您现在的位置是:NEWS > Thời sự
LG Optimus G đắt hơn cả iPhone 5, Galaxy S3
NEWS2025-02-25 03:03:58【Thời sự】0人已围观
简介LG Optimus G (bản Hàn Quốc). Ảnh: Theđắthơncảtrực tiếp bóng đa Verge >> Thị trường “ngập” smartrực tiếp bóng đatrực tiếp bóng đa、、
![]() |
LG Optimus G (bản Hàn Quốc). Ảnh: Theđắthơncảtrực tiếp bóng đa Verge |
>> Thị trường “ngập” smartphone hàng hiệu giá dưới 4 triệu
>> Samsung ra Galaxy S4 vào tháng 2/2013, bán ra vào tháng 3
>> Giá cổ phiếu Apple đạt kỷ lục 700 USD nhờ iPhone 5
LG Electronics hi vọng “Optimus G” sẽ giúp công ty cạnh tranh với Motorola của Google, HTC của Đài Loan và ZTE, Huawei của Trung Quốc khi không thể so sánh được với hai hãng dẫn đầu thị trường là Apple và Samsung.
Optimus G dùng hệ điều hành Android 4.0 và sẽ được bán ra tuần tới tại Hàn Quốc với giá 900 USD, sau đó là Nhật Bản và Mỹ. Để so sánh, hai smartphone hàng đầu khác của Apple và Samsung có giá lần lượt là 649 USD (iPhone 5) và 680 USD (Galaxy S3) (bản quốc tế).
Thiết bị trang bị màn hình 4.7 inch độ phân giải 1280x768 pixel, máy ảnh 13 “chấm” có khả năng kích hoạt bằng giọng nói, trên lí thuyết cho ảnh chụp sắc nét hơn iPhone 5 và Galaxy S3. Ngoài ra, Optimus G cũng là một trong số ít điện thoại Android dùng chip lõi tứ Snapdragon S4 của Qualcomm, RAM 2GB, bộ nhớ trong 32GB, hỗ trợ NFC và kết nối LTE.
LG cho biết smartphone mới sẽ tận dụng lợi thế của “tác vụ chéo” hay khả năng hoàn thành vài tác vụ phức tạp cùng lúc mà không ảnh hưởng tới nhau. Một số tính năng đáng chú ý trong thông báo báo chí của LG bao gồm: Qslide hiển thị hai màn hình khác biệt cùng lúc trên một màn hình, ví dụ vừa nhắn tin vừa tìm kiếm web hoặc xem video; Live Zooming cải thiện trải nghiệm xem video khi cho phép phóng to tới 5 lần khi đang phát video; QuickMemo cho phép viết, vẽ ngay trên ảnh chụp để chia sẻ tức thì tới bạn bè hoặc gửi qua email...
很赞哦!(51114)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Rayo Vallecano vs Villarreal, 22h15 ngày 22/2: Không dễ cho khách
- 'Nơi giấc mơ tìm về' tập 31: Bà Lan đề nghị Mai Anh cưới cháu trai
- Thời trang chất và ngầu của các nhóc tỳ khắp thế giới
- Chuyện thi bằng lái xe ở các quốc gia trên thế giới
- Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Barca, 03h00 ngày 23/2: Khó thắng cách biệt
- Kiện người giao bao cao su chậm, vụ kiện oái oăm khiến shipper bàng hoàng
- Diễn viên Mã Trung bị nhầm là trùm xã hội đen, suýt chết khi đóng phim
- Những pha hành động nghẹt thở trong bom tấn tốc độ 'Fast X'
- Soi kèo góc Southampton vs Brighton, 22h00 ngày 22/2
- Jennifer Lopez suýt rơi xuống vực khi đóng phim
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Sanfrecce Hiroshima vs Yokohama F. Marinos, 12h00 ngày 23/2: Trái đắng xa nhà
Ảnh minh hoạ Quá trình tìm người giúp việc thật khó khăn. Thuê người trẻ thì cô sợ không có kinh nghiệm, thuê người già thì không hợp quan điểm chăm sóc con nhỏ.
Cuối cùng, cô quyết định thuê một người phụ nữ ngoài 20 tuổi, có 3 năm kinh nghiệm trong việc chăm trẻ em.
