您现在的位置是:NEWS > Thể thao
Truyện Quan Gia
NEWS2025-03-02 10:40:56【Thể thao】2人已围观
简介Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh ngắm nhìn cây ngô đồng ở bên ngoài khung cửa sổ,bxh c1 châu âu cảm giác đầu ócbxh c1 châu âubxh c1 châu âu、、
Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh ngắm nhìn cây ngô đồng ở bên ngoài khung cửa sổ,bxh c1 châu âu cảm giác đầu óc hơi choáng váng.
Cây ngô đồng hình dáng cổ quái này, những phiến lá mỏng manh kia, đều đã trở thành một bức tranh vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí của hắn, không thể nào phai tàn. Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ ràng, gốc cây ngô đồng này nằm ở bên ngoài cửa sổ tầng hai ký túc xá cơ quan Bộ tư lệnh quân khu thủ đô. Thời còn thanh thiếu niên, hắn đã từng sinh hoạt nhiều năm ở trong khu này.
Bởi vì ở trong khoảng thời gian đó, cha của hắn Lưu Thành Gia đang nhậm chức trưởng ban tác chiến thuộc Bộ tư lệnh quân khu thủ đô, cán bộ cấp sư đoàn trưởng.
Nhưng đó là khoảng thời gian hai mươi mấy năm trước, cũng chính là chức vụ ở những năm cuối thập niên tám mươi. Sau đó, cha của hắn được thăng chức và chuyển đi khỏi tòa nhà ký túc xá này, Lưu Hồng Vĩ cũng không còn dịp trở lại thăm nơi này.
Trên thực tế, từ khi hắn và gia đình cãi nhau, sau khi hắn đến trường đại học nông nghiệp tỉnh Sở Nam, thì cũng rất hiếm khi quay về căn hộ này.
Trong kí ức, nó đã là khoảng thời gian thực xa xôi....
Nhưng cây ngô đồng bên ngoài cửa sổ kia, và hết thảy đồ dùng trang trí bên trong căn phòng này, cùng hai mươi mấy năm trước đều giống nhau như đúc, hơn nữa rõ ràng đây không phải là đang nằm mơ. Ngay vừa rồi, hắn đã thử cắn qua bàn tay, cảm giác rất đau!
Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ ràng, không bao lâu trước, một ngày tháng 9 năm 2011, chính mình còn đang uống bia ở trong một quán bia bình dân tại huyện Đại Ninh, uống rất nhiều. Nhưng chuyện tình xảy ra phía sau thì Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ cũng không phải như thế này. Tửu lượng của hắn không mạnh lắm, sau khi uống xong bảy tám chai bia, thì đầu óc đã sớm choáng váng mất rồi. Lưu Vĩ Hồng nhớ mơ hồ, chính mình giống như đã đụng phải một cô gái tuổi còn khá trẻ, cô bé kia ăn mặc rất xinh đẹp, khuôn mặt bôi hoa trát phấn đủ mọi sắc màu, thực điển hình là tiểu cô nương tuổi teen. Sau đó xảy ra chuyện tình cãi nhau, cô bé kia vươn tay đánh cho hắn một cái, Lưu Vĩ Hồng ỷ vào tửu kình, cũng vung tay đánh trả. Nhưng ngay sau đó, thì một đám nam thanh niên trang phục nhố nhăng đã xuất hiện, vây quanh hắn, một cơn mưa quyền cùng vỏ chai bia giáng xuống người hắn. Lưu Vĩ Hồng năm xưa còn trẻ, thân hình cũng cường tráng khỏe mạnh, nhưng thời gian nào có buông tha người ta bao giờ, đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân thể cho dù tốt cũng không thể nào so sánh được cùng đám thanh niên. xem tại TruyenFull.vn
Sau khi cơn mưa quyền cùng vỏ chai bia chấm dứt, thì Lưu Vĩ Hồng đã bất tỉnh nhân sự.
Mà giờ đây, bản thân hắn thì đứng ở chỗ này!
Đứng trong gian phòng ký túc xá kiểu kiến trúc hai mươi mấy năm về trước, quẳng ném ánh mắt ngắm nhìn gốc cây ngô đồng hình thù cổ quái mà ngây ngẩn tâm thần.
Bỗng dưng, Lưu Vĩ Hồng giật mình...!
