您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Nhận định, soi kèo Persijap Jepara vs Persela Lamongan, 19h00 ngày 27/1: Trận đấu tẻ nhạt
NEWS2025-01-30 05:42:58【Giải trí】1人已围观
简介 Hồng Quân - 26/01/2025 22:03 Nhận định bóng đ bxh v league 2023bxh v league 2023、、
很赞哦!(8266)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Nice vs Marseille, 02h45 ngày 27/1: Vị vua sân khách
- Đang biểu diễn, nghệ sĩ guitar huyền thoại Carlos Santana gục trên sân khấu
- Sợi dây nào liên kết giữa người với người?
- Tùng Dương chia sẻ tại sự kiện ra mắt MV Hope
- Nhận định, soi kèo AVS Futebol vs Gil Vicente, 3h15 ngày 28/1: Khó cho tân binh
- Sao Việt 26/11/2024: BTV Thu Hà như nàng thơ, Hòa Minzy gây sốt bên Sơn Tùng
- Nam sinh thực tập bật khóc giữa phòng sếp nữ
- Màn lùi xe trên đường cao tốc gây ức chế nhất từng thấy
- Nhận định, soi kèo Burnley vs Leeds United, 3h00 ngày 28/1: Khó thắng
- Cuối đời cô đơn của nghệ sĩ lừng lẫy Sài thành
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Estoril vs Vitoria Guimaraes, 22h30 ngày 26/01: Khó phân thắng bại
- Từng bỏ ý định sau khi trượt lần thi đầu tiên
- Chị được biết đến như một nữ MC mới của bản tin thời tiết, cơ duyên nào dẫn dắt chị đến với con đường này?
Tôi đến với nghề BTV/ MC cũng vô cùng tình cờ thôi. Tôi là dân kinh tế và trước nay cũng chưa từng làm MC. Cách đây hơn một năm, qua thông tin từ một người bạn, tôi đã từng thi vào trung tâm thời tiết một lần nhưng trượt vì ngày ấy bản thân chưa có kinh nghiệm đi dẫn bất kỳ ở đâu. Sau đó tôi đầu quân về Thông Tấn Xã Việt Nam và dẫn các bản tin thời sự. Tình cờ cuối năm ngoái, tôi lại biết được thông tin tuyển MC thời tiết VTV nên đã đăng ký thi lại và tập bền bỉ trong vòng 3 tháng trước khi được lên hình chính thức.
">Nữ BTV hot girl thời tiết và 2 lần chạm tới ước mơ
- Chelsea trải qua một trong những trận đấu kịch tính nhất mùa giải khi lội ngược dòng thắng Tottenham 4-3. Trong chiến thắng này, Cole Palmer tiếp tục chứng minh anh là “át chủ bài” của đội bóng dưới thời HLV Enzo Maresca.
Chelsea có át chủ bài Cole Palmer, ôm mộng phục hưng đế chế Xanh ở London”
Ảnh minh hoạ 17 tuổi, tôi về Hà Nội, bước chân vào trường đại học, học một ngành khi đó đang rất “hot” nhưng cả nhà đều không thích, cả họ chẳng có ai đỡ đầu hoặc chỉ bảo theo kiểu “ngành dọc”, đơn thuần chỉ bởi là ý thích của tuổi trẻ.
Những tháng ngày đầu, biết bao khó khăn, bỡ ngỡ, lạ lẫm, thử thách, vất vả… khiến có lúc tôi đã nghĩ sẽ bỏ cuộc. Nhưng với suy nghĩ đã chọn thì không thể thất bại, tôi buộc mình thích ứng, buộc mình phải thay đổi cả về con người thể chất và tư duy để bắt nhịp.
Vốn là dân chuyên toán nhưng lại có năng khiếu về văn thơ, có vốn ngoại ngữ được bố hướng cho từ nhỏ, tôi biến đó thành lợi thế để mình bật lên và hỗ trợ, hòa đồng với các bạn.
Những giờ học trên giảng đường, những bài tập khổ cực trong võ đường, trên thao trường… cho tôi thêm rắn rỏi, bớt đi sự ngờ ngệch của cậu học trò miền núi.
Có lần tập võ thuật, thực hành đối kháng boxing, tôi sợ hãi đến mức gần như ngất xỉu khi lá thăm bốc phải đối thủ là anh chàng cao hơn 1m80, cao thủ võ thuật toàn khóa nhưng rồi cũng phải cắn răng vào võ đài. Và rồi, sự sợ hãi qua đi, vận dụng chiến thuật đã được học, mắm môi mắm lợi tôi cũng “chiến” ra trò, ra đòn quên trời đất dù cũng phải đổ vài giọt máu xuống sàn đấu.