Cô gái này thể hiện là người rất chăm chỉ và có năng lực trong thời gian thử việc. Cô ấy không chỉ chăm sóc con chu đáo mà còn xử lý hiệu quả các công việc nhà.
Cô Wang ngày càng tin tưởng vào quyết định của mình và ký hợp đồng dài hạn với người giúp việc. Theo thời gian, người này gần như trở thành một thành viên trong gia đình. Wang thường xuyên tặng quà và đãi ngộ đặc biệt với cô ấy.
Tuy nhiên, gần đây, cô Wang phát hiện ra một số dấu hiệu bất thường, khiến cô lo lắng. Cô tìm thấy trên gối có vài sợi tóc, rất giống tóc người giúp việc. Cô cũng nhận thấy đồ dùng cá nhân như dầu gội, sữa tắm... rất nhanh hết.
Khi bị chất vấn, người giúp việc thừa nhận đã sử dụng đồ dùng cá nhân đắt tiền của Wang vì tò mò và cầu xin sự tha thứ. Và thay vì tức giận, cô Wang lại tỏ ra thương cảm.
Sau đó, sự cố khác tiếp tục xảy ra khiến cô Wang sửng sốt. Một đêm nọ, cô tình cờ tìm thấy một chiếc quần lót màu đỏ, ngay dưới gối mà chắc chắn không phải của mình.
Cô nghi ngờ chồng ngoại tình nhưng anh một mực phủ nhận. Anh lý luận rằng anh luôn về nhà muộn hơn cô, không thể nào có chuyện đưa nhân tình về nhà được.
Sau nhiều suy ngẫm, cô Wang thấy chồng không có biểu hiện gì của việc ngoại tình. Chỉ có một nghi phạm duy nhất, đó là người giúp việc, theo Thethaiger. Cô quyết định lắp camera ẩn quanh nhà để thu thập bằng chứng.
Ngày đầu tiên sau khi lắp camera, cô không nhận thấy người giúp việc làm điều gì bất thường. Đến ngày hôm sau, cô phát hiện sự thật đáng kinh ngạc. Cô gái ấy tự ý sử dụng đồ dùng cá nhân, quần áo, mỹ phẩm của chủ nhà, dù trước đó cô từng hứa không bao giờ làm như vậy.
Tuy nhiên, điều khiến cô Wang sốc nhất chính là việc phát hiện người giúp việc đưa một chàng trai lạ mặt về nhà. Cặp đôi có nhiều hành động tự nhiên như nhà của mình.
Cặp đôi còn quan hệ ngay trên giường ngủ của chủ nhà. Người giúp việc cũng gọi thêm cả bạn bè đến tụ tập, ăn uống. Mọi việc đều xảy ra khi em bé đã đi ngủ.
Khi biết toàn bộ sự thật, cô Wang quyết định đuổi người giúp việc, đồng thời kể lại với công ty môi giới để sa thải cô ta.
Đặt camera, chồng phát hiện hành động đáng sợ của vợ khi pha cà phê mỗi tối
MỸ - Uống cà phê thấy vị lạ, chồng nghi ngờ có người can thiệp. Xem lại camera, anh bất ngờ khi nhìn thấy thủ phạm.">Lắp camera, chủ nhà hốt hoảng vì hành động của cô giúp việc trong phòng ngủ
Có phải tuổi già luôn đồng nghĩa với suy tàn? Hay đó là một giai đoạn phát triển độc đáo mang những nhu cầu và lợi thế riêng. Sử dụng kiến thức khoa học thần kinh, tâm lý học nhân cách, Daniel J. Levitin chỉ ra rằng mỗi người có thể chạm tới tuổi già bằng phiên bản tốt nhất của chính mình, có thể hoạch định trước những phương án phòng vệ cho các tác động bất lợi của tuổi già, có thể nhờ lối sống lành mạnh, kiến thức về khoa học não bộ, y học, tâm lý học để già đi theo cách mà chúng ta muốn.
Tuổi già có thể được coi như một giai đoạn chín muồi, sự trỗi dậy về sức sống, không phải bằng cách đuổi theo những gì đã có ở thời trẻ trung, mà là bằng cách giữ lấy những món quà thời gian mang tặng.
