您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Hàn Quốc vào vòng 1/8 World Cup 2022 Son Heung Min thú nhận khó tin
NEWS2025-01-30 05:39:11【Giải trí】9人已围观
简介Một ngày thi đấu đầy cảm xúc cho chàng đội trưởng số 7 và các đồnngày mai có mưa khôngngày mai có mưa không、、
Một ngày thi đấu đầy cảm xúc cho chàng đội trưởng số 7 và các đồng đội,ànQuốcvàovòngWorldCupSonHeungMinthúnhậnkhóngày mai có mưa không khi họ giành quyền đi tiếp World Cup 2022đang diễn ra tại Qatar theo cách không dành cho những người yếu tim.
Hàn Quốc đã vượt ải Bồ Đào Nhathành công, lượt cuối bảng H World Cup 2022, đẩy Luis Suarez và Uruguay dù thắng Ghana 2-0 ở cặp đấu còn lại, vẫn phải rời sân trong những giọt nước mắt buồn.
Và khoảnh khắc quyết định ấy, người ta thấy Son Heung Min có vẻ cũng đã thấm mệt lắm rồi, nhưng anh đã dùng tất cả sức chiến đấu còn lại thực hiện nỗ lực cuối cùng với đường bóng kiến tạo để Hwang Hee Chan thay đổi số phận, đưa Hàn Quốc vào vòng 1/8 World Cup 2022. Đó là phút 90+1, người Hàn Quốc chết đi sống lại, còn Uruguay như ở đỉnh cao rơi xuống vực sâu.
Thắng ngược Bồ Đào Nha 2-1, Hàn Quốc dù cùng 4 điểm như Uruguay nhưng giành quyền đi tiếp nhờ hơn số bàn thắng ghi được khi đôi bên bằng nhau hiệu số bàn thắng/bại (4/4 so với 2/2).
Lúc màn hình lớn sân đấu hiện lên kết quả tạm thời bảng H World Cup 2022, người Hàn Quốc hò reo và nước mắt cũng đã rơi. Son Heung Min giựt phăng chiếc mặt nạ tung lên trời, gục xuống sân và khóc.
Nhưng họ còn phải chờ đợi thêm, các cầu thủ Hàn Quốc khoác vai nhau, túm tụm xem điện thoại ở một góc sân khi trận Uruguay với Ghana còn chưa kết thúc. Rồi tất cả vỡ òa trong niềm hạnh phúc, nước mắt mừng vui.
Son Heung Min rưng rưng chia sẻ “đây là những giọt nước mắt hạnh phúc”, không giống như 4 năm trước tại Nga, Hàn Quốc bị loại ngay từ vòng bảng dù thắng Đức ở trận đấu cuối.
“Hàn Quốc đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu và cả đội vẫn tin rằng chúng tôi hoàn toàn có thể làm được. Tại World Cup 2022 này, có những lúc tôi không thể làm hết sức mình. Tôi rất biết ơn các đồng đội vì đã hỗ trợ trong những thời điểm tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ. Tôi rất tự hào về họ”.
Son Heung Min đã bị gãy xương gò má gần hốc mắt ở trận Tottenham gặp Marseille tại Cúp C1. Anh được phẫu thuật sau đó và bị nghi ngờ về khả năng chơi cho tuyển Hàn Quốc tại World Cup 2022.
Tuy nhiên, Son Heung Min đã không từ bỏ, đến Qatar với chiếc mặt nạ bảo vệ. Việc phải đeo nó phần nào bị ảnh hưởng tầm nhìn, độ quan sát của ngôi sao số 1 châu Á. Anh không có phong độ tốt nhất của mình.
Sau khoảnh khắc ăn mừng tiếp tục cuộc phiêu lưu ở Qatar, Son Heung Min cùng đồng đội sẽ chuẩn bị cho thử thách tiếp theo - gặp ứng viên nặng ký Brazil ở vòng 1/8 World Cup 2022.
很赞哦!(82)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Toulouse vs Montpellier, 23h15 ngày 26/1: Khó có bất ngờ
- Thủ khoa trường Ngoại ngữ trúng tuyển đại học số 1 thế giới
- Hai hòn đá nặng hơn 8kg nổi trên mặt nước ở chùa Som Rong tỉnh Sóc Trăng
- Nhà văn Trung Trung Đỉnh ra mắt 'Con thiêng của rừng'
- Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Sparta Rotterdam, 22h45 ngày 26/01: Chủ nhà tiếp đà hồi sinh
- Cụ bà 93 tuổi tập yoga hút 21 triệu lượt xem, bật mí bí quyết sống thọ
- 7 dấu hiệu cho thấy có người đang ghen tị với bạn
- Scooter điện chạy bằng năng lượng mặt trời
- Nhận định, soi kèo Tottenham vs Leicester, 21h00 ngày 26/1: Cơ hội cho Gà trống
- 'Huấn luyện con gái làm hết việc nhà'
热门文章
站长推荐
Soi kèo góc Tigres UANL vs Club Tijuana, 10h00 ngày 29/1
- Hai công nhân giữ xưởng buổi tối bỗng thấy quần áo, giày dép bị gom vào thùng để một góc nên nghi, cầm cây gậy đi vào thì gặp "nó" chạy ra. Họ bắt tên trộm, trói lại.
