thư quá nhiều mới nằm mộng thấy người thôi!”

Nguyên Ninh đột nhiên nắm chặt tay Tố Liên, gấp gáp hỏi: "Có thật chứ? Tỷ tỷ bây giờ đã an yên rồi sao?”

Tố Liên mỉm cười gật đầu: "Là thật!"

Nguyên Ninh cười nhẹ nhàng, nụ cười như hoa mai lung lay trong gió: "Thế thì thật tốt!”

Tố Liên gật đầu kéo tấm chăn lên quá cổ để giữ ấm cho Nguyên Ninh, cười ôn nhu nói: "Tiểu thư nhắm mắt ngủ đi ạ! Ngày mai là ngày trọng đại của người!"

Nguyên Ninh lẩm bẩm: "Ngày mai ư?"

Tố Liên lặng lẽ gật đầu. Nguyên Ninh cười lạnh lẽo: "Ta biết rồi!"

Bất chợt có tia chớp rực lên, tiếng sấm cũng kéo đến ngay sau đó. Tố Liên liền đến bên cửa sổ đóng lại. Bên ngoài mưa rơi càng nặng hạt hơn, giống như trút hết tất cả lượng nước đã tích trữ bấy lâu nay mà đổ cuồn cuộn xuống mặt đất.

Cơn mưa như làm người ta dễ cảm thấy buồn ngủ hơn, Nguyên Ninh nhanh chóng chìm lại vào giấc ngủ, trong vô thức mộng mị chỉ thấy hoa mai rụng tàn, cánh mai tả tơi nằm run rẩy dưới đất.

***

Sáng hôm sau, Tố Liên hầu hạ Nguyên Ninh rửa mặt súc miệng, sau đó nhẹ nhàng dìu nàng bước lại bàn trang điểm chải tóc. Nguyên Ninh đưa mắt nhìn vào gương, chợt thấy trong kia ngoài bản thân ra còn có một nhân ảnh quen thuộc. Chiếc gương đồng mờ ảo soi rọi những nếp nhăn trên mặt nhân ảnh kia, phảng phất một sự thật rằng người đó gần đây đã trở nên già đi, trong nụ cười hiền hoà kia rõ ràng cũng đang thấp thoáng một tia đượm buồn. Nguyên Ninh quay đầu nhìn lại, mẫu thân của nàng đã đứng đó tự bao giờ.

"Mẫu thân!"

Tố Liên né sang một bên, Hưng Nhượng Phu Nhân đưa tay nhận lấy chiếc lược bằng lục ngọc trong tay của Tố Liên mỉm cười: "Nữ nhi của ta đúng là khả ái vô cùng!"

Đúng vậy, nữ nhi của bà là báu vật, là thứ có đổi bằng kim ngân châu báu cũng không đành. Nhưng mà dẫu bà có trân quý đến đâu, nữ nhi của bà cũng phải có một ngày rời xa, đến một nơi đã định sẵn có thể nói là thân quen, cũng có thể nói là xa lạ. Trong một khoảnh khắc thoáng qua thật nhanh, dường như bà sực nhớ lại rằng bản thân mình không phải chỉ có một nhi nữ là Nguyên Ninh. Nhưng cũng trong một khoảnh khắc thật nhanh đó, có một tia đau đớn thôi thúc bà hãy đừng nghĩ đến.

Nguyên Ninh liếc mắt nhìn mình trong gương, đáy lòng chợt thắt lại mà thấp giọng nói: "Nhờ ơn dưỡng dục mười sáu năm qua của phụ mẫu mà con mới có ngày khôn lớn thế này! Chỉ tiếc là..."

Hưng Nhượng Phu Nhân chau mày, thở dài một tiếng: "Chỉ tiếc con sắp sửa không còn là nữ nhi của ta nữa. Bắt đầu từ ngày hôm nay con sẽ chính thức trở thành phi tử của Quan gia, mang trong người thân phận tôn quý!"

" alt="Truyện Phụng Vũ Trần Triều" width="90" height="59"/>

Truyện Phụng Vũ Trần Triều