Bộ não già nua có thể xử lý thông tin chậm hơn nhưng lại có thể bằng trực giác, tổng hợp thông tin trọn đời và đưa ra quyết định khôn ngoan hơn dựa trên nhiều thập kỷ học hỏi từ những sai lầm.
Người già cũng ít sợ hãi về tai họa hơn bởi đã từng đối mặt và học cách vượt qua một vài điều trong quá khứ. Điều đó không đồng nghĩa với việc họ muốn chết, nhưng thực tế họ không còn sợ hãi nó nữa. Họ đã sống một cuộc đời trọn vẹn và đón nhận mỗi ngày mới như một cơ hội cho những trải nghiệm mới.
Trong cuốn sách này, Levitin đưa ra các nghiên cứu khoa học gần nhất về sự lão hóa cũng như chia sẻ câu chuyện thực tế về những người đã trải qua quá trình này. Bằng nghiên cứu sâu sắc cả về khoa học lẫn tâm lý, ông đưa ra các phương pháp cụ thể để ta có thể tận dụng tối đa khả năng của mình khi lớn tuổi.
Tuổi già rực rỡkhông phải là một cuốn sách chia sẻ bí quyết giúp sống lâu hơn mà là một hành trình sâu sắc và ý nghĩa nhằm khám phá cách để chúng ta có thể tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn nhất.
Người đàn ông giấu tên để lại phong bì tiền kèm lá thư ở tiệm sách rồi biến mấtHÀN QUỐC - Một người đàn ông đã trộm sách và đồ dùng học tập ở cửa hàng Kyobo khi còn là học sinh. Nhiều năm sau, người này đã tới đây, để lại phong bì đựng 1 triệu won kèm lá thư.">Tận hưởng tuổi già rực rỡ
"Đó là một trong 10 điểm nhất định phải ghé thăm khi đến Hà Nội của tôi", Hong Lim, 28 tuổi đến từ Singapore cho biết khi được hỏi về cà phê đường tàu. Đoàn tàu lướt qua ngay bên cạnh tạo cho Lim cảm giác "thích thú trong sợ hãi".
Phố cà phê đường tàu nằm giáp ranh 3 phường Điện Biên (quận Ba Đình), Cửa Nam, Hàng Bông (quận Hoàn Kiếm). Tháng 10/2019, chính quyền TP Hà Nội yêu cầu xử lý dứt điểm tình trạng kinh doanh lấn chiếm lòng đường sắt, mất an ninh an toàn trong khu vực. Lãnh đạo quận Hoàn Kiếm khẳng định các hộ dân kinh doanh trên hành lang đường tàu Phùng Hưng không đảm bảo an toàn đường sắt.
">'Phố cà phê đường tàu nên thành điểm du lịch'
Nhận định, soi kèo Lille vs AS Monaco, 23h00 ngày 22/2: Mặt trận cuối cùng
Diễn viên Lê Hữu Thủy qua đời đột ngột, khiến gia đình, đồng nghiệp thương tiếc. Ảnh: Lê Loan, Huỳnh Kim Hoàng.
">Tang lễ diễn viên Lê Hữu Thủy
Từ tháng 2 đến tháng 8 năm 1967, lớp Xây dựng 63 (khóa 8), Đại học Xây dựng của chúng tôi về Hải Phòng thực hiện đợt “vừa học vừa làm” .
Bạn bè và các anh trong lớp đều được phân công về những công trình của Sở Kiến trúc và công ty Xây dựng Hải Phòng thuộc Bộ Xây dựng.
Tôi được bố trí về công trường Sửa chữa nhà cửa, trên đường Trần Nguyên Hãn, gần bến xe và ga An Dương. Đây cũng là nơi được bố trí làm địa điểm học của lớp tôi.
Phụ trách đoàn là thầy Lê Kiều, Mai Tuân của bộ môn Thi công, khoa Xây dựng. Thầy Mai Tuân cùng ở tại trụ sở công trường với tôi.
Cầu vượt đường xe lửa qua phố Cầu Đất, Hải Phòng được xây lại trên nền đất cũ sau 55 năm (1967 - 2022) Do đơn vị tôi về thực tập công việc chủ yếu ở nội thành nên tôi được đến nhiều nơi trong thành phố. Tất nhiên là tôi đi bộ. Hồi ấy, sinh viên các tỉnh về học và ở nội trú trong trường mà có xe đạp là loại hiếm. Cho nên, chúng tôi đi thực tập cũng chỉ có tư trang nhẹ nhàng, đơn giản.