Vào kiểm tra, họ thấy mất hai gói mỳ tôm và nồi cơm to bị mở nắp. Chảo cơm chiên đang trên bếp, thằng trộm vừa đập trứng vào. Quay ra hỏi, nó khai không lấy máy móc, chỉ lấy mấy đôi giày và quần áo. Trước đó, nó pha hai gói mỳ tôm ăn hết và tính chiên chỗ cơm này mang về phòng trọ cho thằng bạn cũng đói như nó. "Tụi con nhịn đói cả ngày rồi", tên trộm khai.
Công nhân gọi điện báo, anh Kiệm chạy lên xưởng thì họ đã thả kẻ trộm, chỉ còn hình ảnh trong camera và thẻ sinh viên.
Tôi ước gì họ đừng thả cậu sinh viên đi sớm quá, nán lại chút ít gặp anh Kiệm thì cậu cũng có thêm chút thức ăn và vài đồng tiền để cùng bạn vượt qua ít ngày. Vài người hỏi tôi sao không đi tìm cậu ta, tìm làm sao ở thời buổi giãn cách này.
Tôi tin nhiều người ở Sài Gòn chưa một lần đặt chân vào xóm trọ vùng ven, những ngày này dĩ nhiên càng không, để biết có một phần thành phố nơi những thân phận nhập cư sống thế nào. Và tôi tin có những thị dân chưa chứng kiến người đói, huống chi là cùng lúc nhiều người đói. Trên hành trình thiện nguyện những ngày này, nhóm chúng tôi gặp cả những thanh niên trai tráng xin cứu giúp vì nhiều tháng mất việc.
Đừng mắng họ sao không biết tiết kiệm, bởi một nửa lương đã gửi về quê cho gia đình, còn lại chỉ đủ sống qua ngày trong điều kiện tối thiểu. Lo lắng về nguồn sống và dịch bệnh đã khiến dòng người tự phát kéo nhau rời khỏi TP HCM tăng đột biến những ngày qua, dù các cuộc hồi hương lẻ tẻ đã bắt đầu từ tháng trước.
Và xáo trộn bắt đầu từ đây. Một số tỉnh đón công dân về và tổ chức cách ly chu đáo, có tỉnh thì "dang rộng vòng tay" đón vài trăm người về, trống giong cờ mở rồi lặng lẽ ngưng với hàng nghìn người còn lại; nơi thì cấm cửa công dân từ ngoài ranh giới tỉnh, thậm chí không cho đi qua để về tỉnh khác. Ở nhiều chốt chặn trên các quốc lộ, hàng vạn người vẫn buộc phải quay đầu hoặc mắc kẹt trên đường.
Hôm kia, công an Đồng Nai đã dùng ôtô dẫn đường đưa 1.400 công nhân ở các khu trọ tại huyện Vĩnh Cửu về quê Bình Thuận, Ninh Thuận. Người về quê được xét nghiệm Covid-19 miễn phí trước khi lên đường. Tỉnh này tổ chức ba chuyến dẫn đường cho người về quê. Để đảm bảo an toàn trên hành trình gần 300 km, phụ nữ mang thai, trẻ em, người già được bố trí đi ôtô khách, những người còn lại chạy xe máy.
Cùng ngày, Ủy ban nhân dân Thành phố Biên Hòa đưa 240 công nhân làm việc trên địa bàn về Bình Thuận, Ninh Thuận. Chiều tối hôm đó, Chủ tịch Bình Thuận có công văn phản đối việc Đồng Nai đưa người về mà không trao đổi với ủy ban tỉnh. Cơ quan chức năng huyện Bình Chánh mới đây lập biên bản xử phạt năm người, mỗi người 15 triệu đồng khi họ cố vượt qua chốt kiểm soát dịch để về miền Tây. Cà Mau đã rút lại công văn sau 48 tiếng cho phép người về từ TP HCM, Quảng Ngãi ra văn bản không nhận công dân về từ vùng dịch.
Vì vậy, hàng ngàn người đã rời TP HCM, đang trên đường về quê sẽ "ra đường" đúng nghĩa, bởi họ không thể quay lại TP HCM do lệnh cấm. Vậy họ về đâu?