Sở dĩ giật mình như thế, là bởi vì hắn nghe thấy thanh âm nói chuyện của Lâm Mỹ Như, mẹ hắn. Tuy ngữ khí xa lạ, nhưng thanh âm trẻ trung, thậm chí còn mang theo vài phần thanh thúy.
Nhưng Lâm Mỹ Như đã muốn hơn sáu mươi tuổi rồi, bởi vì biến cố trong gia đình, nên trông bà còn già hơn so với người mừng thọ bảy mươi. Vì sao thanh âm lại biến trở thành như thế đây chứ?
Lưu Vĩ Hồng vội vàng chạy ra mở cửa gian phòng. Hành động mạnh mẽ làm cho một người phụ nữ trung niên đứng bên ngoài lắp bắp kinh hãi, có chút kỳ quái nhìn chằm chằm vào hắn.
- Mẹ...
Trong khoảng khắc, Lưu Vĩ Hồng không khỏi trợn mắt há hốc mồm ra. Người phụ nữ này, đúng thật chính là mẹ của hắn không thể nghi ngờ. Nhưng niên kỉ đã trẻ trung hơn hai mươi mấy tuổi, có vẻ thập phần đoan trang diễm lệ tuyệt trần, mang theo vài phần chân khí khoan thai bình thản.
Khi còn trẻ, Lâm Mỹ Như vốn là nữ bác sĩ xinh đẹp nhất của Tổng Y Viện trong quân đội, bằng không cũng vô pháp bước chân vào nhà họ Lưu.
Nhà họ Lưu ở nước cộng hòa, từng là một trong những gia đình giàu sang, uy danh hiển hách nhất nước. Lưu Thành Gia, cha của Lưu Vĩ Hồng cũng tuấn lãng khôi vĩ, oai hùng bất phàm.
Nhưng đó, chỉ còn là trong quá khứ mà thôi...
Lưu Vĩ Hồng chần chừ đáp ứng một tiếng, trên khuôn mặt rõ ràng là đang mang theo thần tình hoảng hốt.
Điều này làm sao có thể xảy ra?
Thời gian đảo ngược ư?
Chứng kiến hình dạng này của Lưu Vĩ Hồng, Lâm Mỹ Như so với hắn còn muốn giật mình hơn nhiều. Đứa nhỏ này trông thấy mẹ mình, vì sao lại ngạc nhiên như vậy? Trước kia cũng không phải chưa từng thấy qua bao giờ mà.
- Vĩ Hồng, con làm sao thế? Ốm hả?
Lâm Mỹ Như quả nhiên không hổ danh là bác sĩ nòng cốt của bệnh viện 301, vừa phát hiện ra tình huống khác thường, liền đã hoài nghi đứa con mình sinh bệnh.
- Không...không có...!
Lưu Vĩ Hồng ấp úng đáp, nhưng trong đầu rung chuyển ầm ầm. Ngay cả chính bản thân hắn, cũng không hiểu có phải là đã sinh bệnh, hay là đang sản sinh ra ảo giác không nữa.
Lâm Mỹ Như vươn tay ra sờ trán của hắn một chút, nhận thấy đầu không phát sốt. Theo sau còn cẩn thận ngắm nhìn đánh giá đứa con mình thêm vài lần, rồi mới lên tiếng nhắc nhở:
- Mau rửa mặt, ăn điểm tâm sáng, rồi cả nhà mình còn đi mừng thọ cho lão gia tử.
- Dạ
Lưu Vĩ Hồng khẽ gật đầu, sau đó vội vàng đóng cửa phòng, cả người dựa vào cánh cửa, hung hăng thở gấp.
Hắn cảm giác đầu óc của mình như muốn nổ tung ra rồi.
Cây ngô đồng hình dáng cổ quái này, những phiến lá mỏng manh kia, đều đã trở thành một bức tranh vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí của hắn, không thể nào phai tàn. Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ ràng, gốc cây ngô đồng này nằm ở bên ngoài cửa sổ tầng hai ký túc xá cơ quan Bộ tư lệnh quân khu thủ đô. Thời còn thanh thiếu niên, hắn đã từng sinh hoạt nhiều năm ở trong khu này.
Bởi vì ở trong khoảng thời gian đó, cha của hắn Lưu Thành Gia đang nhậm chức trưởng ban tác chiến thuộc Bộ tư lệnh quân khu thủ đô, cán bộ cấp sư đoàn trưởng.