Những địa danh của Hải Phòng dần quen thuộc với tôi như Cát Dài, Cát Cụt, Cầu Đất, Lạch Tray, Lê Lợi, Ngã Năm, Sông Lấp, Sông Cấm… Sau này, mỗi khi hát bài Thành phố hoa phượng đỏ, tôi lại bồi hồi nhớ về “những cái tên nghe chẳng thơ đâu, nhưng với ta vô cùng oanh liệt” ấy.
Cũng như ở Hà Nội, nhiều đường phố ở Hải Phòng thời bấy giờ có hầm trú ẩn ở hai bên hè đường. Mỗi khi có máy bay đánh phá, người dân có chỗ trú ẩn, giảm thiểu thương vong. Những lúc như vậy, khi đi đường, tôi đều nhường cho người dân, nhất là trẻ con, phụ nữ .
Vì là thời chiến, đơn vị tôi được giao thi công làm mới hoặc khắc phục sửa chữa những công trình phù hợp với tình hình. Chúng tôi thi công hầm bê tông cốt thép cho cơ quan giao tế, thi công móng máy điện diesel lẻ tẻ để cung cấp điện một phần cho thành phố khi nhà máy nhiệt điện Sông Cấm bị đánh phá.
Tôi cũng tham gia sửa chữa Nhà hát Thành phố bị hư hỏng một số chỗ do mảnh bom đạn. Đồng thời, tôi cũng được đến nhà máy Cơ khí An Biên ở phố Tô Hiệu để thi công một số hạng mục nhỏ.
Thời gian đầu, tôi còn tham gia đợt cải tạo khu vực vệ sinh của một số khu lao động. Lúc đó, tôi không nề hà bất cứ công việc nào.
Công trình đặc biệt
Nói đến Hải Phòng, tôi không thể không nhắc đến công trình đặc biệt đối với tôi.
Sau khi máy bay ném bom, nhà máy điện Cửa Cấm bị sạt một góc, nhà máy Sắt tráng men - Nhôm bị sập một phân xưởng và tốc mái các nhà kho thành phẩm, đài chứa nước bị thủng...
Nhiệm vụ của công trường Sửa chữa là nhanh chóng khắc phục hậu quả để tiếp tục sản xuất. Anh Chư, người miền Nam là chỉ huy trưởng công trường, giao nhiệm vụ cán bộ kỹ thuật 2 công trình này cho tôi và 2 đội công nhân thi công.
Anh hỏi: “Nhận nhiệm vụ này, cậu có sợ chết không?”. Tôi nói: “Ai cũng muốn sống cả, chết là chuyện cuối cùng. Nhưng, không vì sợ chết mà chùn bước, không vì thế mà không hoàn thành nhiệm vụ. Tôi quê ở miền đất lửa Quảng Bình, chỗ đó còn gay go ác liệt hơn nhiều. Quân và dân ở đó vẫn anh dũng bám trụ vừa sản xuất vừa chiến đấu… Vậy ở đây, tôi lẽ nào lại chùn bước”.
Phải nói rằng, làm việc trong tuyến gồm nhiều nhà máy dọc sông Cấm là nơi sẽ chạm trán thường xuyên với các cuộc ném bom của máy bay Mỹ. Không khí ở đây rất căng thẳng, một bên là các nhà máy còn hoạt động, một bên là các trận địa pháo cao xạ phòng không. Con đường ở giữa không mấy người qua lại.
Tất nhiên, mọi người làm việc từ 18h hôm trước đến 6h sáng hôm sau. Bởi, làm việc vào ban ngày dễ bị máy bay đến đánh phá.
Với tinh thần bám trụ, công nhân và cán bộ 2 đội, trong đó một số chị có con nhỏ vẫn đi làm đều đặn. Thái độ bình tĩnh nói lên ý chí kiên cường, là sự động viên từ người nọ truyền sang người kia để cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn cảm nhận được thái độ bình tĩnh của công nhân và cán bộ trong đơn vị, nhân dân thành phố. Sự bình tĩnh là thái độ duy nhất đúng để hành động, xử lý tình huống tạo thành công, đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi.
