Hợp tác nuôi dê giảm nghèo ở Thái Nguyên
Là địa bàn có thế mạnh về phát triển lâm nghiệp, chăn nuôi gia súc, xã Văn Lăng - Đồng Hỷ được Chi cục Phát triển nông thôn tỉnh Thái Nguyên lựa chọn để triển khai mô hình tổ hợp tác chăn nuôi dê cỏ sinh sản bán chăn thả thuộc Dự án “Nhân rộng mô hình giảm nghèo”.
Tham gia mô hình có 44 hộ dân ở 5 bản vùng cao Liên Phương, Vân Khánh, Tân Sơn, Mong và Văn Lăng. Đây đều là hộ nghèo, trong đó chủ yếu là đồng bào dân tộc Mông.
Được Nhà nước hỗ trợ 3 con dê cái, mỗi hộ dân đối ứng 1 con dê đực giống. Nhờ được tập huấn, chuyển giao kỹ thuật chăn nuôi dê cỏ sinh sản bán chăn thả, đàn dê được tiêm thuốc thú y, người tham gia tuân thủ nghiêm ngặt các yêu cầu, hướng dẫn của cán bộ khuyến nông huyện, xã.
Nhờ tham gia mô hình, dê được ăn uống đầy đủ, khoa học, đàn dê khỏe mạnh, lớn nhanh, sinh sản tốt. Việc nuôi bán chăn thả cũng giúp gia đình kiểm soát được đàn dê, không bị mất dê như trước đây.
![]() |
Theo cán bộ khuyến nông xã Văn Lăng, dự kiến sau 2 - 6 tháng chăn nuôi, từ 3 con dê cái giống của một hộ có thể sinh sản 6 - 8 dê con, sau một năm thì con số sẽ đạt 12 con dê thương phẩm với trọng lượng 30 kg/con. 12 con dê có thể sẽ thu được 54 triệu đồng. Như vậy sau 3 năm, mỗi gia đình có thể thu về 160 triệu đồng/hộ.
Đại diện Chi cục phát triển nông thôn tỉnh Thái Nguyên đánh giá, mô hình tổ hợp tác nuôi dê cỏ sinh sản bán chăn thả phù hợp với điều kiện địa lý, khí hậu vùng miền núi Thái Nguyên, chi phí đầu tư chuồng trại, con giống thấp, đầu ra sản phẩm ổn định… Mô hình đã mang lại hiệu quả bước đầu cho người dân và việc nhân rộng mô hình này trong thời gian tới có tính khả thi cao.
Nhân rộng mô hình giảm nghèo hiệu quả
Thái Nguyên là một trong 10 tỉnh được chọn triển khai dự án Nhân rộng mô hình giảm nghèo Chương trình Mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vững năm 2017-2018. Theo Cục Kinh tế hợp tác và Phát triển nông thôn, từ đầu năm 2017, cả nước có 506 hộ dân của 10 tỉnh tham gia thực hiện 10 mô hình thí điểm, đây là những hộ nghèo, cận nghèo, hộ đồng bào dân tộc thiểu số, hộ chính sách… Trong đó, các mô hình được phân bổ theo cơ cấu 3 mô hình cây trồng, 3 mô hình tổ hợp tác cơ giới hóa sử dụng máy và 4 mô hình về chăn nuôi.
Các hộ tham gia được tập huấn kỹ thuật, cung cấp giống, phân bón, thức ăn chăn nuôi. Nhiều mô hình được đánh giá cao, mang lại hiệu quả cho người dân như mô hình nhân rộng nuôi cá rô phi đơn tính tại Thái Bình, mô hình nhân rộng tổ hợp tác cơ giới hóa sản xuất ngô tại Cao Bằng, mô hình nhân rộng tổ hợp tác nuôi bò sinh sản ở Sóc Trăng, mô hình tổ hợp tác chế biến thủy hải sản tại Quảng Trị…
Các mô hình tham gia đều đã huy động được nguồn vốn đóng góp đối ứng bằng tiền của người dân và địa phương, các địa phương cũng đã liên kết thành công giữa dự án với các tổ chức như tổ hợp tác, hợp tác xã về cung ứng vật tư, kỹ thuật và bao tiêu sản phẩm giúp bà con yên tâm sản xuất nâng cao giá trị sản phẩm và tăng thu nhập.