Nhưng đó là khoảng thời gian hai mươi mấy năm trước, cũng chính là chức vụ ở những năm cuối thập niên tám mươi. Sau đó, cha của hắn được thăng chức và chuyển đi khỏi tòa nhà ký túc xá này, Lưu Hồng Vĩ cũng không còn dịp trở lại thăm nơi này.
Trên thực tế, từ khi hắn và gia đình cãi nhau, sau khi hắn đến trường đại học nông nghiệp tỉnh Sở Nam, thì cũng rất hiếm khi quay về căn hộ này.
Trong kí ức, nó đã là khoảng thời gian thực xa xôi....
Nhưng cây ngô đồng bên ngoài cửa sổ kia, và hết thảy đồ dùng trang trí bên trong căn phòng này, cùng hai mươi mấy năm trước đều giống nhau như đúc, hơn nữa rõ ràng đây không phải là đang nằm mơ. Ngay vừa rồi, hắn đã thử cắn qua bàn tay, cảm giác rất đau!
Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ ràng, không bao lâu trước, một ngày tháng 9 năm 2011, chính mình còn đang uống bia ở trong một quán bia bình dân tại huyện Đại Ninh, uống rất nhiều. Nhưng chuyện tình xảy ra phía sau thì Lưu Vĩ Hồng nhớ rõ cũng không phải như thế này. Tửu lượng của hắn không mạnh lắm, sau khi uống xong bảy tám chai bia, thì đầu óc đã sớm choáng váng mất rồi. Lưu Vĩ Hồng nhớ mơ hồ, chính mình giống như đã đụng phải một cô gái tuổi còn khá trẻ, cô bé kia ăn mặc rất xinh đẹp, khuôn mặt bôi hoa trát phấn đủ mọi sắc màu, thực điển hình là tiểu cô nương tuổi teen. Sau đó xảy ra chuyện tình cãi nhau, cô bé kia vươn tay đánh cho hắn một cái, Lưu Vĩ Hồng ỷ vào tửu kình, cũng vung tay đánh trả. Nhưng ngay sau đó, thì một đám nam thanh niên trang phục nhố nhăng đã xuất hiện, vây quanh hắn, một cơn mưa quyền cùng vỏ chai bia giáng xuống người hắn. Lưu Vĩ Hồng năm xưa còn trẻ, thân hình cũng cường tráng khỏe mạnh, nhưng thời gian nào có buông tha người ta bao giờ, đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân thể cho dù tốt cũng không thể nào so sánh được cùng đám thanh niên. xem tại TruyenFull.vn
Sau khi cơn mưa quyền cùng vỏ chai bia chấm dứt, thì Lưu Vĩ Hồng đã bất tỉnh nhân sự.
Mà giờ đây, bản thân hắn thì đứng ở chỗ này!
Đứng trong gian phòng ký túc xá kiểu kiến trúc hai mươi mấy năm về trước, quẳng ném ánh mắt ngắm nhìn gốc cây ngô đồng hình thù cổ quái mà ngây ngẩn tâm thần.
Bỗng dưng, Lưu Vĩ Hồng giật mình...!
Sở dĩ giật mình như thế, là bởi vì hắn nghe thấy thanh âm nói chuyện của Lâm Mỹ Như, mẹ hắn. Tuy ngữ khí xa lạ, nhưng thanh âm trẻ trung, thậm chí còn mang theo vài phần thanh thúy.
Nhưng Lâm Mỹ Như đã muốn hơn sáu mươi tuổi rồi, bởi vì biến cố trong gia đình, nên trông bà còn già hơn so với người mừng thọ bảy mươi. Vì sao thanh âm lại biến trở thành như thế đây chứ?
Lưu Vĩ Hồng vội vàng chạy ra mở cửa gian phòng. Hành động mạnh mẽ làm cho một người phụ nữ trung niên đứng bên ngoài lắp bắp kinh hãi, có chút kỳ quái nhìn chằm chằm vào hắn.
- Mẹ...
Trong khoảng khắc, Lưu Vĩ Hồng không khỏi trợn mắt há hốc mồm ra. Người phụ nữ này, đúng thật chính là mẹ của hắn không thể nghi ngờ. Nhưng niên kỉ đã trẻ trung hơn hai mươi mấy tuổi, có vẻ thập phần đoan trang diễm lệ tuyệt trần, mang theo vài phần chân khí khoan thai bình thản.