Còn tôi, suốt đêm đến sáng, qua lại hai nhà máy, tùy công việc mà dừng chỗ này hoặc chỗ kia lâu hơn. Phương tiện thi công hồi đó không đầy đủ, hiện đại như bây giờ.
Đối với các mảng bê tông cốt thép bị sập đổ, sau khi chọc thủng các mạch bê tông, chúng tôi dùng máy hàn hay máy cắt cắt phần xương cốt thép và dùng cẩu nhỏ cẩu đi. Một số nhà kho sản phẩm bị tốc mái và sạt mái, để lợp lại, công nhân đốt dầu hỏa đựng trong các ca tráng men rồi mang lên mái nhà. Không có điện chiếu sáng để thi công, chúng tôi phải tự tạo ánh sáng rất hạn chế này để làm việc đêm.
Dưới ánh sáng mờ mờ, 4 - 5 công nhân được bố trí một thang tre ở dưới ngay chỗ ngồi, khi có máy bay đến đánh phá thì nhanh nhẹn theo từng thang tre được quy định sẵn mà tụt xuống đến các chỗ trú ẩn. Máy bay đi thì trở lại vị trí cũ làm việc.
Gay go nhất có lẽ là việc tôi cùng 2 công nhân chui vào đài chứa nước vá lỗ thủng bê tông cốt thép để chứa nước phục vụ cho sản xuất của nhà máy. Việc vá đài chứa nước, tôi hướng dẫn công nhân thực hiện đúng như bài đã học ở trường. Thế nhưng, cái gay go chính là việc khi 3 người đã chui được vào trong đài chứa nước, nếu máy bay đến đánh phá thì không thể biết được mà chui xuống. Thành thử chui vào đài nước là chui vào chỗ hiểm yếu. Biết thế nhưng ai cũng quyết tâm làm và đã hoàn thành.
Ở công trình nhà máy Sắt tráng men - Nhôm, một việc rất quan trọng là theo chỉ thị của Thành ủy phải hạ nhanh hai ống khói thép cao vài chục mét và dẫn khói phân tán. Phân xưởng này không bị hư hại và vẫn sản xuất. Nếu không, máy bay lại tiếp tục đánh phá thì tổn thất sẽ lớn hơn.
Là cán bộ kỹ thuật, tôi phải đề xuất biện pháp thi công nhanh mà vẫn an toàn cho người và các phân xưởng lân cận. Sau một ngày suy nghĩ và vẽ phương án đề xuất lên một tờ giấy croquis, hôm sau, tôi trình bày phương án này trước hội nghị của công trường gồm lãnh đạo, cán bộ và công nhân bậc cao của đơn vị, có cả thầy Mai Tuân tham dự.
Tôi trình bày đại để là yêu cầu nhanh, lại làm trên cao, ta không có phương tiện leo trèo hoặc dựng giàn giáo từ dưới đất lên để làm thì khả thi, nhưng rất chậm. Thế nên, phương án kéo đổ cột thép là nhanh nhất nhưng kéo đổ mà không điều hành đường rơi xuống của nó thì rất nguy hiểm.
Với khoảng cách 1m đến phân xưởng phía sau, lực đạp lui rất mạnh của nó sẽ phá hủy phân xưởng này. Ngoài ra, nếu không khống chế đường rơi thì toàn bộ ống sẽ đập phá vào phân xưởng mà nó rơi đè lên, cũng gây hư hỏng nặng.
Dựa vào tính thép thì cứng nhưng nó vẫn mềm khi ta uốn cong, chúng tôi cho máy hàn cắt rời 3/4 chu vi ống, chừa 1/4 phía dự kiến ống đổ không cắt, để cho ống gãy gập mà không đứt lìa, làm cho ống không tống lực đạp ra phía sau được. Dây chằng phía trên ống thép ở phía ngược đường rơi được cắt và nối vào tời, ghìm chặt để điều khiển cho rơi từ từ...
Phương án của tôi được thông qua. Buổi sáng báo cáo, buổi chiều chuẩn bị, buổi tối được thực hiện. Ống thép thứ nhất, rồi ống thép thứ hai đổ xuống gọn gàng, nhẹ nhàng, nhanh chóng và chính xác, an toàn, không ảnh hưởng gì đến xung quanh. Tất cả thở phào nhẹ nhõm và hân hoan vui mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.