![]() |
Từ những thành công của năm 2017, sang năm 2018, Chương trình tiếp tục triển khai 33 mô hình gồm 16 mô hình trồng trọt, 13 mô hình chăn nuôi, 3 mô hình tổ hợp tác cơ giới hóa, sử dụng máy và 1 mô hình nuôi xen canh tôm - lúa.
Trong đó 27 mô hình do Cục Kinh tế hợp tác và Phát triển nông thôn ký hợp đồng với các Chi cục Phát triển nông thôn và 6 mô hình do các đơn vị thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thực hiện. Hiện nay, các mô hình do Cục Kinh tế hợp tác và Phát triển nông thôn ký hợp đồng đã cơ bản hoàn thành trên 85%, một số mô hình hoàn thành trên 90% và đã tiến hành nghiệm thu như mô hình ở Chi cục Phát triển nông thôn các tỉnh Ninh Bình, Bình Phước, Quảng Bình…
Các mô hình đã triển khai được đánh giá phù hợp với quy hoạch sản xuất nông nghiệp và xây dựng nông thôn mới ở các địa phương, phù hợp với khả năng tham gia của các hộ nghèo, cận nghèo và mới thoát nghèo.
Được biết năm 2019, Chương trình sẽ tiếp tục triển khai xây dựng và nhân rộng 32 mô hình chuyển đổi cây trồng, vật nuôi tại 30 tỉnh trong cả nước; trong đó, có 3 mô hình gắn với thực hiện Chương trình không còn nạn đói ở Việt Nam. Các đơn vị đề xuất mô hình được yêu cầu phải khảo sát kỹ về địa bàn thực hiện, số hộ nghèo, cận nghèo, mới thoát nghèo, điều kiện đối ứng của các hộ dân… để mang lại hiệu quả cao nhất cho người dân.
T.L - Bích Thủy - Văn Minh
Nam công nhân tức nghẹn trước hành động của quý cô váy ngắn
Người mẹ ôm con đứng suốt đêm trước nhà nghỉ khiến nhân viên ám ảnh
Bà Nguyễn Thị Thủy (SN 1961) làm nhân viên trông coi, dọn dẹp nhà vệ sinh công cộng tại bến xe Giáp Bát (quận Hoàng Mai, Hà Nội) đã nhiều năm.
Bà từng trải qua những câu chuyện dở khóc, dở cười ở nơi này.
![]() |
Bà Nguyễn Thị Thủy - nhân viên trông coi, quản lý nhà vệ sinh ở bến xe Giáp Bát. |
Đối tượng khách đi vệ sinh ở đây phần lớn là khách vãng lai, đi xe khách ở các tỉnh, thành về. Chi phí mỗi lần khách giải quyết nhu cầu là 1.000 đồng. Số tiền đó được bà Thủy dùng để mua giấy vệ sinh, dụng cụ và hóa chất tẩy rửa, thông tắc cống.
"Số tiền đó chẳng đáng là bao nhưng cũng thêm thắt phần nào cho việc duy trì nhà vệ sinh được sạch sẽ hơn.
Tuy nhiên nhiều trường hợp khách vào vệ sinh xong không muốn trả tiền. Tôi nhắc nhở, họ còn sửng cồ, định gây sự. Một số khác thì tìm cách trốn vé", bà Thủy chia sẻ.
Bà kể, cách đây 1 tuần, hai cô gái trẻ ăn mặc khá lịch sự, mặt mũi sáng sủa, kéo chiếc vali vào khu vệ sinh. Đặc biệt, một người còn đeo khá nhiều vàng trên người.
Do đông người đi vệ sinh, họ phải xếp hàng, đợi bên ngoài cửa. Bà Thủy còn nhắc khách cẩn trọng với số nữ trang trên người, kẻo bị cướp giật.
10 phút sau, hai cô gái từ nhà vệ sinh ra, đi thẳng, không hề đả động đến việc nộp phí. Bà tưởng họ quên, liền gọi lại đóng tiền.
Một cô đáp giọng xấc xược: "Chưa có tiền lẻ, phải đi đổi. Có mấy đồng lẻ mà lắm chuyện". Cô gái đeo đầy vàng thì xách vội chiếc vali, cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng.
"Thỉnh thoảng với những người không có tiền lẻ, họ nói lịch sự một câu tôi vẫn có thể không thu tiền nhưng hành xử của hai cô gái đó thực sự rất quá đáng", bà Thủy thở dài ngao ngán nói.
Vẫn theo lời bà, 5 năm trở lại đây, nhà vệ sinh bến xe Giáp Bát đã được nâng cấp, cải tạo sạch sẽ hơn rất nhiều. Trước đó, cứ nhắc đến nhà vệ sinh bến xe nhiều người phải hãi hùng.