Trước tình hình trên, Thủ tướng ngày 31/7 đã ra Công điện để tháo gỡ bất cập trong việc tổ chức và quản lý các dòng người hồi hương. Người đứng đầu chính phủ yêu cầu "kiểm soát nghiêm ngặt và thực hiện ngay các biện pháp hỗ trợ cần thiết về đời sống, y tế để người dân an tâm ai ở đâu ở đấy".
Công điện yêu cầu các tỉnh tuyệt đối không để người dân di chuyển khỏi tỉnh, thành nơi cư trú từ sau ngày 31/7/2021 tới khi hết giãn cách, trừ những người được chính quyền cho phép. Với người dân đã rời khỏi tỉnh xuất phát đến địa bàn tỉnh khác, các tỉnh liên quan phải tổ chức đón, đưa về địa phương đích đến bảo đảm an toàn. Các địa phương tổ chức hỗ trợ ngay, đủ lương thực, thực phẩm cho tất cả lao động nghèo, mất thu nhập, không còn dự trữ. Không để người dân nào thiếu ăn, thiếu mặc.
Trước đó, Thủ tướng nhiều lần nhắc lại tính chủ động và trách nhiệm của những người đứng đầu các tỉnh, thành. Luật cũng đã quy định rõ việc phân quyền cho chủ tịch ủy ban nhân dân các địa phương đối với các biện pháp kiểm soát dịch bệnh. Nhưng chúng ta vẫn thấy cảnh nơi thì cho phép và nơi thì cấm đoán như vừa qua.
Có thể từ hôm nay, theo Công điện, dòng hồi hương sẽ giảm xuống theo tinh thần "ai ở đâu ở đấy". Nhưng những người nghèo ở TP HCM phải được hỗ trợ ngay để có thể an tâm ở trong nhà bằng nguồn ngân sách cộng thêm sự tiếp tế thiện nguyện của cộng đồng. Ai đã về quê xin hãy tạo điều kiện để họ được về đến nhà với sự giám sát và hỗ trợ của chính quyền.
Công điện yêu cầu việc "thực hiện thực chất, hiệu quả các biện pháp cụ thể phòng, chống dịch". Thực chất với những người như "tên trộm" ở xóm tôi, là xác định chính xác nguồn lực hỗ trợ người nhập cư và công nhân với thủ tục đơn giản nhất bằng nhu yếu phẩm từ kho dự trữ của nhà nước và tiền mặt. Họ đang chờ đội ngũ cứu trợ và cung ứng kịp thời.
Đáng lẽ Chính phủ không cần một Công điện nhắc nhở lại nếu lãnh đạo đồng cấp giữa các tỉnh đã phối hợp ăn ý với nhau thời gian qua. Và trên con đường chống dịch còn dài, hy vọng sẽ không còn những mệnh lệnh được ban hành khiến đồng bào chạnh lòng nghĩ mình là mối đe dọa dịch bệnh thay vì được chia sẻ là người cùng cảnh ngộ.
Lo lắng đủ rồi, tất cả chúng ta sẽ ấm lòng hơn nếu không còn những chuyến xe phải rời thành phố vì không còn cái ăn, và cũng không còn những chuyến xe phải quay đầu.
Đức Hiển
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">Những cuộc hồi hương
Vợ chồng Hường ngày cô chưa phát hiện mắc bệnh ung thư. Ba ngày sau, đôi vợ chồng trẻ khăn gói quả mướp nhập viện. Nhưng bệnh K không chỉ mang lại đau đớn và suy sụp cho Hường, nó còn mang lại cho cô nhiều trải nghiệm thực sự quý giá.
“Khi đó, mình mới thấy mình thật có phúc. Mình được bố mẹ 2 bên, anh chị em, cô dì chú bác, bạn bè, đồng nghiệp… quan tâm, chăm sóc”.
Cũng chính nhờ tình cảm và sự động viên của mọi người, Hường dần dần vực dậy tinh thần. Cô bắt đầu nghĩ được rằng “có bệnh thì chữa, có sao đâu”.
Những ngày nằm viện, Hường lại được quen biết với các cô chú, anh chị em bệnh nhân vui vẻ, lạc quan giống như mình. Cô cảm thấy bớt cô đơn, lạc lõng giữa 4 bức tường lạnh lẽo của phòng bệnh.
Hường bắt đầu quay trở lại là một cô gái 29 tuổi yêu đời, nhí nhảnh. Cô đi “buôn chuyện” từ đầu phòng đến cuối phòng, chụp ảnh “selfie” đủ kiểu dáng. Khi ấy, Hường chỉ thấy niềm vui và bỗng nhiên cảm thấy K cũng chỉ là một căn bệnh bình thường.
Qua giai đoạn nằm viện sau mổ, cô được chuyển sang khoa nội để truyền hoá chất. Nhờ tìm hiểu thông tin và nghe các bệnh nhân khác chia sẻ kinh nghiệm, cô biết sau khi truyền hoá chất sẽ rụng tóc và rất mệt mỏi.