Những ngày không quên
Sau này, khi chiến tranh kết thúc, tôi có gặp Ngôn, bạn học cùng lớp đại học, ngồi uống cà phê ở phố Trần Hưng Đạo, Hà Nội. Ngôn bảo có về thăm quê Hải Phòng, có đi xem triển lãm trưng bày về cuộc kháng chiến vừa qua, thấy giới thiệu về công trình. Ngôn bảo rất tự hào vì bạn mình đã có một công trình như vậy cho quê hương Hải Phòng thân yêu.
Công trình cuối cùng tôi được tham gia ở đây là được đồng hành cùng đội công nhân của đơn vị xây cầu vượt đường xe lửa ở phố Cầu Đất. Cầu xây bằng gạch, phần trên cùng để tàu chui qua được kê bằng dầm sắt. Cầu xây để người đi bộ, người đi xe đạp có thể vác xe đạp qua mỗi khi tàu chạy vào ga Hải Phòng ở bên dưới. Nếu không có cầu vượt dòng thì người bị chặn lại ở đó có thể bị thương vong nhiều khi máy bay đến đánh. Tất nhiên công trình cũng được thi công từ 18h tối đến 6h sáng hôm sau.
Tôi nhớ cũng trên phố Cầu Đất, đối diện với chỗ xây cầu là một cửa hàng ăn uống của mậu dịch quốc doanh. Hàng ngày tầm 5h sáng có bán “mỳ không người lái”. Người dân gọi tên như thế là vì bát mỳ thơm ngon nóng hổi có đầy đủ các thứ, nhưng không có thịt mà thôi. Giá một bát mỳ là 1 hào 5 xu trong lúc cơm cán bộ ăn bếp tập thể là 3 hào một bữa, cơm bếp tập thể sinh viên là 5 hào 2 bữa sáng chiều.
Do chiến tranh nên nguồn cung không có đủ thực phẩm. Mọi thứ phải dành cho tiền tuyến. Mọi người đều phải “thắt lưng buộc bụng”. Chiến tranh thiếu thốn mọi thứ, có một bát mỳ như thế để nạp năng lượng cho ngày mới cũng cần thiết lắm.
Phải nói rằng thời gian khắc phục hậu quả bom đạn ở nhà máy Sắt tráng men - Nhôm và nhà máy điện Cửa Cấm Hải Phòng tôi vất vả hơn cả. Vất vả vì chỗ tôi ở xa chỗ làm. Tôi ở phố Trần Nguyên Hãn, gần ga An Dương, phải đi bộ khá xa đến nhà máy cuối dọc sông Cấm. Tôi đoán cũng phải đến gần 6km vì tôi đi bộ nhanh cũng mất trên một giờ. Phương tiện cá nhân và công cộng không có. Thỉnh thoảng, các anh công nhân bậc cao, lớn tuổi có cho tôi mượn xe đạp để đỡ mỏi chân.
Những hành động như vậy càng động viên tôi trong cuộc sống. Tôi biết ơn những tình cảm đó. Hành trình của tôi hàng ngày phần lớn đi từ phố Tô Hiệu đến Lê Lợi qua ngã Năm đi hết đường Đà Nẵng rồi đến tuyến các nhà máy dọc sông Cấm. Đầu tuyến là nhà máy Thủy tinh và cuối là nhà máy Sắt tráng men - Nhôm.
Ban đêm, chạy qua chạy lại hai nhà máy có công nhân mình làm việc trong ánh sáng mờ mờ, nhiều chỗ tối om, gió có hơi nước mang vị mặn, quờ tay là đụng phải hàng đàn muỗi... Hành trình thời gian đó của tôi là ra đi khi cuối giờ chiều, đến nơi thì hoàng hôn sắp xuống và ra về khi bình minh lên.
Thời gian đó, tôi tắm mình đẫm hơn trong không khí “vừa sản xuất vừa chiến đấu” của quân dân thành phố cảng. Tôi không hề nghĩ đến cái chết hay bị thương mà bình tĩnh xử lý, bám việc cùng công nhân, không bỏ buổi nào.
Làm đêm, ngày được nghỉ để ngủ nhưng tôi không ngủ vì trái quy luật sinh học, hơn nữa ban ngày nhiều khi máy bay gầm rú báo động liên tục, rất khó ngủ.