Trường toàn nam, ít nữ, lại phải ở 100% trong ký túc xá khép kín nên văn thơ giúp tôi dốc nỗi lòng. Những bài văn, bài báo chong đèn viết khi đêm khuya được đăng trên các báo Hoa học trò, Sinh viên, Mực tím, Áo trắng… không chỉ là niềm vui của tôi mà còn là hạnh phúc của các bạn khi cùng chuyền tay nhau tờ báo biếu được gửi tới trường.
Rất nhiều thư của bạn đọc khắp nơi gửi đến, có những lá thư đến giờ tôi vẫn giữ lại với tất cả sự trân trọng.
Ở ký túc xá (KTX), anh em chúng tôi cùng ăn, cùng ở, thiếu thốn đủ thứ nhưng cùng chia sẻ, động viên nhau, chia sẻ từng mảnh cơm cháy ở nhà bếp, san cho nhau bát mì tôm “không người lái”, hay chia nhau can nước cặn bể khi trạm bơm nước ngầm của trường gặp sự cố hoặc cùng bày kế đọc trộm thư tình của anh bạn cùng phòng… Mỗi người mỗi tính, không tránh khỏi va chạm nhưng đều bảo ban nhau vượt qua những ngày gian khó.
Ngày đó, tôi có một chiếc xe đạp còn khá mới, mấy anh cùng phòng hay mượn dịp cuối tuần để chở người yêu đi chơi. Có lúc, tôi được các anh cho đi ké sang trường Sư phạm, trường Ngoại ngữ hay lặn lội sang tận trường Kinh tế để làm chân gỗ, giúp các anh cưa cẩm các bạn gái trường này hay đơn giản như các anh nói là cho đi theo mà “giải ngố, mở mang tầm mắt, học các bài tán gái kinh điển” hoặc giúp các anh làm đèn chiếu sáng kiểu “bầu trời sao” để các anh tặng bạn gái…
“Học” các anh, tôi cũng bước vào mối tình đầu sâu sắc với bao tình cảm, bao hi vọng nhưng rồi sự ngốc nghếch, nông cạn, trẻ con đã khiến mối tình đó không còn nữa và để lại cho tôi nhiều nỗi buồn và tiếc nuối. Đến giờ mỗi khi nhớ lại tôi vẫn có nhiều hoài niệm.
Tôi thích học ngoại ngữ lắm. Nó như cái máu được truyền từ bố sang từ nhỏ nên dù trong trường không có nhiều điều kiện học thì tôi tìm đủ mọi cách để vùng vẫy. Từ việc kê bàn xuống gầm cầu thang KTX để luyện nghe, xin anh chủ bãi gửi xe ở trường cho mượn tạm một góc khuất của bãi để yên tĩnh học cho đến việc khi các bạn vui chơi các trò thì mình âm thầm xin được phép hằng đêm đạp xe qua con đường tối om chạy qua bãi tha ma để ra trường ngoại ngữ học văn bằng hai tiếng Anh, rồi tối khuya mưa gió rét lại lóc cóc đạp về KTX. Bạn bè nhiều người bảo hâm nhưng tôi kệ và đến giờ càng thấy mình đã nỗ lực đúng đến nhường nào.
Khi chúng tôi học năm thứ 4 đại học, tình hình an ninh trật tự ở các tỉnh Tây Nguyên có nhiều phức tạp. Lớp chúng tôi xung phong và được phân công thực tập thực tế tại tỉnh Đắk Lắk.
Lần đầu đến với Tây Nguyên xa xôi, ai cũng háo hức nhưng cũng nhiều lo lắng, hồi hộp. Tôi cứ nhớ mãi những tháng ngày đồng cam, cộng khổ cùng đồng đội, lăn lội địa bàn, chia sẻ với đồng bào, học được biết bao bài học từ thực tế.
Mê đắm mảnh đất bazan hùng vĩ và khoáng đạt với bạt ngàn hoa cà phê nở trắng núi rừng, với tình người, tình đất như thắm vào máu thịt, cảm xúc nơi ngòi bút của tôi lại luôn trào. Nhưng chính khi đó, sự thiếu chín chắn, hiếu thắng của tuổi trẻ đã khiến tôi gần như gục ngã do một sai lầm lớn trên một bài báo của mình. Rất may, nhờ sự nhận thức lại đúng đắn, sự cảm thông, giúp đỡ của thày cô, bạn bè và gia đình, tôi đã dần khắc phục được hậu quả và đứng lên, có được một bài học thấm thía.