Để tăng thêm thu nhập, bà mở thêm quầy bán nước, thuốc lá, kẹo cao su phía trước cửa nhà vệ sinh bến xe.
Thỉnh thoảng bà lại chạy vào ngó nghiêng xem họ đã giật nước xả bồn cầu hay chưa. Tiện tay bà dọn dẹp, dội nước cho át mùi xú uế.
Người phụ nữ sinh năm 1961 cho hay, tình trạng nặng mùi hiện đã giảm bớt vì bà thường xuyên tẩy rửa. Một ngày bà phải dọn dẹp trên dưới 8 lần. Công việc dùng hóa chất nhiều như vậy, bà cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.
"Lúc cọ rửa, tôi dùng găng tay nhưng dọn nhiều quá, tháo ra tháo vào cũng bất tiện nên đôi khi cứ tay không làm.
Vì vậy tôi bị ngứa ngáy, tróc da, phải chữa bệnh da liễu. Môi trường ô nhiễm, ẩm ướt, tôi cũng không tránh khỏi căn bệnh thấp khớp.
Thời gian mới đi làm, đến bữa tôi không dám ăn cơm vì bị ám ảnh mùi nước thải. Sau đó, tôi cũng quen dần", bà bộc bạch.
Tuy nhiên theo lời bà Thủy, những điều đó chỉ là chuyện nhỏ. Với bà việc khách gặp sự cố khi đi vệ sinh mới là điều đáng lo.
![]() |
Buồng vệ sinh dành cho nam giới tại bến xe Giáp Bát. |
"Khổ nhất là gặp mấy anh say xỉn. Cách đây mấy tháng, tôi được phen tái mặt, phải gọi xe 115 đến cấp cứu cho một người", bà Thủy nhớ lại.
Lần đó, khi trời nhá nhem tối, lượng xe ra vào bến liên tục. Có vị khách nam khoảng 30 tuổi, mặt đỏ tía tai, dáng vẻ khật khưỡng bước vào.
Anh ta vừa vào nhà vệ sinh vài phút, bất ngờ bà Thủy nghe tiếng động lớn phát ra từ nhà vệ sinh nam.
Bà đến và phát hiện toàn bộ tường ngăn nhà vệ sinh (tường ngăn bằng chất liệu gỗ) đã đổ ập xuống đất. Vị khách nằm lăn quay ra đất, bất tỉnh.
Nữ nhân viên trông coi khu vệ sinh vội hô hoán người vào đưa nạn nhân ra ngoài rồi gọi cấp cứu 115 đến.
Sau khi được nhân viên y tế cấp cứu tại chỗ, người đàn ông dần hồi tỉnh. Anh này cho bà Thủy biết, buổi trưa mình tham dự bữa tiệc liên hoan, kỉ niệm ngày họp lớp.
Mặc dù buổi chiều phải lên đường đi công tác nhưng anh vẫn ham vui, uống quá chén. Lúc vào nhà vệ sinh vị khách ói mửa, rồi ngã xuống.
Đồng quan điểm với bà Thủy, chị Hương (SN 1985) công nhân trông coi, dọn dẹp nhà vệ sinh cộng công ở khu vực Hồ Gươm (Hoàn Kiếm, Hà Nội) cũng chia sẻ: "Ngoài việc một bộ phận người dân thiếu ý thức, đi vệ sinh xả rác bừa bãi, không dội nước, chen lấn xô đẩy khi xếp hàng... việc gây ám ảnh nhất với tôi là gặp những đối tượng say rượu".
![]() |
Một nhà vệ sinh công cộng ở khu vực Hồ Gươm (Hoàn Kiếm, Hà Nội). |
Chị cho biết những vị khách đó rất hung hãn, nhân viên có nhắc nhở giữ vệ sinh chung một cách nhẹ nhàng họ cũng sẵn sàng lao vào ẩu đả, văng tục. Nhiều lần chị phải bật khóc tức tưởi vì bị khách xúc phạm, đòi đánh.
Lần đó, chị Hương làm ca đêm. 12 giờ khuya, trời rét căm căm nhưng một cô gái ăn mặc khá kiệm vải, lảo đảo bước vào.
Cô ta ngồi trong nhà vệ sinh khá lâu, nôn ọe. Chị Hương lo lắng, nhiều lần phải gõ cửa, đề phòng có chuyện không hay xảy ra với khách. Vị khách thấy bị làm phiền, liền gắt gỏng, mắng mỏ nữ công nhân vệ sinh.