Thời gian đó, tôi thiếu ngủ nên nhiều khi bỏ cơm không ăn. Cơm tối thì bỏ luôn vì giờ ăn thì mình đã xuống chỗ làm. Tất cả rồi cũng qua đi. Thời chiến muôn vàn khó khăn, quân dân cả nước làm được nhiều điều kỳ diệu, khó khăn của mình chẳng to lớn.
Ngoài công việc ở công trường, tôi còn tham gia văn nghệ với thanh niên của đơn vị đều đặn. Ý chí và tinh thần vẫn bảo đảm.
Vì được ở cùng thầy Mai Tuân nên tôi thỉnh thoảng được hát với thầy. Phải nói rằng thầy trò quý nhau không chỉ vì là thầy trò mà còn là một cặp song ca ăn ý. Mấy năm trước, tôi thỉnh thoảng vẫn nghe bài hát Hò kéo thuyền trên sông Volga, nhạc Nga qua làn sóng của Đài Tiếng nói Việt Nam. Thầy có kỹ thuật thanh nhạc tốt, giọng ấm và vang. Thầy bảo về đây cứ gọi thầy là anh xưng em cho tiện và thân mật.
Thầy còn cho tôi mượn xe đạp để đến thăm các bạn đồng hương của tôi đang ở Hải Phòng. Sau này, nghe tin thầy đã đi xa, tôi kính cẩn, ngậm ngùi và không bao giờ quên kỷ niệm ấy. Việc được hát với thầy đã thắp cho tôi thêm ngọn lửa yêu đời.
Thầy đã chắp cánh ước mơ, lòng lạc quan, giúp tôi đôi cánh để vượt lên trong những ngày đất nước đầy khó khăn vất vả.
Rồi đến lúc phải tạm biệt Hải Phòng.
Ngày 13/8/1967, lớp chúng tôi trở về trường đang sơ tán ở Gia Lương, Hà Bắc (nay là Bắc Ninh), kết thúc gần 6 tháng vừa học vừa làm ở đất cảng.
Hải Phòng, nơi tôi được đến trong những tháng ngày có chiến tranh. Những tháng ngày đó, Hải Phòng vẫn đẹp, khỏe khoắn, bình tĩnh và vững vàng. Nhất định Hải Phòng sẽ phát triển rực rỡ như màu hoa phượng đỏ trong những tháng năm hòa bình.
Đi qua những năm tháng, mỗi người đều mang theo mình vô vàn ký ức. Ký ức đó có thể là tình yêu quê hương cháy bỏng, một mảng mơ hồ, mộng mị của tình yêu đôi lứa, hoặc khoảng lặng nhớ về một người, một thời gian khó... Tất cả ký ức vui buồn ấy sẽ sống lại qua tuyến bài Hồi ức thế hệ 5X - 8X.
VietNamNet mời độc giả thế hệ từ 5X đến 8X gửi chia sẻ về ký ức của mình đến email: bandoisong@vietnamnet.vn. Những bài có nội dung hấp dẫn, cảm động sẽ được đăng tải trên VietNamNet.
Trân trọng cảm ơn!
Ngày không thể quên của chàng sinh viên Bách khoa sau này trở thành bộ trưởng
Khi mới đi sơ tán, chúng tôi ở trong nhà của người dân tộc Nùng. Cả lớp tôi ở trong một ngôi nhà sàn nhỏ, dưới sàn là chuồng nuôi trâu bò... Gần sáng, trâu cọ lưng vào cột nhà, rung cả sàn...">Giao nhiệm vụ ở Hải Phòng, chỉ huy trưởng công trường hỏi 'cậu có sợ chết không'
Ông Nguyễn Quang Đồng, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chính sách và Phát triển truyền thông (IPS), là người có nhiều năm nghiên cứu chính sách công nghệ số. Chia sẻ với VnExpress về Bộ chỉ số đổi mới sáng tạo địa phương 2023 (PII - Provincial Innovation Index) của Bộ Khoa học và Công nghệ, ông cho rằng đây là thước đo quan trọng, giúp địa phương có thêm động lực đổi mới.
">'Các địa phương đừng chỉ nhìn mỗi thứ hạng đổi mới sáng tạo'