Những ngày làm nhiệm vụ ở Tây Nguyên, lựa khi tình hình tạm yên, được sự cho phép của lãnh đạo đơn vị, mấy anh em xin nghỉ phép, dùng xe máy cùng nhau lang thang suốt cung đường dài qua Đà Lạt, xuống Nha Trang, tới Phan Rang - Tháp Chàm và lần đầu tiên được đến TP. HCM. Những bức ảnh trông rất “ngố rừng” ngày đó mấy anh em chụp ở các nơi, tôi vẫn giữ và mỗi khi giở lại, cảm xúc của tình đồng đội, của tuổi trẻ lại ùa về như ngày nào.
Hoàn thành xuất sắc đợt thực tập nhiều tháng ở Tây Nguyên với thành công “đi dân nhớ, ở dân thương”, chúng tôi trở lại Hà Nội ôn thi tốt nghiệp. Ra trường, mỗi người được phân công công tác ở các đơn vị khác nhau trên mọi miền Tổ quốc. Mỗi người một sự nghiệp, một cuộc sống gia đình riêng, trải qua thời gian mấy chục năm, người còn, người mất theo các ngã rẽ của số phận nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau và cố gắng tổ chức một năm đoàn tụ một lần để cùng động viên nhau, cùng ôn lại những kỷ niệm tuổi trẻ.
Còn tôi, nhiều năm sau, ngoài công việc nghiệp vụ, tôi vẫn giữ trong mình lửa đam mê ngoại ngữ, máu văn thơ và ham học hỏi như thời trẻ. Nghiệp vụ giúp tôi vững vàng ở nhiều cương vị khác nhau, kể cả giờ đây là cán bộ lãnh đạo ở một tập đoàn lớn, ngoại ngữ giúp tôi bước ra thế giới, được đi đến, học hỏi ở nhiều nước khác nhau, trong đó có thời gian ở Mỹ, được học lên các bậc học cao hơn như thạc sỹ hay nghiên cứu sinh. Máu văn thơ giúp tôi trong cả công việc và cuộc sống, cho tôi sự cân bằng, một tâm hồn không khô cứng, luôn biết yêu thương…
Cũng có lúc thăng trầm, thất bại, những lúc vấp ngã nhiều kiểu nhưng tôi đều không quản ngại gian khó để vượt qua. Bản lĩnh và kiến thức được trui rèn từ môi trường kỷ luật, khắc nghiệt và khó khăn của tuổi thanh xuân đã tạo cho tôi tiền đề để vượt lên, có nội lực để không gục ngã trước bất kỳ hoàn cảnh nào.
Giờ đây, khi đã bước vào tuổi trung niên, có khi tôi hay hoài niệm. Không luyến tiếc hay ân hận bởi tôi và các bạn đã sống trọn vẹn tuổi thanh xuân đầy hoài bão, cống hiến và tươi trẻ, dám dấn thân, phấn đấu và dám đứng lên vượt qua những vấp ngã, sai lầm, bồng bột để chín chắn và trưởng thành.
Những ký ức của thời thanh xuân luôn hiện hữu để nhắc tôi giữ đầy năng lượng trong trái tim mình, sống trọn vẹn từng phút giây hiện tại, giữ trọn yêu thương và những điều tốt đẹp để mai này khi có tuổi hơn cũng luôn tự hào khi nhớ về bây giờ như giờ đây tôi nhớ về thanh xuân…
Mời độc giả gửi bài viết chia sẻ về chủ đề "Thanh xuân của chúng ta" tới địa chỉ email: [email protected]. Toà soạn khuyến khích độc giả gửi kèm ảnh phù hợp. Trân trọng!
Nguyễn Hoàng Đoàn
Thanh xuân của em không phải trò đùa của anh
Hạ Linh đã suy nghĩ rất nhiều ngày, cô triền miên mất ngủ và rơi vào những đêm trắng cùng rượu và khói thuốc khi Quốc Quân không ở đây. Cần phải nói thêm rằng, cô vốn không phải một kẻ bê tha.
">Thanh xuân của tôi là những năm tháng dại khờ, sôi nổi
Nhận định, soi kèo Dagon Port vs Hantharwady United, 16h30 ngày 28/1: Chủ nhà chìm sâu
Toyota Vios đã qua sử dụng có giá từ 150 triệu đồng thường thuộc đời khá sâu xấp xỉ 15 năm tuổi. Trên thực tế, thị trường xe cũ hiện nay những chiếc Toyota Vios đã qua sử dụng có giá từ 150 triệu đồng thường thuộc đời khá sâu xấp xỉ 15 năm tuổi. Ở đời 2004-2005, những chiếc Vios được các chủ xe cũng như nhiều cửa hàng ô tô cũ chào bán khá nhiều với giá dao động từ 140-200 triệu đồng/chiếc tùy theo số km lăn bánh và tình trạng xe.