Khi còn trẻ, Lâm Mỹ Như vốn là nữ bác sĩ xinh đẹp nhất của Tổng Y Viện trong quân đội, bằng không cũng vô pháp bước chân vào nhà họ Lưu.
Nhà họ Lưu ở nước cộng hòa, từng là một trong những gia đình giàu sang, uy danh hiển hách nhất nước. Lưu Thành Gia, cha của Lưu Vĩ Hồng cũng tuấn lãng khôi vĩ, oai hùng bất phàm.
Nhưng đó, chỉ còn là trong quá khứ mà thôi...
Lưu Vĩ Hồng chần chừ đáp ứng một tiếng, trên khuôn mặt rõ ràng là đang mang theo thần tình hoảng hốt.
Điều này làm sao có thể xảy ra?
Thời gian đảo ngược ư?
Chứng kiến hình dạng này của Lưu Vĩ Hồng, Lâm Mỹ Như so với hắn còn muốn giật mình hơn nhiều. Đứa nhỏ này trông thấy mẹ mình, vì sao lại ngạc nhiên như vậy? Trước kia cũng không phải chưa từng thấy qua bao giờ mà.
- Vĩ Hồng, con làm sao thế? Ốm hả?
Lâm Mỹ Như quả nhiên không hổ danh là bác sĩ nòng cốt của bệnh viện 301, vừa phát hiện ra tình huống khác thường, liền đã hoài nghi đứa con mình sinh bệnh.
- Không...không có...!
Lưu Vĩ Hồng ấp úng đáp, nhưng trong đầu rung chuyển ầm ầm. Ngay cả chính bản thân hắn, cũng không hiểu có phải là đã sinh bệnh, hay là đang sản sinh ra ảo giác không nữa.
Lâm Mỹ Như vươn tay ra sờ trán của hắn một chút, nhận thấy đầu không phát sốt. Theo sau còn cẩn thận ngắm nhìn đánh giá đứa con mình thêm vài lần, rồi mới lên tiếng nhắc nhở:
- Mau rửa mặt, ăn điểm tâm sáng, rồi cả nhà mình còn đi mừng thọ cho lão gia tử.
- Dạ
Lưu Vĩ Hồng khẽ gật đầu, sau đó vội vàng đóng cửa phòng, cả người dựa vào cánh cửa, hung hăng thở gấp.
Hắn cảm giác đầu óc của mình như muốn nổ tung ra rồi.
很赞哦!(2)
相关文章
- Kèo vàng bóng đá Bologna vs AC Milan, 02h45 ngày 28/2: Đối thủ kỵ giơ
- Soi kèo góc Adelaide United vs WS Wanderers, 15h35 ngày 27/12
- Hari Won hôn Trấn Thành trên sóng truyền hình, nhận xét chồng hư
- Cầm tiết lộ chuyện bị bố đánh, bạn bè xa lánh vì là con gái Duy Mạnh
- Nhận định, soi kèo Myawady FC vs Yadanarbon FC, 16h30 ngày 27/2: Không thể gắng gượng
- Nhận định, soi kèo U19 Đà Nẵng vs U19 Quảng Nam, 13h00 ngày 27/12: Tiếp tục chiến thắng
- Bất ngờ với vẻ sexy của Lưu Hương Giang, Phương Vy
- Hình ảnh, bộ phim cuối cùng của diễn viên Đức Tiến trước khi qua đời ở tuổi 44
- Nhận định, soi kèo Qatar SC vs Umm Salal, 22h59 ngày 28/2: Cắt đuôi đối thủ
- 'Người ấy là ai’: Diễn viên Thái làm cố vấn, hotgirl đình đám là nữ chính
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Nhật Bản, 10h30 ngày 27/2: Xứng đáng là chung kết
'Người ấy là ai’: Diễn viên Thái làm cố vấn, hotgirl đình đám là nữ chính
Người một nhà tập 16: Mẹ ruột van xin Trí rút đơn kiện con riêng của chồng
Sao Mai Huyền Trang gây ngạc nhiên khi hát nhạc trữ tình
Nhận định, soi kèo Sociedad vs Real Madrid, 3h30 ngày 27/2: Đẳng cấp vượt trội
Sao nỡ gắn biệt danh bà hoàng phim dở cho Mai Thu Huyền
Soi kèo phạt góc Wolves vs MU, 0h30 ngày 27/12
MC thời tiết Xuân Anh trở lại sau thời gian vắng bóng trên sóng VTV