Ngay lập tức, cô lên kế hoạch làm đẹp cho mình. Cô lặn lội đi khắp các cửa hàng bán tóc giả ở Hà Nội để mua đủ mẫu ngắn dài gần chục bộ… dùng dần. Cô còn mua thêm các kiểu khăn, mũ, quần áo để kết hợp với tóc giả cho phong cách hơn.
“Thế mới biết, ngay cả khi có bệnh, nếu mình còn thích làm đẹp thì còn thấy vui vẻ, yêu đời. Bệnh tật chỉ là ‘muỗi’ mà thôi”.
Ung thư không thể cướp đi sự yêu đời, lạc quan của Hường. "Đúng như “lời đồn”, truyền hoá chất đúng là khổ thật”, Hường kể. Sau 2 ngày truyền, cô mới bắt đầu “ngấm” đau, đau từ xương ra ngoài, chỉ nhấc tay, nhấc chân cũng thấy đau. Đến ngày tiếp theo, cô bắt đầu nôn và không ăn được. “Đau đến mấy tôi vẫn chịu được nhưng nôn thì sợ lắm, cứ nằm xuống là phải chạy đi nôn”.
Nhưng với tinh thần lạc quan, tích cực, cô tự đùa với mình rằng: “Thôi chả sao, ăn ít càng đỡ béo, càng xinh!”.
Đúng 12 ngày sau đợt truyền hoá chất đầu tiên, Hường bị rụng tóc. “Chỉ vuốt tay lên đầu là tóc ra cả nắm”.
“Tôi cũng đã dự kiến trước việc này nên ra cửa hàng gội đầu ngay gần nhà cạo đầu luôn, chính thức trọc tóc từ lúc đó”.
May mắn hơn nhiều bệnh nhân ung thư khác, qua 8 đợt truyền hoá chất, Hường chỉ đau và khó chịu khoảng 5-7 ngày đầu mỗi đợt. Các ngày còn lại trước khi chuyển sang đợt truyền mới, Hường dành thời gian cho bản thân sau khi đã xin nghỉ làm. Cô ở nhà nấu ăn, đi mua sắm, đi du lịch… để đảm bảo mình luôn khoẻ và vui.
Đặc biệt, vốn yêu thích việc bếp núc, nội trợ, Hường lại càng có thời gian chăm chút cho bữa ăn của 2 vợ chồng hơn.
Những bữa cơm Hường nấu được bày biện đẹp mắt, nhiều màu sắc, đặc biệt là với chi phí rất phải chăng, phù hợp với kinh tế của 2 vợ chồng trẻ.
Những bữa cơm giản dị, bắt mắt của Hường dành cho chồng những ngày cô ở nhà tĩnh dưỡng để điều trị bệnh ung thư. Cô nhanh chóng nhận được sự ngưỡng mộ của các chị em vì tài nấu nướng ngon, bổ, rẻ. Bạn bè của Hường trên Facebook ai cũng trầm trồ, ngưỡng mộ những mâm cơm đủ món, đủ chất và tinh thần chiến đấu bệnh tật kiên cường của cô.
Người vợ trẻ chia sẻ: “Tôi nấu chủ yếu phục vụ cho anh xã. Đồ ăn được lựa chọn theo sở thích của anh ấy. Anh thích ăn gì, tôi sẽ nấu”. Đáng nể hơn, thông thường mỗi bữa ăn của 2 vợ chồng chỉ tốn chi phí từ 50 đến 70 nghìn đồng mà vẫn đầy đủ các món mặn, xào, canh và hoa quả tráng miệng.
Chia sẻ về người chồng đã cùng mình trải qua giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời, Hường nói với sự biết ơn sâu sắc. "14 năm 2 đứa ở bên nhau, trong đó có 6 năm yêu và 8 năm chung sống, lúc nào anh cũng chiều chuộng tôi hết mức.
Hai năm tôi nằm viện, anh luôn ở cạnh vợ. Chưa lần nào tôi phải đi viện một mình, kể cả đi khám. Trong cuộc sống hằng ngày, tính tôi bướng, nên người nhường nhịn lúc nào cũng là anh”.
Người vợ trẻ kể về anh xã của cuộc đời mình đầy hạnh phúc và biết ơn. Cô nói, khi gặp hoạn nạn mới thấy tình yêu của người chồng, tình thương của người thân là quý giá. “Mỗi lần tôi đi viện, mọi người sẽ thay nhau ra Hà Nội chăm mình. Cả gia đình chồng cũng cưng chiều và yêu thương tôi hết sức. Chính vì có gia đình tuyệt vời như thế nên tôi đã lấy đó làm động lực để chiến đấu với bệnh tật, không phụ tình yêu thương của mọi người”.