Tuy nhiên cho lời khuyên về trường hợp của anh Vinh, anh Thiên Nghiêm, một thợ sửa xe ô tô lâu năm ở Hà Nội cho biết: "Không nên mua xe đời sâu như vậy. Xe cũ chỉ nên mua 5 năm trở lại thôi, từ năm thứ 6 trở lên không nên ôm vào. Xe Vios vốn được khen máy tốt nhưng xe dù tốt đời sâu vậy rồi cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Xe đời cũ 15 năm tuổi, số km đi quá lớn, máy móc đã hết khấu hao và tất nhiên là sẽ nhanh hư hỏng hơn. Chưa kể với giá 150 triệu đồng nếu không tìm hiểu kĩ còn dễ mua phải xe tai nạn, xe bị thủy kích được các chủ xe, đại lý bán tháo thì còn khổ hơn nữa”.
Xe hot Toyota Vios cũ 15 năm tuổi. Anh Nguyễn Thành Long, chủ cửa hàng xe ô tô cũ Long Thành ở Long Biên, Hà Nội cũng cho biết: “Nếu muốn xe ít hỏng vặt thì mức tiền 150 triệu đồng thì khó chọn được xe ưng ý. Kể cả Toyota Vios đời sâu từ 15 năm tuổi khi tôi bán tư vấn cho khách cũng khuyến cáo cần phải đầu tư thêm một khoản để đại tu xe từ ngoại thất đến máy xe”.
“Ít tiền và không còn cách gì khác đành phải tính đến việc mua xe cũ. Nhưng cũ cũng đừng cũ quá, không lại rước cục nợ, năm ngày ba hỏng hóc, quay trước ngoảnh sau đã lại đến kỳ đăng kiểm, đi đường ngắn chẳng bõ mà đi xa thì có ngày nằm đường. Cố làm ăn dành dụm rước mấy chiếc hạng A đời mới đi cho nó yên tâm”, anh Xuân Thủy, một người từng có ý định mua xe ô tô cũ chia sẻ.
"Từ 150 triệu có thể mua Kia Moning số sàn 2009 - 2010 mà đi có vẻ hợp lý hơn. Chớ nghe mấy bác tư vấn đời sâu quá lại khổ thân tiền mất tật mang", Anh Trương An, thợ sửa xe ô tô tại một garage trên đường Lê Duẫn, Hà Nội nói.
Đánh giá về những chiếc xe cũ trên 15 năm tuổi, anh Thiên Nghiêm nói thêm:"Một chiếc xe ô tô cũ, giá trị còn lại của chiếc xe không phụ thuộc hoàn toàn vào năm sản xuất mà còn phụ thuộc nhiều vào thói quen của người sử dụng, các sự cố xảy ra khi lưu thông cũng như chế độ bảo dưỡng, việc thay thế phụ tùng... Chính vì thế người mua nên kiểm tra kỹ xe, các hạng mục phụ tùng xe trước khi quyết định chọn mua".
Toyota Vios vốn là một trong những mẫu xe hot nhất trên thị trường Việt hiện nay. Vì thế, Toyota Vios cũng được xem là mẫu xe ít mất giá. Một chiếc Vios 15 năm tuổi bán 150 triệu đồng thực tế không mất giá nhiều so với giá xe ở đời mới nhất dao động từ 531- 606 triệu đồng.
Theo báo cáo mới nhất của Hiệp hội các nhà Sản xuất Ô tô Việt Nam (VAMA) Toyota Vios là mẫu xe bán chạy bậc nhất của Toyota với doanh số tháng 9 là 2.333 xe. Cộng dồn 9 tháng đầu năm, Toyota Vios đạt 19.120 xe tăng 3,5% so với 9 tháng đầu năm ngoái (18.474 chiếc). Hiện nay, đối thủ lớn nhất của Toyota Vios trong cùng phân khúc xe hạng B là Hyundai Accent.
Chi Bảo
Bạn có quan điểm gì về việc có nên mua ô tô cũ đời sâu? Mọi tin bài, hình ảnh cộng tác xin gửi về email: [email protected]. Xin cảm ơn!
Ham mua ô tô cũ giá rẻ, dễ "đốt tiền" vì phí sửa chữa
Ngoài việc phải sửa chữa những bộ phận đã hỏng, mua ô tô cũ còn có thời hạn đăng kiểm ngắn.