Đến lúc cô gái mở cửa, chị Hương thấy giấy vệ sinh vứt tứ tung khắp sàn nhà. Các bãi nôn vung vãi, văng cả lên mặt gương. Mùi rượu, mùi thức ăn xộc lên tận óc, khiến chị xây xẩm mặt mày.
![]() |
Chị Hương cho biết, một vị khách đi vệ sinh xong, rửa tay nhưng không khóa máy, để nước chảy tràn ra cả sàn nhà. |
Chị góp ý chân thành nhưng liền bị cô gái kia cầm chiếc túi xách, ném thẳng vào mặt.
Vị khách lao đến định túm áo chị Hương, may mắn chị gạt tay, né được. Thấy to tiếng, một người xe ôm vội ra can thiệp, ngăn chặn ẩu đả. Cô gái hùng hổ, tiếp tục lớn tiếng quát mắng chị Hương rồi lên taxi bỏ đi.
Chị Hương tâm sự: "Biết là người ta uống rượu, tinh thần không tỉnh táo nhưng tôi vẫn cảm thấy chạnh lòng khi nhớ lại chuyện này".
Sự ra đi đột ngột của bố khiến Vũ - chàng công tử ăn chơi nức tiếng phố núi bị sốc. Cay đắng hơn, anh phải tham gia vào trận chiến tranh giành khối tài sản nghìn tỷ với người mẹ kế.
" alt=""/>Cô gái đeo đầy vàng và hành vi xấu hổ ở nhà vệ sinh bến xeBố mẹ Xuân ly dị khi em chỉ mới học lớp 2, thời điểm còn quá nhỏ để cảm nhận hết những tổn thương sau đổ vỡ của gia đình.
Bố mẹ đều có cuộc sống riêng nên Xuân được chuyển đến sống cùng bà nội. Ở đây, Xuân có những ngày tháng bình yên khi buổi sáng đi học, chiều đi bán vé số cùng bà. Năm em học lớp 6, sức khỏe bà nội trở nên yếu nên bố đón Xuân về sống cùng bố và vợ hai.
Trong ngôi nhà đó, một đứa trẻ hồn nhiên ngày nào dần trở nên thu mình lại. Mỗi khi về nhà, Xuân đều trốn một mình ở trong góc phòng. Bởi lẽ mỗi khi nhìn thấy em, bố đều buông ra những lời lẽ không hay.
Xuân bảo rằng, em không thể nhớ nổi số lần bị bố đánh. Những lần đau đớn trong đòn roi ấy, người em lại thêm những vết sẹo.
Trong đó, một lần khi bố đi làm, mẹ kế bắt em lén giấu bố mang đồ trong nhà đi bán nhưng em không làm theo. Tối đó bố về, em không biết mẹ kế đã nói gì với bố.
Ngay lập tức, bố đến đánh liên tục vào người em. Mặc cho em khóc, giãy giụa trong đau đớn, người đàn ông này còn lấy dây thừng buộc hai chân em treo ngược lên trần nhà để đánh đập.
Kể từ ngày về sống với bố, em không nhận được sự yêu thương của người làm cha dành cho mình. Bố chưa bao giờ mua cho em bất kỳ thứ gì ngay cả đôi dép.
Thanh Xuân luôn khao khát trở thành một người con gái thực sự. Ảnh: Thanh Xuân và bạn trai. Ảnh: NVCC |
Ngày ngày, em vừa đi học vừa đi nhặt sò phụ vào số tiền bà nội gửi cho để đóng học và sinh hoạt hằng ngày. Ở lứa tuổi của em, những đứa trẻ khác vẫn ăn no ngủ kỹ thì em hoàn toàn tự lập lo cho cuộc sống của mình.
Bù lại, em học rất giỏi và viết chữ đẹp. Nhiều năm liền, em luôn là học sinh giỏi, đứng đầu lớp, trường về thành tích học tập. Thế nhưng, cuối cùng, cậu học trò nhỏ ngày đó phải bỏ dở việc học hành để chạy trốn khỏi chính ngôi nhà của mình.
Khi kể đến đó, như không còn kìm được cảm xúc, những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên gương mặt của Xuân. Năm bỏ nhà đi em mới học lớp 9.
Sau khi ly dị với người vợ hai, bố em lại chung sống với một người phụ nữ khác. Cũng giống như người vợ trước, người đàn bà này cũng đối xử tàn nhẫn với em.