Hường tự tìm niềm vui trong những ngày tháng khó khăn nhất cuộc đời mình. May mắn, sau 2 năm điều trị, hiện nay sức khoẻ của cô ổn định và đã đi làm trở lại. Bây giờ, cứ 3 tháng, cô lại phải tái khám một lần và đều cho kết quả tốt.
Nói về trải nghiệm đặc biệt này, Hường bảo: “Được trở về từ cửa tử, tôi thấy yêu cuộc sống này hơn rất nhiều”.
Xem thêm video: Dự đoán ung thư trước 8 năm nhờ phân tích gen
Nguyễn Thảo
Ảnh: NVCC
Nữ sinh Ngoại thương chữa khỏi ung thư xuất hiện với vẻ đẹp rạng rỡ
"Khi bị bệnh, em đã từng oán trách số phận nhưng giờ em nhận ra là chỉ cần mình không ngừng cố gắng, không từ bỏ và luôn khát khao yêu đời thì cuộc đời sẽ yêu thương mình", Thủy Tiên chia sẻ.
">Cô gái Hà Nội vượt 'cửa tử' ung thư nhờ tình yêu tuyệt vời
Nghi can Trần Lưu Anh Bạch tại cơ quan điều tra. (Ảnh: Công an Bình Thuận) Trước đó khoảng 0h15 ngày 15/11, người dân phát hiện người đàn ông nằm bất động trên vũng máu ở khu vực bờ kè cuối đường Hàn Thuyên, phường Lạc Đạo, TP Phan Thiết nên trình báo công an.
Qua khám nghiệm, công an xác định nạn nhân là ông P.V.S (48 tuổi, trú phường Bình Hưng, TP Phan Thiết), trên thi thể có hơn 20 vết đâm.
Công an cho biết, quá trình điều tra gặp nhiều khó khăn do nạn nhân là người đồng tính, có mối quan hệ khép kín, không sử dụng điện thoại, thời gian xảy ra lúc đêm khuya.
Trước tính chất phức tạp của vụ án, Ban chuyên án đã huy động gần 100 cán bộ, chiến sỹ chia làm 5 tổ sử dụng đồng bộ các biện pháp nghiệp vụ phá án, phát động quần chúng thông tin tố giác tội phạm.
Đến 13h30 chiều 17/11, Ban chuyên án đã xác định được đối tượng nghi vấn là Trần Lưu Anh Bạch nên mời về làm việc. Bước đầu, Bạch thừa nhận hành vi gây án.
Bạch khai, khoảng 23h50 khuya 14/11, hắn ta điều khiển xe máy từ nhà đến khu vực cầu Trần Hưng Đạo, phường Đức Thắng (TP Phan Thiết) thì nhìn thấy ông S. vẫy tay gọi rủ đi chơi, nên quay lại.
Khi đến khu vực bờ kè cuối đường Hàn Thuyên, Bạch dùng dao đâm ông S. nhiều nhát, sau đó điều khiển xe máy chạy về nhà.
Từ lời khai của Bạch, lực lượng công an đã thu giữ được hung khí gây án là con dao dấu trong bụi cây gần nhà. Vụ án đang được tiếp tục điều tra, làm rõ.
Chặn xe khách bắt nghi can giết người đang trên đường bỏ trốn
Sau khi nhận tin báo về một nghi can giết người, cướp tài sản đang trên xe khách qua địa bàn, Cảnh sát giao thông cùng các đơn vị nghiệp vụ Công an tỉnh Bình Thuận đã chốt chặn, bắt giữ đối tượng.">Bắt nghi can sát hại dã man người đàn ông ở bờ kè TP Phan Thiết
Nhận định, soi kèo Al Nasr vs Dhofar, 23h15 ngày 28/1: Khách tự tin
Trở về quê ở vùng nông thôn tỉnh Giang Tây (Trung Quốc) để đón Tết Nguyên đán, năm nào cũng vậy Liu được bố mẹ sắp xếp cho hàng loạt cuộc xem mặt, theo The Guardian.
Hơn một tuần nghỉ Tết, anh gặp 6 cô gái khác nhau, đều được giới thiệu là những "đối tượng tiềm năng". Đối với Liu, quá trình mệt mỏi này không khác gì phỏng vấn xin việc.
Cùng lúc đó, Jin, người làm việc với Liu trong các nhà máy ở vùng đồng bằng Châu Giang, cũng không thoát khỏi việc bị gia đình gán ghép, mai mối. Jin kể anh từng có một buổi xem mặt khá khó xử tại nhà cộng đồng thôn, nơi người mai mối đã bỏ lại anh và cô gái rồi ra về.
"Cô gái đó nói rõ rằng tôi nhất định phải sở hữu nhà riêng, việc xe cộ có thể tính sau. Cô ấy có thể chấp nhận việc ngôi nhà không nằm ở trung tâm thị trấn, nhưng tôi phải đặt cọc ít nhất 200.000 NDT nếu muốn cưới xin", Jin kể.