">Chi 150 triệu mua xe Toyota Vios cũ 15 năm tuổi, có ngày nằm dọc đường?
Tác phẩm 'Tìm kiếm gương mặt thật'. Hoạ sĩ Nguyễn Khắc Chinh chia sẻ với VietNamNet,Tìm kiếm gương mặt thật là tác phẩm vô cùng quan trọng với mình bởi nó “đánh dấu sự hoàn thiện phong cách cá nhân sau một thời gian dài tìm kiếm”.
“Khi hoàn thiện bức tranh tôi thấy như mình được khai sinh ra và bước đi trên con đường hội hoạ, nghệ thuật độc lập. Đó là một niềm vui vô bờ đối với tôi. Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân và bước chân đầu tiên đó trên con đường nghệ thuật chính là tác phẩm này.
Tìm kiếm gương mặt thật là ý tưởng lớn trong ‘thế giới ma-nơ-canh’ của tôi, là đề tài đi sâu và tìm kiếm bên trong bản thân. Ý tưởng Tìm kiếm gương mặt thật là series các tác phẩm sơn dầu được nghiên cứu và vẽ từ năm 2011 đến nay.
Nội dung của các bức tranh thể hiện sự tìm kiếm bên trong, tìm về với bản chất thật hay chân giá trị. Cuộc sống xã hội giống như một vở kịch lớn mà mỗi con người là một diễn viên trong vở kịch đó. Họ sống với nhiều khuôn mặt khác nhau, luôn thay đổi con người bên trong mình để phù hợp với những mục đích, những lợi ích mà họ đặt ra.
Và để đạt được mục đích này, họ tạo ra rất nhiều khuôn mặt, nhiều con người, đến khi nhìn lại họ không còn nhận ra đâu là khuôn mặt thật, con người thật của mình. Rất nhiều con người đã đánh mất mình trên dòng đời bất tận. Tìm lại con người thật của mình đó là một hành trình khó khăn đối với mỗi người chúng ta. Trên con đường hội họa đi tìm cái tôi, tìm phong cách cũng chính là hành trình đi tìm chính mình”, hoạ sĩ bày tỏ.
Với tác phẩm mới nhất Hoa mào gà, hoạ sĩ chia sẻ mất gần 2 năm mới hoàn thành. Anh cảm nhận về loài hoa này tuy dân dã nhưng rất đặc biệt, tinh tế ở từng cánh hoa, sờ vào cảm giác có tuyết nhung, có gì đấy rất quý tộc. Trước đây nhiều người trồng loài hoa này nhưng giờ thưa vắng nên từ sự “cảm” về nó, tác giả biến thành tác phẩm hội hoạ sơn dầu mà bất cứ ai bước vào không gian triển lãm cũng phải trầm trồ.
“Một số họa sĩ vẽ hoa mào gà trên thế giới nhưng cũng sơ sài. Hoa này rất khó vẽ, không tỉ mẩn sẽ không thể hiện được hết vẻ đẹp của nó. Tôi muốn dùng ngôn ngữ của mình để diễn tả vẻ đẹp của hoa mào gà, rất bình dị thôi toát ra sự cao quý trong đó. Đây là tác phẩm kích thước lớn, tốn thời gian và sức lực khổng lồ, tôi đã nhiều đêm thức trắng. Một bức tranh được xây dựng tạo hình, bố cục cấu trúc phức tạp, quá nhiều sự chi tiết, tinh tế, công phu trong từng sợi cánh hoa, ánh sáng, không khí .... Và hôm nay tôi thở phào nhẹ nhõm vì đã xong”, hoạ sĩ chia sẻ.
Hoạ sĩ Lý Trực Sơn nhận xét, Nguyễn Khắc Chinh thu hút sự chú ý của giới nghệ sĩ tạo hình từ những tác phẩm thể hiện sự trăn trở băn khoăn với những mâu thuẫn giữa con người riêng biệt và quan hệ với người khác, với thực trạng xã hội hiện thời. Anh là một hiện tượng đặc biệt mang trong mình cảm thức hiện sinh, tìm cách đào sâu vào thế giới phân tâm học để tự xác minh cái tôi đến tận cùng.