Ngày hôm đó, bà ta liên tục nói xấu mẹ em bằng những lời lẽ tục tĩu. Em vốn thương yêu mẹ nên nghe thấy vậy liền cãi lại. Vừa đi làm về, bố em không biết đầu đuôi câu chuyện như thế nào nhưng ông liền cầm ghế lao đến đánh em tới tấp. Hàng xóm thấy cũng không ai dám can ngăn.
Tối đó, bố em đốt hết sách vở và những giấy tờ liên quan đến Xuân. Ở bước đường cùng, bà nội khuyên em nên đi tìm mẹ.
"Nếu con cứ ở với ba, ba sẽ đánh con chết mất. Con nên đi tìm mẹ", người bà xót xa nói với đứa cháu.
“Nếu em là con gái, bố sẽ nghĩ khác về em”
Sau nhiều tháng sống trong cảnh "địa ngục trần gian", Xuân gặp được mẹ. Mẹ bán chiếc xe máy duy nhất để cho em tiền đi học trang điểm. Thấy số tiền quá lớn, em không dám sử dụng đến. Thay vào đó, em đi làm bưng bê cho một nhà hàng ở Vũng Tàu.
Kể từ đó, Xuân đã trải qua nhiều công việc mưu sinh khác nhau trước khi đến với đoàn lô tô Tân Thời Sài Gòn. Từ ngày bỏ nhà đi, gần 2 năm trước, em mới trở về thăm bà nội bệnh nặng. Ở đó, em gặp bố nhưng họ chỉ nhìn nhau mà không nói một lời nào.
Xuân cho hay, hồi nhỏ, em đã có nước da trắng, người nhỏ nhắn và có những biểu hiện của một người con gái.
"Lúc còn nhỏ, em rất thích chơi búp bê. Chính bà nội là người đã mua búp bê cho em chơi. Bà thương em nên bà bảo em sao cũng được miễn là không ăn cắp, ăn trộm", Xuân cho biết.
Xuân luôn tự hỏi rằng liệu có phải lý do em "ẻo lả" trông giống con gái mà bố luôn đay ghiến và đánh đập em.
“Em từng rất hận bố. Em đã từng nghĩ rằng em có phải con của bố không mà sao bố lại ghét em như vậy?”, Thanh Xuân nói.
![]() |
Thanh Xuân trang điểm và mặc áo dài để biểu diễn. |
Giờ đây, em đã nhận thức được bản thân. Em có có vẻ bề ngoài là con trai nhưng trong sâu thẳm bên trong, em luôn khao khát được trở thành một người phụ nữ.
Khi tham gia đoàn lô tô Tân Thời Sài Gòn, em không chỉ được thỏa mãn niềm đam mê ca hát mà còn được sống là chính mình.
Sau những năm tháng qua, Xuân cũng dần dần tha thứ cho những hành động của bố. Em nghĩ rằng, khi có điều kiện, em sẽ thực hiện phẫu thuật chuyển giới để trở thành một người con gái thực sự.
“Bố bảo em rằng: "Một là mày là con gái hoặc con trai ra con trai chứ không phải nửa nạc nửa mỡ". Vì vậy em nghĩ nếu em là con gái, bố sẽ thương em và nghĩ khác về em”, Xuân chia sẻ.
Đoàn lô tô Tân Thời Sài Gòn do Lâm Quốc Khải, nghệ danh là Lâm Lộ Lộ thành lập vào tháng 10/2017. Đoàn hoạt động cố định tại sân khấu Rubik zoo (số 1 Nguyễn Thị Minh Khai, Q.1) vào 3 ngày cuối tuần. Hiện tại, đoàn có gần 20 thành viên. Trong số họ có những người thuộc cộng đồng LGBT (tên viết tắt tiếng Anh của người đồng tính nữ (Lesbian), đồng tính nam (Gay), song tính (Bisexual) và chuyển giới (Transgender)), có những hoàn cảnh sống bấp bênh. Đoàn lô tô là nơi để họ tìm về phục vụ khán giả, theo đuổi đam mê được đứng trên sân khấu và khẳng định bản thân. |
Nghĩ chồng có bồ nhí bên ngoài, bà Ngân lén bám theo nhằm đánh ghen. Thế nhưng, bà bàng hoàng khi tận mắt chứng kiến cảnh chồng tay trong tay với một người đàn ông khác.
" alt=""/>Bí mật quá khứ của cô đào chuyển giới Sài Gòn