Trung Quốc là một trong những quốc gia mất cân bằng về giới tính nhất trên thế giới, với tỷ lệ trẻ sinh ra là 114 nam/100 nữ. Ảnh: New York Times.
Trong những năm gần đây, Trung Quốc đã phát động nhiều chiến dịch cảnh báo các cô gái thành thị trên 27 tuổi chưa lập gia đình về nguy cơ trở thành "phụ nữ còn sót lại". Thế nhưng trên thực tế, do phá thai chọn lọc giới tính, chính sách một con và quan niệm trọng nam khinh nữ, nhóm “đàn ông còn sót lại” ở nông thôn thậm chí còn lớn hơn nhiều.
Liu và Jin nói rằng một trong những nguyên nhân chính khiến họ không thể tìm bạn đời là do địa vị xã hội thấp. Cùng với khoảng 278 triệu công nhân nhập cư từ các tỉnh nông thôn khác, họ là xương sống của các ngành sản xuất, xây dựng và dịch vụ cực kỳ thành công của đất nước tỷ dân.
Tuy nhiên, ở khía cạnh ngược lại, họ cũng chính là hiện thân của những vấn đề nan giải nhất của Trung Quốc nói riêng và nhiều nước châu Á nói chung: bất bình đẳng giới, phân biệt vùng miền.
Đàn ông ế vợ vùng nông thôn
Năm 2010, một cuộc khảo sát được thực hiện với hàng nghìn người di cư nông thôn tại 10 thành phố trên khắp Trung Quốc, kết luận rằng cô độc, thiếu trải nghiệm lãng mạn là tình cảnh chung của nhóm này.
Một cuộc khảo sát khác cũng cho thấy hơn 70% công nhân xây dựng (hầu hết là người gốc nông thôn) nói rằng cô đơn là điều đau khổ nhất trong cuộc sống của họ.
Liu (33 tuổi) đã sớm bỏ học để phụ giúp cha mẹ trong trang trại gia đình. Vài năm sau, thanh niên này mạo hiểm lên vùng biên giới tìm việc với hy vọng kiếm được nhiều tiền hơn.
Hàng triệu đàn ông nông thôn Trung Quốc có nguy cơ không thể cưới vợ. Ảnh: Medium.
Không có trình độ học vấn cao, Liu chỉ đủ tiêu chuẩn để làm những công việc ít an toàn, tay nghề thấp. Anh làm việc 12 tiếng/ngày, 6 ngày/tuần với mức lương bèo bọt.
Thực tế này khiến Liu gần như không có cơ hội hẹn hò. "Không phải vì tôi nhút nhát. Tôi chỉ không có đủ tiền để cảm thấy tự tin. Phụ nữ chỉ cảm thấy an tâm bên một người bạn trai có kinh tế tốt", anh nói với The Guardian.
Liu không quá lo lắng về sự cô đơn của chính mình nhưng anh cảm thấy có lỗi vì làm cha mẹ thất vọng. "Họ đã hy sinh rất nhiều để nuôi dưỡng tôi, và tất cả những gì họ muốn là thấy tôi kết hôn. Nhưng tôi không thể cho họ điều đó. Là con trai duy nhất tôi cũng chịu nhiều áp lực từ người nhà".
Truyền thống nối dõi tông đường rất phổ biến ở châu Á. Nhiều bậc cha mẹ nông thôn sẽ coi đó là một thất bại khủng khiếp nếu con trai của họ không tìm được vợ và sinh con.
Hệ thống "hukou" phân biệt nông thôn - thành thị
Ngoài kinh tế, có nhiều nguyên nhân khiến nam giới ở các vùng nông thôn ngày càng khó tìm vợ. Mất cân bằng giới tính khiến số lượng "đàn ông còn sót lại" ngày càng nhiều.
Phụ nữ vùng nông thôn vốn đã ít cũng tìm cách chuyển lên thành thị làm việc, sinh sống. Trong khi đó, tại các đô thị lớn, xu hướng độc thân ngày càng phổ biến, cả nam lẫn nữ đều không mặn mà với chuyện lập gia đình.
Tuy nhiên, ngoài những nguyên nhân này vẫn còn một lý do lớn hơn, đó là sự phân biệt vùng miền ăn sâu trong tư tưởng, văn hóa nhiều nước châu Á. Theo Viện Khảo sát Khoa học Xã hội của Đại học Bắc Kinh, Trung Quốc được xếp hạng là một trong những xã hội bất bình đẳng nhất trên thế giới.
Sự bất bình đẳng này được thể hiện rất rõ thông qua hệ thống "hukou" (hộ khẩu). Kể từ những năm 1950, hukou đã phân chia rạch ròi dân số thành thành thị và nông thôn để giới cầm quyền của Trung Quốc có thể kiểm soát tốt hơn vùng nông thôn rộng lớn.