"Nguyễn Khắc Chinh chọn đúng đường và làm được những tác phẩm có thể nói là ở tầm cao. Cách vẽ của anh chuẩn xác chặt chẽ nhưng không bị khuôn sáo khô cứng hoặc cường điệu. Màu sắc trên mặt tranh chuyển từ hài hòa, u trầm đến rực rỡ một cách tự nhiên. Hình họa chắc chắn điêu luyện mà không nệ thực. Nhưng cái làm nên sự khác biệt của anh là tạo ra sự bất động phi thời gian cho các nhân vật. Cái thực trở nên ảo và khó nắm bắt khó xác định", hoạ sĩ Lý Trực Sơn nhận xét.
Trưng bày các tác phẩm tại không gian sáng tác của mình, Nguyễn Khắc Chinh mong muốn giới mộ điệu có trải nghiệm chân thật, hiểu hơn về quá trình sáng tạo của nghệ sĩ từ những phác thảo đầu tiên tới khi hoàn thiện tác phẩm.
Để đi đến hoàn thiện phong cách cá nhân sau thời gian dài tìm kiếm, hoạ sĩ chia sẻ từng rơi vào giai đoạn khủng hoảng muốn buông cọ. Đó là lúc mới ra trường, dù chăm chỉ học hành nhưng khi tốt nghiệp anh mới nhận ra để trở thành họa sĩ thành công khác với những gì mình được học rất nhiều. Nhưng khi được mời tham dự một triển lãm, gửi tác phẩm trưng bày, một nhà sưu tập người Canada đã mua luôn khiến anh suy nghĩ lại.
“Tác phẩm đó vẽ về sự cô đơn trong chính tâm hồn mình. Tôi nhận ra chỉ cần vẽ được cái riêng, đủ sự rung cảm sẽ làm cho người khác rung cảm. Tôi thấy suy nghĩ mình đúng, thấy con đường trở đi nên rõ ràng hơn. Tôi vẽ rất thật, vẽ những gì mình nghĩ, cô đọng”, hoạ sĩ chia sẻ.
Cuối cùng, bằng sự đam mê, bất chấp thử thách, Nguyễn Khắc Chinh khẳng định tới thời điểm này sống được bằng nghề.
Ấn tượng với triển lãm 'Tái sinh' của họa sĩ CAT - Đào Anh Thơ"Mới lướt qua tôi thấy cảm xúc mạnh, có gì đó cuốn hút người xem từ những đường nét uốn lượn trong từng tác phẩm", hoạ sĩ Lê Anh Vân nhận xét về triển lãm 'MetaReverse - Tái sinh' của họa sĩ CAT - Đào Anh Thơ.">Họa sĩ Nguyễn Khắc Chinh sinh năm 1984, tốt nghiệp Trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội năm 2006.
Anh từng có triển lãm cá nhân: Looking for Happiness(năm 2012 tại Singapore); Cuộc sống của Ma-nơ-canh(Hà Nội); Tết(Đại sứ quán Pháp)…
Anh từng giành giải thưởng Đặc biệt tại Triển lãm Dogmaprize (Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam).
Hành trình đi tìm phong cách hội hoạ của Nguyễn Khắc Chinh
Hoài Anh là một trong những BTV Thời sự được khán giả mến mộ. Ảnh: FBNV.
- Vậy còn lịch lên sóng của các biên tập viên dẫn chương trình như chị được phân chia như thế nào?- Những biên tập viên - người dẫn như chúng tôi, cùng với đội ngũ đạo diễn, kỹ thuật, phát sóng, thư ký biên tập… là những người có nhiệm vụ bám trụ tại cơ quan để đảm bảo các bản tin được lên sóng hàng ngày.
Quy trình làm việc tại Đài cũng có những thay đổi lớn. Tất cả phải đeo khẩu trang khi làm việc, thường xuyên sát khuẩn tay, bàn phím máy tính, chuột... Các cuộc họp được chuyển thành trực tuyến. Chúng tôi được chia thành nhiều kíp, làm việc xuyên suốt trong nhiều ngày trước khi đổi sang kíp khác.
Mỗi kíp riêng biệt không gặp nhau để giảm thiểu rủi ro lây nhiễm, đồng thời cũng chuẩn bị sẵn tinh thần có thể phải cách ly bất cứ lúc nào. Kíp nào chưa đến lịch làm việc thì không được lên cơ quan. Ai không có tên sẽ không được vào cơ quan.
Những kịch bản giả định trường hợp xấu nhất cũng đã được đặt ra, đó là khi các người dẫn bị cách ly, hay toà nhà VTV bị phong toả. Những trường quay dự phòng, hoặc người dẫn lên hình tại nhà... là những phương án đã được tính đến.
- Đây có phải giai đoạn khác biệt nhất và cũng khó khăn nhất trong nhiều năm làm nghề của chị?
- Chắc chắn rồi. Khó khăn này không chỉ của riêng tôi, mà còn với tất cả đồng nghiệp tại Đài, cũng như nhiều ngành nghề khác nữa. Bản thân người dẫn chúng tôi cũng phải làm việc liên tục không nghỉ theo kíp cả tuần liền, khá mệt và căng thẳng.
Các đạo diễn, quay phim, kỹ thuật, thư ký, phát sóng… còn phải mang theo vali quần áo, đồ dùng cá nhân để ở lại cơ quan nhiều ngày liền. Chúng tôi được bố trí những căn phòng lớn, rộng rãi để ngủ, chăn nệm được phát đầy đủ, mỗi người nằm cách nhau 2 m. Chúng tôi gọi vui đó là "penthouse" của những người làm Thời sự.
Khoảnh khắc khi không lên sóng của BTV Hoài Anh và các đồng nghiệp. Ảnh: FBNV.
- Chắc hẳn trong chị cũng có ít nhiều nỗi lo lỡ một ngày mình cách ly, phải xa gia đình?- Đúng vậy, có những lúc tôi có chút hoang mang, nghĩ đến trường hợp lỡ mình phải cách ly, lỡ một ngày đến cơ quan mà không được trở về nhà vì có lệnh phong toả VTV đột xuất... Tưởng tượng 14 ngày không được gặp con thì thế nào. Tôi gần như chưa bao giờ xa con lâu như thế! Nhà tôi lại không có ông bà hay giúp việc. Nếu chỉ có hai cha con loay hoay trong nửa tháng, quả thật tôi không thể yên tâm!
Tâm sự với mẹ, mẹ tôi nói "Dù có thế nào, đã là nhiệm vụ được phân công, con phải đảm nhận, như mọi công dân ở các vị trí khác đang thực hiện nhiệm vụ của mình trong thời dịch. Không những đảm nhận, còn phải hoàn thành tốt!".
Mặt khác, tôi cũng hiểu rằng, những nỗi lo của tôi cũng là mối lo chung, khó khăn chung của nhiều người, đâu phải riêng tôi. Thế là tôi lại vững tâm sắp xếp một vali đồ thiết yếu để sẵn, bước vào những ngày làm việc liên tục tại cơ quan.
Chúng ta giãn cách về địa lý, nhưng gần nhau hơn nơi tấm lòng
- Điều gì khiến chị áp lực nhất khi đảm nhận công việc trong giai đoạn này?
- Có lẽ hơn bao giờ trách nhiệm bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, cũng chính là bảo vệ sức khoẻ chung cho các đồng nghiệp là quan trọng nhất lúc này, bởi công việc của chúng tôi là công việc của tập thể. Chỉ cần một người nhiễm bệnh thì sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến toàn bộ máy. Giữ gìn sức khoẻ của mỗi người, chính là giữ vững an toàn sóng. Bằng mọi giá, an toàn sóng phải được đảm bảo.
Bên cạnh đó còn là áp lực làm sao chuyển tải kịp thời những thông tin chính xác nhất đến quý khán giả, đặc biệt trong bối cảnh có nhiều nguồn tin sai lệch về dịch bệnh khiến người dân hoang mang. Hơn bao giờ, thông tin rất có ý nghĩa với người dân lúc này. Thông tin đúng sẽ giúp việc tuyên truyền và chung tay đẩy lùi dịch bệnh đạt được hiệu quả cao nhất, người dân cũng sẽ biết tự bảo vệ sức khoẻ của mình và gia đình đúng cách hơn.
- Với áp lực như vậy, chị đầu tư thời gian và công sức như thế nào cho mỗi chương trình trước giờ lên sóng trực tiếp?
- Mỗi ngày, Ban Thời sự có rất nhiều cuộc họp để chọn đề tài, tổ chức sản xuất, chọn tin bài cho các bản tin trong một ngày hôm đó, lên kế hoạch sản xuất cho ngày hôm sau.
Một ngày, chúng tôi có hơn chục bản tin phát trực tiếp, và rất nhiều chuyên mục liên tục từ sáng sớm đến khuya, nên lượng tin bài rất lớn, cần phải xử lý nhanh chóng để kịp thời gian phát sóng, nhưng cũng phải thật kỹ lưỡng từng câu từ để đảm bảo tính chính xác.
Với các biên tập viên dẫn chương trình, ngoài các cuộc họp liên quan đến các bản tin mình dẫn, trước khi lên sóng trực tiếp, chúng tôi dành nhiều thời gian để biên tập nội dung, kịch bản, viết lời dẫn, viết headlines, kết nối tin bài, kiểm tra lại các thông tin nguồn để đảm bảo tính chính xác một lần nữa.