Hệ thống "hukou" phân biệt dân thành thị và nông thôn. Ảnh: Radii China.
Ngày nay, phần lớn đời sống kinh tế của Trung Quốc đã được thay đổi, nhưng các yếu tố chính của hukou vẫn còn. Ngay cả những người gốc nông thôn đã sống và làm việc ở thành phố trong nhiều năm, có đóng góp to lớn vào sự thịnh vượng của thành phố, vẫn không có cơ hội tiếp cận việc làm, nhà ở, giáo dục, chăm sóc sức khỏe như những cư dân thành thị đăng ký chính thức.
Khoảng 2/3 lực lượng lao động nhập cư ở độ tuổi dưới 35, như Liu và Jin ở Thâm Quyến, không quan tâm đến cuộc sống ở những ngôi làng bị bỏ lại sau sự bùng nổ kinh tế của Trung Quốc. Nhưng triển vọng định cư ở các thành phố lớn của họ cũng không khá hơn những thế hệ trước là bao.
Họ không thể kiếm đủ tiền để sở hữu một ngôi nhà hay một chiếc xe hơi - những điều kiện tiên quyết để bắt đầu hôn nhân của tầng lớp trung lưu thành thị.
Giải pháp mai mối gây tranh cãi
Để khẩn trương giải quyết tình trạng số người chưa kết hôn ngày càng gia tăng ở Trung Quốc, Ngô Tu Minh, Phó tổng thư ký Hiệp hội Phát triển Tổ chức tư vấn Sơn Tây, đã đề xuất mai mối phụ nữ "ế chồng" ở thành thị với đàn ông nông thôn chưa lập gia đình.
Theo chuyên gia này, phụ nữ độc thân ở thành thị nên chuyển đến sinh sống ở các vùng nông thôn, nơi hàng triệu đàn ông chưa vợ đang tìm kiếm cô dâu, South China Morning Post cho biết. Ông nói phụ nữ không nên "cảm thấy sợ hãi khi đến sống ở các làng quê".
Tuy nhiên, đề xuất này đang vấp phải sự phản đối rất gay gắt. Sharon Sun, phụ nữ độc thân 38 tuổi làm việc trong lĩnh vực bất động sản ở Thượng Hải, cho biết cô chưa bao giờ coi những người đàn ông nông thôn là đối tượng tiềm năng để kết hôn.
“Tôi không thể hẹn hò với một người đàn ông nông thôn. Kể cả khi không có đàn ông nào khác trên thế giới này, điều đó cũng không thể xảy ra”, cô nói với South China Morning Post.
Đàn ông nông thôn không thể cưới vợ chủ yếu vì áp lực tài chính, trong khi phụ nữ thành thị độc thân vì muốn tận hưởng cuộc sống độc lập và không muốn hy sinh sự nghiệp để kết hôn và sinh con.Lã Đức Văn, nhà nghiên cứu tại Trung tâm Nghiên cứu Quản lý Nông thôn Trung Quốc thuộc Đại học Vũ Hán, nói với trang tin Thepaper.cnrằng giải pháp "mai mối" của ông Ngô đã không xét đến toàn bộ những lý do khiến nhiều người chọn sống độc thân.
Ngoài ra, trước khi nghĩ đến chuyện mai mối phụ nữ thành thị với đàn ông nông thôn hay thậm chí ngược lại, điều đầu tiên cần tính đến là phải xóa bỏ sự phân biệt vùng miền mà tiêu biểu là hệ thống hukou.
"Việc bãi bỏ hukou là rất quan trọng để làm cầu nối giữa nông thôn và thành thị. Nó giúp những người di cư từ vùng nông thôn có thêm cơ hội, đồng thời thu hẹp khoảng cách với tầng lớp trung lưu thành thị", Giáo sư Wanning Sun (Trường Kinh tế London) nhận định.
Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê
Bà Mitsuko rời Nhật Bản để xây dựng một cuộc sống mới ở Triều Tiên vào năm 1960. Nhưng khi đặt chân tới đất nước này, bà mới biết rằng bà và hàng trăm người khác giống như bà có thể không bao giờ được quay trở lại quê hương.
">Những cô gái phố không chịu lấy chồng quê ở Trung Quốc
- Bác sĩ Bạch Thị Chính, Giám đốc Y khoa, Hệ thống tiêm chủng VNVC, cho biết như trên, nói thêm loại vaccine được lựa chọn nhiều nhất là mũi phối hợp phòng sởi - quai bị - rubella.
Bác sĩ giải thích bối cảnh dịch bệnh tại TP HCM khiến nhiều gia đình muốn tiêm phòng sởi cho con càng sớm càng tốt, để kịp thời bảo vệ sức khỏe trẻ nhỏ khi tới trường.
Sởi là bệnh truyền nhiễm cấp tính do virus gây ra, lây truyền khi người bệnh ho, hắt hơi hoặc thở. Tốc độ lây lan nhanh hơn Covid và cúm. Bệnh ảnh hưởng chủ yếu trên trẻ nhỏ, có thể biến chứng nghiêm trọng, gây tử vong.
Trước đó, giới chức TP HCM đã công bố dịch sởi và kêu gọi phụ huynh nhanh chóng tiêm vaccine cho trẻ chưa tiêm hoặc tiêm chưa đủ hai mũi. Thành phố khởi động chiến dịch tiêm chủng từ ngày 31/8. Tuy nhiên, Sở Y tế TP HCM đánh giá tiến độ tiêm vaccine chậm, mong muốn tăng tốc độ tiêm để kịp thời đẩy lùi dịch bệnh.
- Cô ấy là người vừa lười vừa luộm thuộm, sống ỷ lại, việc gì cũng phải đến tay chồng. Hồi yêu nhau tôi chỉ thấy rằng cô ấy nhõng nhẽo, yếu đuối, ưa dựa dẫm người yêu, nhưng tôi cứ nghĩ con gái có chút nhan sắc nên yêu mình họ làm mình làm mẩy vậy, lấy về làm vợ, sinh con, dần dần cô ấy sẽ học được cách quán xuyến gia đình.
Lúc yêu tôi cô ấy cũng là sinh viên đại học hẳn hoi, nhưng chúng tôi trót làm ra em bé trước khi kết hôn, cô ấy phải bảo lưu kết quả học một thời gian để lấy chồng, sinh con. Sinh con xong cô ấy lại chẳng buồn đi học trở lại nữa.
Công việc của tôi thì rất tốt nên có thể lo cho vợ con từ A đến Z không thiếu thứ gì. Cô ấy bảo tôi "anh giỏi giang như vậy em cần gì vất vả kiếm tiền nữa, em muốn ở nhà chăm con, toàn thời gian làm nội trợ". Tôi đồng ý với cô ấy khi đó vì nghĩ con còn nhỏ, vợ ở nhà cũng tốt, công việc từ từ tính sau.
Ấy thế mà từ ngày ấy đến nay vèo cái đã 7-8 năm rồi, chúng tôi giờ có tận 2 đứa con, và vợ tôi chưa một ngày đi làm, sống hoàn toàn bằng tiền của chồng, phụ thuộc vào chồng nhưng không chu toàn nhà cửa!
Cô ấy lười kinh khủng. Hai con tôi, đứa đi học tiểu học, đứa gửi mẫu giáo rồi nên cô ấy không phải chăm chút gì, cả ngày cô ấy nằm nhà xem phim mà cái bát ăn xong không rửa, cái nhà chẳng buồn quét chứ đừng nói đến lau. Mua hàng online thì cô ấy nhất không ai bằng.
Tiền tôi đưa cô ấy lo đi chợ, chi tiêu sinh hoạt gia đình (tiền học cho các con thì tôi đã chuyển khoản thẳng nhà trường) nhưng cô ấy mua hàng online bừa phứa, thỉnh thoảng còn nhắn tôi chuyển khoản cho người nọ người kia vì cô ấy mua hàng của họ. Cô ấy làm tôi như cái máy ATM!
Đấy cứ bảo đàn ông không có đàn bà thì vỡ mặt, nhưng tôi mà không có vợ khéo lại sống khỏe re, chỉ có cô ấy rời tôi ra là chết đói.
Cô ấy ngồi nhà cả ngày lại hoang tưởng suy nghĩ nọ kia, suốt ngày cấu nhéo tôi chuyện đừng học đòi có bồ nhí. Tôi xin cho cô ấy đi làm, một công việc bình thường thu nhập vài triệu thôi nhưng có người mà giao lưu, học giao tiếp xã hội, với thay đổi lối sống cho năng động, khuây khỏa nhưng cô ấy từ chối.
Còn bảo đi làm lương đì đẹt thế thì đi làm gì cho khổ cái con người ra. Tôi bực quá mới bảo "cô vô tích sự như vậy đừng trách tôi có bồ" thì vợ tôi khóc lu loa, bảo tôi mà dám làm thế cô ấy chết cho tôi toại nguyện.
Theo Dân Trí
Người vợ bán bò đi học... 'làm nóng phòng the'
Vị bác sĩ bị sốc trước hình ảnh người phụ nữ khắc khổ, mặt đầy nám, tay chân đen nhẻm tại khóa học "làm nóng phòng the". Chị bán bò lấy tiền đi học để mong cứu vãn hôn nhân.
">'Ai sống thiếu đàn ông được chứ nhất định không phải vợ tôi!'