Và không chỉ là tính chính xác, cách đưa tin cũng phải cân nhắc để đảm bảo đúng tinh thần, không gây hoang mang dư luận, nhưng cũng không khiến người dân chủ quan về dịch bệnh.
- Những ngày qua, nhiều hình ảnh đẹp về đội ngũ y bác sĩ, các chiến sĩ biên phòng nơi tuyến đầu, những tấm gương tốt được chia sẻ, lan tỏa... Câu chuyện nào khiến chị xúc động?
- Mỗi sự đóng góp hy sinh đều thật cao đẹp, và để lại trong tôi nhiều xúc động, khó có thể so sánh câu chuyện nào xúc động hơn. Câu chuyện về những bác sĩ bị nhiễm bệnh ngay trên trận tuyến cứu chữa bệnh nhân của mình...
Câu chuyện về các chiến sĩ biên phòng nằm rừng, ngủ lán. Có những đêm mưa gió thổi thốc cả bạt, nước mưa dột vào tận chỗ nằm, các anh ngồi cả đêm không ngủ... nhưng ai cũng kiên quyết trụ vững nơi đơn vị dù đã nhiều tháng không về nhà. Có chiến sĩ biên phòng còn không thể về chịu tang cha, nén đau thương tiếp tục ở lại làm nhiệm vụ.
Hoài Anh và các BTV thời sự làm việc trong mùa dịch.
Và chẳng phải ở đâu xa, những câu chuyện đẹp có thể tìm thấy ở ngay chính những đồng nghiệp chúng tôi. Họ là những người đã đích thân có mặt tại những vùng tâm dịch, các chốt biên phòng... để ghi lại những hình ảnh chân thực nhất về những ngày cả nước đương đầu với dịch Covid 19.
Họ cũng từng phải nhận những cái nhìn ái ngại và giữ khoảng cách của người khác khi biết họ vừa tác nghiệp trở về từ vùng dịch. Họ cũng đã luôn hiểu rằng nguy cơ lây nhiễm là rất cao khi đứng chung hàng ngũ nơi tuyến đầu để ghi lại những hình ảnh ngay tại các phòng cách ly, phòng cấp cứu; những chuyến bay đón công dân Việt Nam từ nước ngoài trở về...
Và không chỉ nơi tuyến đầu, rất nhiều con người ở tuyến sau cũng đang không ngừng lao động sản xuất trong bối cảnh dịch bệnh còn phức tạp, rủi ro lây nhiễm có thể xảy ra. Những sự quyên góp, giúp đỡ nhau trong cộng đồng, những cây ATM gạo, những chủ nhà miễn giảm tiền thuê nhà cho những lao động xa quê.
Bản thân tôi cũng đã tham gia một số hoạt động kêu gọi và ủng hộ cho công tác phòng chống dịch Covid-19. Tôi nghĩ mỗi người đều có những cách riêng để tự viết nên những câu chuyện đẹp của chính mình trong những ngày lịch sử không thể quên này.
Dịch bệnh đã khiến chúng ta giãn cách về địa lý, nhưng gần nhau hơn nơi tấm lòng.
Tôi thấy mình may mắn khi trong những ngày này vẫn được làm công việc của mình, kết nối, đưa những thông tin quan trọng đến với người dân, để người dân có thể chủ động trong việc ứng phó với dịch bệnh; thông tin về sự đóng góp chung tay của toàn xã hội, những câu chuyện đẹp, những cống hiến quên mình... Những câu chuyện khiến tôi thấy thêm tự hào về đất nước, tự hào được làm việc tại VTV và chung tay cùng cả nước đẩy lùi dịch bệnh.
Dịch bệnh rồi cũng sẽ qua đi, mọi thứ sẽ dần ổn định trở lại, và quãng thời gian này sẽ là không thể quên. Đó là những tháng ngày không ai bị bỏ lại phía sau, những tháng ngày mà ai cũng biết vì người khác. Những điều tốt đẹp này tôi tin rằng sẽ còn ở lại sau khi cơn khủng hoảng đi qua, để mỗi chúng ta sống ý nghĩa hơn trong chặng đường sắp tới.
Theo zingnews.vn
Hậu trường vừa làm việc vừa 'cách ly' tại VTV của BTV Hoài Anh
- Trên trang cá nhân, BTV Hoài Anh chia sẻ hậu trường những ngày làm việc tại VTV trong khoảng thời gian 'cách ly xã hội'.
">BTV Thời sự Hoài Anh: 'Tôi đã nghĩ đến trường hợp không được về nhà'